Chương 80: Lý do nào để tiếp tục ?
Quỳnh Mai Anh - AT
11/10/2017
Tôi vẫn âm thầm theo dõi Người Ấy mỗi ngày , ở trên lớp Long ngồi bàn
thứ hai , dãy ngoài . Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi từ xa ngắm
cái bóng lưng dài dài của cậu . Dù ko còn là gì của nhau , chứng kiến
cảnh cậu thân mật với Phương Trinh hay My , lông tay tôi lại dựng đứng
lên vì khó chịu .Ko phải cứ nói " ko sao " là ko sao thật đâu . Nhìn vào mắt nhau đi , cậu sẽ nhìn thấy những gì mà tôi phải chịu đựng .
Cô Bích gọi tôi lên làm toán , sự thực tôi khá ngu môn này . Vì lớp mười hai rồi tôi tập trung vào văn , sử , địa thôi nên toán tôi đã xác định khoanh bừa mong sao qua điểm chết . Tôi làm câu hai mươi , đề bài là " Cho hàm số y=...... , xác định phương trình tiếp tuyến " . Trong đầu tôi chẳng có cái gì hết , toàn bim bim với kẹo mút vừa nãy vừa ăn xong . Đứng như trời trồng khoảng mươi lăm phút , cô Bích nhíu mày nói :
- Cái bài này dễ thế mà ko làm được , cái loại như thế tôi chán tôi chẳng muốn dạy nữa đâu .
Với tôi cô Bích nói rất nặng lời , ko phải vì tôi học dốt , kém cỏi mà vì cô chỉ cho học sinh chép lý thuyết còn bài tập thì tự làm . Có những bài tôi còn chưa thấy qua bao giờ , bọn nó làm thoáng cái là xong còn tôi chật vật kẹp giữa câu một và câu hai . Mỗi tuần đi học ở trường là bảy ngày , tôi học thêm văn , sử , địa là mất sáu buổi rồi , lại còn học thêm ở trường toán văn anh . Thực sự tôi ko thể thở nổi nhưng biết làm thế nào đây , ko học sẽ ko đỗ đại học mà lúc đó con đường tương lai phía trước sẽ đóng kín ngay trước mặt . Chỉ còn cánh cửa " năm trăm mâm cỗ " đợi ở nhà thôi .
" Bạn Nguyễn Hoàng Long lên làm câu hai mươi mốt nào " Cô gọi cậu ấy rồi kìa , tim tôi hứng khởi , đập nhanh hơn bình thường .
Cả lớp " oà " lên một tiếng , thằng Hảo ghẻ vỗ tay nhiệt tình hưởng ứng . Tôi đã nghĩ " Yê thoát rồi " vì cậu giỏi toán mà nhưng cậu lạnh lùng xoá bảng , phũ phàng với tôi bằng cách chia dải phân cách . Cậu lạnh như tảng băng ko thèm ngó ngàng gì tới tôi . Chưa bao giờ tôi thấy cậu thờ ơ như vậy , có phải vì cô bạn gái xen vào tình cảm giữa chúng ta ko ? Thất vọng , thất vọng tràn trề , tôi bỏ cuộc , chạy xuống chỗ ngồi gục mặt xuống bàn .
- Tớ thua rồi , khi ko thể giữ trái tim cậu bên mình .
Cô Bích gọi tôi lên làm toán , sự thực tôi khá ngu môn này . Vì lớp mười hai rồi tôi tập trung vào văn , sử , địa thôi nên toán tôi đã xác định khoanh bừa mong sao qua điểm chết . Tôi làm câu hai mươi , đề bài là " Cho hàm số y=...... , xác định phương trình tiếp tuyến " . Trong đầu tôi chẳng có cái gì hết , toàn bim bim với kẹo mút vừa nãy vừa ăn xong . Đứng như trời trồng khoảng mươi lăm phút , cô Bích nhíu mày nói :
- Cái bài này dễ thế mà ko làm được , cái loại như thế tôi chán tôi chẳng muốn dạy nữa đâu .
Với tôi cô Bích nói rất nặng lời , ko phải vì tôi học dốt , kém cỏi mà vì cô chỉ cho học sinh chép lý thuyết còn bài tập thì tự làm . Có những bài tôi còn chưa thấy qua bao giờ , bọn nó làm thoáng cái là xong còn tôi chật vật kẹp giữa câu một và câu hai . Mỗi tuần đi học ở trường là bảy ngày , tôi học thêm văn , sử , địa là mất sáu buổi rồi , lại còn học thêm ở trường toán văn anh . Thực sự tôi ko thể thở nổi nhưng biết làm thế nào đây , ko học sẽ ko đỗ đại học mà lúc đó con đường tương lai phía trước sẽ đóng kín ngay trước mặt . Chỉ còn cánh cửa " năm trăm mâm cỗ " đợi ở nhà thôi .
" Bạn Nguyễn Hoàng Long lên làm câu hai mươi mốt nào " Cô gọi cậu ấy rồi kìa , tim tôi hứng khởi , đập nhanh hơn bình thường .
Cả lớp " oà " lên một tiếng , thằng Hảo ghẻ vỗ tay nhiệt tình hưởng ứng . Tôi đã nghĩ " Yê thoát rồi " vì cậu giỏi toán mà nhưng cậu lạnh lùng xoá bảng , phũ phàng với tôi bằng cách chia dải phân cách . Cậu lạnh như tảng băng ko thèm ngó ngàng gì tới tôi . Chưa bao giờ tôi thấy cậu thờ ơ như vậy , có phải vì cô bạn gái xen vào tình cảm giữa chúng ta ko ? Thất vọng , thất vọng tràn trề , tôi bỏ cuộc , chạy xuống chỗ ngồi gục mặt xuống bàn .
- Tớ thua rồi , khi ko thể giữ trái tim cậu bên mình .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.