Chương 71: Giả vờ đánh
Sở Hàn Y Thanh
15/07/2021
Trong khoảnh khắc này, hóc môn adrenaline phân bố điên cuồng, Tịch Ca lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai hung hăng ấn hai tay em gái xuống, viên đạn lao ra khỏi nòng súng nguy hiểm sượt qua cơ thể Tịch Ca, bắn vào cái góc mà mắt uyên ương đang ngồi.
Đang xem cuộc vui, đợi chờ đại quân luyện kim của mình đẩy lùi Tịch Ca và Rhein, mắt uyên ương không hề phòng bị, viên đạn xuyên qua lỗ tai lông xù, trực tiếp xé lỗ tai nó ra thành mảnh nhỏ.
Tuy rằng sinh vật luyện kim có bị hủy diệt cũng sẽ không gây ra bất cứ tổn thương hoặc đau đớn gì cho người điều khiển sau màn, nhưng viên đạn thình lình sượt quá trước mắt vẫn khiến mắt uyên ương sợ tới mức tè ra quần.
Nó dịch chuyển tức thời, giống như ruồi nhặng không đầu lóe lên vài cái, mới giật mình, chửi ầm lên với em gái: “Đồ đàn bà điên, nhắm kỹ kẻ thù của ngươi đi, đừng có ngộ thương đồng bạn của ngươi!”
Vừa thoát chết, trái tim đang căng ra của Tịch Ca đột nhiên rơi xuống, lúc này hắn mới phát hiện một màng nước tựa như khôi giáp không biết từ khi nào xuất hiện ở vị trí lồng ngực.
Sợ quá, một lời không hợp liền rút súng, tôi cũng đến phục cô.
Tịch Ca lòng còn sợ hãi mà sờ soạng màng nước lạnh lẽo trên ngực, không dám tùy tiện khiêu khích em gái nữa, hắn thừa dịp mắt uyên ương đang mất tập trung tạm thời chưa kịp chỉ huy đàn chuột luyện kim, em gái cũng còn chưa có cơ hội bắn ra phát súng tiếp theo, lập tức xoay người chạy trốn, vừa mới quay đầu, liền đụng phải Rhein.
Rhein vươn tay, đem hai con chuột gần Tịch Ca nhất nắm thành sắt vụn, ném về phía em gái, quấy nhiễu động tác của cô ta!
Đang lúc chiến đấu nguy hiểm, cậu cũng không quên chỉ dẫn Tịch Ca.
Tuy rằng trận chiến này xảy đến bất ngờ, nhưng cậu có đủ tự tin bảo vệ hậu duệ, không để hậu duệ gặp nguy hiểm quá lớn: “Ngươi không nên rời khỏi, chúng ta có thể khống chế được cô ta ở cự ly gần!”
Tịch Ca bắt lấy Rhein: “Khoan đã! Dị năng của tôi không thể làm em gái yên lặng trong thời gian dài được, cậu vừa phải chú ý tình huống của tôi và em gái, vừa muốn phá vỡ kết giới luyện kim trong căn phòng này, con mèo kia tất nhiên sẽ quấy rối, tình hình quá phức tạp, chúng ta đổi sang kế hoạch đơn giản hơn đi!”
Rhein hơi dừng lại.
Đồng thời, em gái lần thứ hai giơ súng về phía Rhein và Tịch Ca.
Tịch Ca có ý tưởng, hắn bắt chước Rhein, mò hai con chuột đang bay giữa không trung, ném về phía em gái!
Lúc này đây, hai con chuột đang vận hành giữa không trung bị hai viên đạn của em gái, “đoàng đoàng” xé tan thành xác pháo.
Trong nháy mắt xác pháo nổ tung, Tịch Ca ôm lấy Rhein, nhảy về phía trước, lăn qua ghế sô pha, một trước một sau ngã nhào trên mặt đất, dừng lại ở trong góc sô pha và bàn trà.
Lưng Rhein vừa đụng phải sàn nhà, Tịch Ca liền rơi trên người cậu, vừa hay bao trùm lên cơ thể cậu, thân mật ôm lấy cậu.
Cậu luống cuống, hai tay nâng lên theo phản xạ, ôm hờ lấy thắt lưng Tịch Ca.
Nhiệt độ thuộc về hậu duệ cuồn cuộn không dứt truyền đến trên người cậu, cái loại nhiệt độ làm ấm cơ thể cậu, xâm nhập vào huyết dịch cậu, đụng chạm trái tim cậu… khiến trái tim đã ngừng đập nhiều năm nhảy lên hoảng hốt.
Cậu phát hiện mình vô cùng yêu thích cảm giác này.
Tịch Ca ấn Rhein xuống đất, thở hổn hển.
Hắn cũng không phát hiện bàn tay đặt trên thắt lưng mình đang cẩn thận cọ xát một chút, hắn hướng Rhein “suỵt” một tiếng, áp vào sô pha dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng một hồi, không có tiếng bước chân của em gái, ngược lại vang lên thanh âm vô cùng khiếp sợ của mắt uyên ương: “Ngươi làm gì? Ngươi đang làm gì đó? Ngươi muốn làm gì!”
Đúng như mình suy nghĩ…
Hắn nhỏ giọng giải thích với Rhein: “Vừa rồi tôi phân tích một chút, chuyện hẳn là thế này. Em gái nửa điên nửa tỉnh, cô ta có thể nghe hiểu tôi nói gì, cũng quyết định muốn giết thuật sư luyện kim. Nhưng đồng thời, lúc cô ta vừa tỉnh lại, cô ta đã quyết định tất cả mọi người ở đây đều phải chết. Nếu tất cả mọi người nhất định phải chết, vậy đương nhiên cho dù tôi hay mắt uyên ương nói gì, cũng không thể khiến cô ta dao động. Ai thuận tay thì giết kẻ đó trước, đơn giản vậy thôi, không có lý do gì phức tạp.”
“Có lẽ sau khi chị cô ta chết, thế giới này chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi.”
Tịch Ca phân tích hành vi của em gái một cách rõ ràng.
Hắn áp lòng bàn tay lên ngực Rhein, chống người lên, nhìn qua sô pha.
Rhein thấy tay hắn đặt ở vị trí trái tim, trầm mặc, cầm cổ tay Tịch Ca, dịch cánh tay của hắn ra, cũng ngồi dậy.
Sô pha không cao không thấp, muốn che lại hai thanh niên cao lớn, vẫn có hơi khó khăn.
Rhein chỉ có thể cong một chân, đặt một tay lên đệm sô pha, dựa vào sô pha ngồi dậy.
Rhein thay đổi tư thế, Tịch Ca đang rướn người lên nhìn trộm cũng thay đổi theo.
Chợt Rhein phát hiện, cậu mở chân ra, Tịch Ca an vị giữa hai chân cậu, tư thế của hai người càng thêm mờ ám…
Rhein: “…”
Hay là, ta dứt khoát ra ngoài quyết đấu với hai nhân vật phản diện kia cho rồi.
Cậu có chút sống không còn gì luyến tiếc mà nghĩ.
Đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên bên tai: “Bì Bì!”
Tịch Ca mở miệng, hắn nhìn thấy rõ tình hình, chỉ ra bên ngoài, lặng lẽ nói với Rhein: “Cậu xem kìa!”
Rhein thuận thế nhìn thoáng qua, cậu ngồi sau sô pha nhìn thấy, em gái quả nhiên chuyển mục tiêu qua đội quân luyện kim và mắt uyên ương, mắt uyên ương đang nổi trận lôi đình, vội vàng chỉ huy chuột luyện kim xoay xung quanh em gái, nhưng mà chuột càng bay, tựa hồ càng dẫn đến sát khí của em gái, hai khẩu súng lục hoạt động hết công suất, tới mức âm thanh không có lấy một lần gián đoạn, cũng không biết lấy đâu ra nhiều đạn như thế.
Tịch Ca tiếp tục nói nhỏ: “Quả nhiên bọn họ đánh nhau, giờ chúng ta tạm thời an toàn…”
Hắn kéo Rhein, ngón tay chỉ về nơi em gái từng nằm.
Nơi đó, vật dụng vẫn còn lộn xộn bày trên đất, từ máy chiếu phim, quan tài, tường gỗ rơi rớt vân vân.
Hai người mười phần ăn ý, đạp sô pha đến vị trí máy chiếu, cũng nương theo một điểm mù sau tay vịn sô pha, đi theo nó trốn đến vị trí bức tường gỗ.
Sau đó hai người lại dựng tường gỗ lên, đem thảm lông phủ trên sô pha treo lên vị trí không có tường gỗ, rồi dùng quan tài của em gái ngăn sau cái sô pha.
Làm xong hết thảy, một không gian độc lập với chiến trường đã hình thành, hai người thả lỏng không ít.
Tịch Ca nói: “Lúc nãy giao chiến tôi có chú ý đến, em gái đúng là yêu chị gái thật lòng. Dưới tình huống như vậy, vẫn theo bản năng bảo vệ vật dụng của chị gái, sô pha, hoa khô và áo len, cô ta sẽ không chạm vào lấy một lần.”
Hắn nghỉ ngơi một hơi, tiếp tục nói: “Nhưng chúng ta cũng không thể thả lỏng cảnh giác, dù sao chẳng ai biết cô ta sẽ nổi điên khi nào!”
Rhein bình tĩnh đáp: “Chúng ta cũng có thể ra ngoài lần lượt chế phục em gái và con mèo đó, chờ đợi có lẽ sẽ khiến tình hình càng tệ.”
Tịch Ca cũng bình tĩnh: “Nhưng nhìn bằng mắt thường có thể thấy hai nhân vật phản diện đang nội chiến, để bọn họ đánh đến ngươi chết ta sống, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, chẳng phải cảnh đẹp ý vui?”
Một câu uy lực mười phần.
Rhein bị Tịch Ca thuyết phục.
Cậu và Tịch Ca trốn trong góc, lẳng lặng quan sát tình huống bên ngoài.
Khác với không gian tách biệt bên này, em gái và mắt uyên đang chiến đấu đến hồi gay cấn!
Tốc độ của em gái rất nhanh, súng ống trong tay tốc độ càng nhanh, trong tiếng vang “Đoàng đoàng đoàng”, viên đạn như nước lũ đều trút xuống đàn chuột luyện kim của mắt uyên ương, từng con từng con bị em gái bắn rớt.
Thế cục thay đổi đột ngột, mắt uyên ương gần như hỏng mất: “Đồ đàn bà điên này đàn bà điên…” Nó rống to về phía Tịch Ca và Rhein đang trốn sau sô pha, “Ta bảo các ngươi cứu cô ta ra khỏi ác mộng là để làm cô ta tỉnh táo lại! Các ngươi lừa ta, nhìn tình huống bây giờ đi, cô ta rõ ràng càng điên rồi!”
Hai người mới không thèm để ý tới tiếng rống của nhân vật phản diện đâu.
Đang nhàn rỗi, Tịch Ca và Rhein phân tích năng lực của em gái: “Tôi quan sát thấy vũ khí trong tay cô ta, hai khẩu súng lục kia là kiểu cũ, tôi nghĩ cô ta có thể đem những đồ vật trong mơ hóa thành thực thể, nhưng thời gian duy trì không lâu, có lẽ chỉ một phút đồng hồ —— cũng chính là thời gian kể từ khi lưỡi hái xuất hiện đến khi biến mất. Lúc lưỡi hái xuất hiện, tôi còn chưa để bụng, cảm thấy năng lực này thật vứt đi, nhưng ngay sau đó súng lục xuất hiện. Đây là một loại năng lực triệu hồi rất đáng sợ, phải biết trong mơ có quân doanh, trong quân doanh có rất nhiều vũ khí, cái khác không nói, nhưng nếu em gái triệu hồi ra một quả lựu đạn…”
Hắn vừa nói đến đây, trong cuộc chiến phía trước, hai khẩu súng lục trong tay em gái lại biến mất, sương trắng xuất hiện, ngay khi sương trắng hoàn toàn tan biến, một quả lựu đạn màu xanh lục nằm trong tay em gái!
Hai người: Đờ… đờ mờ?!
Không chỉ Tịch Ca cùng Rhein cứng đờ, cho dù là cái người đang thao túng mắt uyên ương không có mặt tại hiện trường cũng tê rần toàn thân, nó giống Tịch Ca cùng Rhein, nhất thời không dám chọc tức em gái.
Nó lui ra phía sau hai bước, chậm rãi ngồi xổm xuống, dịch từng bước, chậm chạp lui xuống dưới bàn trà. Trong lúc dịch về phía bàn trà, nó nham hiểm chỉ huy chuột luyện kim, vạch ra một đường trên thảm sô pha bên cạnh tường gỗ, làm bại lộ Tịch Ca và Rhein đang đứng phía sau!
Sau khi thảm sô pha bị xé rách, Tịch Ca và Rhein mặt đối mặt với em gái.
Đôi đồng tử của em gái co rút lại một chút, cổ tay vẽ ra một độ cong rất nhỏ, không đợi cô ta làm động tác tiếp theo, Tịch Ca bỗng nhiên ra tay!
Dưới trạng thái khẩn trương cao độ, Tịch Ca làm một hành động vô cùng hoang đường, nắm đấm của hắn hướng về phía Rhein, thoắt cái đã đánh được hai ba phát, tôi đánh tôi đánh tôi đánh đánh đánh.
Hắn gào lên với em gái: “Chúng tôi cũng đang đánh nhau, cô đánh của cô đi, chúng tôi đánh của chúng tôi, không can thiệp vào chuyện của nhau!”
Mắt uyên ương trốn dưới sô pha thiếu chút nữa cười ngất, nó không dám lên tiếng, chỉ có thể điên cuồng mỉa mai: ha ha ha các ngươi sợ đến ngu luôn rồi à, nữ huyết tộc này bị điên chứ đâu có bị ngốc, các ngươi tưởng rằng động tác như vậy có thể lừa được cô ta ư?
Nó lẳng lặng chờ đợi em gái kéo chốt lựu đạn, nó đã chuẩn bị xong, chỉ cần em gái kéo chốt một cái, nó sẽ ra lệnh cho toàn bộ chuột luyện kim đến bảo vệ mình…
A, khoan đã… hình như có chỗ nào đó không đúng… Ta quên mất cái gì rồi?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mắt uyên ương nhớ ra, nó còn chưa hỏi được tin tức của đứa trẻ sơ sinh từ trong miệng em gái, em gái vẫn không thể chết!
Nó nhất thời nôn nóng, vội vàng thăm dò nhìn em gái, sau đó chậm chạp phát hiện, sau khi hai tên huyết tộc nam tính kia giả vờ đánh nhau, em gái thật sự dừng lại bất động!
Trong phòng bỗng rơi vào tình trạng yên tĩnh mà ngưng đọng.
Em gái cầm lựu đạn, không biết suy nghĩ gì đó, dù sao cô ta cũng không hề cử động.
Tịch Ca và Rhein không dám nhúc nhích kích thích em gái, cũng không dám bất động kích thích em gái, hắn vẫn duy trì động tác đánh vào ngực Rhein, từng cái từng cái, Tịch Ca cũng hiểu được động tác của mình có bao nhiêu khôi hài.
Hắn lại ngo ngoe rục rịch muốn chửi tục.
Mèo trắng rơi vào trạng thái phân liệt, nó muốn em gái tháo chốt lựu đạn, cho hai ma cà rồng bên cạnh nổ banh xác, lại sợ em gái tháo lựu đạn xong cũng nổ banh xác theo luôn!
Lắc lư giữa hai lựa chọn, một phút đồng hồ đã đến, trên tay em gái lần nữa bốc lên sương trắng.
Đúng lúc này!
Hai người một mèo cùng hành động!
Thấy quả lựu đạn vừa rồi, ba người giờ phút này không dám mặc kệ em gái sử dụng thiên phú nữa, bọn họ hướng về phía em gái cùng một lúc, nhất trí quan điểm: trước tiên giải quyết huyết tộc khó nhằn này đã, sau đó phân thắng bại với bên còn lại!
Tốc độ của Rhein nhanh nhất, cậu vọt tới bên người em gái, không trực tiếp giết chết em gái, mà là bắt lấy đối phương ném về phía Tịch Ca.
Tịch Ca lập tức sử dụng thiên phú.
Nhưng xui xẻo thay, thời gian câm lặng từ trước đến nay vẫn luôn hiệu nghiệm, vào giờ khắc này thế nhưng lại không thể ngăn cản em gái hoàn toàn.
Dừng trong tay Tịch Ca, em gái yếu ớt giãy dụa một cái, sương trắng trong tay cô ta lại lần nữa tan ra, một khẩu súng máy xuất hiện.
Tịch Ca: “…”
Hắn hoàn toàn sụp đổ.
Cô cũng cho tôi thở một chút đi chứ, cứ mỗi phút lại đổi một loại vũ khi mang tính sát thương, muốn mở viện triễn lãm vũ khí đấy à!
Hắn điên cuồng mắng chửi trong lòng, nhận giáo huấn một lần, không bao giờ đặt mình trước họng súng của em gái nữa, hắn dùng lực đẩy em gái, hướng nòng súng liền thay đổi!
Hai tay em gái nắm súng máy lắc lư, súng máy xẹt qua một độ cung giữa không trung, quét qua ba người trong phòng, cuối cùng dừng lại tại vị trí cửa tầng hầm.
Cô ta đứng vững, nổ súng.
Ánh lửa lóa mắt nở bùng lên.
Những phát đạn liên thanh khiến cho pháp trận luyện kim sau cửa nghiêng ngả!
Rồi sau đó, “Oành —— “
Pháp trận bị phá vỡ, cửa lớn rộng mở, con đường le lói ánh sáng xuất hiện trước mắt mọi người!
Đang xem cuộc vui, đợi chờ đại quân luyện kim của mình đẩy lùi Tịch Ca và Rhein, mắt uyên ương không hề phòng bị, viên đạn xuyên qua lỗ tai lông xù, trực tiếp xé lỗ tai nó ra thành mảnh nhỏ.
Tuy rằng sinh vật luyện kim có bị hủy diệt cũng sẽ không gây ra bất cứ tổn thương hoặc đau đớn gì cho người điều khiển sau màn, nhưng viên đạn thình lình sượt quá trước mắt vẫn khiến mắt uyên ương sợ tới mức tè ra quần.
Nó dịch chuyển tức thời, giống như ruồi nhặng không đầu lóe lên vài cái, mới giật mình, chửi ầm lên với em gái: “Đồ đàn bà điên, nhắm kỹ kẻ thù của ngươi đi, đừng có ngộ thương đồng bạn của ngươi!”
Vừa thoát chết, trái tim đang căng ra của Tịch Ca đột nhiên rơi xuống, lúc này hắn mới phát hiện một màng nước tựa như khôi giáp không biết từ khi nào xuất hiện ở vị trí lồng ngực.
Sợ quá, một lời không hợp liền rút súng, tôi cũng đến phục cô.
Tịch Ca lòng còn sợ hãi mà sờ soạng màng nước lạnh lẽo trên ngực, không dám tùy tiện khiêu khích em gái nữa, hắn thừa dịp mắt uyên ương đang mất tập trung tạm thời chưa kịp chỉ huy đàn chuột luyện kim, em gái cũng còn chưa có cơ hội bắn ra phát súng tiếp theo, lập tức xoay người chạy trốn, vừa mới quay đầu, liền đụng phải Rhein.
Rhein vươn tay, đem hai con chuột gần Tịch Ca nhất nắm thành sắt vụn, ném về phía em gái, quấy nhiễu động tác của cô ta!
Đang lúc chiến đấu nguy hiểm, cậu cũng không quên chỉ dẫn Tịch Ca.
Tuy rằng trận chiến này xảy đến bất ngờ, nhưng cậu có đủ tự tin bảo vệ hậu duệ, không để hậu duệ gặp nguy hiểm quá lớn: “Ngươi không nên rời khỏi, chúng ta có thể khống chế được cô ta ở cự ly gần!”
Tịch Ca bắt lấy Rhein: “Khoan đã! Dị năng của tôi không thể làm em gái yên lặng trong thời gian dài được, cậu vừa phải chú ý tình huống của tôi và em gái, vừa muốn phá vỡ kết giới luyện kim trong căn phòng này, con mèo kia tất nhiên sẽ quấy rối, tình hình quá phức tạp, chúng ta đổi sang kế hoạch đơn giản hơn đi!”
Rhein hơi dừng lại.
Đồng thời, em gái lần thứ hai giơ súng về phía Rhein và Tịch Ca.
Tịch Ca có ý tưởng, hắn bắt chước Rhein, mò hai con chuột đang bay giữa không trung, ném về phía em gái!
Lúc này đây, hai con chuột đang vận hành giữa không trung bị hai viên đạn của em gái, “đoàng đoàng” xé tan thành xác pháo.
Trong nháy mắt xác pháo nổ tung, Tịch Ca ôm lấy Rhein, nhảy về phía trước, lăn qua ghế sô pha, một trước một sau ngã nhào trên mặt đất, dừng lại ở trong góc sô pha và bàn trà.
Lưng Rhein vừa đụng phải sàn nhà, Tịch Ca liền rơi trên người cậu, vừa hay bao trùm lên cơ thể cậu, thân mật ôm lấy cậu.
Cậu luống cuống, hai tay nâng lên theo phản xạ, ôm hờ lấy thắt lưng Tịch Ca.
Nhiệt độ thuộc về hậu duệ cuồn cuộn không dứt truyền đến trên người cậu, cái loại nhiệt độ làm ấm cơ thể cậu, xâm nhập vào huyết dịch cậu, đụng chạm trái tim cậu… khiến trái tim đã ngừng đập nhiều năm nhảy lên hoảng hốt.
Cậu phát hiện mình vô cùng yêu thích cảm giác này.
Tịch Ca ấn Rhein xuống đất, thở hổn hển.
Hắn cũng không phát hiện bàn tay đặt trên thắt lưng mình đang cẩn thận cọ xát một chút, hắn hướng Rhein “suỵt” một tiếng, áp vào sô pha dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng một hồi, không có tiếng bước chân của em gái, ngược lại vang lên thanh âm vô cùng khiếp sợ của mắt uyên ương: “Ngươi làm gì? Ngươi đang làm gì đó? Ngươi muốn làm gì!”
Đúng như mình suy nghĩ…
Hắn nhỏ giọng giải thích với Rhein: “Vừa rồi tôi phân tích một chút, chuyện hẳn là thế này. Em gái nửa điên nửa tỉnh, cô ta có thể nghe hiểu tôi nói gì, cũng quyết định muốn giết thuật sư luyện kim. Nhưng đồng thời, lúc cô ta vừa tỉnh lại, cô ta đã quyết định tất cả mọi người ở đây đều phải chết. Nếu tất cả mọi người nhất định phải chết, vậy đương nhiên cho dù tôi hay mắt uyên ương nói gì, cũng không thể khiến cô ta dao động. Ai thuận tay thì giết kẻ đó trước, đơn giản vậy thôi, không có lý do gì phức tạp.”
“Có lẽ sau khi chị cô ta chết, thế giới này chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi.”
Tịch Ca phân tích hành vi của em gái một cách rõ ràng.
Hắn áp lòng bàn tay lên ngực Rhein, chống người lên, nhìn qua sô pha.
Rhein thấy tay hắn đặt ở vị trí trái tim, trầm mặc, cầm cổ tay Tịch Ca, dịch cánh tay của hắn ra, cũng ngồi dậy.
Sô pha không cao không thấp, muốn che lại hai thanh niên cao lớn, vẫn có hơi khó khăn.
Rhein chỉ có thể cong một chân, đặt một tay lên đệm sô pha, dựa vào sô pha ngồi dậy.
Rhein thay đổi tư thế, Tịch Ca đang rướn người lên nhìn trộm cũng thay đổi theo.
Chợt Rhein phát hiện, cậu mở chân ra, Tịch Ca an vị giữa hai chân cậu, tư thế của hai người càng thêm mờ ám…
Rhein: “…”
Hay là, ta dứt khoát ra ngoài quyết đấu với hai nhân vật phản diện kia cho rồi.
Cậu có chút sống không còn gì luyến tiếc mà nghĩ.
Đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên bên tai: “Bì Bì!”
Tịch Ca mở miệng, hắn nhìn thấy rõ tình hình, chỉ ra bên ngoài, lặng lẽ nói với Rhein: “Cậu xem kìa!”
Rhein thuận thế nhìn thoáng qua, cậu ngồi sau sô pha nhìn thấy, em gái quả nhiên chuyển mục tiêu qua đội quân luyện kim và mắt uyên ương, mắt uyên ương đang nổi trận lôi đình, vội vàng chỉ huy chuột luyện kim xoay xung quanh em gái, nhưng mà chuột càng bay, tựa hồ càng dẫn đến sát khí của em gái, hai khẩu súng lục hoạt động hết công suất, tới mức âm thanh không có lấy một lần gián đoạn, cũng không biết lấy đâu ra nhiều đạn như thế.
Tịch Ca tiếp tục nói nhỏ: “Quả nhiên bọn họ đánh nhau, giờ chúng ta tạm thời an toàn…”
Hắn kéo Rhein, ngón tay chỉ về nơi em gái từng nằm.
Nơi đó, vật dụng vẫn còn lộn xộn bày trên đất, từ máy chiếu phim, quan tài, tường gỗ rơi rớt vân vân.
Hai người mười phần ăn ý, đạp sô pha đến vị trí máy chiếu, cũng nương theo một điểm mù sau tay vịn sô pha, đi theo nó trốn đến vị trí bức tường gỗ.
Sau đó hai người lại dựng tường gỗ lên, đem thảm lông phủ trên sô pha treo lên vị trí không có tường gỗ, rồi dùng quan tài của em gái ngăn sau cái sô pha.
Làm xong hết thảy, một không gian độc lập với chiến trường đã hình thành, hai người thả lỏng không ít.
Tịch Ca nói: “Lúc nãy giao chiến tôi có chú ý đến, em gái đúng là yêu chị gái thật lòng. Dưới tình huống như vậy, vẫn theo bản năng bảo vệ vật dụng của chị gái, sô pha, hoa khô và áo len, cô ta sẽ không chạm vào lấy một lần.”
Hắn nghỉ ngơi một hơi, tiếp tục nói: “Nhưng chúng ta cũng không thể thả lỏng cảnh giác, dù sao chẳng ai biết cô ta sẽ nổi điên khi nào!”
Rhein bình tĩnh đáp: “Chúng ta cũng có thể ra ngoài lần lượt chế phục em gái và con mèo đó, chờ đợi có lẽ sẽ khiến tình hình càng tệ.”
Tịch Ca cũng bình tĩnh: “Nhưng nhìn bằng mắt thường có thể thấy hai nhân vật phản diện đang nội chiến, để bọn họ đánh đến ngươi chết ta sống, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, chẳng phải cảnh đẹp ý vui?”
Một câu uy lực mười phần.
Rhein bị Tịch Ca thuyết phục.
Cậu và Tịch Ca trốn trong góc, lẳng lặng quan sát tình huống bên ngoài.
Khác với không gian tách biệt bên này, em gái và mắt uyên đang chiến đấu đến hồi gay cấn!
Tốc độ của em gái rất nhanh, súng ống trong tay tốc độ càng nhanh, trong tiếng vang “Đoàng đoàng đoàng”, viên đạn như nước lũ đều trút xuống đàn chuột luyện kim của mắt uyên ương, từng con từng con bị em gái bắn rớt.
Thế cục thay đổi đột ngột, mắt uyên ương gần như hỏng mất: “Đồ đàn bà điên này đàn bà điên…” Nó rống to về phía Tịch Ca và Rhein đang trốn sau sô pha, “Ta bảo các ngươi cứu cô ta ra khỏi ác mộng là để làm cô ta tỉnh táo lại! Các ngươi lừa ta, nhìn tình huống bây giờ đi, cô ta rõ ràng càng điên rồi!”
Hai người mới không thèm để ý tới tiếng rống của nhân vật phản diện đâu.
Đang nhàn rỗi, Tịch Ca và Rhein phân tích năng lực của em gái: “Tôi quan sát thấy vũ khí trong tay cô ta, hai khẩu súng lục kia là kiểu cũ, tôi nghĩ cô ta có thể đem những đồ vật trong mơ hóa thành thực thể, nhưng thời gian duy trì không lâu, có lẽ chỉ một phút đồng hồ —— cũng chính là thời gian kể từ khi lưỡi hái xuất hiện đến khi biến mất. Lúc lưỡi hái xuất hiện, tôi còn chưa để bụng, cảm thấy năng lực này thật vứt đi, nhưng ngay sau đó súng lục xuất hiện. Đây là một loại năng lực triệu hồi rất đáng sợ, phải biết trong mơ có quân doanh, trong quân doanh có rất nhiều vũ khí, cái khác không nói, nhưng nếu em gái triệu hồi ra một quả lựu đạn…”
Hắn vừa nói đến đây, trong cuộc chiến phía trước, hai khẩu súng lục trong tay em gái lại biến mất, sương trắng xuất hiện, ngay khi sương trắng hoàn toàn tan biến, một quả lựu đạn màu xanh lục nằm trong tay em gái!
Hai người: Đờ… đờ mờ?!
Không chỉ Tịch Ca cùng Rhein cứng đờ, cho dù là cái người đang thao túng mắt uyên ương không có mặt tại hiện trường cũng tê rần toàn thân, nó giống Tịch Ca cùng Rhein, nhất thời không dám chọc tức em gái.
Nó lui ra phía sau hai bước, chậm rãi ngồi xổm xuống, dịch từng bước, chậm chạp lui xuống dưới bàn trà. Trong lúc dịch về phía bàn trà, nó nham hiểm chỉ huy chuột luyện kim, vạch ra một đường trên thảm sô pha bên cạnh tường gỗ, làm bại lộ Tịch Ca và Rhein đang đứng phía sau!
Sau khi thảm sô pha bị xé rách, Tịch Ca và Rhein mặt đối mặt với em gái.
Đôi đồng tử của em gái co rút lại một chút, cổ tay vẽ ra một độ cong rất nhỏ, không đợi cô ta làm động tác tiếp theo, Tịch Ca bỗng nhiên ra tay!
Dưới trạng thái khẩn trương cao độ, Tịch Ca làm một hành động vô cùng hoang đường, nắm đấm của hắn hướng về phía Rhein, thoắt cái đã đánh được hai ba phát, tôi đánh tôi đánh tôi đánh đánh đánh.
Hắn gào lên với em gái: “Chúng tôi cũng đang đánh nhau, cô đánh của cô đi, chúng tôi đánh của chúng tôi, không can thiệp vào chuyện của nhau!”
Mắt uyên ương trốn dưới sô pha thiếu chút nữa cười ngất, nó không dám lên tiếng, chỉ có thể điên cuồng mỉa mai: ha ha ha các ngươi sợ đến ngu luôn rồi à, nữ huyết tộc này bị điên chứ đâu có bị ngốc, các ngươi tưởng rằng động tác như vậy có thể lừa được cô ta ư?
Nó lẳng lặng chờ đợi em gái kéo chốt lựu đạn, nó đã chuẩn bị xong, chỉ cần em gái kéo chốt một cái, nó sẽ ra lệnh cho toàn bộ chuột luyện kim đến bảo vệ mình…
A, khoan đã… hình như có chỗ nào đó không đúng… Ta quên mất cái gì rồi?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mắt uyên ương nhớ ra, nó còn chưa hỏi được tin tức của đứa trẻ sơ sinh từ trong miệng em gái, em gái vẫn không thể chết!
Nó nhất thời nôn nóng, vội vàng thăm dò nhìn em gái, sau đó chậm chạp phát hiện, sau khi hai tên huyết tộc nam tính kia giả vờ đánh nhau, em gái thật sự dừng lại bất động!
Trong phòng bỗng rơi vào tình trạng yên tĩnh mà ngưng đọng.
Em gái cầm lựu đạn, không biết suy nghĩ gì đó, dù sao cô ta cũng không hề cử động.
Tịch Ca và Rhein không dám nhúc nhích kích thích em gái, cũng không dám bất động kích thích em gái, hắn vẫn duy trì động tác đánh vào ngực Rhein, từng cái từng cái, Tịch Ca cũng hiểu được động tác của mình có bao nhiêu khôi hài.
Hắn lại ngo ngoe rục rịch muốn chửi tục.
Mèo trắng rơi vào trạng thái phân liệt, nó muốn em gái tháo chốt lựu đạn, cho hai ma cà rồng bên cạnh nổ banh xác, lại sợ em gái tháo lựu đạn xong cũng nổ banh xác theo luôn!
Lắc lư giữa hai lựa chọn, một phút đồng hồ đã đến, trên tay em gái lần nữa bốc lên sương trắng.
Đúng lúc này!
Hai người một mèo cùng hành động!
Thấy quả lựu đạn vừa rồi, ba người giờ phút này không dám mặc kệ em gái sử dụng thiên phú nữa, bọn họ hướng về phía em gái cùng một lúc, nhất trí quan điểm: trước tiên giải quyết huyết tộc khó nhằn này đã, sau đó phân thắng bại với bên còn lại!
Tốc độ của Rhein nhanh nhất, cậu vọt tới bên người em gái, không trực tiếp giết chết em gái, mà là bắt lấy đối phương ném về phía Tịch Ca.
Tịch Ca lập tức sử dụng thiên phú.
Nhưng xui xẻo thay, thời gian câm lặng từ trước đến nay vẫn luôn hiệu nghiệm, vào giờ khắc này thế nhưng lại không thể ngăn cản em gái hoàn toàn.
Dừng trong tay Tịch Ca, em gái yếu ớt giãy dụa một cái, sương trắng trong tay cô ta lại lần nữa tan ra, một khẩu súng máy xuất hiện.
Tịch Ca: “…”
Hắn hoàn toàn sụp đổ.
Cô cũng cho tôi thở một chút đi chứ, cứ mỗi phút lại đổi một loại vũ khi mang tính sát thương, muốn mở viện triễn lãm vũ khí đấy à!
Hắn điên cuồng mắng chửi trong lòng, nhận giáo huấn một lần, không bao giờ đặt mình trước họng súng của em gái nữa, hắn dùng lực đẩy em gái, hướng nòng súng liền thay đổi!
Hai tay em gái nắm súng máy lắc lư, súng máy xẹt qua một độ cung giữa không trung, quét qua ba người trong phòng, cuối cùng dừng lại tại vị trí cửa tầng hầm.
Cô ta đứng vững, nổ súng.
Ánh lửa lóa mắt nở bùng lên.
Những phát đạn liên thanh khiến cho pháp trận luyện kim sau cửa nghiêng ngả!
Rồi sau đó, “Oành —— “
Pháp trận bị phá vỡ, cửa lớn rộng mở, con đường le lói ánh sáng xuất hiện trước mắt mọi người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.