Người Yêu Nhỏ Bé Trong Ngăn Kéo
Chương 18:
Lục Dược
27/03/2023
Khuôn mặt Vưu Tiểu Mễ vừa mới được rửa sạch, trắng bóc, mịn màng. Cố Vân Thâm nhìn thêm một lần nữa, vội vàng dời mắt ra chỗ khác. Đột nhiên, anh giơ cái tay còn lại nắm lấy eo Vưu Tiểu Mễ, nhấc cô ra khỏi lòng bàn tay anh.
“Đàn anh?” Vưu Tiểu Mễ ngẩng đầu, khó hiểu nhìn anh.
Thời gian cô bị nhấc lên rất ngắn, đến lúc cô nhận ra thì Cố Vân Thâm đã nhét cô vào túi áo trước ngực anh.
“Thử thử tư thế của chuột túi đi.” Cố Vân Thâm cười cười, hai tay thuận thế đút vào túi quần, thong thả đi tới phòng ăn.
Bước chân Vưu Tiểu Mễ loạng choạng, cô nhàn nhã ngồi trong túi áo của Cố Vân Thâm. Hai tay nắm vào mép túi áo, lộ cái đầu ra. Hehe, không thể không nói, kích thước của túi áo sơ mi này cũng thật thích hợp nha. Có điều Cố Vân Thâm không nói gì đã nhét cô vào đây làm Vưu Tiểu Mễ bị dọa cho giật mình muốn chết. Vưu Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, ngay khi cô vừa định nói gì đó thì lại nhìn thấy hầu kết của Cố Vân Thâm. Cô không kìm được mà sờ sờ cổ mình một chút.
Ồ, cô không có hầu kết.
Tại sao cô lại không có hầu kết.
Cô cũng muốn có hầu kết.
Muốn sờ.
*****
Vưu Tiểu Mễ đứng trên bàn ăn, bên cạnh là một hộp sữa bò nguyên chất. Hai tay cô nắm chặt ống hút, đến gần, cẩn thận từng li từng tí hút một hơi. Sữa bò trong ống hút lập tức tràn ra, một nửa vào trong miệng Vưu Tiểu Mễ, một nửa bắn lên mặt cô.
“Khụ khụ…” Vưu Tiểu Mễ ho khan một trận, nhận lấy khăn giấy Cố Vân Thâm đưa tới tùy tiện lau sữa bò trên mặt. Cô bỗng nhớ tới mùa hè khi còn nhỏ, cô uống nước dưới vòi, lúc đó cũng luôn luôn làm bắn khắp nơi.
“Đừng có uống như vậy, để tôi rót ra cho em.” Cố Vân Thâm cầm hộp sữa bò lên rót vào trong lát khoai chiên nguyên vị.
“Không uống nữa, em ăn xong rồi uống.” Vưu Tiểu Mễ ngồi xuống bên cạnh, bưng lên một cái “chén khoai chiên” khác đựng canh gà nóng hổi: “Sao em không thấy Nhất Mao với Nhị Mao đâu hết vậy?”
“Tụi nó đang ăn cơm trong vườn hoa. Khi nãy lúc em rửa tay, tôi đã chuẩn bị đồ ăn cho tụi nó.”
Vưu Tiểu Mễ thuận miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hóa ra là cho tụi nó ăn trước rồi mới cho em ăn.”
Cô bỗng nhiên ngẩn người, nhận ra suy nghĩ của mình không đúng lắm, rất không đúng. Sao có thể so sánh bản thân với chó mèo chứ? Cô bưng “chén khoai chiên” đựng canh gà lên húp một miếng lớn.
“Cẩn thận…”
Đáng tiếc là đã muộn. Cố Vân Thâm vừa dứt lời, Vưu Tiểu Mễ đã a lên một tiếng. Canh gà quá nóng, cái “chén khoai chiên” của cô đã bị nóng tới mức tan chảy. Ở dưới đáy “chén khoai chiên”, canh gà nhỏ từng giọt từng giọt ra ngoài, rơi lên trên bộ đồ của Vưu Tiểu Mễ. Cố Vân Thâm vội vàng lấy một tờ khăn giấy khoác lên người Vưu Tiểu Mễ.
“Em không bị bỏng chứ?” Cố Vân Thâm sốt ruột hỏi.
Vưu Tiểu Mễ lắc đầu.
