Chương 71: Sắp rồi
Tần Tam Kiến
09/03/2022
Cuối cùng hai người
vẫn quyết định về nhà Liêu Thần Hi, bởi hôm sau cậu còn phải chạy show
tiếp, ở chỗ Cao Duy kiểu gì cũng bất tiện.
Tắm xong, Liêu Thần Hi nằm trên giường lật xem kịch bản của Cao Duy, nhiều lần tự thân diễn thử.
Lúc Cao Duy đi vào thấy cậu đang lăn lộn trên giường hỏi “Sao? Muốn nhận một vai à?”
“Không.” Liêu Thần Hi ném kịch bản lên tủ đầu giường, “Chừng nào xong mới xếp lịch trình tiếp, em muốn tập trung chuẩn bị album, công ty đồng ý cho em làm album tự sáng tác rồi, 12 bài đấy!”
Cao Duy cầm máy sấy tóc sấy cho cậu, Liêu Thần Hi to mồm bảo “Chủ đề vẫn đang thảo luận, hiện tại có hai hướng, một là tình ca phong cách nhẹ nhàng quen thuộc, hai là kết hợp với hai chúng ta há há há phong cách ngọt ngào một tí, anh thấy cái nào tốt hơn?”
Cao Duy đóng máy sấy, vò mái tóc mềm mại mấy cái “Em thích cái nào?”
“Thứ hai chứ sao! Giờ em còn hát tình ca nhẹ nhàng sao được nữa, cả đầu toàn là hôm nay em muốn gả cho anh!” Liêu Thần Hi ngồi trên giường ôm eo Cao Duy, cười hề hề bảo, “Em viết nhạc cho anh, cái kiểu cực kì ngọt ngào ấy.”
Cao Duy cũng ôm cậu, sau đó bảo “Anh có quà cho em, nhưng không phải bây giờ.”
“Hử?” Liêu Thần Hi ngẩng đầu nhìn anh, cực kì tò mò, “Cái gì đấy? Thần bí thế?”
“Ngủ!” Cao Duy nhét cậu vào chăn, đi tắt đèn, lúc quay lại thì bị Liêu Thần Hi nhào qua đè lên người.
“Anh thơm ghê.” Liêu Thần Hi ôm Cao Duy ngửi quanh cổ anh, “Mùi giống em.”
Cao Duy bị cậu chọc cười, nhẹ nhàng cắn môi cậu, sau đó lật người nằm xuống ôm cậu bảo “Ngủ ngon.”
Liêu Thần Hi ngọ nguậy trong ngực Cao Duy, hài lòng cười bảo “Cục cưng ngủ ngon!”
Cậu nói xong cũng nhắm hai mắt lại, ngay lúc Cao Duy chuẩn bị ngủ, Liêu Thần Hi lại đột ngột đánh anh một cái.
Cao Duy hết hồn hỏi cậu “Sao đấy?”
“Đạo diễn Ngô!” Liêu Thần Hi tỉnh ngủ bảo, “Đạo diễn Ngô bảo gửi cho anh một cái email vui lắm!”
“…” Cao Duy suýt thì quên mất cái đó, không ngờ Ngô Dục Lâm cũng nói với Liêu Thần Hi.
Anh duỗi tay tìm điện thoại, nếu ở nhà thì không cần đeo tai nghe, mở thẳng loa ngoài luôn.
Liêu Thần Hi nhìn hình ảnh trên màn hình, nghe âm thanh từ loa, mặt mũi nháy mắt đỏ bừng, vội vàng tắt video bỏ điện thoại Cao Duy sang một bên.
“Ngủ đi, em buồn ngủ chết mất.” Nhưng thực ra cậu chẳng buồn ngủ chút nào, đột nhiên vô cùng muốn chạy theo Ngô Dục Lâm học kĩ thuật cắt nối chỉnh sửa video.
Một khoảng thời gian sau, Liêu Thần Hi thật sự bắt đầu bật mode cắm đầu vào sáng tác, Cao Duy trước giờ chưa từng thấy một Liêu Thần Hi như vậy, ngày nào cũng ngơ ngác, ánh mắt mơ màng, trong đầu lúc nào cũng quanh quẩn các loại giai điệu.
Tuy Cao Duy xin kì hạn “một tháng”, tạm thời không ở chung nhưng nếu không có việc gì thì phần lớn thời gian anh đều ở nhà Liêu Thần Hi.
Jeffrey và Du Tân mỗi lần tới đều mua đủ nguyên liệu nấu ăn ở siêu thị gần đó, sau đó Cao Duy sẽ vào bếp nấu ăn.
Sau khi Liêu Thần Hi vùi đầu ở nhà thì bắt đầu luộm tha luộm thuộm, tóc mái dài thì buộc nó lên thành một chỏm tóc nhỏ, mà dù sao trông cũng rất đáng yêu.
Nhưng ngột ngạt trong nhà không tới mấy ngày Liêu Thần Hi bắt đầu trở nên gắt gỏng, vốn dĩ sáng tác nhạc là việc không thể làm vội vàng, Cao Duy không thể nhìn nổi cậu như vậy nữa, luôn tìm mọi cách để kéo cậu ra ngoài đi dạo.
Buổi tối lúc hai người đi dạo cửa hàng nội thất không ngờ lại gặp Đới Na Na, nụ hôn đầu của Liêu Thần Hi đã trao cho vị ảnh hậu này đây.
Cao Duy rất quen thuộc với cô, quan hệ trước đây cũng không đến nỗi nào, hai ba năm gần đây thì ít liệc lạc hơn, Đới Na Na vừa thấy anh đã nhiệt tình qua ôm chào hỏi một cái.
“Không ngờ à nha!” Bên cạnh Đới Na Na có một người đàn ông nước ngoài, cô khoác tay người đàn ông bảo, “Đây là Cao Duy, đừng có tỏ vẻ không biết đấy nhá!”
Người đàn ông nước ngoài đang tỏ vẻ nghiêm túc đứng cạnh, bị cô nói vậy thì sụp đổ, dùng tiếng Trung lưu loát hỏi “Xin chào anh Cao, tôi là fan của anh, có thể ôm một cái không?”
Liêu Thần Hi đứng một bên nhìn giai lạ ôm giai nhà thì không vui nên cố tình làm thân với Đới Na Na hơn.
“Chị Na Na! Lâu rồi không gặp! Vẫn xinh đẹp như vậy!” Đối với người mình thích Liêu Thần Hi sẽ rất dẻo miệng, cộng với ưu thế ngoại hình ưa nhìn nên lúc trước chỉ hợp tác một tác phẩm với Đới Na Na thôi nhưng quan hệ của hai người lại rất tốt.
Đới Na Na lớn hơn cậu nhiều, lúc cậu còn đi học đã coi cô như nữ thần, không ngờ lần đầu đóng phim đã có cảnh hôn với người ta, Liêu Thần Hi nhớ cậu đã nhai cả một hộp kẹo cao su trước khi diễn cảnh ấy.
Đới Na Na chỉ vào cậu, làm cái mặt quỷ bảo “Không ngờ hai người các cậu lại thành đôi đấy!”
Cô quay sang bên cạnh muốn nói chuyện với Cao Duy bỗng thấy hai người kia đang chụp ảnh sống ảo, cô cười to ôm Liêu Thần Hi bảo “Thấy ghen chưa?”
“Không ghen…” Liêu Thần Hi cười hề hề mấy cái, nhủ thầm, tuyệt đối không thể để người khác biết mình lòng dạ hẹp hòi!
“Này này này, hai người đủ rồi đấy!” Đới Na Na đi qua vỗ Cao Duy, “Đàn ông của tôi, cậu bớt lợi dụng giùm cái!”
Cao Duy cười lùi lại mấy bước nhẹ nhàng nắm tay Liêu Thần Hi bảo “Không ngờ cậu với Charles lại là một đôi, tôi thích sách của cậu ấy lắm.”
Liêu Thần Hi hoang mang, cậu nhớ mới phút trước còn bảo là lần đầu gặp mặt mà, rốt cuộc Charles này là ai?
Đới Na Na dựa vào Charles cười, bảo với Cao Duy và Liêu Thần Hi “Tìm một chỗ ngồi tâm sự đi, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau.”
Bốn người vào tiệm cà phê bên cạnh cửa hàng nội thất, bởi có ba người là nhân vật nổi tiếng quá dễ gây chú ý nên phải để Charles vào tiệm hỏi trước xem có phòng riêng không ba người còn lại mới vào.
“Không ngờ sẽ gặp hai người ở đây.” Đới Na Na bảo, “Tôi sắp rời showbiz.”
“Hở?” Liêu Thần Hi đang chuẩn bị uống cà phê, tay cầm cốc sững lại.
Đới Na Na giơ tay lên, quay mu bàn tay về phía bọn cậu khoe nhẫn kim cương “Mau chúc mừng tôi đi, bọn tôi sắp cưới rồi!”
Liêu Thần Hi đặt cốc xuống, tới gần nhìn nhẫn kim cương “Nữ thần, chị sắp lấy chồng …”
Đới Na Na kiêu ngạo rút tay về, hạnh phúc ngập tràn bảo “Đương nhiên, anh ấy cầu hôn chị tất nhiên là chị đồng ý rồi!”
Cao Duy cười bảo “Xin chúc mừng, nhưng… Hai người sao lại…”
“Em ấy theo đuổi tôi!” Charles bảo, “Mấy năm trước cảm hứng sáng tác của tôi chạm đáy, không viết được gì cả nên tự nhốt mình trong nhà không ra khỏi cửa.”
“Anh là nhà văn?” Liêu Thần Hi chợt hỏi, hỏi xong mới nhận ra mình ngắt lời người khác vậy là rất bất lịch sự nên vội vàng xin lỗi, “Xin lỗi xin lỗi, anh nói tiếp đi.”
Charles cười bảo “Một ngày nọ bỗng có một vị khách đến thăm, chính là Na Na, wow, người siêu nổi tiếng, rất đẹp, em ấy cầm sách của tôi hỏi tôi có muốn yêu đương với em ấy không.”
Đới Na Na che mặt cười bảo “Lịch sử đen tối của tôi đều bị mọi người biết hết rồi!”
“Đó không phải lịch sử đen tối!” Charles nắm chặt tay cô bảo, “Em là thiên sứ.”
Liêu Thần Hi bỗng thấy sởn gai ốc toàn thân, người nước ngoài quả thật quá sến sẩm, cuối cùng cậu cũng hiểu vì sao lúc trước cậu chim chuột với Cao Duy toàn bị Jeffrey lườm.
“Lúc ấy tôi không đồng ý, sau đó em ấy mua nhà bên cạnh nhà tôi, đường đường là ngôi sao lớn lại ở trong sân trồng rau trồng cỏ, hoá thân thành một cô nông dân.”
“Sao lại trồng rau?” Cao Duy hỏi Đới Na Na.
“Bởi vì anh ấy từng viết một cuốn sách, một nhà văn lớn yêu một cô nông dân.” Đới Na Na nhún vai, “Hiểu chưa?”
Cao Duy gật đầu, cuốn sách kia anh từng đọc rồi, chỉ không ngờ Đới Na Na lại là kiểu thiếu nữ tình cảm như thế, dùng tình tiết trong sách của Charles để gây ấn tượng với Charles.
“Em ấy rất thú vị.” Charles bảo, “Là em ấy khơi nguồn cảm hứng sáng tác mới cho tôi.”
Đới Na Na và Charles nói rất nhiều về cuộc tình của họ, Liêu Thần Hi nghe rất say sưa, dần dần, trong lòng nổi lên một đoạn giai điệu, ngay lập tức ca khúc bị kẹt mấy ngày nay được khơi thông.
Cậu quyết định tặng bài hát này cho hai người kia, Đới Na Na mang lại cảm hứng sáng tác cho Charles, chuyện tình ngày ấy của họ lại đem lại cảm hứng sáng tác cho Liêu Thần Hi hôm nay.
Lúc tạm biệt, Đới Na Na ngỏ lời mời Cao Duy và Liêu Thần Hi đến dự lễ cưới, còn chọc vai Cao Duy bảo “Lúc nào mới định kết hôn với Thần Hi bé nhỏ nhà tôi đây?
Liêu Thần Hi ngượng ngùng cúi đầu cười, Cao Duy bảo “Sắp rồi.”
Tắm xong, Liêu Thần Hi nằm trên giường lật xem kịch bản của Cao Duy, nhiều lần tự thân diễn thử.
Lúc Cao Duy đi vào thấy cậu đang lăn lộn trên giường hỏi “Sao? Muốn nhận một vai à?”
“Không.” Liêu Thần Hi ném kịch bản lên tủ đầu giường, “Chừng nào xong mới xếp lịch trình tiếp, em muốn tập trung chuẩn bị album, công ty đồng ý cho em làm album tự sáng tác rồi, 12 bài đấy!”
Cao Duy cầm máy sấy tóc sấy cho cậu, Liêu Thần Hi to mồm bảo “Chủ đề vẫn đang thảo luận, hiện tại có hai hướng, một là tình ca phong cách nhẹ nhàng quen thuộc, hai là kết hợp với hai chúng ta há há há phong cách ngọt ngào một tí, anh thấy cái nào tốt hơn?”
Cao Duy đóng máy sấy, vò mái tóc mềm mại mấy cái “Em thích cái nào?”
“Thứ hai chứ sao! Giờ em còn hát tình ca nhẹ nhàng sao được nữa, cả đầu toàn là hôm nay em muốn gả cho anh!” Liêu Thần Hi ngồi trên giường ôm eo Cao Duy, cười hề hề bảo, “Em viết nhạc cho anh, cái kiểu cực kì ngọt ngào ấy.”
Cao Duy cũng ôm cậu, sau đó bảo “Anh có quà cho em, nhưng không phải bây giờ.”
“Hử?” Liêu Thần Hi ngẩng đầu nhìn anh, cực kì tò mò, “Cái gì đấy? Thần bí thế?”
“Ngủ!” Cao Duy nhét cậu vào chăn, đi tắt đèn, lúc quay lại thì bị Liêu Thần Hi nhào qua đè lên người.
“Anh thơm ghê.” Liêu Thần Hi ôm Cao Duy ngửi quanh cổ anh, “Mùi giống em.”
Cao Duy bị cậu chọc cười, nhẹ nhàng cắn môi cậu, sau đó lật người nằm xuống ôm cậu bảo “Ngủ ngon.”
Liêu Thần Hi ngọ nguậy trong ngực Cao Duy, hài lòng cười bảo “Cục cưng ngủ ngon!”
Cậu nói xong cũng nhắm hai mắt lại, ngay lúc Cao Duy chuẩn bị ngủ, Liêu Thần Hi lại đột ngột đánh anh một cái.
Cao Duy hết hồn hỏi cậu “Sao đấy?”
“Đạo diễn Ngô!” Liêu Thần Hi tỉnh ngủ bảo, “Đạo diễn Ngô bảo gửi cho anh một cái email vui lắm!”
“…” Cao Duy suýt thì quên mất cái đó, không ngờ Ngô Dục Lâm cũng nói với Liêu Thần Hi.
Anh duỗi tay tìm điện thoại, nếu ở nhà thì không cần đeo tai nghe, mở thẳng loa ngoài luôn.
Liêu Thần Hi nhìn hình ảnh trên màn hình, nghe âm thanh từ loa, mặt mũi nháy mắt đỏ bừng, vội vàng tắt video bỏ điện thoại Cao Duy sang một bên.
“Ngủ đi, em buồn ngủ chết mất.” Nhưng thực ra cậu chẳng buồn ngủ chút nào, đột nhiên vô cùng muốn chạy theo Ngô Dục Lâm học kĩ thuật cắt nối chỉnh sửa video.
Một khoảng thời gian sau, Liêu Thần Hi thật sự bắt đầu bật mode cắm đầu vào sáng tác, Cao Duy trước giờ chưa từng thấy một Liêu Thần Hi như vậy, ngày nào cũng ngơ ngác, ánh mắt mơ màng, trong đầu lúc nào cũng quanh quẩn các loại giai điệu.
Tuy Cao Duy xin kì hạn “một tháng”, tạm thời không ở chung nhưng nếu không có việc gì thì phần lớn thời gian anh đều ở nhà Liêu Thần Hi.
Jeffrey và Du Tân mỗi lần tới đều mua đủ nguyên liệu nấu ăn ở siêu thị gần đó, sau đó Cao Duy sẽ vào bếp nấu ăn.
Sau khi Liêu Thần Hi vùi đầu ở nhà thì bắt đầu luộm tha luộm thuộm, tóc mái dài thì buộc nó lên thành một chỏm tóc nhỏ, mà dù sao trông cũng rất đáng yêu.
Nhưng ngột ngạt trong nhà không tới mấy ngày Liêu Thần Hi bắt đầu trở nên gắt gỏng, vốn dĩ sáng tác nhạc là việc không thể làm vội vàng, Cao Duy không thể nhìn nổi cậu như vậy nữa, luôn tìm mọi cách để kéo cậu ra ngoài đi dạo.
Buổi tối lúc hai người đi dạo cửa hàng nội thất không ngờ lại gặp Đới Na Na, nụ hôn đầu của Liêu Thần Hi đã trao cho vị ảnh hậu này đây.
Cao Duy rất quen thuộc với cô, quan hệ trước đây cũng không đến nỗi nào, hai ba năm gần đây thì ít liệc lạc hơn, Đới Na Na vừa thấy anh đã nhiệt tình qua ôm chào hỏi một cái.
“Không ngờ à nha!” Bên cạnh Đới Na Na có một người đàn ông nước ngoài, cô khoác tay người đàn ông bảo, “Đây là Cao Duy, đừng có tỏ vẻ không biết đấy nhá!”
Người đàn ông nước ngoài đang tỏ vẻ nghiêm túc đứng cạnh, bị cô nói vậy thì sụp đổ, dùng tiếng Trung lưu loát hỏi “Xin chào anh Cao, tôi là fan của anh, có thể ôm một cái không?”
Liêu Thần Hi đứng một bên nhìn giai lạ ôm giai nhà thì không vui nên cố tình làm thân với Đới Na Na hơn.
“Chị Na Na! Lâu rồi không gặp! Vẫn xinh đẹp như vậy!” Đối với người mình thích Liêu Thần Hi sẽ rất dẻo miệng, cộng với ưu thế ngoại hình ưa nhìn nên lúc trước chỉ hợp tác một tác phẩm với Đới Na Na thôi nhưng quan hệ của hai người lại rất tốt.
Đới Na Na lớn hơn cậu nhiều, lúc cậu còn đi học đã coi cô như nữ thần, không ngờ lần đầu đóng phim đã có cảnh hôn với người ta, Liêu Thần Hi nhớ cậu đã nhai cả một hộp kẹo cao su trước khi diễn cảnh ấy.
Đới Na Na chỉ vào cậu, làm cái mặt quỷ bảo “Không ngờ hai người các cậu lại thành đôi đấy!”
Cô quay sang bên cạnh muốn nói chuyện với Cao Duy bỗng thấy hai người kia đang chụp ảnh sống ảo, cô cười to ôm Liêu Thần Hi bảo “Thấy ghen chưa?”
“Không ghen…” Liêu Thần Hi cười hề hề mấy cái, nhủ thầm, tuyệt đối không thể để người khác biết mình lòng dạ hẹp hòi!
“Này này này, hai người đủ rồi đấy!” Đới Na Na đi qua vỗ Cao Duy, “Đàn ông của tôi, cậu bớt lợi dụng giùm cái!”
Cao Duy cười lùi lại mấy bước nhẹ nhàng nắm tay Liêu Thần Hi bảo “Không ngờ cậu với Charles lại là một đôi, tôi thích sách của cậu ấy lắm.”
Liêu Thần Hi hoang mang, cậu nhớ mới phút trước còn bảo là lần đầu gặp mặt mà, rốt cuộc Charles này là ai?
Đới Na Na dựa vào Charles cười, bảo với Cao Duy và Liêu Thần Hi “Tìm một chỗ ngồi tâm sự đi, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau.”
Bốn người vào tiệm cà phê bên cạnh cửa hàng nội thất, bởi có ba người là nhân vật nổi tiếng quá dễ gây chú ý nên phải để Charles vào tiệm hỏi trước xem có phòng riêng không ba người còn lại mới vào.
“Không ngờ sẽ gặp hai người ở đây.” Đới Na Na bảo, “Tôi sắp rời showbiz.”
“Hở?” Liêu Thần Hi đang chuẩn bị uống cà phê, tay cầm cốc sững lại.
Đới Na Na giơ tay lên, quay mu bàn tay về phía bọn cậu khoe nhẫn kim cương “Mau chúc mừng tôi đi, bọn tôi sắp cưới rồi!”
Liêu Thần Hi đặt cốc xuống, tới gần nhìn nhẫn kim cương “Nữ thần, chị sắp lấy chồng …”
Đới Na Na kiêu ngạo rút tay về, hạnh phúc ngập tràn bảo “Đương nhiên, anh ấy cầu hôn chị tất nhiên là chị đồng ý rồi!”
Cao Duy cười bảo “Xin chúc mừng, nhưng… Hai người sao lại…”
“Em ấy theo đuổi tôi!” Charles bảo, “Mấy năm trước cảm hứng sáng tác của tôi chạm đáy, không viết được gì cả nên tự nhốt mình trong nhà không ra khỏi cửa.”
“Anh là nhà văn?” Liêu Thần Hi chợt hỏi, hỏi xong mới nhận ra mình ngắt lời người khác vậy là rất bất lịch sự nên vội vàng xin lỗi, “Xin lỗi xin lỗi, anh nói tiếp đi.”
Charles cười bảo “Một ngày nọ bỗng có một vị khách đến thăm, chính là Na Na, wow, người siêu nổi tiếng, rất đẹp, em ấy cầm sách của tôi hỏi tôi có muốn yêu đương với em ấy không.”
Đới Na Na che mặt cười bảo “Lịch sử đen tối của tôi đều bị mọi người biết hết rồi!”
“Đó không phải lịch sử đen tối!” Charles nắm chặt tay cô bảo, “Em là thiên sứ.”
Liêu Thần Hi bỗng thấy sởn gai ốc toàn thân, người nước ngoài quả thật quá sến sẩm, cuối cùng cậu cũng hiểu vì sao lúc trước cậu chim chuột với Cao Duy toàn bị Jeffrey lườm.
“Lúc ấy tôi không đồng ý, sau đó em ấy mua nhà bên cạnh nhà tôi, đường đường là ngôi sao lớn lại ở trong sân trồng rau trồng cỏ, hoá thân thành một cô nông dân.”
“Sao lại trồng rau?” Cao Duy hỏi Đới Na Na.
“Bởi vì anh ấy từng viết một cuốn sách, một nhà văn lớn yêu một cô nông dân.” Đới Na Na nhún vai, “Hiểu chưa?”
Cao Duy gật đầu, cuốn sách kia anh từng đọc rồi, chỉ không ngờ Đới Na Na lại là kiểu thiếu nữ tình cảm như thế, dùng tình tiết trong sách của Charles để gây ấn tượng với Charles.
“Em ấy rất thú vị.” Charles bảo, “Là em ấy khơi nguồn cảm hứng sáng tác mới cho tôi.”
Đới Na Na và Charles nói rất nhiều về cuộc tình của họ, Liêu Thần Hi nghe rất say sưa, dần dần, trong lòng nổi lên một đoạn giai điệu, ngay lập tức ca khúc bị kẹt mấy ngày nay được khơi thông.
Cậu quyết định tặng bài hát này cho hai người kia, Đới Na Na mang lại cảm hứng sáng tác cho Charles, chuyện tình ngày ấy của họ lại đem lại cảm hứng sáng tác cho Liêu Thần Hi hôm nay.
Lúc tạm biệt, Đới Na Na ngỏ lời mời Cao Duy và Liêu Thần Hi đến dự lễ cưới, còn chọc vai Cao Duy bảo “Lúc nào mới định kết hôn với Thần Hi bé nhỏ nhà tôi đây?
Liêu Thần Hi ngượng ngùng cúi đầu cười, Cao Duy bảo “Sắp rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.