Chương 139: Thật Nhiều Hoa
BooMew
30/10/2019
#BooMew
Cái thời gian đó tuy rất nhiều chuyện không vui xảy ra nhưng thời gian đó là khoảng thời gian Lê Bá Sâm cười nhiều nhất mà ông thấy. . .
Hà Sinh Khứu tuy rất muốn nói chuyện Tư Noãn Noãn rất nhanh sẽ đến đây nhưng anh biết, hiện tại chắc chắn anh có hét lên Lê Bá Sâm cũng sẽ không nghe.
Hà Sinh Khứu gật đầu với quản gia Lâm một cái xoay người rời đi. Trong lòng anh tự nhủ.
" Bá Sâm. . . tôi chỉ có thể giúp cậu đến đây! Mọi chuyện còn lại phải tự cậu chính mình định đoạt. "
----
Tư Noãn Noãn trong xe nhìn hai bé con đang cùng nhau nghịch chiếc máy tính bảng của con nít, cô không khỏi nhếch mép cười tươi.
Nhịn không được cúi xuống hôn hôn má hai con, Tư Noãn Noãn nói.
" Cục cưng của mẹ ơi là cục cưng. Tại sao hai đứa lại có thể đáng yêu như vậy chứ hả? "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên cười cười nói.
" Con đáng yêu từ trong bụng mẹ rồi cơ. "
Tư Noãn Noãn cười vui vẻ không thôi.
Chiếc xe lăn bánh đi rất nhanh, chỉ hơn hai mươi phút thì đã dừng trước cổng của Lê Gia.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu, cô cũng không biết nên diễn tả cảm xúc của bản thân lúc này ra sao, nhưng cái cảm giác này thật sự rất khó diễn tả. . . vừa lo lắng vừa sợ hãi.
Mặc dù bản thân đã cố giữ bình tĩnh, nhưng cô vẫn không nhịn được mà tự hỏi. . .
Lê Bá Sâm thật sự sẽ chết sao?
Khối u đó không di căn, nhưng nó lại gây hôn mê sâu thường xuyên. . . Tư Noãn Noãn vừa kéo vali vừa tiến về phía trước từng bước một, đi trước cô là hai nhím con.
Tư Noãn Noãn dừng ngay cái chuông cửa, cứ nhìn chằm chằm vào đấy. . .
Cô. . . thật sự phải vào đây sống.
Ngẩng đầu lên bầu trời xanh thẩm kia, Tư Noãn Noãn cười khổ thầm hỏi.
' Là người tác hợp con với anh ta sao? '
Tay cô run rẩy giơ lên bấm vào chuông cửa.
Cánh cửa tự động mở ra, Tư Noãn Noãn và hai nhím con bước vào.
Tư Noãn Noãn lúc này mới nhìn kỹ xung quanh. . . thật nhiều hoa. . .
Lúc hôm qua cô đến, vì quá tức giận cũng chẳng để ý xung quanh nhưng lúc này cô mới nhìn kỹ. . .
Mọi thứ vẫn như cũ chỉ là trên sân có nhiều hoa hơn trước kia.
Lê Bá Sâm vẫn đang vùi đầu vào việc trồng hoa, thì giọng non nớt quen thuộc vang lên.
" Baba. . . "
" Baba. . . "
Anh cứng đờ cánh tay lại, thầm nói chắc chắn anh quá nhớ con và cô thôi.
Lê Bá Sâm vẫn cứ vùi đầu vào việc tiếp.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bốn mắt nhìn nhau nhíu mày nho nhỏ của hai bé lại. Tư Noãn Noãn thì vẫn đứng yên bất động mà nhìn hai đứa con cô hành sự. . .
Cái thời gian đó tuy rất nhiều chuyện không vui xảy ra nhưng thời gian đó là khoảng thời gian Lê Bá Sâm cười nhiều nhất mà ông thấy. . .
Hà Sinh Khứu tuy rất muốn nói chuyện Tư Noãn Noãn rất nhanh sẽ đến đây nhưng anh biết, hiện tại chắc chắn anh có hét lên Lê Bá Sâm cũng sẽ không nghe.
Hà Sinh Khứu gật đầu với quản gia Lâm một cái xoay người rời đi. Trong lòng anh tự nhủ.
" Bá Sâm. . . tôi chỉ có thể giúp cậu đến đây! Mọi chuyện còn lại phải tự cậu chính mình định đoạt. "
----
Tư Noãn Noãn trong xe nhìn hai bé con đang cùng nhau nghịch chiếc máy tính bảng của con nít, cô không khỏi nhếch mép cười tươi.
Nhịn không được cúi xuống hôn hôn má hai con, Tư Noãn Noãn nói.
" Cục cưng của mẹ ơi là cục cưng. Tại sao hai đứa lại có thể đáng yêu như vậy chứ hả? "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên cười cười nói.
" Con đáng yêu từ trong bụng mẹ rồi cơ. "
Tư Noãn Noãn cười vui vẻ không thôi.
Chiếc xe lăn bánh đi rất nhanh, chỉ hơn hai mươi phút thì đã dừng trước cổng của Lê Gia.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu, cô cũng không biết nên diễn tả cảm xúc của bản thân lúc này ra sao, nhưng cái cảm giác này thật sự rất khó diễn tả. . . vừa lo lắng vừa sợ hãi.
Mặc dù bản thân đã cố giữ bình tĩnh, nhưng cô vẫn không nhịn được mà tự hỏi. . .
Lê Bá Sâm thật sự sẽ chết sao?
Khối u đó không di căn, nhưng nó lại gây hôn mê sâu thường xuyên. . . Tư Noãn Noãn vừa kéo vali vừa tiến về phía trước từng bước một, đi trước cô là hai nhím con.
Tư Noãn Noãn dừng ngay cái chuông cửa, cứ nhìn chằm chằm vào đấy. . .
Cô. . . thật sự phải vào đây sống.
Ngẩng đầu lên bầu trời xanh thẩm kia, Tư Noãn Noãn cười khổ thầm hỏi.
' Là người tác hợp con với anh ta sao? '
Tay cô run rẩy giơ lên bấm vào chuông cửa.
Cánh cửa tự động mở ra, Tư Noãn Noãn và hai nhím con bước vào.
Tư Noãn Noãn lúc này mới nhìn kỹ xung quanh. . . thật nhiều hoa. . .
Lúc hôm qua cô đến, vì quá tức giận cũng chẳng để ý xung quanh nhưng lúc này cô mới nhìn kỹ. . .
Mọi thứ vẫn như cũ chỉ là trên sân có nhiều hoa hơn trước kia.
Lê Bá Sâm vẫn đang vùi đầu vào việc trồng hoa, thì giọng non nớt quen thuộc vang lên.
" Baba. . . "
" Baba. . . "
Anh cứng đờ cánh tay lại, thầm nói chắc chắn anh quá nhớ con và cô thôi.
Lê Bá Sâm vẫn cứ vùi đầu vào việc tiếp.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bốn mắt nhìn nhau nhíu mày nho nhỏ của hai bé lại. Tư Noãn Noãn thì vẫn đứng yên bất động mà nhìn hai đứa con cô hành sự. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.