Ngụy Trang Bạch Liên Hoa

Chương 8: Nghi vấn

Mị như nhi

14/10/2024

Bên ngoài trời nắng chói chang, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuyên qua lớp kính cửa xe

Cậu ở trong xe đang ngồi trên đùi hắn, dáng vẻ cậu nép gọn vào trong lòng hắn hệt như chú mèo nhỏ muốn được chủ nhân an ủi vuốt ve

Hắn nhìn cậu đang khóc thút thít trong lòng, bất giác trong lòng dâng lên một cảm giác lạ thường

Hắn sở dĩ hôm nay đến đây là muốn xác nhận lại, vì trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn, trong khoảng thời gian này cậu thật sự rất khác so với trước đây, không còn gây sự làm loạn và cũng không còn đòi ly hôn như trước, cậu hiện tại và trước đây cứ như hai người hoàn toàn khác nhau vậy

Trước khi kết hôn với cậu hắn đã cho người điều tra về cậu, hắn biết mối quan hệ của cậu và Đường Gia không tốt, nếu Đường Gia thật sự tốt với cậu thì sao lại ép cậu kết hôn với một người tiếng xấu đồn xa như hắn, hắn biết tất cả về cậu nhưng hiện tại hành động và suy nghĩ của cậu làm hắn thật sự không thể hiểu nổi

Hắn còn chưa kịp nhận ra cảm giác lạ thường trong lòng đó là gì, thì đã bị suy nghĩ của cậu làm cho hóa đá.

Hình ảnh dáng vẻ Bạch Liên Hoa yếu đuối đáng thương bỗng bị phá vỡ bởi suy nghĩ lưu manh từ cậu.

[Ai chà body này cũng rắn chắc quá đi, chạm vào thật sự rất thích]

Ngoài mặt thì cậu vẫn đang thút thít trong lòng hắn, nhưng trong suy nghĩ thì lại đang có ý đồ đen tối với hắn, bàn tay đang trên người hắn cũng không an phận mà sờ mó

Hắn nắm chặt lấy bàn tay đang không an phận kia, sắc mặt trầm xuống lạnh giọng hỏi "sờ đủ chưa?"



"Chưa" cậu thật sự là miệng nhanh hơn não, câu hỏi bất ngờ của hắn làm cậu vô thức mà trả lời theo phản xạ tự nhiên.

Phó Thời Ân "....."

Cậu chợt nhận ra bản thân đã lỡ miệng, một giây sau liền nhập vai hóa thân thành đóa Bạch Liên yếu đuối vô hại

[Đường Yến Tranh sao mày cứ miệng nhanh hơn não như vậy làm gì, cơ mà cơ bụng anh ấy rất rắn chắc, chắc anh ấy hay vận động ở phòng tập ghim, nên mới có body mê người như vậy]

Nếu không phải chính bản thân hắn nghe được suy nghĩ trong lòng kia của cậu, thì thật sự có thể đã bị dáng vẻ vô hại hiện tại này của cậu lừa rồi.

"vậy cậu có muốn tận mắt nhìn rõ hơn không?"

"Tôi chỉ là vô tình chạm vào thôi, không phải là kẻ háo sắc hay lưu manh, nên anh đừng hiểu lầm" cậu có chút luống cuống cố gắng giải thích

nhưng trong nội tâm lại nghĩ khác [muốn rất muốn]

Câu nói ngoài miệng và suy nghĩ trong lòng kia của cậu quá là đối lập với nhau

Hắn nghe được những suy nghĩ kia thì cũng thật sự ba chấm



 Dáng vẻ cử chỉ hành động bên ngoài của cậu, hệt như một thiên thần ngây thơ trong sáng và như một đóa bạch liên thuần khiết yếu đuối, nhưng trong nội tâm thì lại có những suy nghĩ đen tối và hay mắng người khác, hắn thật sự không biết đâu mới là con người thật của cậu.

"Trước khi cậu nói câu đó hãy lau nước dãi trên khóe miệng cậu trước đã"

 Sau lời nói từ hắn cậu theo phản xạ mà đưa tay lên vội vàng lau miệng [mình để lộ liễu đến vậy sao? thật là mất mặt quá] cậu có chút xấu hổ chột dạ không dám nhìn hắn

Hắn nhìn cậu đang xấu hổ chột dạ, khóe môi hắn vô thức mà cong lên nở một nụ cười nhạt

Trợ lý lái xe ở phía trước nhìn vào gương chiếu hậu cũng bất ngờ kinh ngạc, vì đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy hắn cười như vậy sau nhiều năm làm việc cho hắn

Không biết từ khi nào dáng vẻ khóc thút thít tổn thương từ cậu lại trở thành dáng vẻ xấu hổ chột dạ của hiện tại, có lẽ là từ lúc suy nghĩ lưu manh kia đột ngột xuất hiện? nên khiến cả cậu và hắn đều tự quên mất những chuyện vừa mới xảy ra ở Đường Gia

Bất quá bầu không khí hiện tại trong xe cũng không tệ, khiến cho cả cậu và hắn đều tạm thời quên đi mọi tổn thương, đau khổ đã chịu đựng trong những năm tháng qua

Một lúc sau không thấy động tĩnh từ cậu hắn chợt nhìn xuống người đang ở trong lòng, thì nhìn thấy cậu đang ngủ say trong lòng hắn, đây là lần đầu tiên có người ở trong lòng hắn hơn nữa còn đang ngủ

Nhưng tại sao khi nhìn thấy cậu ngủ trong lòng hắn lại không cảm thấy chán ghét, mà trong lòng lại có một cảm giác lạ thường khó tả

Hắn nhìn cậu đang ngủ say trong lòng hắn, hàng mi dài cong vút và sóng mũi cao vót cùng với đôi môi đỏ mọng, làn da trắng như tuyết không tùy vết, dáng vẻ khi ngủ lúc này của cậu hệt như một thiên thần đang ngủ say, xinh đẹp động lòng người, khiến người khác nhìn vào không khỏi si mê trầm luân

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngụy Trang Bạch Liên Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook