Ngưu Nam

Chương 67: Nha Nha rất khổ sở…

Báo Chỉ Hồ Tường

01/12/2017

“Cũng không phải cuối tuần, sao anh lại có thời gian tới chỗ tôi vậy?”. Lát sau lúc ăn cơm, La Mông liền hỏi cha của Nha Nha.

“Tôi từ chức rồi”. Chó cha lùa một ngụm cơm, nói.

“Từ chức?”. Người này không phải ký hợp đồng mười năm sao? “Ông chủ anh đồng ý rồi?”.

“Dù sao tôi liền không đi làm, anh ta có thể làm gì tôi chứ?”. Chó cha lúc này xem ra là định không đếm xỉa gì nữa.

“À”. La Mông gật gật đầu, lòng nói liền loại như gã còn từ chức cái rắm, quá hai ngày liền bị xách cổ về, xem kiểu chân chó lần trước gã tiếp điện thoại kia, ông chủ nhà gã tuyệt đối là ăn gã gắt gao.

“Mấy ngày nay tôi ở chỗ cậu làm việc trước được không?”. Nhà là không trở về được rồi, đối phương có chìa khóa nhà.

“Tới lúc đó nếu ông chủ anh đuổi theo tới đây, sẽ không nóng đầu san bằng núi nhỏ của tôi chứ?”. La Mông trực giác liền không muốn quản việc này lắm, vợ chồng son cãi nhau, xen vào cho tới bây giờ liền không có kết cục tốt gì.

“Sẽ không, xin cậu đó, liền ở vài ngày”. Chó cha đau khổ cầu xin nói.

“Ô ô ô…..”. Husky ngốc cũng tiếp lời theo, con chó này hôm nay liền ỷ vào có chỗ dựa là cha nó, cũng đi theo vào căn tin, Đông, Tây, Nam, Bắc đều chưa vào căn tin đâu, La Mông liền không muốn chiều hư bọn nó.

“Vậy được thôi”. La Mông cũng không phải hoàn toàn bất cận nhân tình*, người này trên tình cảm bị suy sụp, phải dựa vào Nha Nha chữa khỏi cho gã, chẳng lẽ còn có thể đuổi hai cha con này ra khỏi Ngưu Vương trang?

*bất cận nhân tình: Ko theo thường tình con người, dịch ra tiếng Anh là unreasonable, cũng để chỉ tính tình hoặc ngôn ngữ hành động kỳ lạ, hình như xuất phát từ 1 sách nào đó của Trang tử.

Bên Cực Vị Lâu giữa trưa liền gọi điện thoại tới, nói đậu hủ này rất ngon, bảo La Mông ngày mai gởi qua 500 cân cho bọn họ, La Mông đồng ý, trong sân bọn họ nhiều ông cụ bà cụ như vậy, đậu hủ đều là nước, 500 cân kỳ thật không bao nhiêu.

Nhưng thật ra bên La Hồng Phượng, tới lúc đó nếu thật bày món này bán, bán ra khẳng định nhanh. Hơn nữa trong tiệm La Hồng Phượng cũng không có một đầu bếp chính quy, đậu hủ trộn này lượng nước sốt làm như thế nào, bọn họ thật đúng là không biết, không có biện pháp, La Mông đành phải bảo Bàn tử dạy.

Bàn tử này vừa nghe, lúc mới đầu còn lời thề son sắt nói, đây là bí quyết của sư môn, không thể truyền bên ngoài. Sau đó La Mông liền cho gã ta một chai mật hoa hướng dương mới ra lò gần đây, gã vừa mở nắp chai ra ngửi, ánh mắt liền híp lại, lại duỗi ngón tay vào chấm một chút ném thử, sau đó liền dễ bàn rồi.

“Anh chờ, tôi gọi điện thoại thương lượng một chút với thầy tôi”. Bàn tử nói xong, lấy di động liền đi trong sân gọi điện thoại cho thầy gã.

Hai mươi phút sau, Bàn tử trở lại rồi, “Thầy tôi nói, trong tiệm chị cậu nhiều người mắt tạp, phối phương này cho chị cậu, liền xấp xỉ với công khai, ông ấy muốn 10 chai mật hoa hoa hướng dương”.

“Được, 10 chai liền 10 chai”. La Mông rất sảng khoái đáp ứng, dù sao hiện tại anh sản xuất rất nhiều mật, mật ong này cho mấy người này, không tính của hiếm gì lắm.

Buổi tối La Hồng Phượng qua đây học quá trình chế tác nước sốt, La Mông liền từ trong đám mật hoa hướng dương mới lấy hồi trước lấy 10 chai trong đó đưa ra, đưa cho Bàn tử bảo gã hôm nào gửi bưu điện cho thầy gã. Ở trong mắt La Mông, thầy của Bản tử tám phần cũng là ông già ham ăn, học trò học mười mấy năm cùng ông ta không xuất sư ông ta cũng không sốt ruột, ăn mấy con cua của ông ta liền gào thét đuổi người, không phải ham ăn là cái gì.

Vào lúc ban đêm thu xếp ký túc xá, La Mông liền thu xếp một phòng đơn cho chó cha, anh đoán chừng ông chủ của chó cha này, hôm nay buổi tối không đến ngày mai cũng nên đến đây, cho một mình một phòng, tới lúc đó hai người bọn họ giải quyết vấn đề cho tốt.

Cố tình tối hôm nay Nha Nha còn thật không có nhãn lực ngậm cái gối chạy tới ngủ cùng cha nó, kết quả khuya khoắt liền bị người đuổi ra khỏi phòng. Khiến cho Husky ngốc rất là tức giận, ở ngoài cửa cào cào một hồi lâu, vì chuyện này nó ngày hôm sau còn bị La Mông phê bình một trận.

Về phần cha nó ở trong phòng kia, lúc mới đầu còn chửi bới, còn giãy dụa, chờ lại qua một lát, cũng chỉ còn lại hừ hừ.

Một trận gió đêm thổi qua, Nha Nha nhịn không được hắt xì mấy cái, nó có chút khổ sở ô ô hai tiếng, sau đó liền ngậm cái gối quay về chuồng trâu. Từ lúc mặt phụ nữ kia xuất hiện, tình yêu của cha nó đối nó liền không còn kiên định giống như ngày trước nữa, hiện nay Husky ngốc vẫn là chó tơ rất là không thể lý giải, tình yêu vì sao có thể làm cho người ta thay đổi nhiều như vậy……..

Ngày hôm sau La Mông đi lên Ngưu Vương trang, liền phát hiện trên đỉnh núi nhà mình thừa ra một người cực phẩm (cũng chỉ là mẽ ngoài), người này lớn lên vừa phong lưu lại tiêu sái, người cao gầy ngũ quan tuyệt đẹp, còn để một đầu tóc dài giống như tơ lụa, làn da cũng mịn tới kỳ cục, người cả đại viện so với anh ta, quả thực đều thành hàng thô ráp chất lượng kém.

La Mông nhìn nhìn đối phương rõ ràng mang theo ánh mắt thù địch, rất là tỉnh bơ hừ một tiếng, bộ dạng xinh đẹp thì thế nào? Không làm việc liền không cho cơm ăn.

Cả ngày này, cả Ngưu Vương trang đều phấp phới một cỗ không khí vi diệu, đàn ông phụ nữ đều càng chú ý hình tượng, nói chuyện đều nhỏ giọng nhỏ nhẹ, cử chỉ đều lịch sự nhã nhặn, hơi một tí liền nhiều người cầm di động, tiếng tách tách cũng càng vang thường xuyên.

La Mông cảm thấy chính mình mời hai người đó tới làm là lỗ rồi, một chó cha còn đỡ, chết người chính là cái ông chủ lớn lên rất đẹp của gã, hắn tới đây, La Mông mời tới lao động giá rẻ khắp núi liền đều thành người nhã nhặn, nhã nhặn như vậy còn làm việc như thế nào?

