Chương 216: Em Đang Nghĩ Con Giống Anh Hay Giống Em
BooMew
17/12/2019
#BooMew
Hà Sinh Khứu nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc cũng không thể không gọi.
Anh hít một hơi sâu kết nối máy của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm đang ở ngoài sân với Tư Noãn Noãn, bản thân anh không hề mang theo một thiết bị điện tử nào, một phần là vì hiện tại Tư Noãn Noãn đang mang thai nên càng tiếp xúc ít thiết bị điện tử càng tốt.
Lê Bá Sâm ngồi ngoài sân, ôm từ đằng sau của Tư Noãn Noãn, anh khẽ hôn hôn một cái nói.
" Vợ có thấy khó chịu ở đâu hay không? "
Tư Noãn Noãn vừa nhìn xung quanh vừa nói.
" Không có! Chỉ là hình như lần này ốm nghén nhiều hơn lần trước thì phải. "
" Nhiều lắm hả? "
" Cũng không rõ, chỉ là lúc sáng đấy thật sự buồn nôn đến không chịu được. "
Lê Bá Sâm hít hít mùi hương sau gáy của Tư Noãn Noãn vừa nói.
" Nếu vợ thấy khó chịu thì cứ nghỉ ngơi nhiều. "
" Sâm. . . " Tư Noãn Noãn nghĩ nghĩ gọi khẽ một tiếng.
Lê Bá Sâm nhỏ giọng đáp.
" Hử? "
" Em yêu anh. . . "
" Anh cũng yêu vợ. "
Hai người cứ ngồi đấy tình chàng ý thiếp một lúc lâu, quản gia Lâm từ trong biệt thự đi ra, trên tay có đem theo chiếc điện thoại.
" Cậu chủ. . . " ông đứng cách Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn một khoảng khẽ gọi.
Lê Bá Sâm xoay đầu qua nhìn, quản gia Lâm khẽ nói.
" Cậu Hà muốn nói vài chuyện với cậu. " ông nhìn nhìn Tư Noãn Noãn nhỏ giọng nói.
Lê Bá Sâm gật đầu, cúi đầu nói nhỏ với Tư Noãn Noãn cái gì đó, Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu. Lê Bá Sâm đứng dậy đi về hướng quản gia Lâm nghe điện thoại.
" Alo? "
" Boss. . . có chuyện không hay rồi. "
" Chuyện gì? "
Hà Sinh Khứu im lặng một lúc lại kể hết toàn bộ những gì xảy ra mấy hôm nay Lê Bá Sâm không có mặc.
Lê Bá Sâm vừa nghe mày anh chợt nhíu chặt, không nhanh không chậm nói.
" Cậu nói là Tư Chân Châu? "
" Vâng. " Hà Sinh Khứu đáp.
Lê Bá Sâm cười khẽ một tiếng nói.
" Cậu cứ thu thập mọi thứ về Tư Gia. Trước khi tôi phẫu thuật, tôi còn muốn tặng Noãn Noãn một món quà. "
" A! " Hà Sinh Khứu ' a ' lên một tiếng vội vàng đáp ' Vâng.'
Hai người nói chuyện về công việc xong thì cũng không nói gì nữa.
Lê Bá Sâm quay lại ngồi bên cạnh Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn uống một ngụm nước hỏi.
" Xảy ra chuyện gì sao? "
Lê Bá Sâm xoa xoa khuôn mặt cô nói.
" Cũng không có gì, anh sẽ giải quyết. " bây giờ Tư Noãn Noãn đang mang thai, vẫn nên không để cô ấy biết bản thân mình đang bị người khác chửi bới bêu xấu thì tốt hơn.
Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày nhìn Lê Bá Sâm một cái không nói gì, cô biết nếu có chuyện gì quan trọng thì anh nhất định sẽ nói cho cô biết.
Hai người ngồi đó một lúc lâu thì Lê Bá Sâm dìu Tư Noãn Noãn đi vào nhà.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương vẫn rất ngoan ngoãn ngồi ở ngay giữa phòng khách chơi đồ chơi của các bé. Tư Noãn Noãn vừa bước vào, bốn mắt to tròn của hai bé liền hướng về cô ngọt ngào gọi một tiếng.
" Mẹ. . . "
Tư Noãn Noãn cười, Lê Bá Sâm dìu cô đến ghế sofa, cô liền nhìn hai cục thịt hỏi.
" Mấy hôm nay đi học có vui không? "
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương không đứng dậy mà ngồi yên ở dưới sàn nhà đã được lót nệm dày chơi đồ chơi nói.
" Không ạ. "
" Vì sao không? " nhìn hai cục thịt, Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
Cô đang định ngồi xuống nệm chơi cùng hai bé thì Lê Bá Sâm giữ lại nói.
" Vợ đừng lộn xộn. " lúc trước anh vô tâm anh không để ý gì đến cô thì thôi nhưng bây giờ thì khác, anh cần phải chăm sóc cô.
Tư Noãn Noãn bĩu môi một cái nhưng vẫn ngồi yên bất động nhìn hai cục thịt.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên đáp.
" Rất nhiều bài tập dễ, thầy cô ở đó bảo vì mới vào học nên phải học từ đầu. "
" Nhưng rõ ràng chúng con đã biết, cơ mà khi thấy mấy con cái gì cũng làm được, những thầy cô đó mới thay chương trình dạy, nên giờ cũng ổn. "
Nghe hai cục thịt thao thao bất tuyệt như vậy Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn không khỏi bật cười.
Hiện tại đã thông minh như vậy, không biết sau này sẽ như thế nào nữa đây.
Tư Noãn Noãn ngồi đó nhìn hai cục thịt một lúc lâu thì ăn cơm, hai cục thịt cũng ngoan ngoãn ăn cơm và uống sữa, sau đấy lại ôm gối đi ngủ.
Lê Bá Sâm và quản gia Lâm vừa thấy cúi đầu ôm hai cục thịt đi về phòng.
Tư Noãn Noãn thì ngồi yên đó ăn.
Lê Bá Sâm quay lại thấy chén cơm của cô còn nguyên, mày nhăn lại hỏi.
" Làm sao vậy? Vợ khó chịu ở đâu hay sao? "
Tư Noãn Noãn lắc đầu nói.
" Em đang nghĩ con giống anh hay giống em. "
Hà Sinh Khứu nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc cũng không thể không gọi.
Anh hít một hơi sâu kết nối máy của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm đang ở ngoài sân với Tư Noãn Noãn, bản thân anh không hề mang theo một thiết bị điện tử nào, một phần là vì hiện tại Tư Noãn Noãn đang mang thai nên càng tiếp xúc ít thiết bị điện tử càng tốt.
Lê Bá Sâm ngồi ngoài sân, ôm từ đằng sau của Tư Noãn Noãn, anh khẽ hôn hôn một cái nói.
" Vợ có thấy khó chịu ở đâu hay không? "
Tư Noãn Noãn vừa nhìn xung quanh vừa nói.
" Không có! Chỉ là hình như lần này ốm nghén nhiều hơn lần trước thì phải. "
" Nhiều lắm hả? "
" Cũng không rõ, chỉ là lúc sáng đấy thật sự buồn nôn đến không chịu được. "
Lê Bá Sâm hít hít mùi hương sau gáy của Tư Noãn Noãn vừa nói.
" Nếu vợ thấy khó chịu thì cứ nghỉ ngơi nhiều. "
" Sâm. . . " Tư Noãn Noãn nghĩ nghĩ gọi khẽ một tiếng.
Lê Bá Sâm nhỏ giọng đáp.
" Hử? "
" Em yêu anh. . . "
" Anh cũng yêu vợ. "
Hai người cứ ngồi đấy tình chàng ý thiếp một lúc lâu, quản gia Lâm từ trong biệt thự đi ra, trên tay có đem theo chiếc điện thoại.
" Cậu chủ. . . " ông đứng cách Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn một khoảng khẽ gọi.
Lê Bá Sâm xoay đầu qua nhìn, quản gia Lâm khẽ nói.
" Cậu Hà muốn nói vài chuyện với cậu. " ông nhìn nhìn Tư Noãn Noãn nhỏ giọng nói.
Lê Bá Sâm gật đầu, cúi đầu nói nhỏ với Tư Noãn Noãn cái gì đó, Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu. Lê Bá Sâm đứng dậy đi về hướng quản gia Lâm nghe điện thoại.
" Alo? "
" Boss. . . có chuyện không hay rồi. "
" Chuyện gì? "
Hà Sinh Khứu im lặng một lúc lại kể hết toàn bộ những gì xảy ra mấy hôm nay Lê Bá Sâm không có mặc.
Lê Bá Sâm vừa nghe mày anh chợt nhíu chặt, không nhanh không chậm nói.
" Cậu nói là Tư Chân Châu? "
" Vâng. " Hà Sinh Khứu đáp.
Lê Bá Sâm cười khẽ một tiếng nói.
" Cậu cứ thu thập mọi thứ về Tư Gia. Trước khi tôi phẫu thuật, tôi còn muốn tặng Noãn Noãn một món quà. "
" A! " Hà Sinh Khứu ' a ' lên một tiếng vội vàng đáp ' Vâng.'
Hai người nói chuyện về công việc xong thì cũng không nói gì nữa.
Lê Bá Sâm quay lại ngồi bên cạnh Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn uống một ngụm nước hỏi.
" Xảy ra chuyện gì sao? "
Lê Bá Sâm xoa xoa khuôn mặt cô nói.
" Cũng không có gì, anh sẽ giải quyết. " bây giờ Tư Noãn Noãn đang mang thai, vẫn nên không để cô ấy biết bản thân mình đang bị người khác chửi bới bêu xấu thì tốt hơn.
Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày nhìn Lê Bá Sâm một cái không nói gì, cô biết nếu có chuyện gì quan trọng thì anh nhất định sẽ nói cho cô biết.
Hai người ngồi đó một lúc lâu thì Lê Bá Sâm dìu Tư Noãn Noãn đi vào nhà.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương vẫn rất ngoan ngoãn ngồi ở ngay giữa phòng khách chơi đồ chơi của các bé. Tư Noãn Noãn vừa bước vào, bốn mắt to tròn của hai bé liền hướng về cô ngọt ngào gọi một tiếng.
" Mẹ. . . "
Tư Noãn Noãn cười, Lê Bá Sâm dìu cô đến ghế sofa, cô liền nhìn hai cục thịt hỏi.
" Mấy hôm nay đi học có vui không? "
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương không đứng dậy mà ngồi yên ở dưới sàn nhà đã được lót nệm dày chơi đồ chơi nói.
" Không ạ. "
" Vì sao không? " nhìn hai cục thịt, Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
Cô đang định ngồi xuống nệm chơi cùng hai bé thì Lê Bá Sâm giữ lại nói.
" Vợ đừng lộn xộn. " lúc trước anh vô tâm anh không để ý gì đến cô thì thôi nhưng bây giờ thì khác, anh cần phải chăm sóc cô.
Tư Noãn Noãn bĩu môi một cái nhưng vẫn ngồi yên bất động nhìn hai cục thịt.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên đáp.
" Rất nhiều bài tập dễ, thầy cô ở đó bảo vì mới vào học nên phải học từ đầu. "
" Nhưng rõ ràng chúng con đã biết, cơ mà khi thấy mấy con cái gì cũng làm được, những thầy cô đó mới thay chương trình dạy, nên giờ cũng ổn. "
Nghe hai cục thịt thao thao bất tuyệt như vậy Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn không khỏi bật cười.
Hiện tại đã thông minh như vậy, không biết sau này sẽ như thế nào nữa đây.
Tư Noãn Noãn ngồi đó nhìn hai cục thịt một lúc lâu thì ăn cơm, hai cục thịt cũng ngoan ngoãn ăn cơm và uống sữa, sau đấy lại ôm gối đi ngủ.
Lê Bá Sâm và quản gia Lâm vừa thấy cúi đầu ôm hai cục thịt đi về phòng.
Tư Noãn Noãn thì ngồi yên đó ăn.
Lê Bá Sâm quay lại thấy chén cơm của cô còn nguyên, mày nhăn lại hỏi.
" Làm sao vậy? Vợ khó chịu ở đâu hay sao? "
Tư Noãn Noãn lắc đầu nói.
" Em đang nghĩ con giống anh hay giống em. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.