Chương 29: Quyển 1 - Chương 29
Nguyệt Hạ Tang
13/01/2018
Edit: Mimi – Beta: Mimi
*****
White tò mò nhìn quanh bốn phía.
Hiện tại bọn hắn đang ở trong ‘bộ lạc’, tiểu đội Fendi — cũng chính là đội ngũ thú nhân dẫn bọn hắn trở về đã bị thủ lĩnh gọi đi báo cáo tình hình thăm dò được. Những kẻ được mang về — Ames, White, Black và cả đống cỏ crunch được đám người kia thu gom trên đường, đều được bố trí ở cùng một chỗ.
Bọn họ còn chưa ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào.
“Đây là bộ lạc sao?” White nhảy xuống khỏi mặt bàn bóng loáng, bắt đầu đi tới đi lui nhìn ngó xung quanh.
“Tôi cũng không biết, trước chỉ theo ba ba tới có một lần, hơn nữa cũng không vào ổ của bọn họ… Nghe nói rất thoải mái nha, đây là bên trong ổ sao?” Ames mới vừa ngủ một giấc, khi nó tỉnh lại, bên cạnh chỉ còn lại White và Black.
“Thì ra bọn họ giống loài thỏ chúng ta, thích ở trong hang!” Còn chưa nhận ra mình cũng là một tên ngốc thật quê mùa, Ames vui vẻ mỉm cười.
“Đây là cái gì?” White lại phát hiện thêm một món đồ mình không biết.
“Đó là dao, có thể dùng để cắt đồ vật, tỷ như cỏ crunch này, thịt này, dùng được lắm!” Ames nhiệt tình giới thiệu.
“Thế còn cái kia?” White tiếp tục thăm dò.
“Đấy là đá lửa, cọ cọ một lúc liền có lửa rồi, có thể sưởi ấm, còn có thể nướng thịt nha~ ”
“Ể! Vậy cái này để làm gì?”
“Cái đó à, chính là cái nồi mà tôi đã nói với các anh! Có thể nấu canh, cho bé con ăn cực kỳ tốt!” Ames bình bịch chạy đến bên cạnh cái nồi, “Không hổ là bộ lạc lớn, ngay cả cái nồi cũng to như vậy!”
Nhưng mà, hình như có cái gì đó không đúng lắm? Tại sao những thứ kia đều… Trong mơ hồ, Ames bắt đầu cảm thấy không ổn.
Nó nhìn mấy cái nồi sạch sẽ còn chứa nước bên trong, lại nhìn đống đá lửa và củi khô chất ngay ngắn bên cạnh, lướt ánh mắt về phía trước nhìn đến con dao mà White vừa mới hỏi, cuối cùng dừng lại trên cái bàn bóng loáng mà đối phương vừa nhảy xuống, hình dạng cái bàn kia rõ ràng là —
Thớt?!
Ames hỗn loạn trong gió lốc.
*****
Giờ phút này, ở khu vực gần hang ổ của thủ lĩnh bộ lạc Awash kín mít những người là người. Đây là một bộ lạc cực kỳ đoàn kết, tất cả mọi chuyện đều được quyết định sau khi toàn bộ thành viên cùng tham gia thảo luận, lần này cũng không ngoại lệ.
Thủ lĩnh bộ lạc Awash — Sall, là một thú nhân sư tử, không giống những người thích thay đổi hình thái tới tới lui lui khác trong bộ lạc, hắn ưa dùng nguyên hình để trải nghiệm nhân sinh hơn. Hiện tại, hắn vừa nghe xong báo cáo của tiểu đội Fendi.
“Vì thế nên cấm địa đã tách ra?” Sall chậm rãi nói.
“Đúng vậy, hơn nữa nơi mà tộc Thỏ tuyết cư trú cũng bị phân tách, giống như chuyện đã phát sinh mấy năm trước vậy…” Tiểu đội trưởng tiểu đội Fendi, cũng là thú nhân tộc hổ – Fendi tỉ mỉ nói ra những gì mình tận mắt chứng kiến.
Sall rũ mắt.
Hành động này có nghĩa là hắn không định nói chuyện, những người khác có thể tự do lên tiếng, vì thế Batu đã sớm không nhịn được lập tức nhảy ra, “Sao các người đi lâu như vậy? Gặp được phiền toái gì sao?”
Vốn định đi trong ba ngày, hiện giờ thời gian bỗng chốc kéo dài gấp đôi, bọn họ thiếu chút nữa đã cho rằng tiểu đội Fendi gặp phải sự cố ngoài ý muốn, không thể trở về được nữa! Nào ngờ đám người kia ai nấy đều vui vẻ, nhìn qua chẳng có chuyện gì, từ từ, hình như không phải mọi người đều vui vẻ, Holstein…
Fendi lộ ra một nụ cười, “Còn không phải tại Hols à– ”
Sau đó Holstein miễn cưỡng đem chuyện bởi vì có thêm hai người đẹp trên lưng, cho nên hành trình vốn chỉ có ba ngày liền trở thành sáu ngày cho mọi người trong bộ lạc biết.
Holstein vừa dán cao ở chỗ thầy thuốc bộ lạc: ToT không phải cố ý đâu, thật sự đã đi nhanh lắm rồi đó!
“Tôi không tin thỏ có thể xinh đẹp đến mức ấy.” Sau khi chê cười Holstein một hồi, Batu tỏ ra khinh bỉ, thậm chí hắn cảm thấy cực kỳ khó hiểu trước sự việc tiểu đội Fendi lại đem thỏ về bộ lạc. Chỗ ở của bọn Batu là bộ lạc Awash, nơi đây chính là chốn tụ họp của những loài thú ăn thịt có kích thước lớn. Mặc dù cũng có một vài ngoại lệ, tỷ như voi ma mút hay tuần lộc, nhưng bọn họ hoặc là có ưu thế về thể lực, hoặc là có kỹ thuật có lợi đối với cuộc sống bầy đàn. Thỏ cái gì chứ… Các bạn có thể tưởng tượng ra cảnh sói mang theo thỏ cùng đi săn không?
“Các anh muốn ăn thịt thỏ hả?” Batu tiếp tục châm chọc, “Các anh bắt mấy con trở về? 50? 100? Nếu không đủ năm mươi con thì chẳng đáng nhét kẽ răng đâu!”
“… Chúng tôi mang về bốn người, đều đã tiến hóa thành hình dạng người trưởng thành! Không tin các anh xem đi… Ơ? Bọn họ đâu?” Fendi muốn kéo người ra làm bằng chứng, lại chợt phát hiện nhân vật chính mà mình nói tới suốt cả hồi lâu — White và Black căn bản không có ở chỗ này. “Đúng rồi, Carat, bốn con thỏ tôi vừa giao cho cậu đâu?”
Carat – đầu bếp bộ lạc dùng ánh mắt vô thần nhìn qua, chậm rãi nói, “… À, tôi ném bọn chúng vào phòng bếp.”
“Sặc – cậu đưa bọn họ tới phòng bếp làm cái gì, có cà rốt ăn cho bọn họ ăn à? Không có cà rốt cũng phải lấy cỏ crunch tươi ngon ra mời nha!” Người xinh đẹp như vậy, nhất định phải chiêu đãi thật tốt, bằng không bọn họ bỏ đi thì làm thế nào đây?
Carat gãi đầu, một lúc lâu sau mới ngẩng lên, nói “Tôi để bọn họ trên thớt.”
“Anh bảo với tôi bọn họ là thỏ, tôi cứ tưởng là bữa tối…” Carat mờ mịt nhìn về phía phòng bếp, “… Bởi vì vội tới đây tập họp, cho nên vẫn chưa kịp lột da…”
Chú ý: Carat – đầu bếp bộ lạc, chủng loại rắn Anaconda, thị lực cực kỳ kém, miễn cưỡng đạt tới 0.01, thường xuyên lấy nhầm gia vị khiến cho bữa ăn làm xót xa lòng người.
*****
White tò mò nhìn quanh bốn phía.
Hiện tại bọn hắn đang ở trong ‘bộ lạc’, tiểu đội Fendi — cũng chính là đội ngũ thú nhân dẫn bọn hắn trở về đã bị thủ lĩnh gọi đi báo cáo tình hình thăm dò được. Những kẻ được mang về — Ames, White, Black và cả đống cỏ crunch được đám người kia thu gom trên đường, đều được bố trí ở cùng một chỗ.
Bọn họ còn chưa ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào.
“Đây là bộ lạc sao?” White nhảy xuống khỏi mặt bàn bóng loáng, bắt đầu đi tới đi lui nhìn ngó xung quanh.
“Tôi cũng không biết, trước chỉ theo ba ba tới có một lần, hơn nữa cũng không vào ổ của bọn họ… Nghe nói rất thoải mái nha, đây là bên trong ổ sao?” Ames mới vừa ngủ một giấc, khi nó tỉnh lại, bên cạnh chỉ còn lại White và Black.
“Thì ra bọn họ giống loài thỏ chúng ta, thích ở trong hang!” Còn chưa nhận ra mình cũng là một tên ngốc thật quê mùa, Ames vui vẻ mỉm cười.
“Đây là cái gì?” White lại phát hiện thêm một món đồ mình không biết.
“Đó là dao, có thể dùng để cắt đồ vật, tỷ như cỏ crunch này, thịt này, dùng được lắm!” Ames nhiệt tình giới thiệu.
“Thế còn cái kia?” White tiếp tục thăm dò.
“Đấy là đá lửa, cọ cọ một lúc liền có lửa rồi, có thể sưởi ấm, còn có thể nướng thịt nha~ ”
“Ể! Vậy cái này để làm gì?”
“Cái đó à, chính là cái nồi mà tôi đã nói với các anh! Có thể nấu canh, cho bé con ăn cực kỳ tốt!” Ames bình bịch chạy đến bên cạnh cái nồi, “Không hổ là bộ lạc lớn, ngay cả cái nồi cũng to như vậy!”
Nhưng mà, hình như có cái gì đó không đúng lắm? Tại sao những thứ kia đều… Trong mơ hồ, Ames bắt đầu cảm thấy không ổn.
Nó nhìn mấy cái nồi sạch sẽ còn chứa nước bên trong, lại nhìn đống đá lửa và củi khô chất ngay ngắn bên cạnh, lướt ánh mắt về phía trước nhìn đến con dao mà White vừa mới hỏi, cuối cùng dừng lại trên cái bàn bóng loáng mà đối phương vừa nhảy xuống, hình dạng cái bàn kia rõ ràng là —
Thớt?!
Ames hỗn loạn trong gió lốc.
*****
Giờ phút này, ở khu vực gần hang ổ của thủ lĩnh bộ lạc Awash kín mít những người là người. Đây là một bộ lạc cực kỳ đoàn kết, tất cả mọi chuyện đều được quyết định sau khi toàn bộ thành viên cùng tham gia thảo luận, lần này cũng không ngoại lệ.
Thủ lĩnh bộ lạc Awash — Sall, là một thú nhân sư tử, không giống những người thích thay đổi hình thái tới tới lui lui khác trong bộ lạc, hắn ưa dùng nguyên hình để trải nghiệm nhân sinh hơn. Hiện tại, hắn vừa nghe xong báo cáo của tiểu đội Fendi.
“Vì thế nên cấm địa đã tách ra?” Sall chậm rãi nói.
“Đúng vậy, hơn nữa nơi mà tộc Thỏ tuyết cư trú cũng bị phân tách, giống như chuyện đã phát sinh mấy năm trước vậy…” Tiểu đội trưởng tiểu đội Fendi, cũng là thú nhân tộc hổ – Fendi tỉ mỉ nói ra những gì mình tận mắt chứng kiến.
Sall rũ mắt.
Hành động này có nghĩa là hắn không định nói chuyện, những người khác có thể tự do lên tiếng, vì thế Batu đã sớm không nhịn được lập tức nhảy ra, “Sao các người đi lâu như vậy? Gặp được phiền toái gì sao?”
Vốn định đi trong ba ngày, hiện giờ thời gian bỗng chốc kéo dài gấp đôi, bọn họ thiếu chút nữa đã cho rằng tiểu đội Fendi gặp phải sự cố ngoài ý muốn, không thể trở về được nữa! Nào ngờ đám người kia ai nấy đều vui vẻ, nhìn qua chẳng có chuyện gì, từ từ, hình như không phải mọi người đều vui vẻ, Holstein…
Fendi lộ ra một nụ cười, “Còn không phải tại Hols à– ”
Sau đó Holstein miễn cưỡng đem chuyện bởi vì có thêm hai người đẹp trên lưng, cho nên hành trình vốn chỉ có ba ngày liền trở thành sáu ngày cho mọi người trong bộ lạc biết.
Holstein vừa dán cao ở chỗ thầy thuốc bộ lạc: ToT không phải cố ý đâu, thật sự đã đi nhanh lắm rồi đó!
“Tôi không tin thỏ có thể xinh đẹp đến mức ấy.” Sau khi chê cười Holstein một hồi, Batu tỏ ra khinh bỉ, thậm chí hắn cảm thấy cực kỳ khó hiểu trước sự việc tiểu đội Fendi lại đem thỏ về bộ lạc. Chỗ ở của bọn Batu là bộ lạc Awash, nơi đây chính là chốn tụ họp của những loài thú ăn thịt có kích thước lớn. Mặc dù cũng có một vài ngoại lệ, tỷ như voi ma mút hay tuần lộc, nhưng bọn họ hoặc là có ưu thế về thể lực, hoặc là có kỹ thuật có lợi đối với cuộc sống bầy đàn. Thỏ cái gì chứ… Các bạn có thể tưởng tượng ra cảnh sói mang theo thỏ cùng đi săn không?
“Các anh muốn ăn thịt thỏ hả?” Batu tiếp tục châm chọc, “Các anh bắt mấy con trở về? 50? 100? Nếu không đủ năm mươi con thì chẳng đáng nhét kẽ răng đâu!”
“… Chúng tôi mang về bốn người, đều đã tiến hóa thành hình dạng người trưởng thành! Không tin các anh xem đi… Ơ? Bọn họ đâu?” Fendi muốn kéo người ra làm bằng chứng, lại chợt phát hiện nhân vật chính mà mình nói tới suốt cả hồi lâu — White và Black căn bản không có ở chỗ này. “Đúng rồi, Carat, bốn con thỏ tôi vừa giao cho cậu đâu?”
Carat – đầu bếp bộ lạc dùng ánh mắt vô thần nhìn qua, chậm rãi nói, “… À, tôi ném bọn chúng vào phòng bếp.”
“Sặc – cậu đưa bọn họ tới phòng bếp làm cái gì, có cà rốt ăn cho bọn họ ăn à? Không có cà rốt cũng phải lấy cỏ crunch tươi ngon ra mời nha!” Người xinh đẹp như vậy, nhất định phải chiêu đãi thật tốt, bằng không bọn họ bỏ đi thì làm thế nào đây?
Carat gãi đầu, một lúc lâu sau mới ngẩng lên, nói “Tôi để bọn họ trên thớt.”
“Anh bảo với tôi bọn họ là thỏ, tôi cứ tưởng là bữa tối…” Carat mờ mịt nhìn về phía phòng bếp, “… Bởi vì vội tới đây tập họp, cho nên vẫn chưa kịp lột da…”
Chú ý: Carat – đầu bếp bộ lạc, chủng loại rắn Anaconda, thị lực cực kỳ kém, miễn cưỡng đạt tới 0.01, thường xuyên lấy nhầm gia vị khiến cho bữa ăn làm xót xa lòng người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.