Lúc chập tối, cha Nha Nha liền từ chỗ La Mông muốn một ít hạt dưa, bóc vỏ từng hạt từng hạt đút cho đứa con chó bảo bối của gã. Tối hôm qua Nha Nha bị người đuổi ra khỏi phòng, hôm nay lại bởi vì chuyện cào nát cửa bị La Mông phê bình, lúc này nó rất tủi thân, không muốn nói chuyện, cũng không muốn để ý ai, nhưng mà nhân hạt dưa vẫn là tưng cái từng cái ăn vào miệng.



Ông chủ của chó cha liền ngồi bên người chó cha, chó cha cũng không phản ứng hắn, cả ngày nay Nha Nha cũng không phản ứng gã, Nha Nha nhà gã chính là đứa nhỏ mẫn cảm, người này nửa đêm thế nhưng còn đuổi nó ra khỏi phòng, đây thật sự là hơi quá đáng, làm cha của Nha Nha, gã tuyệt đối không thể tha thứ loại hành vi nay của hắn.

Bóng dáng người này lạnh lùng im hơi lặng tiếng ngồi ở chỗ đó, nhìn thấy thật rất thương cảm, La Mông nhìn nhìn, thở dài liền chuẩn bị đi tìm Tiếu Thụ Lâm cùng nhau đi về.

Không nghĩ tới anh mới vừa vào tứ hợp viện, bên ngoài liền ầm ĩ, còn nghe được có người ở nơi đó hô: “Đánh nhau rồi!! Đánh nhau rồi!”.

“Ai đánh nhau với ai?”. Là người nào không có mắt gây sự ở Ngưu Vương trang của anh!?

“Người đẹp đánh nhau với chó bự!”. Người bên ngoài lại la lên.

“Mịa nó!”. Sao lại không khiến người ta bớt lo vậy? Đều có thể đánh nhau cùng Nha Nha ngốc kia, đây là người kiểu gì a?

La Mông vừa đi ra, chợt nghe tới chó cha tại nơi đó rống: “Tề Tư Nguyệt! Anh mau mau dừng tay cho tôi!”.

“Là nó ra tay trước!”. Lúc này người đẹp tóc bù xù, quần áo cũng dơ rồi, hình tượng cũng không còn rồi, đang bóp cổ Nha Nha cùng nó lăn lộn khắp sườn núi.

“Anh nhổ trộm lông nó, tưởng tôi không phát hiện hả?”. Chó cha rất là rõ ngọn nguồn sự việc.

“Anh không nhổ!”. Ông chủ của chó cha thề thốt phủ nhận.

“Anh nhổ!”.

“A ô a ô!”.

“Đừng đè cây con của lão tử!”. Vừa thấy một người một chó này vui vẻ lăn qua hướng mảnh cây con của mình, La Mông nhất thời cũng giậm chân theo.

“Để đó cho tớ”. Tiếu Thụ Lâm vỗ bả vai của La Mông biểu thị trấn an, sau đó liền đi hướng một người một chó kia, từ lần đầu tiên gặp mặt, Tiếu Thụ Lâm liền không quá vừa mắt người mặt phụ nữ này, lúc này người này đưa lên cửa để gã trừng trị, gã có thể không công bỏ qua?

Chỉ thấy gã đi xuống, rất nhanh liền xẹt qua mọi người vọt tới chỗ bọn Tề Tư Nguyệt và Nha Nha, một tay một người liền xách cổ hai người họ lên, tiếp theo chính là hai tiếng vang tõm tõm, một người một chó này, đều tự chiếm một cái một cái vũng nước để tỉnh táo bình tĩnh lại.

“Ai ném lão tử!”. Tính tình của người đẹp cũng không vừa.

“Tôi ném đó, sao nào?”. Tiếu Thụ Lâm nhếch nhếch khóe miệng, ánh mắt nhìn thẳng người ướt sững như chuột lột trong vũng nước, bộ dạng đẹp thì sao, ngay cả Nha Nha đều không đối phó được, đánh nhau cũng không biết, tính đàn ông gì chứ.

“!”. Người đẹp nghiến răng nghiến lợi, hắn thật đúng là không thể làm gì Tiếu Thụ Lâm, vì thế chỉ có căm giận đi ra từ vũng nước, quay về trong tứ hợp viện thay quần áo.

Nha Nha bên cạnh cũng đi ra từ vũng nước, Nha Nha lắc lắc lông, liền đi bên chuồng trâu ngủ, cũng không phản ứng cha nó, điều này làm cho chó cha rất bị đả kích, gã thất hồn lạc phách hỏi La Mông, “Có rượu không?”.

Vì thế La Mông liền từ phòng bếp lấy bình rượu vàng dùng xào rau cho gã, bình rượu này chính là thời gian trước anh và Tiếu Thụ Lâm cùng đi mua, kết quả sau khi Bàn tử tới đây chê hai người họ mua không đúng hiệu, La Mông đành phải một lần nữa mua cho Bàn tử, bình này liền dôi ra.

Bảo mọi người giải tán, La Mông và Tiếu Thụ Lâm liền bồi chó cha ngồi một lát ở bờ ruộng, chó cha uống rượu vàng, liền kể chuyện về gã và ông chủ gã với bọn La Mông.

Thì ra chó cha và ông chủ gã từ nhỏ liền quen biết, hai người họ ở cách nhau không xa, chẳng qua một người là ở khu dân nghèo, một người là ở khu nhà giàu, chó cha là con trai của gia đình bình thường, đối biệt thự to to nhỏ nhỏ cách nhà gã không xa cũng từng hướng tới, nhất là một đứa trẻ trong đống biệt thự đó, cậu ta như thế nào có thể lớn lên đẹp như vậy.

Đứa trẻ này chính là Tề Tư Nguyệt, hắn là giấc mộng từ nhỏ của chó cha, tuy rằng bọn họ cho tới bây giờ đều không có nói qua một câu, việc hồi nhỏ chó cha làm nhiều nhất, chính là ghé vào trên tường nhà họ Tề, trộm nhìn chằm chằm bé trai nhà người ta.

Sau đó lúc học sơ trung, chó cha liền chuyển nhà, tiểu khu kia của họ bị phá bỏ và di dời, phải xây dựng lại thành khu thương nghiệp, không dọn cũng không được, nhà họ vừa dọn liền dọn tới thật xa, bởi vì đúng lúc gặp phải ba gã điều động công tác, dứt khoát liền đổi thành phố ở.

Từ đó trong sinh mệnh của chó cha liền không còn có thể nhìn thấy đứa bé trai xinh đẹp kia rồi, cho tới năm đó khi gã từ cậu bé trưởng thành thành đàn ông, mới lại liên tiếp mơ thấy hắn, chó cha bi ai liền cong.

Sau đó chờ chó cha có thể độc lập tự chủ, hơn nữa lúc có tiền mua vé xe trở về cái thành phố ban sơ kia, Tề Tư Nguyệt cũng dọn đi rồi.

Lại một lần nữa gặp mặt là ở mấy tháng trước, chó cha đổi công tác, lúc phỏng vấn phát hiện ông chủ của công ty này vậy mà là Tề Tư Nguyệt, sau đó gã liền đậu phỏng vấn, tuy rằng hợp đồng mười năm có chút hố cha (lừa đảo), nhưng mà gã vẫn là ký rồi.

Chó cha rất quý trọng phần công tác này, tuy rằng ông chủ họ luôn yêu cầu tăng ca, khiến cho thời gian ở chung của gã và Nha Nha càng ngày càng ngắn.



Chuyện xưa tiếp theo có chút cũ rích, có một hồi lúc công ty họ liên hoan, chó cha một mình đưa ông chủ Tề say rượu về nhà, chuyện sau đó, liền bị bá vương ngạnh thượng cung (rape í mà).

Sau đó quan hệ thân thể của hai người họ liền bảo trì đứt đứt đoạn đoạn một đoạn thời gian, tiếp theo quan hệ lại càng lúc càng sâu rồi, chó cha một chút cũng không để ý chính mình là người nằm dưới, gã chính là chịu không nổi Tề Tư Nguyệt không tốt đối Nha Nha, còn lại không cho chính mình tới thăm nó.

Chó cha và Nha nha sống nương tựa lẫn nhau rất nhiều năm, vô luận là từ trên tình cảm hay làn nói trên đạo nghĩa, gã tuyệt đối là muốn đối tốt với Nha Nha, không thể làm cho nó chịu uất ức, cho dù là buông tha cho người đàn ông trong mộng cũng là sẽ không tiếc.

Nghe tới đó, La Mông liền đại khái hiểu điểm mấu chốt rồi, chó cha đây là đặt Nha Nha ở trước ông chủ của gã, tên đó không giận dỗi mới là lạ.

Lại nói chó cha từ nhỏ nhìn chằm chằm ông chủ gã, ông chủ gã liền thành một phần tuổi thơ của gã, theo một cái góc đô mà nói, cảm giác ưu việt này bỗng chốc không còn, ông chủ của chó cha chính là từng ngày từng ngày lớn lên trong ánh mắt ngưỡng mộ hướng tới của chó cha, người xem bị nghiện, người bị xem chẳng lẽ sẽ không nghiện?

Tên đó không chỉ có nghiện, hắn còn có lòng tự tin mãnh liệt và cảm giác ưu việt, sau đó mười mấy năm sau gặp lại cảm giác ưu việt này bỗng chốc không còn, ở trong mắt chó cha, Nha Nha chính là bầu trời, Nha Nha chính là mặt đất, vị trí của hắn đã bị con Husky ngốc này chiếm rồi.

La Mông ở trong lòng lặng lẽ chảy một phen nước mắt chua xót cho ông chủ xinh đẹp của chó cha, vấn đề này căn bản không có cách giải quyết, thế nào cũng phải đợi tới ngày nào đó Nha Nha thọ chung chính tẩm (chết già í), hắn mới có thể từ trong biển dấm chua (ghen í) từ từ đi ra.

Lúc nói chuyện, người tên Tề Tư Nguyệt kia tắm rửa sạch sẽ thay quần áo liền đi ra đây, người này lúc này rất gợi cảm, nút áo sơ mi đều sắp cởi tới rốn rồi, ngực một mảnh tuyết trắng, hai hạt đậu đỏ như ẩn như hiện, phía dưới liền mặc một cái quần đùi, hai cái chân trơn bóng thon dài liền lộ ra như vậy.

Tề Tư Nguyệt đi tới bên người chó cha, cúi đầu cọ cọ, sau đó dùng giọng nói trầm thấp nói: “Long Long, anh sai rồi, mình đi về ngủ đi”.

Một màn màn này xem ở trong mắt La Mông, nhịn không được liền suy nghĩ miên man, người trước mắt tự động thay thành Tiếu Thụ Lâm, cũng mặc một thân quần áo như vậy, ngực lộ ra tảng lớn tảng lớn cơ thịt rắn chắc đẹp đẽ, còn có hai hạt đậu đậu kia.

Cậu ta di chuyển hai chân thon dài hữu lực, đi tới bên người La Mông, cúi đầu tựa vào trên vai chính mình, dùng thanh âm khàn khàn trầm thấp nói với anh, “Mông Mông, cùng nhau ngủ nào”. Hơi thở lửa nóng liền như vậy phun ở trên cái cổ mẫn cảm của anh, mùi đàn ông nồng đậm đều bao phủ cả thế giới của anh…….

Ngao! Đây thật sự là rất kích thích! La Mông chỉ cảm thấy mũi nóng lên, giơ tay vừa sờ, chính là một tay máu, vội vàng vén quần áo đi lau.

“Có đẹp tới như vậy à”. Lúc này chó cha và ông chủ của gã ta sớm đi mất bóng dáng rồi, bên cạnh cũng chỉ còn lại Tiếu Thụ Lâm, lúc này đang đen mặt nhìn La Mông.

“Không có”. La Mông vừa thấy sự hiểu lầm lớn này, vội vàng không biết thẹn là gì liền giải thích nói: “Tớ vừa nãy nghĩ tới đều là cậu”.

Tiếu Thụ Lâm nhìn chằm chằm La Mông, cũng không biết tin hay không, gã giơ giơ cằm nói với La Mông, “Đi theo tớ”. Sau đó liền dẫn đầu đi ở phía trước.

“Ừm”. Lúc này La Mông còn nghe lời hơn so với bọn chó con nhà anh, bám chặt đi theo phía sau Tiếu Thụ Lâm.

Tiếu Thụ Lâm mang theo La Mông vào tứ hợp viện, lên cầu thang, mở cửa một căn phòng mới vừa trang hoàng xong còn chưa có ai ở, đứng ở cửa chờ La Mông đi vào, sau đó liền khóa trái cửa lại.

Trong phòng tối như mực, hai người họ ai cũng không mở đèn, bất quá hai người này mắt đều rất tốt, mơ hồ còn có thể nhìn đến đối phương. La Mông liền nhìn đến Tiếu Thụ Lâm giơ tay cởi áo ra, để tại trên cái bàn nhỏ bên cạnh, sau đó nói với anh, “Tới”.

Trong bóng đêm, La Mông toàn thân căng thẳng, đã hưởng qua một lần thân thể ngon ngọt rồi, ở một phút Tiếu Thụ Lâm cởi quần áo ra, cũng đã không thể ức chế kích động bùng lên. Nhưng mà anh không hề nhúc nhích, chỉ là nhìn mặt của Tiếu Thụ Lâm, trong lòng có chút khổ sở —— anh vẫn là không tin.

“Chúng ta có thể từ từ tới”. La Mông kéo tay của Tiếu Thụ Lâm, đặt cằm của chính mình ở trên bờ vai của cậu ta, nhẹ giọng nói.

“Nơi này của cậu cũng không phải là nói như vậy”. Tiếu Thụ Lâm nhếch nhếch khóe miệng, một phen liền tóm lấy thứ cực nóng dưới thân của La Mông.

“Đừng như vậy”. La Mông cọ cọ mặt ở sườn mặt của Tiếu Thụ Lâm, tạo ra khoảng cách, rất nghiêm túc nhìn đôi mắt của Tiếu Thụ Lâm. Quan hệ của hai người họ khó khăn mới có tiến triển, anh không muốn làm cho người này hiểu lầm sâu thêm.

Tiếu Thụ Lâm cũng nhìn La Mông, một lát sau, gã nhẹ nhàng nghiêng sườn mặt qua một bên, di chuyển tầm mắt. La Mông vươn cánh tay vòng qua cổ của Tiếu Thụ Lâm, làm cho thân thể của hai người liền nhè nhẹ tựa vào nhau.

Qua hồi lâu, không biết là môi ai dán lên môi ai trước, ở lúc hai người hôn tới khó phân thắng bại, La Mông nghe được Tiếu Thụ Lâm nói với anh, “Lại đi bán dưa hấu lần nữa đi”.

“Được”. La Mông cao hứng tới toét miệng cười cười, sau đó vừa quấn quít cùng Tiếu Thụ Lâm, vừa men theo cái bụng bằng phẳng rắn chắc của cậu ta, nắm dục vọng dâng trào của cậu ta ở tại trong lòng bàn tay, hiểu lầm đã tiêu tan rồi, còn lại cũng chỉ có lửa nóng của lưỡng tình tương duyệt.

*lưỡng tình tương duyệt: đôi bên đều có tình cảm với nhau, hai bợn í yêu nhau í.

“A!”. Tiếu Thụ Lâm kêu rên một tiếng, quay người một cái, liền đè La Mông tại trên ván cửa, lại một lần nữa hung hăng hôn lên, hai người dây dưa thở hổn hển, hai tay lớn mật tình sắc thăm dò trêu chọc ở trên người đối phương, môi lưỡi quấn quít, lộ vẻ khát vọng ướt át này…….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngưu Nam

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook