Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch)
Chương 32: Ngôi Sao Biểu Diễn
Bình Tằng
10/07/2021
Lần này tìm đến Ngụy Quân, thật ra cũng có chút ý tứ cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng.
Ngụy Quân tra án quả thật cần nhân tài, hơn nữa thật ra ở trong lòng Thượng Quan Tinh Phong, cũng hiểu Ngụy Quân nhắm chừng chết chắc rồi.
Một người tìm chết, thì không có gì đáng sợ nữa.
Ngụy Quân quả thật không sợ.
Không chỉ không sợ, hơn nữa thực thưởng thức loại nhân tài tìm chết này.
"Chuyện người khác không dám làm, ta làm. Vị huynh đệ này vừa nghe chính là nam nhi một thân chính khí thiết huyết, không thể để cho người như thế sống cẩu thả, đó là bất hạnh của một quốc gia."
Ngụy Quân nhập diễn.
Nhưng Thượng Quan Tinh Phong cùng Mộng cô nương vẻ mặt trở nên có chút vi diệu.
Mộng cô nương ho nhẹ một tiếng: "Ngụy công tử, cái này. . . không phải huynh đệ, vị danh bộ này là một cô nương."
Ngụy Quân: "Ặc?"
"Quả thật là một vị anh thư." Thượng Quan Tinh Phong xác nhận nói: "Nghe nói nàng có thể sống đến giờ, cũng là bởi vì Minh Châu công chúa tự mình đi phủ Quốc Sư cầu tình với Quốc sư."
Ngụy Quân: ". . . Đàn ông Đại Càn cũng quá mềm đi, lại có thể tùy ý để người khác khi dễ phụ nữ quốc gia mình như vậy."
Thượng Quan Tinh Phong ngồi không yên, tự biện hộ cho mình: "Ngụy huynh, ta vẫn âm thầm quan tâm Bạch đại nhân."
Ngụy Quân liếc mắt nhìn Thượng Quan Tinh Phong một cái, trong lòng nói không lên được hay ra sớm không phải là như nhau sao?
Dù sao cũng sẽ không làm phụ nữ hài lòng.
Đàn ông, là phải cứng rắn một chút.
Trong lòng lảm nhảm thì lảm nhảm, Ngụy Quân có cứng hay không vẫn phải để lại cho Thượng Quan Tinh Phong chút mặt mũi, không có nói thẳng ra.
Dù sao Thượng Quan Tinh Phong nói đến cùng thật ra cũng không có nghĩa vụ tuyên dương chính nghĩa.
Loại chuyện này phát sinh, vấn đề lớn nhất thật ra là Càn đế, người phía dưới nói đến cùng vẫn phải nhìn mặt người khác mà sống.
Hoàng đế không cần mặt mũi, người phía dưới có thể làm gì đây?
Thật ra chân chính nói lên, Ngụy Quân sau khi thức tỉnh gặp được những người như Thượng Quan Tinh Phong, Minh Châu công chúa, nhị hoàng tử, Chu Tế tửu, cũng không tính là hạng người vô năng gì, cũng không thể nói là người xấu.
Thậm chí có thể nói, trên bản chất bọn họ đều tâm hướng chính nghĩa, muốn làm cho quốc gia này càng tốt lên.
Nhưng thực tế lại không như mong muốn.
Ngụy Quân nghĩ tới một câu:
" Thần phi vong quốc chi thần, quân khước thị vong quốc chi quân!" (thần không phải là thần mất nước, nhưng vua lại là vua mất nước)
Đây là chỗ xấu của đế chế phong kiến.
Nhưng cái này cũng không quan hệ gì lớn với Ngụy Quân.
Chỉ cần hắn chết, Đại Càn cho dù bệnh nguy kịch, Ngụy Quân cũng có thể cứu nó trở về.
Không cần hoảng.
Vận mệnh quốc gia Đại Càn, còn không hấp dẫn hắn bằng "Bạch đại nhân" trong miệng Thượng Quan Tinh Phong kia.
Dù sao vị "Bạch đại nhân" này mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh vị tất là giả, Ngụy Quân không quên đây là một thế giới có được lực lượng siêu phàm.
"Thượng Quan công tử, ngươi nói một chút cho ta về tình huống Bạch đại nhân này." Ngụy Quân quan tâm nói: "Nàng thật sự có thể khắc chết người bên cạnh sao?"
Thượng Quan Tinh Phong gật đầu: "Bạch đại nhân sau khi tiến vào Lục Phiến môn, tổng cộng hợp tác năm lần, tất cả đều đã chết ở trong quá trình tra án, không có ngoại lệ.
Bạch đại nhân ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào đi ra cửa dạo phố, đi ở trên đường cũng có thể gặp được án giết người.