“Thật may là bây giờ em đã có quần áo mới.” Vưu Tiểu Mễ cắn một miếng khoai tây chiên, răng rắc răng rắc. Sau đó cô cau mày, vẻ mặt buồn bã nhìn Cố Vân Thâm: “Khoai tây chiên ngâm qua canh gà khó ăn quá!”
Cố Vân Thâm dở khóc dở cười, lắc đầu rồi đứng dậy đi vào phòng bếp. Vưu Tiểu Mễ nghiêng đầu, chờ một lúc lâu, Cố Vân Thâm mới đi ra. Cố Vân Thâm đặt lần lượt các hộp nhỏ khác nhau trước mặt Vưu Tiểu Mễ. Vưu Tiểu Mễ đưa tay ra chạm vào thì cảm giác lạnh như băng. Đó là một khay làm đá vuông được Cố Vân Thâm cắt ra. Một ô để nửa muỗng cơm, một ô tiếp theo để canh gà, một ô khác để hai hạt đậu phộng, một ô nữa thì có một ít rau chân vịt, còn ô cuối cùng thì được Cố Vân Thâm rót đầy sữa bò.
Cố Vân Thâm cắt hai cây tăm rồi đưa cho Vưu Tiểu Mễ: “Đũa của em.”
Bữa cơm này Vưu Tiểu Mễ ăn đến no căng mặc dù đũa đặc chế này xài không có quen tay. Sau khi ăn xong, Cố Vân Thâm ngồi chơi điện thoại trên ghế sô pha lớn. Vưu Tiểu Mễ ngồi bên cạnh anh, vẻ mặt nghiêm túc tìm kiếm bí quyết làm thế nào để cao hơn.
“Làm thế nào để trẻ cao lớn hơn – Những phương pháp giúp trẻ cao hơn mà ba mẹ nên biết.”
Vưu Tiểu Mễ không còn là trẻ con nữa nên rõ ràng là những phương pháp không có tác dụng với cô.
“Học cách cao hơn cùng tôi – Bạn vẫn có thể cao thêm 5 – 10cm.”
Vưu Tiểu Mễ bĩu môi, 5 – 10cm là chưa đủ.
“Cha mẹ phải đọc – Phương pháp giúp tăng chiều cao cho con – Có những cách nào để cao hơn.”
“Làm thế nào để thanh thiếu niên nhanh chóng cao lớn? Tăng chiều cao cấp tốc cho thanh thiếu niên? – Thường thức.”
“Đàn anh?” Vưu Tiểu Mễ ngẩng đầu, khó hiểu nhìn anh.
Thời gian cô bị nhấc lên rất ngắn, đến lúc cô nhận ra thì Cố Vân Thâm đã nhét cô vào túi áo trước ngực anh.
“Thử thử tư thế của chuột túi đi.” Cố Vân Thâm cười cười, hai tay thuận thế đút vào túi quần, thong thả đi tới phòng ăn.
Bước chân Vưu Tiểu Mễ loạng choạng, cô nhàn nhã ngồi trong túi áo của Cố Vân Thâm. Hai tay nắm vào mép túi áo, lộ cái đầu ra. Hehe, không thể không nói, kích thước của túi áo sơ mi này cũng thật thích hợp nha. Có điều Cố Vân Thâm không nói gì đã nhét cô vào đây làm Vưu Tiểu Mễ bị dọa cho giật mình muốn chết. Vưu Tiểu Mễ ngẩng đầu lên, ngay khi cô vừa định nói gì đó thì lại nhìn thấy hầu kết của Cố Vân Thâm. Cô không kìm được mà sờ sờ cổ mình một chút.
Ồ, cô không có hầu kết.
Tại sao cô lại không có hầu kết.
Cô cũng muốn có hầu kết.
Muốn sờ.
*****
Vưu Tiểu Mễ đứng trên bàn ăn, bên cạnh là một hộp sữa bò nguyên chất. Hai tay cô nắm chặt ống hút, đến gần, cẩn thận từng li từng tí hút một hơi. Sữa bò trong ống hút lập tức tràn ra, một nửa vào trong miệng Vưu Tiểu Mễ, một nửa bắn lên mặt cô.
“Khụ khụ…” Vưu Tiểu Mễ ho khan một trận, nhận lấy khăn giấy Cố Vân Thâm đưa tới tùy tiện lau sữa bò trên mặt. Cô bỗng nhớ tới mùa hè khi còn nhỏ, cô uống nước dưới vòi, lúc đó cũng luôn luôn làm bắn khắp nơi.
“Đừng có uống như vậy, để tôi rót ra cho em.” Cố Vân Thâm cầm hộp sữa bò lên rót vào trong lát khoai chiên nguyên vị.
“Không uống nữa, em ăn xong rồi uống.” Vưu Tiểu Mễ ngồi xuống bên cạnh, bưng lên một cái “chén khoai chiên” khác đựng canh gà nóng hổi: “Sao em không thấy Nhất Mao với Nhị Mao đâu hết vậy?”
“Tụi nó đang ăn cơm trong vườn hoa. Khi nãy lúc em rửa tay, tôi đã chuẩn bị đồ ăn cho tụi nó.”
Vưu Tiểu Mễ thuận miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hóa ra là cho tụi nó ăn trước rồi mới cho em ăn.”
Cô bỗng nhiên ngẩn người, nhận ra suy nghĩ của mình không đúng lắm, rất không đúng. Sao có thể so sánh bản thân với chó mèo chứ? Cô bưng “chén khoai chiên” đựng canh gà lên húp một miếng lớn.
“Cẩn thận…”
Đáng tiếc là đã muộn. Cố Vân Thâm vừa dứt lời, Vưu Tiểu Mễ đã a lên một tiếng. Canh gà quá nóng, cái “chén khoai chiên” của cô đã bị nóng tới mức tan chảy. Ở dưới đáy “chén khoai chiên”, canh gà nhỏ từng giọt từng giọt ra ngoài, rơi lên trên bộ đồ của Vưu Tiểu Mễ. Cố Vân Thâm vội vàng lấy một tờ khăn giấy khoác lên người Vưu Tiểu Mễ.
“Em không bị bỏng chứ?” Cố Vân Thâm sốt ruột hỏi.
Vưu Tiểu Mễ lắc đầu.
“Thật may là bây giờ em đã có quần áo mới.” Vưu Tiểu Mễ cắn một miếng khoai tây chiên, răng rắc răng rắc. Sau đó cô cau mày, vẻ mặt buồn bã nhìn Cố Vân Thâm: “Khoai tây chiên ngâm qua canh gà khó ăn quá!”
Cố Vân Thâm dở khóc dở cười, lắc đầu rồi đứng dậy đi vào phòng bếp. Vưu Tiểu Mễ nghiêng đầu, chờ một lúc lâu, Cố Vân Thâm mới đi ra. Cố Vân Thâm đặt lần lượt các hộp nhỏ khác nhau trước mặt Vưu Tiểu Mễ. Vưu Tiểu Mễ đưa tay ra chạm vào thì cảm giác lạnh như băng. Đó là một khay làm đá vuông được Cố Vân Thâm cắt ra. Một ô để nửa muỗng cơm, một ô tiếp theo để canh gà, một ô khác để hai hạt đậu phộng, một ô nữa thì có một ít rau chân vịt, còn ô cuối cùng thì được Cố Vân Thâm rót đầy sữa bò.
Cố Vân Thâm cắt hai cây tăm rồi đưa cho Vưu Tiểu Mễ: “Đũa của em.”
Bữa cơm này Vưu Tiểu Mễ ăn đến no căng mặc dù đũa đặc chế này xài không có quen tay. Sau khi ăn xong, Cố Vân Thâm ngồi chơi điện thoại trên ghế sô pha lớn. Vưu Tiểu Mễ ngồi bên cạnh anh, vẻ mặt nghiêm túc tìm kiếm bí quyết làm thế nào để cao hơn.
“Làm thế nào để trẻ cao lớn hơn – Những phương pháp giúp trẻ cao hơn mà ba mẹ nên biết.”
Vưu Tiểu Mễ không còn là trẻ con nữa nên rõ ràng là những phương pháp không có tác dụng với cô.
“Học cách cao hơn cùng tôi – Bạn vẫn có thể cao thêm 5 – 10cm.”
Vưu Tiểu Mễ bĩu môi, 5 – 10cm là chưa đủ.
“Cha mẹ phải đọc – Phương pháp giúp tăng chiều cao cho con – Có những cách nào để cao hơn.”
“Làm thế nào để thanh thiếu niên nhanh chóng cao lớn? Tăng chiều cao cấp tốc cho thanh thiếu niên? – Thường thức.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.