Chương 195: Vợ Của Anh Qúa Đáng Yêu.
BooMew
04/12/2019
#BooMew
Lê Bá Sâm bước ra khỏi xe, cẩn thận mở cửa xe ra để Tư Noãn Noãn bước xuống.
Tư Noãn Noãn đặt tay nhỏ bé của mình vào lòng bàn tay của anh nhìn quanh một vòng, môi không tự chủ giương lên.
Cái mùi hương này. . . thật thích. . . mùi thơm của hoa làm cô cảm thấy thoải mái hẳn ra.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, anh kéo nhẹ cô vào lòng, hai người bốn mắt nhìn nhau một lúc.
Lê Bá Sâm nâng cằm Tư Noãn Noãn lên hôn xuống.
Hai người đứng giữa rừng hoa, trao nhau vô vàng nụ hôn ấm áp.
Cách đó không xa có một đám nhân viên đang đứng từ xa lấp ló nhìn.
" Oa. . . Boss hôn cô gái đó kìa. . . "
" Oa. . . không lẽ Boss đã có người yêu? "
" Trời ơi. . . "
Một đám đàn bà phụ nữ to nhỏ không thôi, từ xa bước đến, một người phụ nữ trẻ trang điểm tỉ mỉ bước đến thét lên.
" Các người đang nói hưu nói vượn gì thế hả? "
" A. . . đến rồi sao? "
" Trời ơi, vừa nghe thấy hôm nay Boss đến liền trang điểm như vậy a. "
" Cóc ghẻ mà cứ mơ tưởng làm thiên nga không thôi. "
Nhìn người phụ nữ trước mặt này, một đám người lén lút nhìn Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn hôn nhau không khỏi chán ghét.
Cho dù bọn họ có bần cùng hay khó khăn nghèo khổ cách mấy đi chăng nữa, bọn họ cũng biết thân biết phận, chứ không như ai kia, mơ mộng hão huyền, không những vậy, còn tự xem mình là bà chủ, hành xử một cách khó chịu.
Người phụ nữ hai mắt đỏ ngầu lửa giận, hung hăng quát.
" Một đám làm thuê làm mướn các người, làm không lo làm chỉ lo nhiều chuyện, bộ muốn bị trừ lương hay sao? "
Một người trong đám đông không sợ người phụ nữ, đứng ra nhếch mép nói.
" Trừ lương hay không trừ lương thì cô cũng không có tư cách gì nói còn chưa nói đến việc cô cũng chỉ là người làm thuê làm mướn như chúng tôi thôi có hơn được ai đâu mà nói. "
" Cô. . . cô. . . " người phụ nữ cứng họng, nhưng cô ta không cam, so với những người ở đấy, cô xinh đẹp nhất, còn được gặp Lê Bá Sâm không ít lần, cô tin sớm hay muộn cô cũng quyến rũ được anh ta, huống chi anh ta đến nay vẫn còn chưa có người yêu hay vợ, còn không phải vì cô sao?
Nghĩ đến đây, người phụ nữ môi nhếch lên đầy tự tin và kiêu ngạo nhìn một đám người trước mặt không xấu hổ nói.
" Sớm hay muộn gì tôi cũng là bà chủ của các người, các người làm việc thất trách, cứ đợi mà xem tôi nhất định đuổi đi hết. "
Một đám phụ nữ không nhịn được cười to, một người nói.
" Cô không tự đi soi gương hay sao? Mơ mộng cũng phải tỉnh dậy chứ? Cóc ghẻ mà luôn đòi làm thiên nga là làm sao? Cô đừng mơ mộng nữa, vì Boss đã có người yêu rồi haha. "
Nói xong, một đám lại cười, sau đấy về lại vị trí làm việc.
Người phụ nữ nắm chặt nắm tay lại thành quả đấm, liếc nhìn về hướng đôi tình nhân vẫn đang hôn nhau kia, trong ánh mắt của cô ta lóe lên tia độc ác.
-----
Tư Noãn Noãn bị hôn đến nỗi không thở được mà khuôn mặt ngày một đỏ bừng, hai tay nhỏ bé của cô khẽ đập đập vào lồng ngực của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm buông môi cô ra, nắm lấy hai tay nhỏ bé nhìn Tư Noãn Noãn.
Môi anh câu lên xoa nhẹ đầu cô khẽ nói.
" Vợ vẫn nên đi học một khóa huấn luyện thở đi, chứ đang hôn cơ mà. . . " anh nói tới đấy thì dừng lại vì bị ánh mắt lóe ra lửa của cô dọa.
Nhìn Tư Noãn Noãn đáng yêu như vậy, nói sao Lê Bá Sâm không thể nào không cưng chiều cô cho được.
Anh cúi người xuống một chút để mặt anh và mắt cô đối diện song song nhau, nhìn vào hai mắt đỏ ửng của cô, Lê Bá Sâm liền bật cười.
" Hahaha. . . "
" Cười cái gì? " Tư Noãn Noãn khó chịu nhíu mày nhìn Lê Bá Sâm hỏi.
Lê Bá Sâm dùng mũi cọ cọ mũi cô nói.
" Chỉ là thấy vợ quá đáng yêu thôi. "
" Đáng yêu? "
" Ừ. Vợ của anh quá đáng yêu. " Lê Bá Sâm ôn nhu nói.
Tư Noãn Noãn đỏ mặt, đánh nhẹ vào ngực anh một cái xoay người rời đi, vừa đi vừa nói.
" Em còn muốn rửa mặt đi ngắm hoa, anh còn không nhanh nhanh dẫn đường. "
Lê Bá Sâm lại cười phá lên chạy theo sao, ôm lấy eo Tư Noãn Noãn một cái, lại hôn hôn cổ cô vài cái mới buông ra, nắm chặt tay cô đi vào trong biệt thự.
Căn biệt thự của nông trại này rất rộng, tuy nhiên ngoài quản gia và một dì đầu bếp ra thì không hề có bất kỳ người nào khác.
Quản gia vừa nhìn thấy Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm ông liền bước ra.
" Cậu chủ, mợ chủ. "
Lê Bá Sâm gật nhẹ đầu, nắm lấy tay của Tư Noãn Noãn bước vào, Tư Noãn Noãn cũng khẽ gật nhẹ đầu đi theo sau Lê Bá Sâm.
Quản gia nhìn cậu chủ gấp rút như vậy không khỏi bật cười.
Cậu chủ của ông. . . thật sự thay đổi rồi. . .
Lê Bá Sâm bước ra khỏi xe, cẩn thận mở cửa xe ra để Tư Noãn Noãn bước xuống.
Tư Noãn Noãn đặt tay nhỏ bé của mình vào lòng bàn tay của anh nhìn quanh một vòng, môi không tự chủ giương lên.
Cái mùi hương này. . . thật thích. . . mùi thơm của hoa làm cô cảm thấy thoải mái hẳn ra.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, anh kéo nhẹ cô vào lòng, hai người bốn mắt nhìn nhau một lúc.
Lê Bá Sâm nâng cằm Tư Noãn Noãn lên hôn xuống.
Hai người đứng giữa rừng hoa, trao nhau vô vàng nụ hôn ấm áp.
Cách đó không xa có một đám nhân viên đang đứng từ xa lấp ló nhìn.
" Oa. . . Boss hôn cô gái đó kìa. . . "
" Oa. . . không lẽ Boss đã có người yêu? "
" Trời ơi. . . "
Một đám đàn bà phụ nữ to nhỏ không thôi, từ xa bước đến, một người phụ nữ trẻ trang điểm tỉ mỉ bước đến thét lên.
" Các người đang nói hưu nói vượn gì thế hả? "
" A. . . đến rồi sao? "
" Trời ơi, vừa nghe thấy hôm nay Boss đến liền trang điểm như vậy a. "
" Cóc ghẻ mà cứ mơ tưởng làm thiên nga không thôi. "
Nhìn người phụ nữ trước mặt này, một đám người lén lút nhìn Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn hôn nhau không khỏi chán ghét.
Cho dù bọn họ có bần cùng hay khó khăn nghèo khổ cách mấy đi chăng nữa, bọn họ cũng biết thân biết phận, chứ không như ai kia, mơ mộng hão huyền, không những vậy, còn tự xem mình là bà chủ, hành xử một cách khó chịu.
Người phụ nữ hai mắt đỏ ngầu lửa giận, hung hăng quát.
" Một đám làm thuê làm mướn các người, làm không lo làm chỉ lo nhiều chuyện, bộ muốn bị trừ lương hay sao? "
Một người trong đám đông không sợ người phụ nữ, đứng ra nhếch mép nói.
" Trừ lương hay không trừ lương thì cô cũng không có tư cách gì nói còn chưa nói đến việc cô cũng chỉ là người làm thuê làm mướn như chúng tôi thôi có hơn được ai đâu mà nói. "
" Cô. . . cô. . . " người phụ nữ cứng họng, nhưng cô ta không cam, so với những người ở đấy, cô xinh đẹp nhất, còn được gặp Lê Bá Sâm không ít lần, cô tin sớm hay muộn cô cũng quyến rũ được anh ta, huống chi anh ta đến nay vẫn còn chưa có người yêu hay vợ, còn không phải vì cô sao?
Nghĩ đến đây, người phụ nữ môi nhếch lên đầy tự tin và kiêu ngạo nhìn một đám người trước mặt không xấu hổ nói.
" Sớm hay muộn gì tôi cũng là bà chủ của các người, các người làm việc thất trách, cứ đợi mà xem tôi nhất định đuổi đi hết. "
Một đám phụ nữ không nhịn được cười to, một người nói.
" Cô không tự đi soi gương hay sao? Mơ mộng cũng phải tỉnh dậy chứ? Cóc ghẻ mà luôn đòi làm thiên nga là làm sao? Cô đừng mơ mộng nữa, vì Boss đã có người yêu rồi haha. "
Nói xong, một đám lại cười, sau đấy về lại vị trí làm việc.
Người phụ nữ nắm chặt nắm tay lại thành quả đấm, liếc nhìn về hướng đôi tình nhân vẫn đang hôn nhau kia, trong ánh mắt của cô ta lóe lên tia độc ác.
-----
Tư Noãn Noãn bị hôn đến nỗi không thở được mà khuôn mặt ngày một đỏ bừng, hai tay nhỏ bé của cô khẽ đập đập vào lồng ngực của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm buông môi cô ra, nắm lấy hai tay nhỏ bé nhìn Tư Noãn Noãn.
Môi anh câu lên xoa nhẹ đầu cô khẽ nói.
" Vợ vẫn nên đi học một khóa huấn luyện thở đi, chứ đang hôn cơ mà. . . " anh nói tới đấy thì dừng lại vì bị ánh mắt lóe ra lửa của cô dọa.
Nhìn Tư Noãn Noãn đáng yêu như vậy, nói sao Lê Bá Sâm không thể nào không cưng chiều cô cho được.
Anh cúi người xuống một chút để mặt anh và mắt cô đối diện song song nhau, nhìn vào hai mắt đỏ ửng của cô, Lê Bá Sâm liền bật cười.
" Hahaha. . . "
" Cười cái gì? " Tư Noãn Noãn khó chịu nhíu mày nhìn Lê Bá Sâm hỏi.
Lê Bá Sâm dùng mũi cọ cọ mũi cô nói.
" Chỉ là thấy vợ quá đáng yêu thôi. "
" Đáng yêu? "
" Ừ. Vợ của anh quá đáng yêu. " Lê Bá Sâm ôn nhu nói.
Tư Noãn Noãn đỏ mặt, đánh nhẹ vào ngực anh một cái xoay người rời đi, vừa đi vừa nói.
" Em còn muốn rửa mặt đi ngắm hoa, anh còn không nhanh nhanh dẫn đường. "
Lê Bá Sâm lại cười phá lên chạy theo sao, ôm lấy eo Tư Noãn Noãn một cái, lại hôn hôn cổ cô vài cái mới buông ra, nắm chặt tay cô đi vào trong biệt thự.
Căn biệt thự của nông trại này rất rộng, tuy nhiên ngoài quản gia và một dì đầu bếp ra thì không hề có bất kỳ người nào khác.
Quản gia vừa nhìn thấy Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm ông liền bước ra.
" Cậu chủ, mợ chủ. "
Lê Bá Sâm gật nhẹ đầu, nắm lấy tay của Tư Noãn Noãn bước vào, Tư Noãn Noãn cũng khẽ gật nhẹ đầu đi theo sau Lê Bá Sâm.
Quản gia nhìn cậu chủ gấp rút như vậy không khỏi bật cười.
Cậu chủ của ông. . . thật sự thay đổi rồi. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.