Chương 48: Cuối Tuần Này Con Sẽ Về
BooMew
15/08/2019
#BooMew
Người đàn ông trung niên nheo mắt nhìn người phụ nữ khẽ nói.
" Con nghĩ cậu ta như trước kia sao? " dừng lại một chút lại nói.
" Cậu ta là gia chủ của Lê Gia, không còn ngây thơ như trước kia đâu. "
Theo như những năm trước kia, Lê Bá Sâm thật sự rất vô dụng, nhớ những năm đó hai đứa cận kề nhau ông không khỏi nhíu mày.
Người phụ nữ trẻ tuổi môi câu lên nói.
" Ông Huỳnh lo lắm chuyện quá! Con người có thay đổi nhưng ngài nghĩ một kẻ từng yêu con tận 10 năm kia có thể nói ngày một ngày hai là dứt à? Mới xa nhau có 8 năm chứ nhiêu đâu. . . con không tin anh ta quên đi con. Biết đâu hiện tại còn đang đợi con về nữa kìa. "
Chỉ cần nhớ lại chuyện tám năm về trước cô lại rất tự tin về những điều này. Cô và Lê Bá Sâm là bạn thanh mai trúc mã, năm 12 tuổi Lê Bá Sâm bắt đầu bám theo cô, lúc đó cô cũng mới 8 tuổi, thấy người tốt lại nhiều tiền mua bánh kẹo cho mình thì theo thôi, dần dần lớn lên, đúng thật khi nghe Lê Bá Sâm nói sẽ cưới cô, cô rất vui và còn nói cái gì năm 18 tuổi sẽ kết hôn.
Hiện tại nhớ lại, cô không khỏi cảm thấy nực cười, còn cái ngày chia tay đó nữa, lần đầu tiên cô thấy một thằng con trai lại khóc sướt mướt như thế. . . hứ hiện tại gia chủ, chủ tịch của Lê Thị sao?
Thật đúng là trời cao có mắt, đang biết cô thiếu tiền xài nên giúp cô đây mà.
" Hứ, con chỉ nói được cái miệng, ngon thì lo sắp xếp về nước đi. Những thằng bồ bịt ở đây cũng chia tay hết cả đi. Ta muốn ăn kẹo mừng trong năm nay đấy. "
Người đàn ông họ Huỳnh vui vẻ nói với cô con gái.
Người phụ nữ đặt tờ báo xuống, không nhanh không chậm đứng dậy đi ra ngoài mới nói vọng vào.
" Cuối tuần này con sẽ về. " dứt câu người phụ nữ này lại lái xe ra ngoài.
Người phụ nữ này không ai khác chính là vị hôn thê trước kia của Lê Bá Sâm, tên là Huỳnh Tố My, năm nay 26 tuổi, là cô con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Huỳnh Lân.
Người đàn ông trung niên lúc nãy là Ba của Huỳnh Tố My, tên là Huỳnh Lập Thành, chủ tịch tập đoàn Huỳnh Lân.
Ông khác với những người khác, chính là rất yêu thương cô con gái duy nhất của mình Huỳnh Tố My, từ ngày mẹ cô mất, thì ông cũng là gà trống nuôi con tới nay, ông chưa từng nghĩ sẽ gần nữ sắc cũng như chưa từng có ý định sẽ lấy thêm vợ, ông yêu thương cưng chiều cô con gái này hết mực, ngay cả tập đoàn Huỳnh Lân, ông cũng chuẩn bị sang tên cho cô.
Cùng một định mệnh nhưng số phận mỗi người mỗi khác.
Huỳnh Tố My cũng như Tư Noãn Noãn, mẹ của cô cũng vì sinh khó mà mất, nhưng cô lại được người cha vô cùng yêu thương cưng chiều. Còn nhỏ đã biết cái gì gọi là tiền gọi là quyền mà chà đạp những người thấp kém hơn cô. Còn Tư Noãn Noãn, cũng vì mẹ mất do sinh khó, nhưng cô lại bị hai bên ông bà và cha ruột ghét bỏ. Cuộc sống chẳng có ngày nào vui vẻ ngoài việc hàng ngày phải chịu vô số trận đòn vô lý kia.
---
Nhà Chính Lê Gia.
Lưu Hà Mi nhìn tin nhắn của quản gia Lâm gửi tới, mày bà khẽ nhíu chặt lại không chần chừ đi nhanh lên tầng thờ tổ tiên con cháu Lê Gia chỗ Lê lão gia tử hay ở cả ngày lẫn đêm.
" Ba. Con vào được không? " Lưu Hà Mi đứng trước cửa phòng cẩn thận gõ cửa, lại nhẹ giọng hỏi.
Lê Bá Thịnh trên tay đang cầm quyển tạp chí doanh nhân, khuôn mặt già nua nhăn nheo cố đọc chữ thì nghe thấy con dâu gọi, ông đặt quyển tạp chí xuống lớn tiếng nói.
" Ờ, vào đi. "
Lưu Hà Mi nghe được Lê Bá Thịnh đồng ý, mở cửa vào lại đóng cửa cẩn thận nói.
" Ba, chúng ta vẫn nên công khai chuyện Lê Bá Sâm ra bên ngoài. "
" Làm gì? " Lê Bá Thịnh nhìn Lưu Hà Mi hỏi.
Lưu Hà Mi cũng không nói dối gì.
" Phía bên nhà mẹ con cùng với bên này, mấy bác mấy chú mấy cô của Bá Sâm cứ muốn đưa người sang nó, nếu nói nó kết hôn rồi cũng đỡ phiền phức khi từ sáng đến tối đều nghe điện thoại. "
Lê Bá Thịnh nghĩ nghĩ, thấy cũng đúng, nên gật đầu đồng ý, ông còn nói thêm một câu.
" Công khai luôn tên cháu dâu đi. "
" Như vậy được sao ba? " Lưu Hà Mi nhớ đến tin nhắn của quản gia Lâm vội vàng hỏi.
Lê Bá Thịnh gật đầu nói.
" Cho dù hiện tại thằng Sâm còn không thích cháu dâu đó, nhưng ít nhiều gì nếu muốn giữ người ở lại dài lâu phải cấp cho nó một danh phận. Chúng ta không giúp được gì cho nó, nhưng dù sao thân phận là người của Lê Gia này sẽ để nó bớt gặp rắc rối. "
Ông có gọi cho người bên Lê Gia tìm hiểu tình hình, thì biết chắc chắn việc muốn chắt này không giúp được cháu dâu, nên hiện tại chỉ cần công khai Tư Noãn Noãn là cháu dâu Lê Gia, Gia Chủ Phu Nhân tương lai như vậy cũng sẽ không để nó phải chịu ủy khuất.
Người đàn ông trung niên nheo mắt nhìn người phụ nữ khẽ nói.
" Con nghĩ cậu ta như trước kia sao? " dừng lại một chút lại nói.
" Cậu ta là gia chủ của Lê Gia, không còn ngây thơ như trước kia đâu. "
Theo như những năm trước kia, Lê Bá Sâm thật sự rất vô dụng, nhớ những năm đó hai đứa cận kề nhau ông không khỏi nhíu mày.
Người phụ nữ trẻ tuổi môi câu lên nói.
" Ông Huỳnh lo lắm chuyện quá! Con người có thay đổi nhưng ngài nghĩ một kẻ từng yêu con tận 10 năm kia có thể nói ngày một ngày hai là dứt à? Mới xa nhau có 8 năm chứ nhiêu đâu. . . con không tin anh ta quên đi con. Biết đâu hiện tại còn đang đợi con về nữa kìa. "
Chỉ cần nhớ lại chuyện tám năm về trước cô lại rất tự tin về những điều này. Cô và Lê Bá Sâm là bạn thanh mai trúc mã, năm 12 tuổi Lê Bá Sâm bắt đầu bám theo cô, lúc đó cô cũng mới 8 tuổi, thấy người tốt lại nhiều tiền mua bánh kẹo cho mình thì theo thôi, dần dần lớn lên, đúng thật khi nghe Lê Bá Sâm nói sẽ cưới cô, cô rất vui và còn nói cái gì năm 18 tuổi sẽ kết hôn.
Hiện tại nhớ lại, cô không khỏi cảm thấy nực cười, còn cái ngày chia tay đó nữa, lần đầu tiên cô thấy một thằng con trai lại khóc sướt mướt như thế. . . hứ hiện tại gia chủ, chủ tịch của Lê Thị sao?
Thật đúng là trời cao có mắt, đang biết cô thiếu tiền xài nên giúp cô đây mà.
" Hứ, con chỉ nói được cái miệng, ngon thì lo sắp xếp về nước đi. Những thằng bồ bịt ở đây cũng chia tay hết cả đi. Ta muốn ăn kẹo mừng trong năm nay đấy. "
Người đàn ông họ Huỳnh vui vẻ nói với cô con gái.
Người phụ nữ đặt tờ báo xuống, không nhanh không chậm đứng dậy đi ra ngoài mới nói vọng vào.
" Cuối tuần này con sẽ về. " dứt câu người phụ nữ này lại lái xe ra ngoài.
Người phụ nữ này không ai khác chính là vị hôn thê trước kia của Lê Bá Sâm, tên là Huỳnh Tố My, năm nay 26 tuổi, là cô con gái độc nhất của chủ tịch tập đoàn Huỳnh Lân.
Người đàn ông trung niên lúc nãy là Ba của Huỳnh Tố My, tên là Huỳnh Lập Thành, chủ tịch tập đoàn Huỳnh Lân.
Ông khác với những người khác, chính là rất yêu thương cô con gái duy nhất của mình Huỳnh Tố My, từ ngày mẹ cô mất, thì ông cũng là gà trống nuôi con tới nay, ông chưa từng nghĩ sẽ gần nữ sắc cũng như chưa từng có ý định sẽ lấy thêm vợ, ông yêu thương cưng chiều cô con gái này hết mực, ngay cả tập đoàn Huỳnh Lân, ông cũng chuẩn bị sang tên cho cô.
Cùng một định mệnh nhưng số phận mỗi người mỗi khác.
Huỳnh Tố My cũng như Tư Noãn Noãn, mẹ của cô cũng vì sinh khó mà mất, nhưng cô lại được người cha vô cùng yêu thương cưng chiều. Còn nhỏ đã biết cái gì gọi là tiền gọi là quyền mà chà đạp những người thấp kém hơn cô. Còn Tư Noãn Noãn, cũng vì mẹ mất do sinh khó, nhưng cô lại bị hai bên ông bà và cha ruột ghét bỏ. Cuộc sống chẳng có ngày nào vui vẻ ngoài việc hàng ngày phải chịu vô số trận đòn vô lý kia.
---
Nhà Chính Lê Gia.
Lưu Hà Mi nhìn tin nhắn của quản gia Lâm gửi tới, mày bà khẽ nhíu chặt lại không chần chừ đi nhanh lên tầng thờ tổ tiên con cháu Lê Gia chỗ Lê lão gia tử hay ở cả ngày lẫn đêm.
" Ba. Con vào được không? " Lưu Hà Mi đứng trước cửa phòng cẩn thận gõ cửa, lại nhẹ giọng hỏi.
Lê Bá Thịnh trên tay đang cầm quyển tạp chí doanh nhân, khuôn mặt già nua nhăn nheo cố đọc chữ thì nghe thấy con dâu gọi, ông đặt quyển tạp chí xuống lớn tiếng nói.
" Ờ, vào đi. "
Lưu Hà Mi nghe được Lê Bá Thịnh đồng ý, mở cửa vào lại đóng cửa cẩn thận nói.
" Ba, chúng ta vẫn nên công khai chuyện Lê Bá Sâm ra bên ngoài. "
" Làm gì? " Lê Bá Thịnh nhìn Lưu Hà Mi hỏi.
Lưu Hà Mi cũng không nói dối gì.
" Phía bên nhà mẹ con cùng với bên này, mấy bác mấy chú mấy cô của Bá Sâm cứ muốn đưa người sang nó, nếu nói nó kết hôn rồi cũng đỡ phiền phức khi từ sáng đến tối đều nghe điện thoại. "
Lê Bá Thịnh nghĩ nghĩ, thấy cũng đúng, nên gật đầu đồng ý, ông còn nói thêm một câu.
" Công khai luôn tên cháu dâu đi. "
" Như vậy được sao ba? " Lưu Hà Mi nhớ đến tin nhắn của quản gia Lâm vội vàng hỏi.
Lê Bá Thịnh gật đầu nói.
" Cho dù hiện tại thằng Sâm còn không thích cháu dâu đó, nhưng ít nhiều gì nếu muốn giữ người ở lại dài lâu phải cấp cho nó một danh phận. Chúng ta không giúp được gì cho nó, nhưng dù sao thân phận là người của Lê Gia này sẽ để nó bớt gặp rắc rối. "
Ông có gọi cho người bên Lê Gia tìm hiểu tình hình, thì biết chắc chắn việc muốn chắt này không giúp được cháu dâu, nên hiện tại chỉ cần công khai Tư Noãn Noãn là cháu dâu Lê Gia, Gia Chủ Phu Nhân tương lai như vậy cũng sẽ không để nó phải chịu ủy khuất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.