Chương 2: Phần 2
Bán Lĩnh Thạch Lựu
25/12/2024
Thẩm gia đời đời lập công nơi sa trường, phong tước nhận chức, còn Hứa Tấn tuy xuất thân kém cỏi nhưng là tân quý của triều đình.
Hôn sự ban đầu vốn môn đăng hộ đối, hiện giờ chỉ là đổi vị trí giữa hai tỷ muội, lại do phía nam chủ động đề xuất, nên cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tiền đồ của họ.
Phụ thân ngồi yên quan sát, dường như ngầm đồng ý.
Ngược lại, đại phu nhân giận đến phát run, đứng dậy giáng cho ta một cái tát.
“Đồ tiện tỳ mê muội! Ngươi dám quyến rũ tỷ phu của mình!”
“Ở đây làm gì đến lượt ngươi ngông cuồng? Ai cho phép ngươi đổi hôn sự?”
Thẩm An bước lên bảo vệ ta, kéo ta ra phía sau lưng, nhận trọn cái tát từ đại phu nhân.
Tiếng tát giòn tan, mọi người đều sững sờ. Nếu không phải ta biết rõ lòng dạ đen tối của hắn, e rằng cũng đã cảm động trước hành động này.
“Tố Uyển, nàng không sao chứ?”
Thẩm An đỡ lấy ta.
“Tố Uyển, ta đã ký vào từ hôn thư với tỷ tỷ nàng rồi. Có phải nên viết lại một bản hôn thư giữa ta và nàng không?”
Ta hất tay hắn ra.
“Hôn thư? Ai nói ta muốn gả cho ngươi?”
“Tờ từ hôn thư này rõ ràng viết trên giấy trắng mực đen, rằng sau khi từ hôn, hai nhà ta và ngươi từ nay không còn liên hệ, vĩnh viễn không kết thông gia!”
Ta đưa phần cuối tờ từ hôn thư ra trước mặt Thẩm An.
Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người trong sảnh đều biến đổi.
Phụ thân cuối cùng cũng không thể nhẫn nhịn, chỉ vào mặt ta, mắng lớn:
“Đồ nghịch tử! Trong nhà này khi nào đến lượt ngươi làm chủ? Mau xé ngay tờ từ hôn thư đó cho ta!”
Thẩm An càng không giữ được thể diện, lao đến định giật lấy. Ta nghiêng người tránh, lách vào sau lưng mọi người, cất kỹ tờ từ hôn thư.
Người đông, Thẩm An không tiện bộc phát, chỉ có thể trừng mắt nhìn ta.
Còn Hứa Tấn, rất nhanh đã áp chế sự hoảng loạn, lập tức nguỵ biện:
“Giấy trắng mực đen thì đã sao? Ta chỉ nghe theo ý đại tiểu thư. Nếu đại tiểu thư gật đầu, Hứa Tấn nguyện làm kẻ thất tín.”
“Hứa Tấn xin thề sẽ yêu thương và bảo vệ đại tiểu thư suốt đời suốt kiếp, quyết không để nàng đau lòng thêm lần thứ ba.”
Lời nói của Hứa Tấn thoạt nghe như xuất phát từ tâm can, nhưng thực chất là nhắc nhở tỷ tỷ ta đã từng bị từ hôn hai lần, khó mà tìm được mối tốt hơn.
Nghe hắn nói, tỷ tỷ quả nhiên ngừng khóc, ánh mắt lộ rõ vẻ do dự.
Ta không lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn ra phía ngoài.
Khi thấy Chu quản gia xuất hiện, lòng ta liền nhẹ nhõm.
Chu quản gia dẫn theo một tiểu đồng và một nha hoàn vội vã bước vào chính sảnh.
“Tướng quân! Không hay rồi! Tiểu thiếu gia bị ngựa đá vào chân, đang khóc gọi cha!”
“Hứa công tử, Hoa Nhụy cô nương trong lầu bị khó sinh băng huyết, đang cầu xin muốn gặp ngài!”
03
Hai câu nói của tiểu đồng và nha hoàn tựa như tiếng sấm giữa trời quang, cuối cùng cũng làm phụ thân bừng tỉnh.
Chuyện của Thẩm An và Hứa Tấn, người sáng suốt nghe qua đã hiểu rõ toàn bộ.
Một người chưa thành thân đã có con riêng, một người trước hôn lễ lại dan díu với kỹ nữ, còn để nàng mang thai.
Phụ thân tuy coi trọng tiền đồ và quyền thế, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô tình với nhi nữ. Ngay lập tức, ông quyết định hủy bỏ hôn sự.
Thế nhưng, đại phu nhân lại không đồng ý.
“Lần này mà không thành, Tố Hoa sẽ trở thành người từng bị từ hôn hai lần. Sau này nó còn muốn lấy chồng, e rằng khó lòng thực hiện.”
“Tố Hoa đã từng bị từ hôn một lần, chuyện với Thẩm An đã làm náo loạn khắp kinh thành. Giờ lại thêm lần này, nó đã không thể gả vào gia đình danh giá nữa rồi. Hiện giờ, trạng nguyên tân khoa nguyện ý cầu hôn, tại sao không tác thành cho nó…”
Đại phu nhân níu lấy phụ thân, ép ông phải đưa ra quyết định.
Ta nhìn về phía tỷ tỷ, nàng chỉ lo lau nước mắt, đã không còn chút chủ kiến nào.
Ta kéo nha hoàn kia đến trước mặt tỷ tỷ, bảo nàng kể lại rõ ràng chuyện giữa Hứa Tấn và Hoa Nhụy cô nương.
Nha hoàn đó là người ta bỏ số tiền lớn thuê về, lại ôm mối hận muốn thay tiểu thư nhà mình trừng trị Hứa Tấn, nên đem câu chuyện “tài tử giai nhân” kể ra đầy đủ chi tiết, hấp dẫn và sinh động.
“Thưa tỷ tỷ, tỷ thật sự muốn gả cho kẻ bạc tình vô nghĩa, giả nhân giả nghĩa này sao?” Ta nắm tay tỷ tỷ, hỏi nàng.
Tỷ tỷ nhìn ta, rồi lại nhìn về phía Hứa Tấn, có chút chần chừ.
“Nhưng ta đã bị từ hôn hai lần rồi, miệng lưỡi thế gian…”
“Thành thân còn có thể hòa ly, vậy thì từ hôn có gì sai? Tỷ tỷ, những lời đàm tiếu đó muốn trói buộc chính là cả cuộc đời của tỷ. Tỷ thật sự cam lòng làm con rối mặc người sắp đặt sao?”
Hôn sự ban đầu vốn môn đăng hộ đối, hiện giờ chỉ là đổi vị trí giữa hai tỷ muội, lại do phía nam chủ động đề xuất, nên cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tiền đồ của họ.
Phụ thân ngồi yên quan sát, dường như ngầm đồng ý.
Ngược lại, đại phu nhân giận đến phát run, đứng dậy giáng cho ta một cái tát.
“Đồ tiện tỳ mê muội! Ngươi dám quyến rũ tỷ phu của mình!”
“Ở đây làm gì đến lượt ngươi ngông cuồng? Ai cho phép ngươi đổi hôn sự?”
Thẩm An bước lên bảo vệ ta, kéo ta ra phía sau lưng, nhận trọn cái tát từ đại phu nhân.
Tiếng tát giòn tan, mọi người đều sững sờ. Nếu không phải ta biết rõ lòng dạ đen tối của hắn, e rằng cũng đã cảm động trước hành động này.
“Tố Uyển, nàng không sao chứ?”
Thẩm An đỡ lấy ta.
“Tố Uyển, ta đã ký vào từ hôn thư với tỷ tỷ nàng rồi. Có phải nên viết lại một bản hôn thư giữa ta và nàng không?”
Ta hất tay hắn ra.
“Hôn thư? Ai nói ta muốn gả cho ngươi?”
“Tờ từ hôn thư này rõ ràng viết trên giấy trắng mực đen, rằng sau khi từ hôn, hai nhà ta và ngươi từ nay không còn liên hệ, vĩnh viễn không kết thông gia!”
Ta đưa phần cuối tờ từ hôn thư ra trước mặt Thẩm An.
Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người trong sảnh đều biến đổi.
Phụ thân cuối cùng cũng không thể nhẫn nhịn, chỉ vào mặt ta, mắng lớn:
“Đồ nghịch tử! Trong nhà này khi nào đến lượt ngươi làm chủ? Mau xé ngay tờ từ hôn thư đó cho ta!”
Thẩm An càng không giữ được thể diện, lao đến định giật lấy. Ta nghiêng người tránh, lách vào sau lưng mọi người, cất kỹ tờ từ hôn thư.
Người đông, Thẩm An không tiện bộc phát, chỉ có thể trừng mắt nhìn ta.
Còn Hứa Tấn, rất nhanh đã áp chế sự hoảng loạn, lập tức nguỵ biện:
“Giấy trắng mực đen thì đã sao? Ta chỉ nghe theo ý đại tiểu thư. Nếu đại tiểu thư gật đầu, Hứa Tấn nguyện làm kẻ thất tín.”
“Hứa Tấn xin thề sẽ yêu thương và bảo vệ đại tiểu thư suốt đời suốt kiếp, quyết không để nàng đau lòng thêm lần thứ ba.”
Lời nói của Hứa Tấn thoạt nghe như xuất phát từ tâm can, nhưng thực chất là nhắc nhở tỷ tỷ ta đã từng bị từ hôn hai lần, khó mà tìm được mối tốt hơn.
Nghe hắn nói, tỷ tỷ quả nhiên ngừng khóc, ánh mắt lộ rõ vẻ do dự.
Ta không lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn ra phía ngoài.
Khi thấy Chu quản gia xuất hiện, lòng ta liền nhẹ nhõm.
Chu quản gia dẫn theo một tiểu đồng và một nha hoàn vội vã bước vào chính sảnh.
“Tướng quân! Không hay rồi! Tiểu thiếu gia bị ngựa đá vào chân, đang khóc gọi cha!”
“Hứa công tử, Hoa Nhụy cô nương trong lầu bị khó sinh băng huyết, đang cầu xin muốn gặp ngài!”
03
Hai câu nói của tiểu đồng và nha hoàn tựa như tiếng sấm giữa trời quang, cuối cùng cũng làm phụ thân bừng tỉnh.
Chuyện của Thẩm An và Hứa Tấn, người sáng suốt nghe qua đã hiểu rõ toàn bộ.
Một người chưa thành thân đã có con riêng, một người trước hôn lễ lại dan díu với kỹ nữ, còn để nàng mang thai.
Phụ thân tuy coi trọng tiền đồ và quyền thế, nhưng cũng không phải hoàn toàn vô tình với nhi nữ. Ngay lập tức, ông quyết định hủy bỏ hôn sự.
Thế nhưng, đại phu nhân lại không đồng ý.
“Lần này mà không thành, Tố Hoa sẽ trở thành người từng bị từ hôn hai lần. Sau này nó còn muốn lấy chồng, e rằng khó lòng thực hiện.”
“Tố Hoa đã từng bị từ hôn một lần, chuyện với Thẩm An đã làm náo loạn khắp kinh thành. Giờ lại thêm lần này, nó đã không thể gả vào gia đình danh giá nữa rồi. Hiện giờ, trạng nguyên tân khoa nguyện ý cầu hôn, tại sao không tác thành cho nó…”
Đại phu nhân níu lấy phụ thân, ép ông phải đưa ra quyết định.
Ta nhìn về phía tỷ tỷ, nàng chỉ lo lau nước mắt, đã không còn chút chủ kiến nào.
Ta kéo nha hoàn kia đến trước mặt tỷ tỷ, bảo nàng kể lại rõ ràng chuyện giữa Hứa Tấn và Hoa Nhụy cô nương.
Nha hoàn đó là người ta bỏ số tiền lớn thuê về, lại ôm mối hận muốn thay tiểu thư nhà mình trừng trị Hứa Tấn, nên đem câu chuyện “tài tử giai nhân” kể ra đầy đủ chi tiết, hấp dẫn và sinh động.
“Thưa tỷ tỷ, tỷ thật sự muốn gả cho kẻ bạc tình vô nghĩa, giả nhân giả nghĩa này sao?” Ta nắm tay tỷ tỷ, hỏi nàng.
Tỷ tỷ nhìn ta, rồi lại nhìn về phía Hứa Tấn, có chút chần chừ.
“Nhưng ta đã bị từ hôn hai lần rồi, miệng lưỡi thế gian…”
“Thành thân còn có thể hòa ly, vậy thì từ hôn có gì sai? Tỷ tỷ, những lời đàm tiếu đó muốn trói buộc chính là cả cuộc đời của tỷ. Tỷ thật sự cam lòng làm con rối mặc người sắp đặt sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.