Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi!
Chương 1: KẾ HOẠCH CƯA ĐỔ “BẠCH MÃ VƯƠNG TỬ”.
Congchuayeutruyentranh
26/06/2013
~~Cô nàng xui xẻo Diên Diên Lãng.~~
Đêm, phố Ảnh Giang rực rỡ đèn màu. Nằm yên vị ở một góc phố nhỏ là ngôi nhà màu hồng xinh xắn và đó chính là ngôi nhà của một cô gái xinh đẹp tên là Diên Diên Lãng.
Cô đang ngồi ngoài ban công gặm nhấm một kế hoạch cho thời gian tới. Viết lằng nhằng lên tờ giấy nháp một hồi thì cô liền xé bỏ, thay vào đó là một dòng to tướng cho kế hoạch một tháng của cô.
“Làm bạn gái Lương Gia Vũ”- Xùy! Thế này có phải là quá phí thời gian vàng ngọc của mình không nhỉ? Tên Lương Gia Vũ ấy cũng chẳng có gì có hay ho hết, nhìn cứ như phụ nữ. Hứ! Haizzz…Nếu không phải vì muốn chọc tức con nhỏ Yến Yến ấy thì mình sẽ dành tháng này để đi du lịch rồi.-Tôi vừa nhìn đau đáu vào tờ giấy vừa than thân trách phận. Hừ! Ai bảo tôi hiếu chiến quá làm chi!!!
Để nắm chắc cơ hội tiếp cận “con mồi” tôi đã phải chắt chiu cái ví tiền hạn hẹp của mình để mua chuộc bảo vệ đấy. Hix! Số tiền không nhỏ đâu!!! Cho nên, lần này chỉ được thắng chứ không thể bại.
Khoác lên người bộ váy màu ngọc bích do mình tự thiết kế, tôi thầm tán thưởng khi ngắm bản thân trong gương. Khà khà…Thời đại này nếu còn mặc váy trắng, đen, đỏ, hồng gì đấy là xưa rồi nhé!!!
Váy dài tới gối, viền có ren trắng phối hợp với thắt lưng bản to nên làm vòng 2 vốn dĩ “eo hẹp” của tôi trở nên chuẩn hơn. Haha…Nhan sắc như vậy sợ gì mờ nhạt chứ! Người xưa có câu “người đẹp nhờ lụa” quả không sai! Tôi vừa đắc ý cười hì hì trước gương. Tóc tôi tuy không được đẹp bằng con nhỏ Yến Yến ấy nhưng gì dáng tôi cũng “có giá” hơn nó.
Nhìn đồng hồ, thấy chỉ còn 20’ nữa là tới giờ, tôi hoảng loạn chỉ kịp vớ đại thứ gì kẹp gọn lên mái tóc cho xong, để mặc vài sợi tóc con rũ lưa thưa trên trán. Trời ạ! Tôi không hề mong những công sức chăm chút, điểm trang hơn 2 tiếng đồng hồ của mình bị hủy hoại bởi cái kiểu tóc xấu xí này đâu nha!!!
Tới bữa tiệc, tôi thật muốn đập đầu tự tử cho xong chuyện. Cái xe quỷ sứ ấy dừng lại ngay một vũng nước to tướng. Tôi mắt nhắm mắt mở lo chỉnh sửa kiểu tóc mà chẳng thèm ngó trước ngó sau, hậu quả…bộ váy ngọc bích là niềm tự hào của tôi 20’ trước đã lấm lem nước bẩn một mảng to oành. Oaoa…Là ông trời ghen tỵ vì tôi quá xinh đẹp hay sao??? Căm hận…
Tuy nhiên, bây giờ tôi phải nhanh chóng đi tẩy cái vết bẩn khốn kiếp này cái đã. Tôi không muốn hình tượng lộng lẫy của mình bị hủy hoại vì cái vũng nước chết tiệt ấy.
Khó khăn lắm mới chen chân vào được. Vậy mà, khi nhìn lại mình, không biết từ khi nào cái nơ trắng thắt ngang lưng tôi đã bị lỏng, để cái eo như bánh mì khô của tôi hiện ra rõ rệt. Trời!!! Chắc là tí nữa Diêm Vương sẽ tiếp nhận thêm một oan hồn của cô gái xinh đẹp là tôi quá!!! Hừ! Sau này có đi dự tiệc tôi sẽ mặc váy đen cho yên chuyện (Dù nó chẳng có tí sáng tạo gì cả!!!)
Tôi lò mò đi tìm cái WC nữ để tẩy lại cái váy thì đâm sầm vào một người…
Đêm, phố Ảnh Giang rực rỡ đèn màu. Nằm yên vị ở một góc phố nhỏ là ngôi nhà màu hồng xinh xắn và đó chính là ngôi nhà của một cô gái xinh đẹp tên là Diên Diên Lãng.
Cô đang ngồi ngoài ban công gặm nhấm một kế hoạch cho thời gian tới. Viết lằng nhằng lên tờ giấy nháp một hồi thì cô liền xé bỏ, thay vào đó là một dòng to tướng cho kế hoạch một tháng của cô.
“Làm bạn gái Lương Gia Vũ”- Xùy! Thế này có phải là quá phí thời gian vàng ngọc của mình không nhỉ? Tên Lương Gia Vũ ấy cũng chẳng có gì có hay ho hết, nhìn cứ như phụ nữ. Hứ! Haizzz…Nếu không phải vì muốn chọc tức con nhỏ Yến Yến ấy thì mình sẽ dành tháng này để đi du lịch rồi.-Tôi vừa nhìn đau đáu vào tờ giấy vừa than thân trách phận. Hừ! Ai bảo tôi hiếu chiến quá làm chi!!!
Để nắm chắc cơ hội tiếp cận “con mồi” tôi đã phải chắt chiu cái ví tiền hạn hẹp của mình để mua chuộc bảo vệ đấy. Hix! Số tiền không nhỏ đâu!!! Cho nên, lần này chỉ được thắng chứ không thể bại.
Khoác lên người bộ váy màu ngọc bích do mình tự thiết kế, tôi thầm tán thưởng khi ngắm bản thân trong gương. Khà khà…Thời đại này nếu còn mặc váy trắng, đen, đỏ, hồng gì đấy là xưa rồi nhé!!!
Váy dài tới gối, viền có ren trắng phối hợp với thắt lưng bản to nên làm vòng 2 vốn dĩ “eo hẹp” của tôi trở nên chuẩn hơn. Haha…Nhan sắc như vậy sợ gì mờ nhạt chứ! Người xưa có câu “người đẹp nhờ lụa” quả không sai! Tôi vừa đắc ý cười hì hì trước gương. Tóc tôi tuy không được đẹp bằng con nhỏ Yến Yến ấy nhưng gì dáng tôi cũng “có giá” hơn nó.
Nhìn đồng hồ, thấy chỉ còn 20’ nữa là tới giờ, tôi hoảng loạn chỉ kịp vớ đại thứ gì kẹp gọn lên mái tóc cho xong, để mặc vài sợi tóc con rũ lưa thưa trên trán. Trời ạ! Tôi không hề mong những công sức chăm chút, điểm trang hơn 2 tiếng đồng hồ của mình bị hủy hoại bởi cái kiểu tóc xấu xí này đâu nha!!!
Tới bữa tiệc, tôi thật muốn đập đầu tự tử cho xong chuyện. Cái xe quỷ sứ ấy dừng lại ngay một vũng nước to tướng. Tôi mắt nhắm mắt mở lo chỉnh sửa kiểu tóc mà chẳng thèm ngó trước ngó sau, hậu quả…bộ váy ngọc bích là niềm tự hào của tôi 20’ trước đã lấm lem nước bẩn một mảng to oành. Oaoa…Là ông trời ghen tỵ vì tôi quá xinh đẹp hay sao??? Căm hận…
Tuy nhiên, bây giờ tôi phải nhanh chóng đi tẩy cái vết bẩn khốn kiếp này cái đã. Tôi không muốn hình tượng lộng lẫy của mình bị hủy hoại vì cái vũng nước chết tiệt ấy.
Khó khăn lắm mới chen chân vào được. Vậy mà, khi nhìn lại mình, không biết từ khi nào cái nơ trắng thắt ngang lưng tôi đã bị lỏng, để cái eo như bánh mì khô của tôi hiện ra rõ rệt. Trời!!! Chắc là tí nữa Diêm Vương sẽ tiếp nhận thêm một oan hồn của cô gái xinh đẹp là tôi quá!!! Hừ! Sau này có đi dự tiệc tôi sẽ mặc váy đen cho yên chuyện (Dù nó chẳng có tí sáng tạo gì cả!!!)
Tôi lò mò đi tìm cái WC nữ để tẩy lại cái váy thì đâm sầm vào một người…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.