Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Chương 32: Người đàn ông phá hư

Cô Hồng

10/07/2014

“Nha! Các người nói không sai, bảo đao chưa già a ~” Thiết Tây Á cười duyên vỗ tay vài cái, không chút nào keo kiệt mà vỗ tay cho màn dã thú cứu mỹ nhân vừa rồi.

“Tốt nhất đừng để Lucifer nghe thấy có người nói anh ấy già!” Đoạn Thụy nhẹ giọng nói với Thiết Tây Á.

“Không cho nói cũng không che giấu được thực tế anh ấy đã là một người đàn ông già! Đứng ở bên cạnh Diêu Diêu ai dám nói bản thân mình con trẻ a?!” Diêu Diêu có một khuôn mặt trắng nõn ngây thơ, thân thể nhỏ xinh, với ánh mắt nhìn phụ nữ đã nhiều năm của cô, chỉ cần qua vài năm nữa cô ấy tuyệt đối sẽ nẩy nở thành phần tử hại nước hại dân. Quan sát thế trận đêm nay, chậc chậc chậc… Hiện tại cô có thể đồng cảm với lão đại, đúng là nên giám sát chặt chẽ một chút.

“Cô đi đâu? Không phải không muốn can thiệp sao?” Đoạn Thụy theo sát đằng sau Thiết Tây Á, người phụ nữ này so với người trên sàn kia lại càng không bớt lo.

“Tiên sinh, hiện tại đây là nơi tôi quản lý, được chứ? Con người lão đại luôn thích sự toàn vẹn, nếu anh ấy đã phất ống tay áo rời đi, dù sao ở nơi này tôi cũng là quản lý trên danh nghĩa của lão đại nên cũng phải đi thu thập một chút tàn cục đi!” Thiết Tây Á ôm tay vừa đi vừa oán giận, “Diêu Diêu nói quả nhiên rất đúng, lưu manh có võ ai cũng không ngăn được! Gây cho tôi nhiều phiền toái như vậy!” Hô… Cục diện rối rắm này, Thiết Tây Á nhìn mấy tên vẫn nằm rên rỉ trên mặt đất còn có một cái bàn đầy mảnh thủy tinh nhỏ, nên xử lý như thế nào mới tốt đây? Theo tính cách của Lucifer, hẳn là sẽ không khinh địch như vậy, cũng không bỏ qua cho những tên hỗn đản thích động thủ trên đầu thái tuế đi? Đau đầu, đau đầu…

“?! Cô… Cô nói cái gì? Lưu manh… Cái gì?” Đoạn Thụy kinh ngạc sửng sốt, “lưu manh” trong miệng người phụ nữ này vừa nói là… Lucifer?!

“Lưu manh có võ, ai cũng không ngăn được!” Thiết Tây Á bám vào bên tai Đoạn Thụy nhẹ nhàng thổi khí, cứ một chữ một chữ lại tăng thêm ngữ khí mà nói lại một lần, sau đó tiếp tục đi về phía trước, ” Đó là tổng kết của cô bạn giá nhỏ của lão đại!”

“…” Hương hoa hồng tràn đầy mũi, một trận ấm áp tê ngứa bắt đầu từ bên tai, sau đó khuếch tán đến toàn thân, Đoạn Thụy giờ phút này đã không còn năng lực khống chế phản ứng của chính mình.

“Á tỷ!” A Toàn, phụ trách quản lí các biến cố của Link cung kính gọi một tiếng, vẻ mặt sợ hãi. Có khách gây chuyện ở đây, hắn cũng khó thoát khỏi liên lụy, “Mấy người này nên xử lý như thế nào? Còn có… Người vừa rồi… Muốn hay không giáo huấn một chút?” A Toàn cao lớn với bộ tây trang đen, chột dạ hỏi.

“Giáo huấn? A!” Thiết Tây Á giận dữ cười ra tiếng, đứa nhỏ này có phải hay không bị thiểu năng? “Cậu có biết người vừa rồi là ai không? Còn muốn giáo huấn?! Mấy người này…” Thiết Tây Á ánh mắt ma mị như tơ, chuyển hướng nhìn đến người đàn ông phía sau.

“Trước hết, cứ để Lucifer tự mình xử lý đi.” Đoạn Thụy lạnh giọng nói. Anh ở trên lầu thấy các động tác của Lucifer rất rõ ràng, tuy nói toàn là những chiêu tàn nhẫn đánh thẳng vào điểm trọng yếu, nhưng là ở thời điểm chạm đến trên người đối phương lại thu bớt lực đạo, đại khái chỉ dùng đến sáu phần lực đạo chân chính để công kích. Thực rõ ràng, cố kỵ là cô bạn gái nhỏ mà anh bảo vệ ở sau người, sợ xuống tay quá mạnh dẫn tới đổ máu sẽ dọa đến cô ấy. Bất quá… Món khai vị cũng không chỉ đơn giản như vậy, không phải chỉ đơn giản bẻ gãy hai tay như vậy đi? Sự tình khẳng định còn chưa kết thúc… Trên mặt Đoạn Thụy lộ ra một chút mỉm cười nhìn tựa như vô hại, anh thực chờ mong món chính kế tiếp là gì.

A Toàn nhìn theo mắt Đoạn Thụy, Người đàn ông tuấn tú có bộ dạng thư sinh này vẻ mặt lại lãnh khốc hẳn là người đàn ông của Á tỷ … đi?! Xem ra Á tỷ hẳn là thực sủng hắn. Lại ngẩng đầu nhìn theo mắt Thiết Tây Á, sắc mặt do dự, không biết nên hay không nghe theo lời của người đàn ông này.

“Làm theo!” Thiết Tây Á đột nhiên buộc chặt ngữ khí, thập phần quái dị.

“Vâng!” Á tỷ quả nhiên thực sủng hắn, không nghĩ tới thế nhưng sẽ nghe lời hắn.



“Mày buông! Mẹ nó, buông ra! Mẹ nó, mày biết lão tử là ai không? @##¥%…” Chu thiếu kéo theo cánh tay mềm nhũn kêu gào, hắn không biết chính mình chơi bời lêu lổng nhiều ngày giờ đã đến ngày lành cuối cùng, còn muốn liên lụy đến người cha già của hắn cùng với giang sơn mà cha hắn vất vả gây dựng.

A Toàn dẫn vài người vào mang bọn tàn binh bại tướng đi ra ngoài, tiếng chửi bậy dần dần đi xa.

“Ha ha ha…” Thiết Tây Á ngồi ở bên quầy bar trong phòng cười đến cả người run rẩy, “Ôi uy, tiểu Hạo Hạo, cậu thực nên theo tôi cùng ở đó xem biểu tình của A Toàn, ánh mắt của cậu ấy nhìn A Thụy, ha ha ha…” Vừa nghĩ lại, lại thêm một trận cười to không khống chế được.

“Ánh mắt thế nào?” Tề Hạo bị gợi lên hứng thú, hưng trí bừng bừng truy vấn, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt âm trầm của Đoạn Thụy đang bay tới.

“Rõ ràng đem A Thụy trở thành nam sinh 18 tuổi! Ha ha ha… Biểu tình kia, ân… Chỉ có thể hiểu mà không diễn đạt được bằng lời!” Thiết Tây Á, Đoạn Thụy, Á Bá còn có Tề Hạo đều được phân công quản lý các phương diện không giống nhau, bình thường cùng xuất hiện là rất rất ít, thuộc hạ không biết cũng thực bình thường, bất quá biểu tình của A Toàn thật là quá… Ách… Không có cách nào hình dung được, tóm lại thật sự là quá phấn khích.

“Ân, chỉ có thể đổ thừa vì vẻ ngoài của A Thụy quá thư sinh và tràn đầy sức sống!! Khó trách A Toàn lại nghĩ như vậy.” Tề Hạo một tay ôm đầu, ỷ vào trên quầy bar khẽ tựa lên vai Thiết Tây Á, lén lút bỏ đá xuống giếng. “Cô nói do mặt của A Thụy, hay là do phía dưới? Vấn đề phức tạp này tôi đã nghĩ rất lâu! … Cô làm sao vậy?”

Thiết Tây Á cảm thấy Tề Hạo thời điểm hiện tại so với A Toàn còn thiểu năng hơn, cô nháy mắt một cái để Tề Hạo sáng tỏ, cậu ta còn hỏi chính mình làm sao vậy?! Con chuột nhỏ này, cậu tự cầu nhiều phúc đi.

“A! Thụy ca, ha ha, Thụy ca mời ngồi, em qua bên kia gặp Á Bá một chút.” Cánh tay Đoạn Thụy vừa nhấc lên, “bá” một tiếng sắc mặt Tề Hạo lập tức trở nên trắng bệch, xong rồi, sấm nổ rồi!

“Đến, ca đêm nay khiến cho ngươi có biết vấn đề của lão tử rốt cuộc là trên hay là dưới!” Ngữ khí của Đoạn Thụy lạnh đến thấu xương, làm Tề Hạo không thể đi lên phía trước. Đàn ông trưởng thành còn mang khuôn mặt như vậy là điểm yếu của anh, anh đã tận lực không chút thay đổi làm vẻ mặt xơ xác tiêu điều, nhưng là còn có người cố tình lôi vấn đề này ra làm đề tài để nói chuyện!

“Thiết Tây Á, cô là người phá hư… A! Ca, ngừng ngừng ngừng! … A! Thiết Tây Á cứu tôi a.” Tề Hạo kêu thảm thiết không ngừng, nhưng cũng là cố ý khuếch đại tình hình, thân thủ của anh cũng không tệ.

“Tiểu Hạo Hạo, cố lên! Ở trong lòng tỷ luôn hiểu cho cậu!” Thiết Tây Á nở nụ cười phát ra từ nội tâm. A Thụy… Bọn họ quen biết đã nhiều năm, A Thụy hướng đến độc lai độc vãng (một mình đi về, ý nói luôn thích một mình), quái gở hướng nội, chỉ thích chơi với súng ống lạnh như băng, cho tới bây giờ cô chưa từng thấy bên người anh xuất hiện người phụ nữ nào, hơn nữa diện mạo của anh lại quá âm nhu, làm cho cô luôn cho rằng anh thật sự không thích phụ nữ. Không ngờ rằng anh chính là luôn luôn vì một người phụ nữ mà quay đầu nhìn, mà hành động ở Bắc Mỹ làm cho cô hiểu, nguyên lai người phụ nữ hạnh phúc kia lại là chính mình!!

Nhìn hai người đàn ông giống như hai đứa nhỏ đang đùa giỡn nhau, Thiết Tây Á đột nhiên phát hiện không khí ồn ào náo động này dường như cũng không quá tệ như trong tưởng tượng của cô, hiện tại cô lại cảm thấy thực phong phú, thực yên ổn. Linh hồn phiêu bạc của cô rốt cục cũng tìm được nơi có thể dừng, thật tốt. Hạnh phúc ngập trong lòng giống như muốn tràn ra ngoài, lần đầu tiên có cảm giác muốn khóc, vì hạnh phúc mà muốn khóc…

So với việc náo nhiệt bên này, Cố Dịch Huân cùng Lộ Diêu ở một bên rõ ràng trầm tĩnh hơn nhiều. Cố Dịch Huân một câu cũng chưa nói, chính là đem Lộ Diêu ôm vào trong ngực giúp cô uống nước trái cây.

“Không uống , ” Thanh âm của Lộ Diêu còn mang theo chút giọng mũi, kéo bàn tay to của Cố Dịch Huân, cô đặt ly nước trong tay xuống.”Ngô, Dịch Huân ca ca, thực xin lỗi.” Thời điểm Cố Dịch Huân giúp cô uống nước trái cây, cô liền chú ý tới miệng vết thương trên tay anh, tuy rằng cô học văn, nhưng cũng biết một chút những phía cạnh khác, anh, vừa rồi anh dùng sức đánh mấy tên lưu manh kia, tay nhất định rất đau. “Đau không?” Lộ Diêu cầm tay Cố Dịch Huân, hướng tới chỗ bị thương nhẹ nhàng thổi thổi.

Cố Dịch Huân thực hưởng thụ sự thuận theo của Lộ Diêu, thân thiết hôn lên ánh mắt ướt sũng của cô, “Em ngoan, anh sẽ không đau.” Thanh âm nặng nề nói lời tâm tình. Nghe được những lời lẽ bẩn thủi của mấy tên đàn ông kia, ước số lượng máu trào ngược trong cơ thể anh bùng nổ, thực sự muốn phế luôn mấy tên kia, chính là… Nhìn nhìn cô gái nhỏ trong lòng, vẫn là áp chế lại sự xúc động.



Lộ Diêu chột dạ, ngượng ngùng cúi đầu.

Lúc này ác chiến bên kia cũng đã được một lúc nên tạm ngừng, Tề Hạo khập khiễng đi sau Đoạn Thụy và Thiết Tây Á, đang đi tới.

“Bị dọa sao?” Thiết Tây Á đùa với Lộ Diêu ở trong lòng Cố Dịch Huân, “Bây giờ còn dám chạy loạn không?”

Lộ Diêu bĩu môi lắc đầu, nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, không tự giác lại rụt người sâu vào trong lòng Cố Dịch Huân. Nghĩ lại thật sự rất sợ, may mắn là anh ở đây. Người đàn ông trước mắt này giống như thiên thần không có gì là không làm được, luôn ở thời điểm cô cần nhất sẽ xuất hiện ở bên người cô, có thể lẳng lặng để cô dựa vào, anh rộng lớn như biển luôn bao dung mọi hỉ giận bi hoan (mừng, giận, bi thương, vui) của cô, tùy hứng để cô nghịch ngợm, giống như dùng sự yên tĩnh của bóng đêm để cất giấu cô cùng những tâm sự của anh không cho người ngoài biết, để bản thân cô cái gì cũng không cần lo lắng…

“Lão đại, lần này coi như anh giận dữ vì hồng nhan nha? Ai, mấy đòn vừa rồi thật đẹp!” Tề Hạo tuy rằng bị đánh, nhưng cảm xúc thoạt nhìn lại cao thêm vài phần, vô cùng vui vẻ khoa tay múa chân biểu diễn lại mấy chiêu vừa rồi của Cố Dịch Huân.

“Muốn học? Đến, lão tử mang mấy chiêu vừa rồi của lão đại dạy cho cậu.” Đoạn Thụy giống như đang xác minh Tề Hạo chịu chưa đủ, thanh âm nghe qua còn thấp hơn vài phần so với bình thường, còn cố ý mang theo một tia khinh bỉ, dắt Tề Hạo tiếp tục đi thao luyện.

“Em ngồi đây một chút, anh lập tức quay lại đưa em trở về, ân?” Cố Dịch Huân ngữ khí mềm nhẹ dặn Lộ Diêu. Nhìn đến Lộ Diêu gật đầu, liền đứng dậy dùng ánh mắt ý bảo Thiết Tây Á, hai người cùng đi đến bên cửa sổ.

“Sorry, ở chỗ của em lại để xảy ra chuyện này. Người đã đem ra ngoài, anh muốn xử lý như thế nào.” Cho dù đã rất quen, nhưng Thiết Tây Á khi đối mặt với Cố Dịch Huân vẫn có chút nhút nhát, huống chi chuyện hôm nay cũng là do cô quản lý không tốt.

“Không cần tự trách. Người cứ thả trước, không cần làm quá lớn, còn có tra bối cảnh của hắn, tôi không muốn nhìn thấy hắn và bất cứ người nào trong gia tộc hắn ở thành phố S.” Anh đã tính chậu vàng rửa tay, nên không nghĩ biến chuyện thành quá mức nghiêm trọng giống như trước.

? Nhân từ như vậy! Thiết Tây Á lúc này còn chưa biết suy nghĩ của Cố Dịch Huân, chỉ cảm thấy kỳ quái. “Vâng, em đã biết.”

Không lâu sau, Lộ Diêu trong một lần nói chuyện phiếm với Thiết Tây Á mà biết được, cái tên đàn ông đáng khinh tự xưng là Chu thiếu giỏi giang huy hoàng kia, bất quá là hậu duệ của công ty sản xuất đồ dùng gia dụng lâu đời ở thành phố S, nhưng gần đây do kinh doanh không tốt cùng với xí nghiệp bị thâu tóm, nên đã tuyên bố phá sản, sau đó toàn bộ Chu gia cũng rời thành phố S. Lộ Diêu cúi đầu dùng ngón chân cũng biết lí do vì sao! Anh phá hủy cả một công ty lâu đời chỉ để bù lại ủy khuất của cô, thật sự là người đàn ông phá hư, bất quá, cô thích!!

“Á Bá đâu?” Cố Dịch Huân nhìn chung quanh một vòng không thấy Á Bá, không khỏi hỏi một câu.

“Có thể là đi về trước rồi, lúc mới trở lại đã không nhìn thấy. Người này gần đây rất âm trầm, không biết lại cân nhắc cái gì.”

“Ân.” Nên nói đều nói xong rồi, Cố Dịch Huân xoay người đi hướng về chỗ cô gái nhỏ của anh, “Về nhà.” Cùng mọi người chào hỏi qua, dắt tay Lộ Diêu rồi đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook