Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc
Chương 13
Cung Ninh
06/11/2014
Sáng hôm sau, sau khi thức dậy, Phương Tử Ninh liền chạy thẳng tới cao ốc
Trung Nhật. Cô tự nói với mình, bởi vì đáp ứng yêu cầu của bạn học, cho
nên cô mới vội vàng tìm đến Lâm Hạo Vũ.
"Chào cô bé, chúng ta thật là có duyên."
Cô vừa mới đến Cao ốc Trung Nhật, liền gặp ngay Đường Duyệt xông tới trước mặt,
"Đúng nha." Phương Tử Ninh cũng cười.
"Anh có lời muốn nói cùng em." Đường Duyệt thu hồi vẻ cà lơ phất phơ, trở lại bộ dáng bình thường, nghiêm túc nói.
"Nhưng em có việc tìm Hạo Vũ."
"Việc anh muốn nói với em chính là chuyện liên quan đến Hạo Vũ. Đi thôi, cô bé." Đường Duyệt đi về phía thang máy, hắn chắc chắn Phương Tử Ninh sẽ đi với hắn.
Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, cô đã bước nhanh đuổi theo hắn.
"Hạo Vũ thế nào?" Vừa bước vào trong thang máy, Phương Tử Ninh ngay lập tức hỏi.
"Tới nơi rồi hãy nói." Thang máy đến nơi, Đường Duyệt tiến vào phòng làm việc.
"Rất quan trọng sao?" Phương Tử Ninh đóng cửa phòng làm việc.
Nét mặt Đường Duyệt có vẻ nghiêm trọng, khiến trái tim cô như treo trên không trung, hi vọng đừng giống như các phim truyền hình thường hay diễn ── Hạo Vũ bị bệnh nan y.
"Chuyện hôm nay anh nói với em, em phải đảm bảo không được nói lại cho bất kỳ người nào khác, bao gồm cả Hạo Vũ" Đường Duyệt nghiêm túc nói.
Đâu phải chuyện đùa, nếu để Hạo Vũ biết hắn trêu đùa anh ta như vậy, anh ta không đem đầu hắn vặn xuống làm bóng đá mới là lạ.
"Em bảo đảm." Phương Tử Ninh cảm thấy bất ổn trong lòng.
"Hạo Vũ gần đây rất khổ tâm." Đường Duyệt nói xong một câu sau đó cố tình dừng lại.
Phương Tử Ninh dùng sức gật đầu một cái, tỏ vẻ đồng ý. Cô cũng cảm thấy gần đây Hạo vũ có vẻ rất buồn bã.
"Bởi vì anh ta phát hiện mình chỉ có hứng thú với đàn ông, anh ta sợ nếu tin này truyền ra ngoài sẽ làm danh tiếng của tập đoàn Trung Nhật bị tổn thương nghiêm trọng." Đường Duyệt nghiêm trang nói.
Cái gì? Có hứng thú với đàn ông? Cái đó đúng. . . . . . Là đồng tính luyến ái chứ? Phương Tử Ninh thất kinh, tin tức này so với việc Hạo Vũ bị bệnh nan y càng làm cô khiếp sợ hơn.
Chuyện như vậy tại sao lại xảy ra trên người hắn? Nếu là người khác, cô nhất định sẽ không phản đối, cũng không kỳ thị, bởi vì đây là quyền tự do cá nhân của mỗi người. Nhưng đó lại là Lâm Hạo Vũ, thì vấn đề trở nên khác rồi.
Tại sao không thích phụ nữ, lại đi thích đàn ông? Hạo Vũ sẽ thế nào. . . . . . Phương Tử Ninh luống cuống suy nghĩ.
"Lúc còn đi học, anh ta cũng không thích phụ nữ, anh ta chưa hề đụng đến bất kỳ người phụ nữ nào. Gần đây anh ta mới phát hiện, thì ra mình thích đàn ông." Đường Duyệt thêm mắm dặm muối, chỉ mong hiệu quả càng giống thật càng tốt.
"Không đúng, anh ấy đã từng hôn em." Phương Tử Ninh nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt hắn, hắn liền hôn cô. Nếu hắn có khuynh hướng đồng tính luyến ái, thì sẽ không hôn cô mới đúng.
Ách! Đường Duyệt thật không nghĩ tới, người bảo thủ như Lâm Hạo Vũ lại triển khai hành động nhanh như vậy.
"Có thể là anh ta cố gắng làm cho mình giống như một người bình thường khác!"
"Nói cũng phải, thời gian đi du lịch Nhật Bản, em và anh ấy đã chung giường chung gối cả đêm, nhưng cũng chẳng có chuyện gì xảy ra." Khi đó cô còn cho rằng, chắc tại vóc dáng của mình không thể khiến hắn nổi lên thú tính được, bây giờ suy nghĩ lại, mới biết căn bản hắn không có hứng thú với phụ nữ.
Ôi trời ơi! Đường Duyệt thật sự khâm phục Lâm Hạo Vũ đến muốn rạp đầu xuống đất luôn, kiếp trước nhất định hắn là Liễu Hạ Huệ rồi.
"Em có thể giúp gì được cho anh ấy?" Phương Tử Ninh hỏi.
"Hiện tại chỉ có em mới có thể giúp anh ta thôi, bởi vì anh ta không bài xích khi em đến gần." Đường Duyệt phát hiện Phương Tử Ninh thật dễ dàng bị lừa gạt.
"Em nên làm thế nào?" Phương Tử Ninh hăng hái vì mình có thể giúp hắn.
"Em nên lợi dụng ưu điểm của bản thân, đánh thức khuynh hướng giới tính bị lệch lạc của anh ta, điều chỉnh lại cho đúng, hãy cho anh ta biết thân thể của phụ nữ so với đàn ông hấp dẫn hơn nhiều."
Thượng Đế ôi, xin khoan thứ cho con, con chỉ muốn giúp họ mà thôi, động cơ của con chính là muốn tốt cho họ nha.
Nhìn Phương Tử Ninh khẩn trương như vậy, chắc chắn cô cũng có tình cảm với Hạo Vũ.
"Em biết rồi." Vì bạn bè, Phương Tử Ninh dù phải lên núi đao xuống biển lửa quyết không chối từ. Cô đã từng nói, cô có thể vì hắn mà lao vào nước sôi lửa bỏng cũng không màng.
"Em nhất định phải giúp anh ta, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, anh ta sẽ thân bại danh liệt, em cũng không nhẫn tâm nhìn anh ta bị như thế chứ?" Đường Duyệt cố ý gợi lên lòng từ tâm của Phương Tử Ninh.
"Em đồng ý với anh, nhất định sẽ giúp anh ấy." Cô đợi lát nữa sẽ đi hỏi hắn, tại sao có rất nhiều phụ nữ đẹp lại không hứng thú, lại đi hứng thú với đàn ông?
"Em đi đâu?" Đường Duyệt kéo Phương Tử Ninh đang rất tức giận hỏi. Nhìn bộ dáng của cô giống như muốn đi chất vấn Hạo Vũ.
"Em muốn đi gặp anh ấy, mắng anh ấy một trận, mắng cho anh ấy tỉnh ra." Thật càng nghĩ càng giận, nhưng cô cũng không biết mình đang giận cái gì.
"Không thể. Hiện tại anh ta đã đủ khổ tâm rồi, anh ta cũng cố gắng muốn cho mình trở nên bình thường, chứ không muốn như vậy. Vì tự ái của anh ta, em không được ở trước mặt anh ta nói ra bốn chữ “đồng tính luyến ái”, biết chưa?”
Chuyện đùa sao, cô đi mắng anh ta, vậy mọi chuyện đều lộ hết rồi? Hắn còn chuyện gì để chơi đùa nữa sao?
"Ừ ha! Em thật sự là quá nông cạn rồi." Phương Tử Ninh gõ gõ đầu của mình nói.
Đường Duyệt trợn trắng mắt nhìn ông trời. Không chỉ cạn nghĩ, mà còn ngây thơ, đơn thuần thái quá. Bất quá, Hạo Vũ thích là tốt rồi.
"Em đi trước." Phương Tử Ninh đeo ba lô trên lưng đi ra ngoài.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Đi tới phòng làm việc của Lâm Hạo Vũ, thư ký của hắn đang bận rộn, Phương Tử Ninh lễ phép nói với thư ký: "Xin lỗi, tôi muốn gặp tổng giám đốc."
"Tổng giám đốc ở trên lầu." Thư ký ngẩng đầu lên, nói xong lại vùi đầu xuống, miệt mài làm việc.
Phương Tử Ninh lên lầu, không hiểu tại sao ở đây đã có phòng làm việc rồi mà trên lầu lại cũng có.
Đẩy đẩy cửa, phát hiện cửa chỉ khép hờ, mở cửa đi vào. Nhìn cách bài trí trong phòng có thể thấy được, nơi này không phải phòng làm việc mà là phòng sinh hoạt, nghỉ ngơi.
Phương Tử Ninh nhìn quanh một chút, vừa nhìn vào cửa phòng, đã thấy Lâm Hạo Vũ không mặc áo nằm ở trên giường, một người đàn ông khác đang xoa bóp cho hắn.
Trong thời gian làm việc, hơn nữa còn ở công ty, không khóa cửa mà bọn họ lại tùy tiện anh an hem em ở đây?
"Hai người đang làm gì đấy?" Phương Tử Ninh tức giận hét lên.
Hai người đàn ông cùng lúc xoay người lại.
Lâm Hạo Vũ đã đẹp trai rồi, mà người đàn ông này cũng đẹp trai không kém, khó trách sẽ hấp dẫn lẫn nhau.
Cô gái kia sao nhìn mình giống như đang bắt gian tại trận thế? Người đàn ông xoa bóp cho Lâm Hạo Vũ thật sự không nghĩ ra, tại sao cô gái kia lại có biểu tình như thế.
Nhìn vẻ mặt sửng sốt của hai người đàn ông, Phương Tử Ninh càng thêm khẳng định sự xuất hiện của cô đã phá hoại chuyện tốt của họ.
Tháo ba lô, cô đi đến bên giường ngồi xuống, cúi đầu nhìn Lâm Hạo Vũ : "Hạo Vũ, anh không giới thiệu người này cho em biết một chút sao?"
"Anh ta là bạn của anh, Hà Tử Bình." Kỳ quái! Sao trong đôi mắt cô như có hai ngọn lửa đang bùng cháy?
"Xin chào, tôi tên là Phương Tử Ninh." Phương Tử Ninh quay đầu nhìn Hà Tử Bình nói, trong mắt không có một chút thân thiện, chỉ có sự cảnh cáo.
Hà Tử Bình ngạc nhiên vì ánh mắt rất không thân thiện của cô. Hắn đã gặp cô lần nào chưa? Nhanh chóng nhớ lại lần nữa, chưa từng gặp qua a!
Phương Tử Ninh nhìn phản ứng của Hà Tử Bình, coi như là chột dạ đi, không để ý tới hắn nữa, quay đầu lại nhìn Lâm Hạo Vũ nói: "Chúng ta ra ngoài đi dạo có được không?" Cô nhất định không cho họ có thêm cơ hội ở cùng một chỗ.
"Nhưng anh đang đi làm." Lâm Hạo Vũ thật sự đoán không ra Phương Tử Ninh đang có ý đồ gì.
"Biết phải đi làm, lại vẫn ở chỗ này cùng anh ta. . . . . ." Vốn muốn nói anh anh em em, nhưng suy nghĩ đến lòng tự trọng của Lâm Hạo Vũ, nên vội vàng ngừng lại.
Cô quay đầu lại trợn mắt liếc Hà Tử Bình, ánh mắt hàm ý cảnh cáo.
"Chào cô bé, chúng ta thật là có duyên."
Cô vừa mới đến Cao ốc Trung Nhật, liền gặp ngay Đường Duyệt xông tới trước mặt,
"Đúng nha." Phương Tử Ninh cũng cười.
"Anh có lời muốn nói cùng em." Đường Duyệt thu hồi vẻ cà lơ phất phơ, trở lại bộ dáng bình thường, nghiêm túc nói.
"Nhưng em có việc tìm Hạo Vũ."
"Việc anh muốn nói với em chính là chuyện liên quan đến Hạo Vũ. Đi thôi, cô bé." Đường Duyệt đi về phía thang máy, hắn chắc chắn Phương Tử Ninh sẽ đi với hắn.
Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, cô đã bước nhanh đuổi theo hắn.
"Hạo Vũ thế nào?" Vừa bước vào trong thang máy, Phương Tử Ninh ngay lập tức hỏi.
"Tới nơi rồi hãy nói." Thang máy đến nơi, Đường Duyệt tiến vào phòng làm việc.
"Rất quan trọng sao?" Phương Tử Ninh đóng cửa phòng làm việc.
Nét mặt Đường Duyệt có vẻ nghiêm trọng, khiến trái tim cô như treo trên không trung, hi vọng đừng giống như các phim truyền hình thường hay diễn ── Hạo Vũ bị bệnh nan y.
"Chuyện hôm nay anh nói với em, em phải đảm bảo không được nói lại cho bất kỳ người nào khác, bao gồm cả Hạo Vũ" Đường Duyệt nghiêm túc nói.
Đâu phải chuyện đùa, nếu để Hạo Vũ biết hắn trêu đùa anh ta như vậy, anh ta không đem đầu hắn vặn xuống làm bóng đá mới là lạ.
"Em bảo đảm." Phương Tử Ninh cảm thấy bất ổn trong lòng.
"Hạo Vũ gần đây rất khổ tâm." Đường Duyệt nói xong một câu sau đó cố tình dừng lại.
Phương Tử Ninh dùng sức gật đầu một cái, tỏ vẻ đồng ý. Cô cũng cảm thấy gần đây Hạo vũ có vẻ rất buồn bã.
"Bởi vì anh ta phát hiện mình chỉ có hứng thú với đàn ông, anh ta sợ nếu tin này truyền ra ngoài sẽ làm danh tiếng của tập đoàn Trung Nhật bị tổn thương nghiêm trọng." Đường Duyệt nghiêm trang nói.
Cái gì? Có hứng thú với đàn ông? Cái đó đúng. . . . . . Là đồng tính luyến ái chứ? Phương Tử Ninh thất kinh, tin tức này so với việc Hạo Vũ bị bệnh nan y càng làm cô khiếp sợ hơn.
Chuyện như vậy tại sao lại xảy ra trên người hắn? Nếu là người khác, cô nhất định sẽ không phản đối, cũng không kỳ thị, bởi vì đây là quyền tự do cá nhân của mỗi người. Nhưng đó lại là Lâm Hạo Vũ, thì vấn đề trở nên khác rồi.
Tại sao không thích phụ nữ, lại đi thích đàn ông? Hạo Vũ sẽ thế nào. . . . . . Phương Tử Ninh luống cuống suy nghĩ.
"Lúc còn đi học, anh ta cũng không thích phụ nữ, anh ta chưa hề đụng đến bất kỳ người phụ nữ nào. Gần đây anh ta mới phát hiện, thì ra mình thích đàn ông." Đường Duyệt thêm mắm dặm muối, chỉ mong hiệu quả càng giống thật càng tốt.
"Không đúng, anh ấy đã từng hôn em." Phương Tử Ninh nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt hắn, hắn liền hôn cô. Nếu hắn có khuynh hướng đồng tính luyến ái, thì sẽ không hôn cô mới đúng.
Ách! Đường Duyệt thật không nghĩ tới, người bảo thủ như Lâm Hạo Vũ lại triển khai hành động nhanh như vậy.
"Có thể là anh ta cố gắng làm cho mình giống như một người bình thường khác!"
"Nói cũng phải, thời gian đi du lịch Nhật Bản, em và anh ấy đã chung giường chung gối cả đêm, nhưng cũng chẳng có chuyện gì xảy ra." Khi đó cô còn cho rằng, chắc tại vóc dáng của mình không thể khiến hắn nổi lên thú tính được, bây giờ suy nghĩ lại, mới biết căn bản hắn không có hứng thú với phụ nữ.
Ôi trời ơi! Đường Duyệt thật sự khâm phục Lâm Hạo Vũ đến muốn rạp đầu xuống đất luôn, kiếp trước nhất định hắn là Liễu Hạ Huệ rồi.
"Em có thể giúp gì được cho anh ấy?" Phương Tử Ninh hỏi.
"Hiện tại chỉ có em mới có thể giúp anh ta thôi, bởi vì anh ta không bài xích khi em đến gần." Đường Duyệt phát hiện Phương Tử Ninh thật dễ dàng bị lừa gạt.
"Em nên làm thế nào?" Phương Tử Ninh hăng hái vì mình có thể giúp hắn.
"Em nên lợi dụng ưu điểm của bản thân, đánh thức khuynh hướng giới tính bị lệch lạc của anh ta, điều chỉnh lại cho đúng, hãy cho anh ta biết thân thể của phụ nữ so với đàn ông hấp dẫn hơn nhiều."
Thượng Đế ôi, xin khoan thứ cho con, con chỉ muốn giúp họ mà thôi, động cơ của con chính là muốn tốt cho họ nha.
Nhìn Phương Tử Ninh khẩn trương như vậy, chắc chắn cô cũng có tình cảm với Hạo Vũ.
"Em biết rồi." Vì bạn bè, Phương Tử Ninh dù phải lên núi đao xuống biển lửa quyết không chối từ. Cô đã từng nói, cô có thể vì hắn mà lao vào nước sôi lửa bỏng cũng không màng.
"Em nhất định phải giúp anh ta, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, anh ta sẽ thân bại danh liệt, em cũng không nhẫn tâm nhìn anh ta bị như thế chứ?" Đường Duyệt cố ý gợi lên lòng từ tâm của Phương Tử Ninh.
"Em đồng ý với anh, nhất định sẽ giúp anh ấy." Cô đợi lát nữa sẽ đi hỏi hắn, tại sao có rất nhiều phụ nữ đẹp lại không hứng thú, lại đi hứng thú với đàn ông?
"Em đi đâu?" Đường Duyệt kéo Phương Tử Ninh đang rất tức giận hỏi. Nhìn bộ dáng của cô giống như muốn đi chất vấn Hạo Vũ.
"Em muốn đi gặp anh ấy, mắng anh ấy một trận, mắng cho anh ấy tỉnh ra." Thật càng nghĩ càng giận, nhưng cô cũng không biết mình đang giận cái gì.
"Không thể. Hiện tại anh ta đã đủ khổ tâm rồi, anh ta cũng cố gắng muốn cho mình trở nên bình thường, chứ không muốn như vậy. Vì tự ái của anh ta, em không được ở trước mặt anh ta nói ra bốn chữ “đồng tính luyến ái”, biết chưa?”
Chuyện đùa sao, cô đi mắng anh ta, vậy mọi chuyện đều lộ hết rồi? Hắn còn chuyện gì để chơi đùa nữa sao?
"Ừ ha! Em thật sự là quá nông cạn rồi." Phương Tử Ninh gõ gõ đầu của mình nói.
Đường Duyệt trợn trắng mắt nhìn ông trời. Không chỉ cạn nghĩ, mà còn ngây thơ, đơn thuần thái quá. Bất quá, Hạo Vũ thích là tốt rồi.
"Em đi trước." Phương Tử Ninh đeo ba lô trên lưng đi ra ngoài.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Đi tới phòng làm việc của Lâm Hạo Vũ, thư ký của hắn đang bận rộn, Phương Tử Ninh lễ phép nói với thư ký: "Xin lỗi, tôi muốn gặp tổng giám đốc."
"Tổng giám đốc ở trên lầu." Thư ký ngẩng đầu lên, nói xong lại vùi đầu xuống, miệt mài làm việc.
Phương Tử Ninh lên lầu, không hiểu tại sao ở đây đã có phòng làm việc rồi mà trên lầu lại cũng có.
Đẩy đẩy cửa, phát hiện cửa chỉ khép hờ, mở cửa đi vào. Nhìn cách bài trí trong phòng có thể thấy được, nơi này không phải phòng làm việc mà là phòng sinh hoạt, nghỉ ngơi.
Phương Tử Ninh nhìn quanh một chút, vừa nhìn vào cửa phòng, đã thấy Lâm Hạo Vũ không mặc áo nằm ở trên giường, một người đàn ông khác đang xoa bóp cho hắn.
Trong thời gian làm việc, hơn nữa còn ở công ty, không khóa cửa mà bọn họ lại tùy tiện anh an hem em ở đây?
"Hai người đang làm gì đấy?" Phương Tử Ninh tức giận hét lên.
Hai người đàn ông cùng lúc xoay người lại.
Lâm Hạo Vũ đã đẹp trai rồi, mà người đàn ông này cũng đẹp trai không kém, khó trách sẽ hấp dẫn lẫn nhau.
Cô gái kia sao nhìn mình giống như đang bắt gian tại trận thế? Người đàn ông xoa bóp cho Lâm Hạo Vũ thật sự không nghĩ ra, tại sao cô gái kia lại có biểu tình như thế.
Nhìn vẻ mặt sửng sốt của hai người đàn ông, Phương Tử Ninh càng thêm khẳng định sự xuất hiện của cô đã phá hoại chuyện tốt của họ.
Tháo ba lô, cô đi đến bên giường ngồi xuống, cúi đầu nhìn Lâm Hạo Vũ : "Hạo Vũ, anh không giới thiệu người này cho em biết một chút sao?"
"Anh ta là bạn của anh, Hà Tử Bình." Kỳ quái! Sao trong đôi mắt cô như có hai ngọn lửa đang bùng cháy?
"Xin chào, tôi tên là Phương Tử Ninh." Phương Tử Ninh quay đầu nhìn Hà Tử Bình nói, trong mắt không có một chút thân thiện, chỉ có sự cảnh cáo.
Hà Tử Bình ngạc nhiên vì ánh mắt rất không thân thiện của cô. Hắn đã gặp cô lần nào chưa? Nhanh chóng nhớ lại lần nữa, chưa từng gặp qua a!
Phương Tử Ninh nhìn phản ứng của Hà Tử Bình, coi như là chột dạ đi, không để ý tới hắn nữa, quay đầu lại nhìn Lâm Hạo Vũ nói: "Chúng ta ra ngoài đi dạo có được không?" Cô nhất định không cho họ có thêm cơ hội ở cùng một chỗ.
"Nhưng anh đang đi làm." Lâm Hạo Vũ thật sự đoán không ra Phương Tử Ninh đang có ý đồ gì.
"Biết phải đi làm, lại vẫn ở chỗ này cùng anh ta. . . . . ." Vốn muốn nói anh anh em em, nhưng suy nghĩ đến lòng tự trọng của Lâm Hạo Vũ, nên vội vàng ngừng lại.
Cô quay đầu lại trợn mắt liếc Hà Tử Bình, ánh mắt hàm ý cảnh cáo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.