Nguyện Nếu Có Kiếp Sau

Chương 8

Ô Ngang Vi Vương

15/02/2023

8.

Sau ngày hôm đó, ta thường xuyên ở Phụ quốc công phủ gặp mặt Thẩm đại nhân. Thật là khiến người ta phải thốt lên “oan gia ngõ hẹp”. Ngẫu nhiên, hắn sẽ đưa cho ta mứt quả hoặc điểm tâm. Khi ta uyển chuyển từ chối, hắn chỉ cười trêu chọc ta “Ăn đi, những thứ này đầu là sính lễ Phụ quốc công cho ngươi, ngươi không cần thay hắn tiết kiệm.” Sau đó đợi ta đỏ mặt chạy trối ch.ết, hắn mới ở sau lưng ta cười vui vẻ. Thế là, ta đã học được chút giảo hoạt. Hôm nay không cần đợi hắn mở miệng, ta rất tự giác cầm luôn hộp điểm tâm trong tay hắn, nói câu đa tạ rồi tiêu sái rời đi.

Trên đường, còn đụng mặt Lý Cẩn, có lẽ là đến thăm hỏi lão thái quân. A tỷ ở ngay bên cạnh hắn, từ sau khi thánh chỉ tứ hôn được ban xuống, mấy thứ trâm cài y phục của tỷ ấy xa hoa lên không ít, cùng Lý Cẩn đứng một chỗ, quả là sánh đôi.

Tỷ ấy cười dịu dàng “... Hôm qua đi An Quốc Tự dâng hương, ta có xin cho điện hạ một tấm bùa bình an, thuận tiện cầu cho con đường làm quan của bá phụ vạn sự hanh thông.”

Lý Cẩn gật đầu đáp “Nàng có tâm rồi.” Nhìn hắn khí sắc không tồi, xem ra bá phụ chăm sóc hắn rất tốt. Lúc này, a tỷ đề cập tới đường làm quan thuận lợi, càng có chút ý tứ ám thị “Dù gì cũng là bá phụ nuôi ta trưởng thành, chuyện ta có thể làm cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt như này thôi.” Nói xong, tỷ ấy quay đầu nhìn ta, nụ cười thoáng chốc cứng lại. Mấy ngày nay tỷ ấy tất bật chạy qua chạy lại An Quốc Tự, ta còn tưởng là tỷ ấy vì cha mẹ cầu phúc, mong họ an nghỉ nơi chín suối. Hóa ra, là vì tiền đồ của bá phụ …

Ta cắn chặt răng, cụp mắt tỏ ý nhường đường, lại không ngờ tới Lý Cẩn cũng dừng lại. Sắc mặt hắn vô cùng khó coi, vừa nhìn là biết lại chuẩn bị mở miệng mắng ta “Cô còn đang nói sao ngươi rời đi rất dứt khoát, hóa ra là tìm được cành cao, nhìn không vừa mắt Đông cung rồi.”

Lòng ta thầm mắng, ta nào dám coi thường Đông cung, ta là đang nhìn hắn không thuận mắt. Đến cuối cùng cũng là không nói ra lời, ta cũng miễn được việc lãng phí nước bọt.

Lý Cẩn tâm tình không vui, tầm mắt không biết làm sao lại chạy đến hộp điểm tâm trên tay ta. Hắn tiếp tục mở miệng “Ngươi thật to gan, cống phẩm Thánh thượng ban tặng cũng dám trộm?”

Ta nắm chặt tay, tức đến bật cười “Làm sao, lẽ nào ta không xứng được người khác quan tâm? Lẽ nào ta chỉ là con chuột trong xó nhà, muốn thứ đồ gì tốt cũng phải đi trộm đi cướp sao?”

Vẻ mặt hắn ngơ ra, họ nhẹ, thả chậm tốc độ nói “Cô, ý Cô không phải như vậy. Cống phẩm Thánh thượng ban tặng, cho dù là người bên cạnh đưa ngươi, ngươi cũng không nên lấy, miễn lại sinh thêm phiền phức.”



Lời này mà để người không biết chuyện nghe được, có khi lại nhầm tưởng rằng hắn thật sự quan tâm ta. Ta nhịn không được cười lạnh.

A tỷ bước lên trước, nháy mắt với ta “Dung Nguyệt, còn không mau đa tạ điện hạ chỉ bảo. Thứ đồ này vẫn là giao cho a tỷ đi, a tỷ thay muội trả lại.” Nói rồi, a tỷ nhanh chóng đưa tay ra phủ lên bàn tay đang cầm hộp của ta.

“A tỷ, chuyện của ta không cần tỷ thay ta làm chủ.” Ta ôm một bụng tức, dùng sức giật tay ra, nhưng không ngờ tới a tỷ đột nhiên buông tay, khiến ta bất ngờ ngã ra sau. Ta ngã thì không vấn đề gì, nhưng hộp điểm tâm ngự bạn nếu vỡ rồi, thì ta cũng khó tránh một trận đau đớn. Ta đưa tay đỡ cái hộp trong tiềm thức, bàn tay xây xát đập xuống đất, cái hộp cũng bị vỡ vài góc.

“Dung Nguyệt, muội, sao muội lại không cẩn thận vậy?” Hình như a tỷ vừa cười, đợi ta nhìn lại tử tế, vẻ lo lắng trên mặt tỷ ấy thật không giống như đang giả trang. “Điện hạ, Dung Nguyệt muội ấy không hiểu chuyện, xin ngài nương tay …”

Tỷ ấy còn chưa nói xong, Lý Cẩn đã đi đến trước mặt ta, khí thế hung hãn, khiến ta hiểu lầm rằng hắn lại định đá vào chân ta. Ta nhanh chóng nhắm mắt lại chờ đợi đau đớn, lại bị hắn kéo lên khỏi mặt đất, kéo vào lòng hắn.

Hơi thở nóng hổi phả vào mặt ta, Lý Cẩn trừng mắt dạy dỗ ta “Mấy miếng điểm tâm rách nát vỡ rồi thì vỡ thôi, quan tâm nó làm gì?”

Ban nãy không phải nói điểm tâm Thánh thượng bạn quý giá vô ngần, giờ lại biến thành mấy miếng điểm tâm rách nát. Hắn giữ tay ta kiểm tra. Trong hoảng hốt, ta nhớ lại ngày hôm đó, hắn cũng đối với a tỷ dịu dàng như thế.

Nói không tức giận chính là nói dối.

Tức giận vì hắn thay đổi thất thường, tức giận vì hắn lúc này lúc khác.

Nhưng tức giận là tức giận. Ban nãy, trong lúc hoảng hốt, ta bắt lấy cổ tay hắn, phát hiện mạch đập bất thường. Ta nắm chặt cổ tay hắn, hắn cũng nhận ra mình mất bình tĩnh, bèn khẩn trương rút tay ra, mắng ta “Nam nữ khác biệt, Cô thấy ngươi đây là bị sắc dụ dỗ đến mất hồn rồi!” Hắn quay mặt nói nói với a tỷ “Nàng ta không hiểu tình cảm của nàng, sau này nàng cũng bớt quản nàng ta lại, rồi nàng ta cũng sẽ có lúc ngã đau nhớ kỹ thôi.” Sau đó, hắn vung tay áo bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nguyện Nếu Có Kiếp Sau

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook