Chương 106: Trong Này... Có Một Sinh Linh Bé Nhỏ
BooMew
20/10/2019
#BooMew
Mãi cho đến Tư Noãn Noãn nói.
" Trong này... " đặt nhẹ tay lên bụng, xoa nhè nhẹ.
" Có một sinh linh bé nhỏ... chắc bé nó không quen nên em mới nôn như vậy thôi á. " nói xong Tư Noãn Noãn cười rạng rỡ hạnh phúc.
Phỉ Vô Dư và người kia cứng đờ... hai tay họ run lên khẽ chỉ vào bụng của Tư Noãn Noãn.
" Noãn Noãn... em nói ở đây... ở đây còn có... em bé... "
" Tư tiểu thư... không... không phải cô... đã... "
Tư Noãn Noãn lắc đầu nói.
" Chỉ là gần sảy thai chứ không sảy... chịu đau đớn hơn cả đau đớn sẽ ổn ngay thôi. " nỗi đau đó không phải ai cũng chịu được. Nói xong Tư Noãn Noãn khẽ cười nhẹ một cái.
Phỉ Vô Dư và người kia nghe xong hai mắt trừng to... họ làm sao mà không hiểu cái nỗi đau mà Tư Noãn Noãn nói chứ... nhưng không nghĩ đến cô lại có thể chịu nổi.
Phỉ Vô Dư nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu mới hỏi.
" Vậy tại sao Noãn Noãn lại nói bản thân sảy thai? "
Tư Noãn Noãn mím môi hồi lâu mới nói.
" Nếu không nói như vậy anh nghĩ em sẽ còn được tự do... ngày nào em còn ở đó thì ngày đó đứa bé sẽ còn gặp nguy hiểm hơn... đúng là em đang nghĩ cho mình, ích kỷ cho mình nhưng em cũng sẽ không thể nào chịu nổi nếu để anh ta giết chết con mình... em nói dối cũng chỉ vì muốn bảo vệ đứa bé thôi. "
Phỉ Vô Dư im lặng, anh hiểu chứ... hiểu cái mà Tư Noãn Noãn nói... nhưng nếu như Lê Bá Sâm mà biết thì có dễ dàng buông tha cô không? Đối với những người khác anh không biết, nhưng riêng Lê Bá Sâm anh rất rõ...
Cho dù cậu ta có đau buồn ra sao có khổ sở ra sao chỉ cần biết người bên cạnh lừa dối phản bội mình thì sẽ không dễ dàng tha thứ.
Phỉ Vô Dư nhìn Tư Noãn Noãn, nhìn môi cô câu lên tươi cười rạng rỡ nhìn cô hạnh phúc với những gì mà bản thân có... thôi... cho dù sao này có xảy ra chuyện gì anh cũng sẽ bảo vệ cô thật tốt... không đúng... phải bảo vệ cô và đứa bé thật tốt.
- ----
Quay lại với thực tế.
Tư Noãn Noãn sau khi xuống máy bay thì đi tìm nơi ở, cả ba cùng nhau thuê nhà ở khu C.
Tư Noãn Noãn ở một mình trong một ngôi nhà, trên sân thượng có chỗ để trồng không ít hoa cỏ nếu thích, Phỉ Vô Dư và người kia thì ở mỗi người một căn nhà đối diện với nhà của Tư Noãn Noãn.
Thời gian mà cả ba cùng nhau dọn dẹp mất hết một ngày trời mới xong.
Vì trong nhà đã có bàn ghế đồ dùng này kia mọi thứ đều đầy đủ, nên không cần phải mua, những thứ còn thiếu thì chỉ cần ra siêu thị mua là xong.
Trong khoảng thời gian này, Tư Noãn Noãn chính mình vừa học vừa làm việc trên mạng.
Bởi vì mang thai, Tư Noãn Noãn không thể làm việc nặng cũng không thể đi đâu xa vì thế cô mở một tiệm hoa, và nhân viên không ai khác chính là Phỉ Vô Dư và người kia.
Phỉ Vô Dư dựa vào khả năng của bản thân mà xin được vào một công ty cũng lớn của nước Rose, anh thăng quan tiến chức một cách nhanh chóng mặt.
Hoa Tử Khiêm cùng với trợ lý sau khi làm xong việc bên nước J, như những gì mà bản thân anh nói " BỎ TRỐN. "
Ngày đấy... Hoa Tử Linh ( ông nội Hoa Tử Khiêm) nổi một trận lôi đình, chính là có tức giận ra sao cũng vô dụng.
Khi ông nghe người báo.
" Chủ tịch không xong rồi. "
Hoa Tử Linh đang tưới hoa ngồi vườn, vừa nghe giọng nói phì phò hổn hển của quản gia, ông ngẩng đầu nhìn hỏi.
" Ông già cả rồi! Đừng có chạy loạn! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? "
Quản gia Han co rúm khóe miệng, ông cùng Hoa Tử Linh đúng thật chẳng còn trẻ gì a.
" Cậu... cậu chủ bỏ trốn rồi. "
Hoa Tử Linh tay đang cầm vòi nước cứng đờ, nhìn chằm chằm quản gia Han mày nhíu lại.
" Ông nói hưu nói vượn... Tử Khiêm nó đã ký cam kết... "
Quản gia Han nói.
" Trời ơi chủ tịch... ngài còn không mau đến công ty nhìn xem có đúng như tôi nói không! "
Hoa Tử Linh khó chịu nhưng vẫn đi đến công ty... chính là khi ông đến công ty thì thật sự " CHÁU TRAI YÊU DẤU " của ông biến mất.
Và ông kiếm được một bức thư...
Nội dung...
- ----------------------------------------
Bão 2/7 chương.
Mãi cho đến Tư Noãn Noãn nói.
" Trong này... " đặt nhẹ tay lên bụng, xoa nhè nhẹ.
" Có một sinh linh bé nhỏ... chắc bé nó không quen nên em mới nôn như vậy thôi á. " nói xong Tư Noãn Noãn cười rạng rỡ hạnh phúc.
Phỉ Vô Dư và người kia cứng đờ... hai tay họ run lên khẽ chỉ vào bụng của Tư Noãn Noãn.
" Noãn Noãn... em nói ở đây... ở đây còn có... em bé... "
" Tư tiểu thư... không... không phải cô... đã... "
Tư Noãn Noãn lắc đầu nói.
" Chỉ là gần sảy thai chứ không sảy... chịu đau đớn hơn cả đau đớn sẽ ổn ngay thôi. " nỗi đau đó không phải ai cũng chịu được. Nói xong Tư Noãn Noãn khẽ cười nhẹ một cái.
Phỉ Vô Dư và người kia nghe xong hai mắt trừng to... họ làm sao mà không hiểu cái nỗi đau mà Tư Noãn Noãn nói chứ... nhưng không nghĩ đến cô lại có thể chịu nổi.
Phỉ Vô Dư nhìn Tư Noãn Noãn một lúc lâu mới hỏi.
" Vậy tại sao Noãn Noãn lại nói bản thân sảy thai? "
Tư Noãn Noãn mím môi hồi lâu mới nói.
" Nếu không nói như vậy anh nghĩ em sẽ còn được tự do... ngày nào em còn ở đó thì ngày đó đứa bé sẽ còn gặp nguy hiểm hơn... đúng là em đang nghĩ cho mình, ích kỷ cho mình nhưng em cũng sẽ không thể nào chịu nổi nếu để anh ta giết chết con mình... em nói dối cũng chỉ vì muốn bảo vệ đứa bé thôi. "
Phỉ Vô Dư im lặng, anh hiểu chứ... hiểu cái mà Tư Noãn Noãn nói... nhưng nếu như Lê Bá Sâm mà biết thì có dễ dàng buông tha cô không? Đối với những người khác anh không biết, nhưng riêng Lê Bá Sâm anh rất rõ...
Cho dù cậu ta có đau buồn ra sao có khổ sở ra sao chỉ cần biết người bên cạnh lừa dối phản bội mình thì sẽ không dễ dàng tha thứ.
Phỉ Vô Dư nhìn Tư Noãn Noãn, nhìn môi cô câu lên tươi cười rạng rỡ nhìn cô hạnh phúc với những gì mà bản thân có... thôi... cho dù sao này có xảy ra chuyện gì anh cũng sẽ bảo vệ cô thật tốt... không đúng... phải bảo vệ cô và đứa bé thật tốt.
- ----
Quay lại với thực tế.
Tư Noãn Noãn sau khi xuống máy bay thì đi tìm nơi ở, cả ba cùng nhau thuê nhà ở khu C.
Tư Noãn Noãn ở một mình trong một ngôi nhà, trên sân thượng có chỗ để trồng không ít hoa cỏ nếu thích, Phỉ Vô Dư và người kia thì ở mỗi người một căn nhà đối diện với nhà của Tư Noãn Noãn.
Thời gian mà cả ba cùng nhau dọn dẹp mất hết một ngày trời mới xong.
Vì trong nhà đã có bàn ghế đồ dùng này kia mọi thứ đều đầy đủ, nên không cần phải mua, những thứ còn thiếu thì chỉ cần ra siêu thị mua là xong.
Trong khoảng thời gian này, Tư Noãn Noãn chính mình vừa học vừa làm việc trên mạng.
Bởi vì mang thai, Tư Noãn Noãn không thể làm việc nặng cũng không thể đi đâu xa vì thế cô mở một tiệm hoa, và nhân viên không ai khác chính là Phỉ Vô Dư và người kia.
Phỉ Vô Dư dựa vào khả năng của bản thân mà xin được vào một công ty cũng lớn của nước Rose, anh thăng quan tiến chức một cách nhanh chóng mặt.
Hoa Tử Khiêm cùng với trợ lý sau khi làm xong việc bên nước J, như những gì mà bản thân anh nói " BỎ TRỐN. "
Ngày đấy... Hoa Tử Linh ( ông nội Hoa Tử Khiêm) nổi một trận lôi đình, chính là có tức giận ra sao cũng vô dụng.
Khi ông nghe người báo.
" Chủ tịch không xong rồi. "
Hoa Tử Linh đang tưới hoa ngồi vườn, vừa nghe giọng nói phì phò hổn hển của quản gia, ông ngẩng đầu nhìn hỏi.
" Ông già cả rồi! Đừng có chạy loạn! Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? "
Quản gia Han co rúm khóe miệng, ông cùng Hoa Tử Linh đúng thật chẳng còn trẻ gì a.
" Cậu... cậu chủ bỏ trốn rồi. "
Hoa Tử Linh tay đang cầm vòi nước cứng đờ, nhìn chằm chằm quản gia Han mày nhíu lại.
" Ông nói hưu nói vượn... Tử Khiêm nó đã ký cam kết... "
Quản gia Han nói.
" Trời ơi chủ tịch... ngài còn không mau đến công ty nhìn xem có đúng như tôi nói không! "
Hoa Tử Linh khó chịu nhưng vẫn đi đến công ty... chính là khi ông đến công ty thì thật sự " CHÁU TRAI YÊU DẤU " của ông biến mất.
Và ông kiếm được một bức thư...
Nội dung...
- ----------------------------------------
Bão 2/7 chương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.