Chương 59: Tập kích ngọt ngào
Thường Niệm Quân
23/08/2021
Bởi vì không có phương hướng rõ ràng nên đoàn người chỉ có thể nhắm hướng bắc mà thẳng tiến.
Làm vậy hiệu suất rất thấp, vì không ai có thể xác định được đội ngũ của Nhậm Thanh Anh có luôn đi theo một hướng không, hơn nữa cũng không thể dự đoán được những nguy hiểm sẽ gặp phải trong quá trình tìm kiếm đội ngũ của cô ta.
Nhưng nhóm thiếu niên thiện lương vẫn nói được làm được, không quan tâm có gặp được hay không, cứ đi tiếp là được.
Lý Tấu Tinh phát hiện Cố Vấn Thành càng ngày càng quen tay hay việc với chuyện diễn kịch.
Cố Vấn Thành trong sách vốn thích giả heo ăn hổ, nhưng mà thủ đoạn chỉ dùng để tinh tướng làm màu, mà bây giờ lại dùng để tranh thủ đồng tình của người khác. Hắn càng chơi càng thấy thích thú, hơn nữa còn có hơi làm không biết mệt.
Chờ mãi đến tận khi ăn tối đoàn người mới dừng bước nghỉ ngơi.
Nhậm Doanh Doanh thảm đến mức Lý Tấu Tinh cũng phải đồng tình. Là người cộng tác với niềm vui thích mới phát hiện của nam chính, dọc đường đi thái độ Cố Vấn Thành đối với cô ta cực săn sóc dịu dàng, vì sợ cô ta khó chịu mà lúc nghỉ ngơi hắn toàn ngồi ở tít ngoài rìa, Nhậm Doanh Doanh cũng thực sự thở phào nhẹ nhõm vì cái khoảng cách này.
Khỏi phải nói cái thở phào nhẹ nhõm này khiến cô ta bị mắng rất nhiều..
Nhưng mà Nhậm Doanh Doanh đã chẳng còn hơi sức đâu để ý tới mấy cái đấy, suy cho cùng cảm giác mà Cố Vấn Thành mang lại cho cô ta... Cực kỳ cực kỳ không tốt.
Vì sáng mai sẽ kết thúc thi đấu nên bọn họ cũng không phí công phí sức vào đồ ăn, chỉ dùng dịch dinh dưỡng.
"Đi tới giờ mà chẳng thấy bóng ai qua lại," Lý Tấu Tinh nhìn quanh bốn phía, "Nếu trước khi trời tối vẫn chưa tìm được thì chúng ta nên tìm một chỗ an toàn nghỉ ngơi."
"Chỉ cần có thể ở cùng các anh là được," Doanh Doanh vội hỏi, "Tôi cũng không... Không nhất thiết phải tìm được đồng đội."
Cô đã từ bỏ không quan tâm có bị loại hay không, chỉ muốn nhanh nhanh kết thúc thi đấu để được thu xếp ổn thỏa.
Vậy thì dễ rồi, đợi sau khi tìm được chỗ qua đêm, bọn họ sẽ sắp xếp chỗ cho cô gái ở tận cùng bên trong, cách nhau một khoảng, tràn đầy lịch sự.
[Thật sự bọn họ rất có trách nhiệm luôn, hông thể tin được là em lại tìm thấy hình mẫu chồng tương lai lý tưởng trong cuộc thi tìm đội mạnh nhất á]
[Cố gắng chút đi đừng mơ mộng nữa, có bản lĩnh thì đưa thẳng họ lên giường đi thím]
Hảo cảm khán giả dành cho đội Mộng Chi tăng vèo vèo, bất kể là bầu không khí của đội bọn họ hay là thực lực và tính cách, không có chỗ nào để chê.
Quyền tự do ngôn luận ở đế quốc, tâm lý đám đông khiến phòng trực tiếp của đội Mộng Chi ngày càng hot, tới tận giờ này mà số người xem phát sóng trực tiếp vẫn nhiều đến phát sợ.
Cố Vấn Thành cảm thấy đã đến giờ rồi.
Buổi tối thường giúp người ta tiếp nhận kích thích tốt hơn, cũng sẽ khiến suy nghĩ càng thêm táo bạo.
"Còn nhớ hoa winnie không?" Hắn chợt cất lời hỏi.
Chuyện này chỉ có mấy người có mặt lúc đó mới biết, bọn Tế Du đột nhiên nghe tên đóa hoa kia thì sửng sốt một chút, sau đó bắt đầu đổ mồ hôi giùm Cố Vấn Thành, ậm ờ nói: "Chắc là nhớ đó."
Cũng nhớ lửa giận của Lý Tấu Tinh lúc đó, và cả hành động bóp nát vứt đi không chút lưu tình.
Bây giờ giọng điệu Lý Tấu Tinh lại rất bình tĩnh, "Là một đóa hoa rất đẹp."
Anh suy nghĩ một lát, dựa theo ký ức dùng tinh thần lực mô phỏng ra dáng hình đóa hoa kia. Chiêu thức ấy quá đáng gờm, quần chúng xem phát sóng trực tiếp đều chết lặng, dại ra nhìn bọn họ khoe kỹ năng.
Hoa winnie vốn có màu xanh băng, đoa hoa được tinh thần lực tạo ra rất đẹp và sống động. Khóe môi Cố Vấn Thành hơi cong lên, "Chắc hẳn gã không ngờ cậu còn nhớ kỹ hình dáng đóa hoa này đâu."
Kinh hỉ, hắn rất vui vẻ.
"Một đóa hoa mà thôi," Lý Tấu Tinh hừ hừ hai tiếng, "Wasser luôn thích dùng mấy mánh khóe này."
Tặng hoa, nhảy lầu, nào còn là trai thẳng chứ
Bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp nổ tung!
Sao đóa hoa lại liên quan đến Wasser chứ?
Wasser tặng hoa cho đối thủ của mình ư?!
Chẳng phải quan hệ đối thủ là kiểu gặp mặt liền lao vào đánh nhau sao?!
Huống chi bọn họ vừa mới tin vào lý luận Wasser chỉ xem Lý Tấu Tinh là bia đỡ đạn, sao mới đảo mắt một cái đã phát hiện sự thật không giống nhau rồi!
Lăng Niên vẫn vô cùng kiên định, khịt mũi coi thường, " Thủ đoạn mê hoặc người khác."
Thể loại fan chuyển thành anti là đáng sợ nhất, khóe miệng Cố Vấn Thành giật giật, tiếp lời mình, "Tấu Tinh, cậu có hình xăm không?"
"Không có," Lý Tấu Tinh cảm thấy câu hỏi này của hắn là lạ, "Đương nhiên không có."
Cố Vấn Thành nhăn mày, ngập ngừng: "Nhưng mà, tôi thấy trên lưng của cậu có ký tự kỳ lạ nào đó."
Gió ngoài hang động thổi qua, thêm phần kỳ dị lên cảnh tượng này.
Mạch não Lý Tấu Tinh không bình thường lắm, anh chợt nhận ra đây là một bầu không khí rất tốt, háo hức muốn kể một câu chuyện ma thú vị cho cho nhân dân toàn đế quốc nghe, làm cho thế giới trước giờ luôn kiên định về chủ nghĩa duy vật khoa học kỹ thuật này chịu một cuộc khủng bố tâm lý.
"Kí tự gì?" Anh cau mày, trở tay cởi áo khoác của mình ra để Cố Vấn Thành nhìn lại thử, "Còn không?"
Cách một lớp quần áo nên chẳng nhìn ra cái gì, tay Cố Vấn Thành lướt qua sau lưng anh. Lý Tấu Tinh nhạy cảm phát hiện một vị trí nào đó trên lưng truyền đến cảm giác nong nóng.
Cố Vấn Thành lấy ngón tay che lại, nếu như Lý Tấu Tinh không biết chuyện hắn định làm chỉ sợ cũng sẽ để lỡ chi tiết này.
Cảm giác vuốt ve cơ thể Lý Tấu Tinh trước vô số người khiến Cố Vấn Thành mê muội.
Tay hắn cũng dần trở nên quang minh chính đại, dường như bất kể xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người cũng sẽ cho rằng hắn chỉ đang giúp đỡ đồng đội.
Nhưng hắn chỉ có thể cam chịu vuốt ve sau lưng Lý Tấu Tinh, thậm chí chỉ cần nghĩ đến lát nữa sẽ có vô số con mắt chăm chú vào trên lưng Lý Tấu Tinh, hắn lại cảm thấy vô cùng bực bội và nảy sinh tàn bạo.
"Không thấy," Cố Vấn Thành nói với vẻ cực kỳ chính trực, "Nhưng tôi khẳng định mình đã từng thấy hình xăm ký tự chợt lóe lên trên lưng cậu, là một chữ rất lạ."
Hi Nam tiến tới, muốn vén áo anh lên, "Không đúng nha, lúc trước chúng ta cùng tắm suối nước nóng không có gì mà?"
"Chẳng lẽ Tấu Tinh giấu chúng ta lén lút làm chuyện xấu gì rồi?"
Lòng hiếu kỳ đã bị khơi gợi lên hết.
[Ống kính có thể di chuyển theo không? Kính nhờ, chỉ nhìn lưng thôi mà.]
[Ui, đường cong cơ bắp này...]
Ống kính xoay qua, Cố Vấn Thành nén chịu đứng im tại chỗ, để cho Hi Nam vén áo Lý Tấu Tinh lộ ra tấm lưng.
May mà Hi Nam chỉ vén lên một góc nhỏ, ký tự Cố Vấn Thành nói kỳ lạ liền bại lộ trong không khí.
"..." Hắn hít vào một hơi, "Thật sự có chữ, Tấu Tinh!"
Là chữ mà hắn không biết, vị trí khắc vào nằm trên eo trái, là vị trí vô cùng nguy hiểm mang theo một loại ám chỉ nào đó.
Hắn cúi người xuống nhìn kỹ hơn, những người còn lại cũng bị thu hút mà bước tới, mấy tên đàn ông to lớn ngồi xổm sau lưng Lý Tấu Tinh tỉ mỉ quan sát, nhìn xem cái này rốt cuộc có ý gì.
Không giống hình xăm mà ngược lại trông như vết tích mọc ra từ da thịt, tự nhiên xuất hiện ở đấy, nếu như không phải chắc chắc trước đó trên lưng Lý Tấu Tinh không có thứ gì thì thứ này giống như vết bớt.
Lăng Niên khựng lại một chốc, linh quang chợt lóe, nghĩ tới một chuyện khó mà tin nổi nào đó, hắn bật dậy dậy tắp lự, cảm xúc lộ ra ngoài mãnh liệt quá mức, "Trông cái này có giống với mấy ký tự mà Wasser từng lưu lại trên cửa kính không?"
"!"
Bọn Hi Nam khiếp sợ nhìn hắn.
Tế Du, "Ký tự được lưu lại trong lần đầu tiên xuất hiện ở trường quân đội Thừa Dương..."
Hắn hiểu được ý Lăng Niên muốn nói, bị ý nghĩ này làm cho choáng váng.
"Giống," Hi Nam lẩm bẩm, "Giống thật sự..."
Swarin không biết mấy chuyện này, im lặng âm thầm nhớ kỹ thông tin trong lời nói.
[??? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào! Cửa kính gì? Ký tự gì?]
[Đây là ký tự Wasser lưu lại? Đúng rồi, Wasser tới từ tinh cầu nào vậy?]
Cùng lúc đó, đội Mộng Chi ở sao Trú Lưu cũng nghĩ đến chuyện này.
Bọn họ cố gắng bình tĩnh lại, nếu như nhớ không lầm thì Vưu Mông đã từng nói quê hương của Wasser đã diệt vong từ lâu, hoàn toàn biến mất trong nền văn minh của tinh cầu, do đó những ghi chép về chữ viết chỉ có quân đội có.
Nhưng sau khi biết cái này có liên hệ với Wasser, Lăng Niên không thể chờ đến khi kết thúc thi đấu được nữa. Hắn lo lắng về thái độ Wasser đối với Lý Tấu Tinh, muốn xâm nhập vào cơ sở dữ liệu của quân đội ngay tức thì. Lý Tấu Tinh giống như vô ý mà nói rằng: "Không biết người xem phát sóng trực tiếp có nhiều không, nếu không thì cũng có thể để cho bọn họ nghĩ biện pháp thử."
Cố Vấn Thành, "Có khi người của quân đội cũng đang chú ý tới đấy, không bằng liên hệ trực tiếp với bọn họ, để bọn họ phiên dịch thử xem cái này có ý gì."
Trong mắt hắn ngậm ý cười, như thể hoàn thành được một trò đùa dai hoàn mỹ.
Lúc này bọn Lăng Niên mới nhớ tới chuyện phát sóng trực tiếp: "..."
Sắc mặt đổi tới đổi lui, cuối cùng nở nụ cười khéo léo méo xệch: "Nói đúng đấy, chúng ta sẽ chờ quân đội liên hệ."
Đối với tin tức của Wasser Vưu Mông nhạy cảm hơn ai hết.
Anh ta sầm mặt tiếp nhận báo cáo do cấp dưới giao tới với sắc mặt kỳ quặc, trên đó là câu chữ đã được phiên dịch ra ngôn ngữ thông dụng ở đế quốc.
Sau ánh nhìn đầu tiên, sắc mặt anh ta cũng trở nên vô cùng kỳ quặc.
[Nơi này là của tôi]
Bên cạnh là bức ảnh của Lý Tấu Tinh.
Ký tự trên phần eo cực kỳ dễ thấy.
Sắc mặt Vưu Mông một lời khó nói hết, qua hồi lâu mới nói: "Gửi phần tài liệu này cho Lý Tấu Tinh."
Wasser, đây là... tật xấu gì chứ?
Cơ thể của người khác sao có thể là của gã cơ chứ?
Lý Tấu Tinh vừa sửa sang lại quần áo xong đã nhận được tin nhắn Vưu Mông gửi tới, anh nhíu mày tiếp nhận, "Tốc độ rất nhanh, đã phiên dịch xong."
Công dân đế quốc xem phát sóng trực tiếp tò mò ngẩng cổ hóng hớt, nhìn chằm chằm màn hình không chớp mắt, muốn cùng đội Mộng Chi là người đầu tiên biết hàm nghĩa câu nói này.
Sẽ là câu nói mang tính sỉ nhục ư?
Dù gì đây cũng là đối thủ do chính miệng Wasser thừa nhận, mà khi nói tới đối thủ thì chẳng ai nghĩ rằng đây là một mối quan hệ thân mật gì cho cam.
Cũng có thể là một uy hiếp, không ai trong bọn họ cho rằng đây sẽ là một hàm ý tốt đẹp.
Nhưng mà Wasser lại lặng lẽ lưu lại dấu vết trên lưng Lý Tấu Tinh, cái này đã biểu thị Wasser vô cùng để ý đến Lý Tấu Tinh.
Điều này khiến khá nhiều kẻ muốn trút giận lên người Lý Tấu Tinh ngoan ngoãn thu tay lại.
Khi chưa nắm chắc việc có thể trả thù Wasser, trước khi có thực lực mạnh mẽ, bọn họ chỉ có thể uất ức núp trong cái mai rùa của mình, không dám trêu chọc Lý Tấu Tinh nữa, chỉ sợ sẽ chọc giận Wasser rồi bị gã ta tiêu diệt trước.
Cố Vấn Thành cân nhắc rất lâu, nếu Lý Tấu Tinh đã dây dưa với Wasser rồi vậy thì hãy để cho mối quan hệ này thêm thân mật hơn nữa —— Dẫu vẫn còn kẻ không sợ chết muốn gây bất lợi cho Lý Tấu Tinh, không sao hết, Wasser sẽ không ở cạnh Lý Tấu Tinh "từng giây từng phút", nhưng Cố Vấn Thành sẽ.
—— Nói trắng ra, hắn chỉ muốn tuyên bố quyền sở hữu Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh mở tài liệu ra, ống kính đã chọn xong góc độ vọt tới, để khán giả trên mạng có thể thấy được nội dung bên trong một cách nhanh nhất.
Mọi người từ từ há to miệng.
[Nơi này là của tôi]
Bọn họ vô thức nhìn lại trên người Lý Tấu Tinh.
Đó là ý chỉ có... Wasser mới có thể chạm vào anh sao?
Làm vậy hiệu suất rất thấp, vì không ai có thể xác định được đội ngũ của Nhậm Thanh Anh có luôn đi theo một hướng không, hơn nữa cũng không thể dự đoán được những nguy hiểm sẽ gặp phải trong quá trình tìm kiếm đội ngũ của cô ta.
Nhưng nhóm thiếu niên thiện lương vẫn nói được làm được, không quan tâm có gặp được hay không, cứ đi tiếp là được.
Lý Tấu Tinh phát hiện Cố Vấn Thành càng ngày càng quen tay hay việc với chuyện diễn kịch.
Cố Vấn Thành trong sách vốn thích giả heo ăn hổ, nhưng mà thủ đoạn chỉ dùng để tinh tướng làm màu, mà bây giờ lại dùng để tranh thủ đồng tình của người khác. Hắn càng chơi càng thấy thích thú, hơn nữa còn có hơi làm không biết mệt.
Chờ mãi đến tận khi ăn tối đoàn người mới dừng bước nghỉ ngơi.
Nhậm Doanh Doanh thảm đến mức Lý Tấu Tinh cũng phải đồng tình. Là người cộng tác với niềm vui thích mới phát hiện của nam chính, dọc đường đi thái độ Cố Vấn Thành đối với cô ta cực săn sóc dịu dàng, vì sợ cô ta khó chịu mà lúc nghỉ ngơi hắn toàn ngồi ở tít ngoài rìa, Nhậm Doanh Doanh cũng thực sự thở phào nhẹ nhõm vì cái khoảng cách này.
Khỏi phải nói cái thở phào nhẹ nhõm này khiến cô ta bị mắng rất nhiều..
Nhưng mà Nhậm Doanh Doanh đã chẳng còn hơi sức đâu để ý tới mấy cái đấy, suy cho cùng cảm giác mà Cố Vấn Thành mang lại cho cô ta... Cực kỳ cực kỳ không tốt.
Vì sáng mai sẽ kết thúc thi đấu nên bọn họ cũng không phí công phí sức vào đồ ăn, chỉ dùng dịch dinh dưỡng.
"Đi tới giờ mà chẳng thấy bóng ai qua lại," Lý Tấu Tinh nhìn quanh bốn phía, "Nếu trước khi trời tối vẫn chưa tìm được thì chúng ta nên tìm một chỗ an toàn nghỉ ngơi."
"Chỉ cần có thể ở cùng các anh là được," Doanh Doanh vội hỏi, "Tôi cũng không... Không nhất thiết phải tìm được đồng đội."
Cô đã từ bỏ không quan tâm có bị loại hay không, chỉ muốn nhanh nhanh kết thúc thi đấu để được thu xếp ổn thỏa.
Vậy thì dễ rồi, đợi sau khi tìm được chỗ qua đêm, bọn họ sẽ sắp xếp chỗ cho cô gái ở tận cùng bên trong, cách nhau một khoảng, tràn đầy lịch sự.
[Thật sự bọn họ rất có trách nhiệm luôn, hông thể tin được là em lại tìm thấy hình mẫu chồng tương lai lý tưởng trong cuộc thi tìm đội mạnh nhất á]
[Cố gắng chút đi đừng mơ mộng nữa, có bản lĩnh thì đưa thẳng họ lên giường đi thím]
Hảo cảm khán giả dành cho đội Mộng Chi tăng vèo vèo, bất kể là bầu không khí của đội bọn họ hay là thực lực và tính cách, không có chỗ nào để chê.
Quyền tự do ngôn luận ở đế quốc, tâm lý đám đông khiến phòng trực tiếp của đội Mộng Chi ngày càng hot, tới tận giờ này mà số người xem phát sóng trực tiếp vẫn nhiều đến phát sợ.
Cố Vấn Thành cảm thấy đã đến giờ rồi.
Buổi tối thường giúp người ta tiếp nhận kích thích tốt hơn, cũng sẽ khiến suy nghĩ càng thêm táo bạo.
"Còn nhớ hoa winnie không?" Hắn chợt cất lời hỏi.
Chuyện này chỉ có mấy người có mặt lúc đó mới biết, bọn Tế Du đột nhiên nghe tên đóa hoa kia thì sửng sốt một chút, sau đó bắt đầu đổ mồ hôi giùm Cố Vấn Thành, ậm ờ nói: "Chắc là nhớ đó."
Cũng nhớ lửa giận của Lý Tấu Tinh lúc đó, và cả hành động bóp nát vứt đi không chút lưu tình.
Bây giờ giọng điệu Lý Tấu Tinh lại rất bình tĩnh, "Là một đóa hoa rất đẹp."
Anh suy nghĩ một lát, dựa theo ký ức dùng tinh thần lực mô phỏng ra dáng hình đóa hoa kia. Chiêu thức ấy quá đáng gờm, quần chúng xem phát sóng trực tiếp đều chết lặng, dại ra nhìn bọn họ khoe kỹ năng.
Hoa winnie vốn có màu xanh băng, đoa hoa được tinh thần lực tạo ra rất đẹp và sống động. Khóe môi Cố Vấn Thành hơi cong lên, "Chắc hẳn gã không ngờ cậu còn nhớ kỹ hình dáng đóa hoa này đâu."
Kinh hỉ, hắn rất vui vẻ.
"Một đóa hoa mà thôi," Lý Tấu Tinh hừ hừ hai tiếng, "Wasser luôn thích dùng mấy mánh khóe này."
Tặng hoa, nhảy lầu, nào còn là trai thẳng chứ
Bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp nổ tung!
Sao đóa hoa lại liên quan đến Wasser chứ?
Wasser tặng hoa cho đối thủ của mình ư?!
Chẳng phải quan hệ đối thủ là kiểu gặp mặt liền lao vào đánh nhau sao?!
Huống chi bọn họ vừa mới tin vào lý luận Wasser chỉ xem Lý Tấu Tinh là bia đỡ đạn, sao mới đảo mắt một cái đã phát hiện sự thật không giống nhau rồi!
Lăng Niên vẫn vô cùng kiên định, khịt mũi coi thường, " Thủ đoạn mê hoặc người khác."
Thể loại fan chuyển thành anti là đáng sợ nhất, khóe miệng Cố Vấn Thành giật giật, tiếp lời mình, "Tấu Tinh, cậu có hình xăm không?"
"Không có," Lý Tấu Tinh cảm thấy câu hỏi này của hắn là lạ, "Đương nhiên không có."
Cố Vấn Thành nhăn mày, ngập ngừng: "Nhưng mà, tôi thấy trên lưng của cậu có ký tự kỳ lạ nào đó."
Gió ngoài hang động thổi qua, thêm phần kỳ dị lên cảnh tượng này.
Mạch não Lý Tấu Tinh không bình thường lắm, anh chợt nhận ra đây là một bầu không khí rất tốt, háo hức muốn kể một câu chuyện ma thú vị cho cho nhân dân toàn đế quốc nghe, làm cho thế giới trước giờ luôn kiên định về chủ nghĩa duy vật khoa học kỹ thuật này chịu một cuộc khủng bố tâm lý.
"Kí tự gì?" Anh cau mày, trở tay cởi áo khoác của mình ra để Cố Vấn Thành nhìn lại thử, "Còn không?"
Cách một lớp quần áo nên chẳng nhìn ra cái gì, tay Cố Vấn Thành lướt qua sau lưng anh. Lý Tấu Tinh nhạy cảm phát hiện một vị trí nào đó trên lưng truyền đến cảm giác nong nóng.
Cố Vấn Thành lấy ngón tay che lại, nếu như Lý Tấu Tinh không biết chuyện hắn định làm chỉ sợ cũng sẽ để lỡ chi tiết này.
Cảm giác vuốt ve cơ thể Lý Tấu Tinh trước vô số người khiến Cố Vấn Thành mê muội.
Tay hắn cũng dần trở nên quang minh chính đại, dường như bất kể xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người cũng sẽ cho rằng hắn chỉ đang giúp đỡ đồng đội.
Nhưng hắn chỉ có thể cam chịu vuốt ve sau lưng Lý Tấu Tinh, thậm chí chỉ cần nghĩ đến lát nữa sẽ có vô số con mắt chăm chú vào trên lưng Lý Tấu Tinh, hắn lại cảm thấy vô cùng bực bội và nảy sinh tàn bạo.
"Không thấy," Cố Vấn Thành nói với vẻ cực kỳ chính trực, "Nhưng tôi khẳng định mình đã từng thấy hình xăm ký tự chợt lóe lên trên lưng cậu, là một chữ rất lạ."
Hi Nam tiến tới, muốn vén áo anh lên, "Không đúng nha, lúc trước chúng ta cùng tắm suối nước nóng không có gì mà?"
"Chẳng lẽ Tấu Tinh giấu chúng ta lén lút làm chuyện xấu gì rồi?"
Lòng hiếu kỳ đã bị khơi gợi lên hết.
[Ống kính có thể di chuyển theo không? Kính nhờ, chỉ nhìn lưng thôi mà.]
[Ui, đường cong cơ bắp này...]
Ống kính xoay qua, Cố Vấn Thành nén chịu đứng im tại chỗ, để cho Hi Nam vén áo Lý Tấu Tinh lộ ra tấm lưng.
May mà Hi Nam chỉ vén lên một góc nhỏ, ký tự Cố Vấn Thành nói kỳ lạ liền bại lộ trong không khí.
"..." Hắn hít vào một hơi, "Thật sự có chữ, Tấu Tinh!"
Là chữ mà hắn không biết, vị trí khắc vào nằm trên eo trái, là vị trí vô cùng nguy hiểm mang theo một loại ám chỉ nào đó.
Hắn cúi người xuống nhìn kỹ hơn, những người còn lại cũng bị thu hút mà bước tới, mấy tên đàn ông to lớn ngồi xổm sau lưng Lý Tấu Tinh tỉ mỉ quan sát, nhìn xem cái này rốt cuộc có ý gì.
Không giống hình xăm mà ngược lại trông như vết tích mọc ra từ da thịt, tự nhiên xuất hiện ở đấy, nếu như không phải chắc chắc trước đó trên lưng Lý Tấu Tinh không có thứ gì thì thứ này giống như vết bớt.
Lăng Niên khựng lại một chốc, linh quang chợt lóe, nghĩ tới một chuyện khó mà tin nổi nào đó, hắn bật dậy dậy tắp lự, cảm xúc lộ ra ngoài mãnh liệt quá mức, "Trông cái này có giống với mấy ký tự mà Wasser từng lưu lại trên cửa kính không?"
"!"
Bọn Hi Nam khiếp sợ nhìn hắn.
Tế Du, "Ký tự được lưu lại trong lần đầu tiên xuất hiện ở trường quân đội Thừa Dương..."
Hắn hiểu được ý Lăng Niên muốn nói, bị ý nghĩ này làm cho choáng váng.
"Giống," Hi Nam lẩm bẩm, "Giống thật sự..."
Swarin không biết mấy chuyện này, im lặng âm thầm nhớ kỹ thông tin trong lời nói.
[??? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào! Cửa kính gì? Ký tự gì?]
[Đây là ký tự Wasser lưu lại? Đúng rồi, Wasser tới từ tinh cầu nào vậy?]
Cùng lúc đó, đội Mộng Chi ở sao Trú Lưu cũng nghĩ đến chuyện này.
Bọn họ cố gắng bình tĩnh lại, nếu như nhớ không lầm thì Vưu Mông đã từng nói quê hương của Wasser đã diệt vong từ lâu, hoàn toàn biến mất trong nền văn minh của tinh cầu, do đó những ghi chép về chữ viết chỉ có quân đội có.
Nhưng sau khi biết cái này có liên hệ với Wasser, Lăng Niên không thể chờ đến khi kết thúc thi đấu được nữa. Hắn lo lắng về thái độ Wasser đối với Lý Tấu Tinh, muốn xâm nhập vào cơ sở dữ liệu của quân đội ngay tức thì. Lý Tấu Tinh giống như vô ý mà nói rằng: "Không biết người xem phát sóng trực tiếp có nhiều không, nếu không thì cũng có thể để cho bọn họ nghĩ biện pháp thử."
Cố Vấn Thành, "Có khi người của quân đội cũng đang chú ý tới đấy, không bằng liên hệ trực tiếp với bọn họ, để bọn họ phiên dịch thử xem cái này có ý gì."
Trong mắt hắn ngậm ý cười, như thể hoàn thành được một trò đùa dai hoàn mỹ.
Lúc này bọn Lăng Niên mới nhớ tới chuyện phát sóng trực tiếp: "..."
Sắc mặt đổi tới đổi lui, cuối cùng nở nụ cười khéo léo méo xệch: "Nói đúng đấy, chúng ta sẽ chờ quân đội liên hệ."
Đối với tin tức của Wasser Vưu Mông nhạy cảm hơn ai hết.
Anh ta sầm mặt tiếp nhận báo cáo do cấp dưới giao tới với sắc mặt kỳ quặc, trên đó là câu chữ đã được phiên dịch ra ngôn ngữ thông dụng ở đế quốc.
Sau ánh nhìn đầu tiên, sắc mặt anh ta cũng trở nên vô cùng kỳ quặc.
[Nơi này là của tôi]
Bên cạnh là bức ảnh của Lý Tấu Tinh.
Ký tự trên phần eo cực kỳ dễ thấy.
Sắc mặt Vưu Mông một lời khó nói hết, qua hồi lâu mới nói: "Gửi phần tài liệu này cho Lý Tấu Tinh."
Wasser, đây là... tật xấu gì chứ?
Cơ thể của người khác sao có thể là của gã cơ chứ?
Lý Tấu Tinh vừa sửa sang lại quần áo xong đã nhận được tin nhắn Vưu Mông gửi tới, anh nhíu mày tiếp nhận, "Tốc độ rất nhanh, đã phiên dịch xong."
Công dân đế quốc xem phát sóng trực tiếp tò mò ngẩng cổ hóng hớt, nhìn chằm chằm màn hình không chớp mắt, muốn cùng đội Mộng Chi là người đầu tiên biết hàm nghĩa câu nói này.
Sẽ là câu nói mang tính sỉ nhục ư?
Dù gì đây cũng là đối thủ do chính miệng Wasser thừa nhận, mà khi nói tới đối thủ thì chẳng ai nghĩ rằng đây là một mối quan hệ thân mật gì cho cam.
Cũng có thể là một uy hiếp, không ai trong bọn họ cho rằng đây sẽ là một hàm ý tốt đẹp.
Nhưng mà Wasser lại lặng lẽ lưu lại dấu vết trên lưng Lý Tấu Tinh, cái này đã biểu thị Wasser vô cùng để ý đến Lý Tấu Tinh.
Điều này khiến khá nhiều kẻ muốn trút giận lên người Lý Tấu Tinh ngoan ngoãn thu tay lại.
Khi chưa nắm chắc việc có thể trả thù Wasser, trước khi có thực lực mạnh mẽ, bọn họ chỉ có thể uất ức núp trong cái mai rùa của mình, không dám trêu chọc Lý Tấu Tinh nữa, chỉ sợ sẽ chọc giận Wasser rồi bị gã ta tiêu diệt trước.
Cố Vấn Thành cân nhắc rất lâu, nếu Lý Tấu Tinh đã dây dưa với Wasser rồi vậy thì hãy để cho mối quan hệ này thêm thân mật hơn nữa —— Dẫu vẫn còn kẻ không sợ chết muốn gây bất lợi cho Lý Tấu Tinh, không sao hết, Wasser sẽ không ở cạnh Lý Tấu Tinh "từng giây từng phút", nhưng Cố Vấn Thành sẽ.
—— Nói trắng ra, hắn chỉ muốn tuyên bố quyền sở hữu Lý Tấu Tinh.
Lý Tấu Tinh mở tài liệu ra, ống kính đã chọn xong góc độ vọt tới, để khán giả trên mạng có thể thấy được nội dung bên trong một cách nhanh nhất.
Mọi người từ từ há to miệng.
[Nơi này là của tôi]
Bọn họ vô thức nhìn lại trên người Lý Tấu Tinh.
Đó là ý chỉ có... Wasser mới có thể chạm vào anh sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.