Người cũng không tin tà tiếp xúc với Bạch đại nhân, ý đồ giao bằng hữu với nàng, hiện tại những người này mộ phần cỏ đều đã cao hai thước.
"Người Lục Phiến môn đã thống kê qua, mấy năm nay ở xung quanh Bạch đại nhân, số người lục tục tử vong đã cao tới 1.287 người. Trong đó Bạch đại nhân tự mình động thủ chỉ có bảy người, 1.280 người còn lại, đều thuộc về loại bị động tử vong, giống nhau là thời điểm bọn họ tử vong Bạch đại nhân đều cách họ không xa, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể sinh ra một ít quan hệ với bọn họ."
Ngụy Quân ánh mắt càng nghe càng sáng.
Quá tốt rồi.
Xem tình huống, Bạch đại nhân này rất giống người bạn nhỏ họ Kha kia (thám tử tí hon Conan), đi đến đâu chết đến đó, hơn nữa chuyên môn là người khác chết, bản thân lúc nào cũng vô sự.
Tốt lắm, ta là thích loại tử thần hóa thân này.
"Ở ngoài sáng, Bạch đại nhân năm đó được người ta xem là thiên hạ đệ nhất danh bộ. Nhưng trong tối, rất nhiều người đều gọi Bạch đại nhân là 'Tử thần' ."
Phành!
Ngụy Quân vỗ án dựng lên.
Quá kích động.
"Quá đáng, thật quá đáng, lại có thể sau lưng ác ngữ đả thương người." Ngụy Quân kích động cả người phát run: "Bạch đại nhân hết lòng vì việc, tuân kỷ thủ pháp, cúi đầu ngẩng đầu không thẹn thiên địa. Đám người này nghị luận sau lưng Bạch đại nhân như vậy, lương tâm sẽ không đau sao?"
Thượng Quan Tinh Phong: "..."
Mộng cô nương: "..."
Bọn họ không phải hiểu cho lắm kích động của Ngụy Quân.
Nhưng Ngụy Quân lại có thể nói chuyện giúp Bạch đại nhân như vậy, Thượng Quan Tinh Phong cũng an tâm.
Cũng chỉ có thiên hạ kỳ nam tử như Ngụy huynh, mới có thể bằng tâm tính công bình công chính nhất mà đối đãi với Bạch đại nhân.
Ta quả nhiên không có nhìn lầm người.
Thượng Quan Tinh Phong có chút vui mừng, like một cái cho ánh mắt của mình.
"Ngụy huynh có thể nói như vậy, ta an tâm. Ngụy huynh, ngươi thân là người chấp bút chiến tranh vệ quốc, là có thể lựa chọn sử dụng hai nhân tài chuyên nghiệp gia nhập đoàn đội của ngươi. Bạch đại nhân hiện tại giống như một cái xác không hồn ở Lục phiến môn, xin Ngụy huynh hãy viết Bạch đại nhân lên trên danh sách đoàn đội của ngươi." Thượng Quan Tinh Phong nói.
Ngụy Quân sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề, Bạch đại nhân rõ ràng là loại nhân tài chuyên nghiệp mà ta khuyết thiếu nhất, còn có nhân tài tương tự như vậy không?"
Thượng Quan Tinh Phong nói: "Ngụy huynh ngươi phụ trách chấp bút, Bạch đại nhân phụ trách tra án, còn cần một người thực lực cao cường bảo hộ các ngươi an toàn. Nhưng ngươi làm việc nguy hiểm trùng trùng, cao thủ bình thường căn bản không dám tham dự, những người ta biết thực lực còn chưa đủ mạnh, chỉ sợ không giúp được gì."
Ngụy Quân trong lòng nói cái này tốt rồi.
Ngươi nếu thực giới thiệu cho ta một siêu cấp cao thủ thì mới là phiền toái.
"Phương diện cao thủ chờ triều đình phân phối đi." Ngụy Quân cảm thấy Càn đế hẳn là người không muốn để cho người ta viết nhập sách sử chiến tranh vệ quốc nhất, cho nên khẳng định sẽ không phân phối cho mình cao thủ chân chính gì.
Nói không chừng sẽ xếp vào một nội quỷ.
Vậy là không thể tốt hơn.
Mình mắng cẩu Hoàng đế trước mặt nội quỷ, cho dù Càn đế là một Ninja rùa, chung quy không phải loại cực phẩm đẩu M như Thượng Quan Tinh Phong, cũng sẽ nhịn không được để cho nội quỷ chém chết mình.
Kế hoạch thông.
Nếu Thượng Quan Tinh Phong chỉ có thể cung cấp một nhân tài Bạch đại nhân này, vậy thuyết minh hắn đã không còn tác dụng gì.
Ngụy Quân tra án quả thật cần nhân tài, hơn nữa thật ra ở trong lòng Thượng Quan Tinh Phong, cũng hiểu Ngụy Quân nhắm chừng chết chắc rồi.
Một người tìm chết, thì không có gì đáng sợ nữa.
Ngụy Quân quả thật không sợ.
Không chỉ không sợ, hơn nữa thực thưởng thức loại nhân tài tìm chết này.
"Chuyện người khác không dám làm, ta làm. Vị huynh đệ này vừa nghe chính là nam nhi một thân chính khí thiết huyết, không thể để cho người như thế sống cẩu thả, đó là bất hạnh của một quốc gia."
Ngụy Quân nhập diễn.
Nhưng Thượng Quan Tinh Phong cùng Mộng cô nương vẻ mặt trở nên có chút vi diệu.
Mộng cô nương ho nhẹ một tiếng: "Ngụy công tử, cái này. . . không phải huynh đệ, vị danh bộ này là một cô nương."
Ngụy Quân: "Ặc?"
"Quả thật là một vị anh thư." Thượng Quan Tinh Phong xác nhận nói: "Nghe nói nàng có thể sống đến giờ, cũng là bởi vì Minh Châu công chúa tự mình đi phủ Quốc Sư cầu tình với Quốc sư."
Ngụy Quân: ". . . Đàn ông Đại Càn cũng quá mềm đi, lại có thể tùy ý để người khác khi dễ phụ nữ quốc gia mình như vậy."
Thượng Quan Tinh Phong ngồi không yên, tự biện hộ cho mình: "Ngụy huynh, ta vẫn âm thầm quan tâm Bạch đại nhân."
Ngụy Quân liếc mắt nhìn Thượng Quan Tinh Phong một cái, trong lòng nói không lên được hay ra sớm không phải là như nhau sao?
Dù sao cũng sẽ không làm phụ nữ hài lòng.
Đàn ông, là phải cứng rắn một chút.
Trong lòng lảm nhảm thì lảm nhảm, Ngụy Quân có cứng hay không vẫn phải để lại cho Thượng Quan Tinh Phong chút mặt mũi, không có nói thẳng ra.
Dù sao Thượng Quan Tinh Phong nói đến cùng thật ra cũng không có nghĩa vụ tuyên dương chính nghĩa.
Loại chuyện này phát sinh, vấn đề lớn nhất thật ra là Càn đế, người phía dưới nói đến cùng vẫn phải nhìn mặt người khác mà sống.
Hoàng đế không cần mặt mũi, người phía dưới có thể làm gì đây?
Thật ra chân chính nói lên, Ngụy Quân sau khi thức tỉnh gặp được những người như Thượng Quan Tinh Phong, Minh Châu công chúa, nhị hoàng tử, Chu Tế tửu, cũng không tính là hạng người vô năng gì, cũng không thể nói là người xấu.
Thậm chí có thể nói, trên bản chất bọn họ đều tâm hướng chính nghĩa, muốn làm cho quốc gia này càng tốt lên.
Nhưng thực tế lại không như mong muốn.
Ngụy Quân nghĩ tới một câu:
" Thần phi vong quốc chi thần, quân khước thị vong quốc chi quân!" (thần không phải là thần mất nước, nhưng vua lại là vua mất nước)
Đây là chỗ xấu của đế chế phong kiến.
Nhưng cái này cũng không quan hệ gì lớn với Ngụy Quân.
Chỉ cần hắn chết, Đại Càn cho dù bệnh nguy kịch, Ngụy Quân cũng có thể cứu nó trở về.
Không cần hoảng.
Vận mệnh quốc gia Đại Càn, còn không hấp dẫn hắn bằng "Bạch đại nhân" trong miệng Thượng Quan Tinh Phong kia.
Dù sao vị "Bạch đại nhân" này mệnh cách Thiên Sát Cô Tinh vị tất là giả, Ngụy Quân không quên đây là một thế giới có được lực lượng siêu phàm.
"Thượng Quan công tử, ngươi nói một chút cho ta về tình huống Bạch đại nhân này." Ngụy Quân quan tâm nói: "Nàng thật sự có thể khắc chết người bên cạnh sao?"
Thượng Quan Tinh Phong gật đầu: "Bạch đại nhân sau khi tiến vào Lục Phiến môn, tổng cộng hợp tác năm lần, tất cả đều đã chết ở trong quá trình tra án, không có ngoại lệ.
Bạch đại nhân ngẫu nhiên tâm huyết dâng trào đi ra cửa dạo phố, đi ở trên đường cũng có thể gặp được án giết người.
Người cũng không tin tà tiếp xúc với Bạch đại nhân, ý đồ giao bằng hữu với nàng, hiện tại những người này mộ phần cỏ đều đã cao hai thước.
"Người Lục Phiến môn đã thống kê qua, mấy năm nay ở xung quanh Bạch đại nhân, số người lục tục tử vong đã cao tới 1.287 người. Trong đó Bạch đại nhân tự mình động thủ chỉ có bảy người, 1.280 người còn lại, đều thuộc về loại bị động tử vong, giống nhau là thời điểm bọn họ tử vong Bạch đại nhân đều cách họ không xa, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể sinh ra một ít quan hệ với bọn họ."
Ngụy Quân ánh mắt càng nghe càng sáng.
Quá tốt rồi.
Xem tình huống, Bạch đại nhân này rất giống người bạn nhỏ họ Kha kia (thám tử tí hon Conan), đi đến đâu chết đến đó, hơn nữa chuyên môn là người khác chết, bản thân lúc nào cũng vô sự.
Tốt lắm, ta là thích loại tử thần hóa thân này.
"Ở ngoài sáng, Bạch đại nhân năm đó được người ta xem là thiên hạ đệ nhất danh bộ. Nhưng trong tối, rất nhiều người đều gọi Bạch đại nhân là 'Tử thần' ."
Phành!
Ngụy Quân vỗ án dựng lên.
Quá kích động.
"Quá đáng, thật quá đáng, lại có thể sau lưng ác ngữ đả thương người." Ngụy Quân kích động cả người phát run: "Bạch đại nhân hết lòng vì việc, tuân kỷ thủ pháp, cúi đầu ngẩng đầu không thẹn thiên địa. Đám người này nghị luận sau lưng Bạch đại nhân như vậy, lương tâm sẽ không đau sao?"
Thượng Quan Tinh Phong: "..."
Mộng cô nương: "..."
Bọn họ không phải hiểu cho lắm kích động của Ngụy Quân.
Nhưng Ngụy Quân lại có thể nói chuyện giúp Bạch đại nhân như vậy, Thượng Quan Tinh Phong cũng an tâm.
Cũng chỉ có thiên hạ kỳ nam tử như Ngụy huynh, mới có thể bằng tâm tính công bình công chính nhất mà đối đãi với Bạch đại nhân.
Ta quả nhiên không có nhìn lầm người.
Thượng Quan Tinh Phong có chút vui mừng, like một cái cho ánh mắt của mình.
"Ngụy huynh có thể nói như vậy, ta an tâm. Ngụy huynh, ngươi thân là người chấp bút chiến tranh vệ quốc, là có thể lựa chọn sử dụng hai nhân tài chuyên nghiệp gia nhập đoàn đội của ngươi. Bạch đại nhân hiện tại giống như một cái xác không hồn ở Lục phiến môn, xin Ngụy huynh hãy viết Bạch đại nhân lên trên danh sách đoàn đội của ngươi." Thượng Quan Tinh Phong nói.
Ngụy Quân sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề, Bạch đại nhân rõ ràng là loại nhân tài chuyên nghiệp mà ta khuyết thiếu nhất, còn có nhân tài tương tự như vậy không?"
Thượng Quan Tinh Phong nói: "Ngụy huynh ngươi phụ trách chấp bút, Bạch đại nhân phụ trách tra án, còn cần một người thực lực cao cường bảo hộ các ngươi an toàn. Nhưng ngươi làm việc nguy hiểm trùng trùng, cao thủ bình thường căn bản không dám tham dự, những người ta biết thực lực còn chưa đủ mạnh, chỉ sợ không giúp được gì."
Ngụy Quân trong lòng nói cái này tốt rồi.
Ngươi nếu thực giới thiệu cho ta một siêu cấp cao thủ thì mới là phiền toái.
"Phương diện cao thủ chờ triều đình phân phối đi." Ngụy Quân cảm thấy Càn đế hẳn là người không muốn để cho người ta viết nhập sách sử chiến tranh vệ quốc nhất, cho nên khẳng định sẽ không phân phối cho mình cao thủ chân chính gì.
Nói không chừng sẽ xếp vào một nội quỷ.
Vậy là không thể tốt hơn.
Mình mắng cẩu Hoàng đế trước mặt nội quỷ, cho dù Càn đế là một Ninja rùa, chung quy không phải loại cực phẩm đẩu M như Thượng Quan Tinh Phong, cũng sẽ nhịn không được để cho nội quỷ chém chết mình.
Kế hoạch thông.
Nếu Thượng Quan Tinh Phong chỉ có thể cung cấp một nhân tài Bạch đại nhân này, vậy thuyết minh hắn đã không còn tác dụng gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.