Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 11: Ta Đến Mượn Đồ

natsudragneellls

28/01/2019

Thái Âm Cốc lúc này, trong 1 toà trang viên, Doanh Thiên an toạ ngồi đó. Đối diện là Ma Âm cùng chư vị trưởng lão. Dâng lên trà ngon sau đó đều là thành thật ngồi đó. Không ai nói câu nào, bầu không khí có chút nặng nề.

Cũng phải thôi, đối diện 1 cái thực lực khủng bố giết mấy vạn người như giết mấy vạn con kiến thì ai mà k sợ hãi. Ma Âm lúc này cũng là âm thầm may mắn, nghĩ tới lần trước nàng thế nhưng là dám tới tìm hắn cảnh báo cũng thật là buồn cười, lại còn nghĩ hắn có mưu đồ không tốt vs Thái Âm Cốc. Lấy hắn thực lực căn bản k cần mưu đồ. Trực tiếp xông vào Thái Âm Cốc đoạt liền được, về phần Linh Phi sau khi dâng trà cho hắn liền thành thật đứng ở đó. Nội tâm nàng hiện tại là sợ hãi và thầm thấy mình quá may mắn, nếu lúc trước thật chọc giận hắn thì có lẽ nàng hiện tại đã là 1 nắm huyết vụ cũng k chừng. Cũng đừng nghĩ hắn sẽ để ý nàng chút nhan sắc này mà thương hoa tiếc ngọc. Thật chọc giận hắn thì là tiên nữ cũng như vậy bị hắn bóp chết.

Doanh Thiên uống xong 1 chén trà. Sau đó là trực tiếp với lấy ấm trà liền tu ực ực.

“Ân, trà ngon” Doanh Thiên nhấm nháp.

Sau đó hắn tiếp tục nói “Đưa ta đi gặp nàng”

Ma Âm nội tâm chợt nhảy 1 cái liền thận trọng hỏi lại “Ai”

Doanh Thiên mỉm cười k đáp, chỉ là tiếp tục uống trà. Ma Âm cũng là k biết nên làm thế nào thì đúng lúc này có 1 thanh âm truyền vào trong sảnh “Đưa tôn giá tới gặp ta”

Ma Âm nghĩ cũng k nghĩ liền lập tức mời Doanh Thiên rời bước theo mình. Đi qua Thái Âm Cốc lúc này trong cốc hiện lên 1 mảnh vắng vẻ. Chỉ có lại mấy người đệ tử còn đang dọn dẹp. Hiển nhiên ban nãy nàng cố ý đặt ra quyết đấu là để đệ tử trong cốc đi theo thông đạo bí mật mà rời đi nơi này. Khi đó nàng căn bản là biết Thái Âm cốc khó qua 1 kiếp này. Không nghĩ tới là Doanh Thiên lại xuất hiện hoá giải 1 kiếp này.

Đi sâu vào Thái Âm cốc liền xuất hiện 1 hang động, Động sâu tới mấy ngàn trượng, hơn nữa trong động phát ra 1 cỗ hàn khí mang theo chút âm tà. Doanh Thiên nhìn 1 lát rồi mỉm cười bước vào động. Trên vách động có ẩn lấy nhiều Thái Âm thạch. Càng đi sâu vào trong Thái Âm thạch xuất hiện càng nhiều và hàn khí cũng ngày càng lạnh. Nguyệt Nhi theo sau Doanh Thiên cũng có chút chịu k nổi liền nói “Sư Tôn, đệ tử lạnh quá”

Doanh Thiên k ngoảnh lại chỉ là vừa bước vừa nói “Hàn khí này phù hợp cho ngươi luyện thể, 1 chút hàn khí như vậy đều k chịu đc thì ngươi cũng k cần đi theo ta nữa”

Nguyệt Nhi chỉ là ngân ngấn nước mắt sau đó trên mặt hiện lên 1 vẻ kiên định liền cắn răng tiếp tục bước theo. Ma Âm và Linh Phi nhìn thấy màn này cũng k biết nên nói gì. Nguyệt Nhi dù sao cũng chỉ 6 tuổi, có nhất thiết như vậy nghiêm khắc hay không.

Cuối động là 1 cái rộng lớn động phủ, bước đến đây liền trông thấy 1 cái lão ẩu tóc trắng ngồi ở đó. Lão ẩu này lộ ra vô cùng bệnh trạng. Giống như 1 cơn gió đều có thể thổi ngã nàng. Lão ấu này là sư tôn của Ma Âm cũng là Thái Âm cốc đời trước cốc chủ. Hiển nhiên ban nãy người truyền âm cho Ma Âm bảo nàng kéo dài thời gian chính là nàng.

Lão ấu này ho 1 tràng dài sau đó khó khăn hỏi “Không biết tôn giá tìm ta là có chuyện gì”

Doanh Thiên cười nói “Ta tới mượn đồ, là tấm lệnh bài kia”. Lời vừa thốt lên làm lão ấu này biến sắc, nàng thật sâu nhìn nam tử này, sau đó trầm mặc.



Doanh Thiên chỉ cười không nói gì, sau 1 lát lão ấu mới khó khăn nói tiếp “Tôn giá nói là mượn”

“Không sai, là mượn” Doanh Thiên đáp.

Lão ấu kia trầm mặc 1 lát r quả quyết nói. “Nếu là tôn giá có thể lấy đi. Liền lấy” vừa nói nàng vừa quay đầu nhìn về phía sau. Chỉ thấy ở đó có 1 tế đàn, trên tế đàn đặt 1 người, người là đã chết thế nhưng thần uy vẫn còn tản mát ra khí tưc cường đại. Hiền nhiên đây chính là cỗ thần thi trong truyền thuyết của Thái Âm cốc. Những thái âm thạch kia chính là kết tinh hàn khí phát ra từ bộ thần thi này. Cỗ thần thi này là 1 nữ tử vô cùng xinh đẹp, mặc dù đã chết thế nhưng là trông nàng chỉ giống như là đang ngủ say mà thôi. Trên 2 tay nàng để trước bụng lúc này chính là đặt lấy 1 miếng gỗ. Miếng gỗ hình lục giác. K có cái gì hoa văn, trông chỉ như 1 miếng bình thường nhất gỗ.

Cũng hiển nhiên đây chính là đồ vật kia mà Thần Điện muốn đoạt tới trong tay. Doanh Thiên cũng minh bạch lão ấu này ý đồ, nếu là Doanh Thiên thực lực có thể lấy đi nàng cũng k có ngăn cản, thế nhưng là lực lượng thần thi căn bản k phải người thường có thể lấy. Cho dù là đã chết thế nhưng là Linh Đế cấp bậc cường giả tới gần cũng sẽ bị thần uy ép chết.

Doanh Thiên lộ ra 1 vẻ k quan trọng trực tiếp tiến về tế đàn. Bước qua trận pháp bảo vệ tế đàn liền 1 cỗ khủng bố thần uy liền áp lên người hắn. Thế nhưng là liền 1 cọng tóc hắn đều k có rung. Lão ấu kia thấy màn này cũng vô cùng kinh hãi, nàng biết thần uy đó là cỡ nào đáng sợ. Lấy nàng tu vi lúc đỉnh phong cũng chỉ vừa bước vào trận pháp liền bị ép quỳ xuống, phải biết tu vì của nàng lúc đỉnh phong cao tới doạ người. Cho dù là Linh Đế đỉnh phong cũng đỡ k nổi nàng 1 chiêu.

Doanh Thiên bước tới bên cạnh Thần thi sau đó trực tiếp đem trong tay thần thi miếng gỗ kia gỡ ra, sau đó bước ra ngoài. Hắn nhìn qua mấy người rồi nói “Các ngươi tạm thời liền đi theo ta, ta có thể bảo vệ các ngươi, đây là trả cho các ngươi Thái Âm nhất mạch này ân tình” sau đó lại nói tiếp “Hằn k bao lâu nữa bên kia sẽ đem tới càng nhiều cường giả, Đến phút chót thậm chí mấy tên thần kia cũng sẽ trực tiếp động thủ, k theo ta các ngươi chết chắc”

Thái Âm nhất mạch trong miệng hắn chính là 1 gia tộc năm xưa dưới trướng đại đệ tử của hắn. Hằn là sau khi đem toà này thế giới kiến tạo lên, liền cử họ ở đây trông coi. Qua vô số năm tháng như vậy liền sa sút tới trình độ này. Dù sao cũng là vì hắn nên Doanh Thiên mới đem ân tình này trả.Tiện thể bồi dưỡng lại thủ hạ, dù sao những thủ hạ năm xưa của hắn hiện tại cũng k biết như thế nào. Vì thế hắn quyết định bồi dưỡng ra 1 nhóm mới cường giả. Để thay hắn làm việc.

Lão ấu kia cũng k từ chối, liền trực tiếp đồng ý. Dù sao lấy nàng hiện tại thực lực cũng k bảo vệ nổi Thái Âm cốc những đệ tử kia. Chỉ có đi theo hắn mới có đầu sinh lộ. Hiện tại Thái Âm cốc đệ tử cũng chỉ có hơn 1000 người. Tất cả là nữ tử, mỗi cái đều xinh đẹp như hoa. Doanh Thiên nghĩ nghĩ 1 lát rồi hướng về phía xa hư không nói 1 tiếng “Tới đây”

Ngay lập tức không gian ba động sau đó mấy cái thân ảnh mờ ảo xuất hiện, cầm đầu chính là Huyết Tỳ Thần Vương và mấy vị thần khác. Mấy thân ảnh này xuất hiện liền khiến Ma Âm, Linh Phi và lão ấu kia hãi hùng khiếp vía. Bởi vì mấy thân ảnh này xuất hiện chính là mang theo thần uy cường đại vô cùng. Lão ấu sống nhiều như vậy tuế nguyệt cũng liền biết những thân ảnh này là tồn tại như thế nào. “Thần Linh Hồn Thể” lão ấu nói thầm trong lòng. Màn tiếp theo càng làm nàng chấn kinh hơn. Bởi vì mấy thân ảnh này xuất hiện liền quỳ xuống với Doanh Thiên “Bái Kiến chủ thượng”.

Lão ấu kinh hãi nghĩ mãi k ra, rốt cuộc thanh niên này là ai mà khiến thần cũng phải quỳ lạy. Chẳng lẽ là trong truyền thuyết Thần Vương, hiển nhiên nàng biết rõ sau khi thành thần cũng liền có mạnh yếu, mà trong đó có những vị vương giả trong thần, được xưng là thần vương. Đến đây nàng có thể khẳng định “Không lẽ là 1 vị Thần Vương chuyển thế”

Doanh Thiên đem tình huống 1 chút nói cho bọn hắn. Bảo bọn hắn an bài cho Thái Âm Cốc những đệ tử kia. Sau khi làm ra quyết định liền trực tiếp đem những Thái Âm cốc đệ tử kia mang về táng thần chi địa. Tạm thời để bọn hắn ở đó sẽ k có nguy hiểm tính mạng. Dù sao nơi đó đông đảo Thần Hồn còn tồn tại. Cho dù là mấy cái chân thần trên kia dám công đi vào cũng chỉ có vào mà k có ra.

Sau khi Huyết Tỳ đem những Thái Âm cốc đệ tử kia đi. Lão Ấu kia thở dài 1 hơi “Chúng ta thái âm nhất mạch có nghĩ vụ bảo vệ miếng gỗ kia. Trải qua vô số năm tháng, nghĩa vụ của chúng ta cũng hẳn là tới hồi kết rồi”

Ma Âm dò hỏi “Sư Tôn, chuyện là như thế nào”

Lão Ấu giải thích “Chuyện này đã cổ lão tới mức k thể tìm hiểu, chỉ biết là chúng ta trải qua vô số thế hệ bảo vệ tấm gỗ kia. Chờ người tới lấy, có lẽ hiện tại người đó chính là người kia”



Về phần Doanh Thiên lúc này đã rời đi. Hắn tiếp tục đem lột da của Đại Địa Chi Hùng làm bồi dưỡng cho Nguyệt Nhi. Nguyệt Nhi tay ôm miếng lớn da đã chín vàng thơm ngon béo ngậy vừa ăn vừa vỗ vỗ đầu an ủi Đại Địa Chi Hùng “Hihi ngươi chịu khó nha. Chờ ta luyện thể xong thì ngươi sẽ k phải chịu khổ nữa rôi. Phải rồi ta đặt tên cho ngươi là Tiểu Hùng nhé hihi”

Đại Địa Chi Hùng 1 bộ uỷ khuất, ánh mắt có chút u oán nhìn Nguyệt Nhi.bị người ta lột da đã đành. Lại còn phải vì người ta đánh trận. Sau đó bị người đánh gần chết cũng k ai thèm quan tâm. Nếu như k phải nó sinh mệnh lực cường đại liền đã chết dưới 1 chưởng của vị Linh Tôn kia.

Lúc này Doanh Thiên đi tới, nhìn nó 1 chút sau đó nói “Không sai. Có 1 tia mỏng manh của Thái Cổ Ma Hùng. Mặc dù chỉ là tạp chủng nhưng ta có cách đem ngươi phản tổ”

Sau đó Doanh Thiên đem 1 bộ công pháp trực tiếp khắc vào nó trí nhớ. Đây là Vô Thiên Ma Kinh, là công pháp tu luyện độc nhất của Thái Cổ Ma Hùng.

Về Phần Tiểu Hùng sau khi nhận được công pháp liền mắt tròn mắt dẹt. Nó biết công pháp này vô cùng lợi hại. Thế là lấy 1 cái tư thế vô cùng cổ quái bái lạy Doanh Thiên, sau đó mở miệng giọng ồm ồm nói “Tạ chủ nhân ban thưởng. Ta nguyện cả đời làm chủ nhân toạ kỵ”. Đạt tới cấp độ này ma thú đều là khai hoá linh trí và nói đc tiếng người. Lúc trước nó k nói gì là vì sợ k dám nói.

Doanh Thiên thì là lộ ra có chút cổ quái. Hắn thế nhưng là từng cưỡi Thần Long. Cưỡi qua Tiên Thú vô cùng lợi hại. Thế nào lại ngèo tới mức giờ phải đi cưỡi 1 đầu ngố hùng này. Hắn lắc đầu đầu, sau đó nhìn lại Tiểu Hùng lộ ra 1 nét cười cổ quái. Nói “Tốt, chịu khó 1 chút liền k để ngươi thiệt thòi”

Tiểu Hùng rùng mình nhìn nụ cười của Doanh Thiên. Nó thế nào đều cảm thấy có chút k ổn. Ngay sau đó Doanh Thiên là đem nó 1 tảng lớn thịt gỡ xuống. Khiến nó đau muốn chết. Nó liền biết sẽ k đơn giản như vậy mà.

Nguyệt Nhi hấp thụ đủ dưỡng chất về sau đã hoàn thành luyện bì giai đoạn. Tiếp tới sẽ luyện nhục. Da của Nguyệt Nhi lúc này đã là càng trắng nõn. Ẩn chứa cường đại lực lượng. Chính là đao kiếm bình thường đâm k xuyên. Đây là hiệu quả của việc sử dụng cao giai ma thú làm thực phẩm. Phàm nhân luyện thể chính là thông qua luyện tập gian khổ mà luyện thành. Nhưng những cái kia con em thế gia giàu có chính là trực tiếp đem thịt ma thú tới làm thức ăn. Thịt ma thu ẩn chưa năng lượng vừa để luyện thể lại có thể nâng lên tu vi nhanh chóng. Hiệu quả lại hơn hẳn những người tập luyện thủ công kia.

Doanh Thiên đem truyền cho Nguyệt Nhi công pháp gọi là Tịch Diệt Thiên Kinh, Thiên Kinh chính là do thiên địa tạo thành Kinh Thư, đây lac tuyệt thế công pháp liền xem như những cái kia Đạo Quân cũng vì đó mà điên cuồng. Hơn nữa đây cũng chỉ là truyền cho nàng da lông mà thôi. Còn cần chính nàng đi lĩnh hội.

Nửa đêm. Trăng tròn. 1 cái thủ ấn khổng lồ từ thiên khung phá vỡ không gian đánh thằng về phía Thái Âm cốc. 1 tiếng nổ lớn vang lên. Thái Âm cốc triệt để biến thành bình địa. Sau đó có mấy thân ảnh xuất hiện ở đây. 1 cái nói ra “Linh Thần đại nhân nổi giận, bọn chúng trốn thật là nhanh đi.” 1 cái khác lại nói “kể cũng lạ, chúng ta theo dõi chặt chẽ như vậy, bọn chúng lại cứ như vậy biến mất. Đây là làm thế nào”. Lúc này 1 cái thân ảnh khác tiến tới trầm thấp nói. “Mấy vị thần đã đem cả Cửu Hà Giới dò xét qua 1 lần, căn bản k tìm thấy. Chỉ có 1 nơi chưa dò qua”. Mấy thân ảnh còn lại nhìn nhau sau đó cùng hô lên “Táng Thần Chi Địa”

“Phải, là Táng Thần Chi Địa. Năm xưa trận đại chiến kia khiến vô số thần linh vẫn lạc. Nếu là mấy vị tồn tại kia nhúng tay vào thì liền mấy vị thần cũng k có cách nào, dù sao trong đó có mấy vị liền xem như Thiên Thần đại nhân cũng dây không nổi”

“Nếu là lại có thần chiến nổ ra thì sao”

Đến đây mấy thân ảnh trầm mặc. Thần chiến, đây đối với Cửu Hà Giới sẽ là đại tai nạn. K biết sẽ có bao nhiêu sinh linh mất đi tính mạng. Sẽ k biết có bao nhiêu tông môn thế lực sẽ tan thành mây khói. Liền xem như Cửu Đại Thần Điện cũng chưa chắc sẽ còn tồn tại.

Lúc này ở trong Táng Thần Chi Địa. Chúng đệ tử Thái Âm cốc, Ma Âm, Lão ấu cũng là trầm mặc. Nội tâm họ bây giờ chính là 1 cỗ bi thương. Trơ mắt nhìn sơn cốc truyền thừa vô số thế hệ bị san bằng. Hẳn là ai cũng sẽ đau thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook