Chương 96: Quái điểu khủng bố
kỳ Phương
02/12/2019
Từ trên cao nhìn xuống Minh Vũ có thể nhìn thấy cụ diện không lối thoát
của Ashi cùng tộc nhân. Thậm chí còn nhìn thấy những có có bộ dạng giống như bộ lạc Báo Đen, thế nhưng trên người bọn họ không có hoa văn hình
xương. Hẳn là một bộ lạc khác đến từ vùng đồng cỏ rộng lớn.
Muốn thắng kẻ địch, việc am hiểu chúng sẽ làm cho phần thắng tăng cao rất nhiều. nhưng đây là một loại thú hoàn toàn khác xa với kiến thức Minh Vũ có. Nó là một con chim thời cổ đại. không biết điểm yếu điểm mạnh nó là gì. Nếu như cứ xuôn bừa vào đánh giết thì sẽ không khác gì nói với mấy con chim “ Thịt tao nè, ngon lắm tới ăn đi!”
Minh Vũ không có ngu làm điều đó, lòng nóng như lửa đốt, nhưng nếu như không tìm ra hướng phải quyết hắn nhất quyết sẽ không cho tộc nhân đi chịu chết. hơn nữa phần lớn người hắn mang theo chỉ là đám tân binh vừa mới huấn luyện, cách chiến đấu vẫn còn chưa linh hoạt không thích hợp cho trận chiến này.
ở đây người có khả năng chiến đấu nhất là Ulu. Ulu cũng được xem là người già đời trong nhóm thợ săn. Hắn đi theo Klu cũng không ít năm, quan sát cũng được nhiều thứ, thế nhưng Ulu vẫn không hề biết đây là loại thú gì.
Ban đầu khi Ulu nhìn thất mấy con chim kia hắn liền bảo” gà to thế! Thịt ăn rất ngon!”
Từ trên cây cao Ashi có thể nhìn thấy đám người tiếp viện, lòng nàng thở phào, thế nhưng thủ lĩnh đến đã được khá lâu nhưng không hề có động tĩnh gì cả, nàng rất là lo lắng không biết thủ lĩnh có bỏ rơi mình hay không. Nàng nhịn không được mà nội tâm có chút run rẫy.
Lúc này một con chim mái lớn trong bầy bất ngờ đứng đây đi lòng vòng xung quanh, Minh Vũ từ xa xa cũng có thể thấy thân hình khổng lồ của nó. Nhìn vào cặp giò to lớn khỏe mạnh. Từng tòng cơ bắp cuồng cuộng. thậm chí là còn những miếng vãi chân cực kỳ chắc chắc nữa.
Con chim mái này đứng lên liền cung cấp cho Minh Vũ khá nhiều thông tin hữu ít. Từ cặp đùi rắn chắc và đôi cánh nhỏ bé trên thân. Từ đó có thể khẳng định đây là một loại chim chưa tiến hóa hoàn toàn.
Chúng có tốc độ rất cao, thậm chí khá là linh hoạt và khả năng bậc nhảy khá tốt. thế nên đám người Ashi phải trèo tuốt lên ngọn cây. Đồng thời vì khả năng linh hoạt cao nên bọn chúng chó thể né được các mũi tên.
Thân hình nó cao khoảng 2m, với cái cổ khá dài chừng 30 – 40 cm. như thế tầm nhìn của nó rất xa. Thế nhưng đây cũng la điểm yếu chết người nó không thể quan sát được dưới chân. Đây là điểm thứ nhất.
Điểm yếu thứ hai chính là hai chân của nó. Với cái thân hình đồ sộ và cách thức di chuyển của chúng. Lực dồn vào hai chân rất lớn. một khi chúng bị mất thăng bằng việc ngã chổng vó là chuyện rất có khả năng.
Nhưng cái khó trong việc giải cứu tộc nhân đó chính là Minh Vũ không hề biết tốc độ và sức chiến đấu của bầy chim này như thế nào, thậm chí là các giác quan khác của nó. Ví như thị giác, thính giác. Nếu lúc này phán đoán sai lầm, có thể giết hại rất nhiều tộc nhân. Minh Vũ không muốn làm tội đồ, bản thân phải nghĩ ra cách tối ưu nhất.
20 người từ từ rút ra khỏi phạm vi của bầy quái thú. Minh Vũ nhìn thật lâu Ashi rồi mới rời đi chuẩn bị kế hoạch diệt quái thú cứu người.
Ashi nhìn thủ lĩnh cùng đồng bọn, hai mắt nàng rưng rưng, tưởng chừng là thủ lĩnh muốn bỏ rơi nàng, bỏ rơi tộc nhân, hai mắt nàng đẫm lệ. lúc này ý chí nàng suy giảm đến cực điểm. nàng từ trên cao bắn xuống rất nhiều mũi tên, nhưng không có một mũi tên trúng đích.
Minh Vũ cũng nhìn thấy cảnh tượng đó. Nhưng hắn không có nghĩ ra lúc này Ashi rất tuyệt vòng. Hắn tưởng rằng Ashi đang muốn biểu đạt những con thứ kia rất linh hoạt, có thể né được những mũi tên.
Minh Vũ dẫn mọi người đi xa chừng 3 – 400m tìm một nơi có địa thế thích hợp rồi mời bắt đầu bố trí cạm bẫy.Vì cái thân hình quá khổ kia. Đối với những loại thứ lớn và có tình giữ thăng bằng thấp, thì loại bẫy thích hợp nhất phải thuộc loại bẫy hố. nhưng trong thời gian ngắn khó có thể đào được cái hố đủ lớn để nhốt những con quái thú to xác kia. Minh Vũ đã nghĩ ra một loại bẫy khác thích hợp hơn rất nhiều.
Bẫy trói chân. Chân chính là điểm yếu của những con chim kia.
Minh Vũ bắt đầu phân chia công việc cho từng người. bản thân trực tiếp chỉ đạo, thậm chí hắn còn cử ra một người để quan sát bầy thì phía dưới đồi kia.
……………………………………………………………………
Đến giữa buổi chiều, lúc này nhiệ độ đã giảm đi rất nhiều, thế nhưng cái không khí gấp rút và hối hả cảu đám người Minh Vũ lại không giảm chút nào. Bọn họ đang bố trí những công đoạn cuối cùng có một cái bẩy kiếu mới.
Một đoạn rừng cây đã bị đốn hã những cây nhỏ, cây bụi. tạo thành một còn đường thẳng có thể chạy với tốc độ cao. Đoạn đường này dài khoảng chừng 300m. hai bên đường được bố trí cực kỳ chặc chẽ dường như chỉ có thể chạy thẳng một đường mà thôi.
Bên dưới lòng đường có rất nhiều vật cản, ví như tản đá, khúc câ, lá khô cũng đặc biệt rất nhiều. nếu nhìn xa a hai bên cũng có thế nhình thấy rất nhiều gốc cây bị lột sạch võ.
Để hoàn thành những công việc kia nhóm người Minh Vũ phải cố hết sức làm. Vì có thể để giúp to những tộc nhân dưới kia thoát khỏi sự nguy hiểm.
Minh Vũ có thể nhìn ra tâm tình của đám người kia không tốt, đặc biệt là dưới cái nóng như thiêu như đốt kia. Tinh thần càng giảm sút hơn,. Nếu không có những quả dại dái từ trước ăn cầm hơi vậy mọi người đã sớm bị mất nước ngất từ lâu.
Bầy chim phía dưới vẫn tiếp tục chờ sung rụng không hề có một chút ý tứ từ bỏ, giống như là điều này bọn chúng làm rất nhiều lần. đám con mồi kia không lâu sẽ vào bụng chúng mà thôi. Bọn chúng thậm chí là chí là nằm xuống rồi chờ con mồi tự rơi xuống.
Con đầu đàn trên đầu có cái mòng màu đỏ, con này thì khác biệc nhất đám còn lại. nó nằm ngủ mà thôi, còn những con khác dường như rất sợ con gà này. Bọn chúng cứ vờn xung quanh không cho bất kỳ con vật trên cây kia có cơ hội chạy trốn.
Đám người đến từ vùng đồng cỏ kia dường như rất có kinh nghiệm trong chuyện này, bọn họ ở trên cây ngồi đợi dưỡng sức đồng thời dùng là cây nhai lấy nước. ngoài ra còn cố móc nố các cành cây lại với nhau dùng để nằm nghĩ. Bộ dạng bọn họ không có chút lo lắng. giống như những chuyện như thế này thường xuyên xảy ra.
Mà giờ phút này Minh Vũ làm gì có thời gian để tâm với những ngoại nhân đó. Minh Vũ kiếm ra những cạm bẫy lần cuối cùng, chắc chắn mọi thứ đều hoàn hảo. như thế hắn mới an lòng đánh cược.
Các tộc nhân đã đi vào vị trí an bài. Còn bản thân Minh Vũ tự thân ngồi lên lưng con hươu sừng tấm của mình. Tự thân làm mồi dụ địch.
“ cộc! cộc! cộc! Xoạt! xoạt!” một chuỗi những âm thanh lớn vang lên, thu hút ánh mắt tất cả mọi người, ngay cả những con chim quái thú kia cũng chú ý đến. cái đầu bự khổng lồ nhìn về một hướng.Từ trên đối từ tư bước ra một con vật có cái sừng dài khủng bố. trên người con thú ấy là một vị thủ lĩnh tràn đây uy vọn của bộ lạc Đại Việt.
Một tay giữ chặt dây cương, một tay cầm chắ thanh cung đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm những con thú dữ kia. Hắn rống to một tiếng, chấn động cả một vùng.
Nhìn thấy thủ lĩnh tự thân đền cứu, đám tộc nhân dường như lấy lại tinh thần không ngừng hò hét. Ashi cũng từ trong cơn hoảng loạn tỉnh dậy.
“ thủ lĩnh đến! thủ lĩnh không bò mặc chúng ta!” Ashi gào lên.
Mấy con chim kia nhìn thấy con mồi ngon trước mặt không nhịn được mà kêu lên những âm thành rít rít, giống như đang trao đổi chuyện gì đó.
Con trống đầu đàn nhỗm người dậy tăng tốc hướng Minh Vũ mà chạy, ngay sau đó có 3 con khác đuổi theo sau.
Lúc này bên dưới gốc cây còn 3 con, hai con mái trưởng thành và một con chim nhỏ hơn tiếp tục canh giữ đám người trên cây.
Nhìn sự phân chia nhiệm vụ Minh Vũ thầm than, nhưng con chim này thật tinh ranh. Sau đó hắn quay đầu bỏ chạy về hướng đi đã chỉ định.
“ cốc xoạt!” âm thanh vang vọng cả một khu rừng nhỏ.
Mấy con chim dường như rất ăn ý trong việc truy đuổi con mồi, con trống chủ lực sẽ đuổi theo sau, hai con mái thì chia ra hai bên. Ý định là bọc đầu Minh Vũ.
Nhưng Minh Vũ đã tính toán từ trước. hắn một mực cắm đầu mà chạy, hắn không có đi đường vòng. Đồi thời không ngừng dụ dỗ bọn chúng vào chỗ mại phục cách đó không xa.
Tốc độ của con hươu tấm rất nhanh, chạy trong rừng đại với tốc độc khoảng 40km/giờ. thế nhưng những con chim kia lại nhanh hơn, ít nhất cũng khoảng 45km/ giờ.
Nhanh chóng Minh Vũ bị đuổi kịp thế nhưng, Minh Vụ không có hoảng sợ. vị hắn đã đi vào phạm vi bẫy rồi.
Muốn thắng kẻ địch, việc am hiểu chúng sẽ làm cho phần thắng tăng cao rất nhiều. nhưng đây là một loại thú hoàn toàn khác xa với kiến thức Minh Vũ có. Nó là một con chim thời cổ đại. không biết điểm yếu điểm mạnh nó là gì. Nếu như cứ xuôn bừa vào đánh giết thì sẽ không khác gì nói với mấy con chim “ Thịt tao nè, ngon lắm tới ăn đi!”
Minh Vũ không có ngu làm điều đó, lòng nóng như lửa đốt, nhưng nếu như không tìm ra hướng phải quyết hắn nhất quyết sẽ không cho tộc nhân đi chịu chết. hơn nữa phần lớn người hắn mang theo chỉ là đám tân binh vừa mới huấn luyện, cách chiến đấu vẫn còn chưa linh hoạt không thích hợp cho trận chiến này.
ở đây người có khả năng chiến đấu nhất là Ulu. Ulu cũng được xem là người già đời trong nhóm thợ săn. Hắn đi theo Klu cũng không ít năm, quan sát cũng được nhiều thứ, thế nhưng Ulu vẫn không hề biết đây là loại thú gì.
Ban đầu khi Ulu nhìn thất mấy con chim kia hắn liền bảo” gà to thế! Thịt ăn rất ngon!”
Từ trên cây cao Ashi có thể nhìn thấy đám người tiếp viện, lòng nàng thở phào, thế nhưng thủ lĩnh đến đã được khá lâu nhưng không hề có động tĩnh gì cả, nàng rất là lo lắng không biết thủ lĩnh có bỏ rơi mình hay không. Nàng nhịn không được mà nội tâm có chút run rẫy.
Lúc này một con chim mái lớn trong bầy bất ngờ đứng đây đi lòng vòng xung quanh, Minh Vũ từ xa xa cũng có thể thấy thân hình khổng lồ của nó. Nhìn vào cặp giò to lớn khỏe mạnh. Từng tòng cơ bắp cuồng cuộng. thậm chí là còn những miếng vãi chân cực kỳ chắc chắc nữa.
Con chim mái này đứng lên liền cung cấp cho Minh Vũ khá nhiều thông tin hữu ít. Từ cặp đùi rắn chắc và đôi cánh nhỏ bé trên thân. Từ đó có thể khẳng định đây là một loại chim chưa tiến hóa hoàn toàn.
Chúng có tốc độ rất cao, thậm chí khá là linh hoạt và khả năng bậc nhảy khá tốt. thế nên đám người Ashi phải trèo tuốt lên ngọn cây. Đồng thời vì khả năng linh hoạt cao nên bọn chúng chó thể né được các mũi tên.
Thân hình nó cao khoảng 2m, với cái cổ khá dài chừng 30 – 40 cm. như thế tầm nhìn của nó rất xa. Thế nhưng đây cũng la điểm yếu chết người nó không thể quan sát được dưới chân. Đây là điểm thứ nhất.
Điểm yếu thứ hai chính là hai chân của nó. Với cái thân hình đồ sộ và cách thức di chuyển của chúng. Lực dồn vào hai chân rất lớn. một khi chúng bị mất thăng bằng việc ngã chổng vó là chuyện rất có khả năng.
Nhưng cái khó trong việc giải cứu tộc nhân đó chính là Minh Vũ không hề biết tốc độ và sức chiến đấu của bầy chim này như thế nào, thậm chí là các giác quan khác của nó. Ví như thị giác, thính giác. Nếu lúc này phán đoán sai lầm, có thể giết hại rất nhiều tộc nhân. Minh Vũ không muốn làm tội đồ, bản thân phải nghĩ ra cách tối ưu nhất.
20 người từ từ rút ra khỏi phạm vi của bầy quái thú. Minh Vũ nhìn thật lâu Ashi rồi mới rời đi chuẩn bị kế hoạch diệt quái thú cứu người.
Ashi nhìn thủ lĩnh cùng đồng bọn, hai mắt nàng rưng rưng, tưởng chừng là thủ lĩnh muốn bỏ rơi nàng, bỏ rơi tộc nhân, hai mắt nàng đẫm lệ. lúc này ý chí nàng suy giảm đến cực điểm. nàng từ trên cao bắn xuống rất nhiều mũi tên, nhưng không có một mũi tên trúng đích.
Minh Vũ cũng nhìn thấy cảnh tượng đó. Nhưng hắn không có nghĩ ra lúc này Ashi rất tuyệt vòng. Hắn tưởng rằng Ashi đang muốn biểu đạt những con thứ kia rất linh hoạt, có thể né được những mũi tên.
Minh Vũ dẫn mọi người đi xa chừng 3 – 400m tìm một nơi có địa thế thích hợp rồi mời bắt đầu bố trí cạm bẫy.Vì cái thân hình quá khổ kia. Đối với những loại thứ lớn và có tình giữ thăng bằng thấp, thì loại bẫy thích hợp nhất phải thuộc loại bẫy hố. nhưng trong thời gian ngắn khó có thể đào được cái hố đủ lớn để nhốt những con quái thú to xác kia. Minh Vũ đã nghĩ ra một loại bẫy khác thích hợp hơn rất nhiều.
Bẫy trói chân. Chân chính là điểm yếu của những con chim kia.
Minh Vũ bắt đầu phân chia công việc cho từng người. bản thân trực tiếp chỉ đạo, thậm chí hắn còn cử ra một người để quan sát bầy thì phía dưới đồi kia.
……………………………………………………………………
Đến giữa buổi chiều, lúc này nhiệ độ đã giảm đi rất nhiều, thế nhưng cái không khí gấp rút và hối hả cảu đám người Minh Vũ lại không giảm chút nào. Bọn họ đang bố trí những công đoạn cuối cùng có một cái bẩy kiếu mới.
Một đoạn rừng cây đã bị đốn hã những cây nhỏ, cây bụi. tạo thành một còn đường thẳng có thể chạy với tốc độ cao. Đoạn đường này dài khoảng chừng 300m. hai bên đường được bố trí cực kỳ chặc chẽ dường như chỉ có thể chạy thẳng một đường mà thôi.
Bên dưới lòng đường có rất nhiều vật cản, ví như tản đá, khúc câ, lá khô cũng đặc biệt rất nhiều. nếu nhìn xa a hai bên cũng có thế nhình thấy rất nhiều gốc cây bị lột sạch võ.
Để hoàn thành những công việc kia nhóm người Minh Vũ phải cố hết sức làm. Vì có thể để giúp to những tộc nhân dưới kia thoát khỏi sự nguy hiểm.
Minh Vũ có thể nhìn ra tâm tình của đám người kia không tốt, đặc biệt là dưới cái nóng như thiêu như đốt kia. Tinh thần càng giảm sút hơn,. Nếu không có những quả dại dái từ trước ăn cầm hơi vậy mọi người đã sớm bị mất nước ngất từ lâu.
Bầy chim phía dưới vẫn tiếp tục chờ sung rụng không hề có một chút ý tứ từ bỏ, giống như là điều này bọn chúng làm rất nhiều lần. đám con mồi kia không lâu sẽ vào bụng chúng mà thôi. Bọn chúng thậm chí là chí là nằm xuống rồi chờ con mồi tự rơi xuống.
Con đầu đàn trên đầu có cái mòng màu đỏ, con này thì khác biệc nhất đám còn lại. nó nằm ngủ mà thôi, còn những con khác dường như rất sợ con gà này. Bọn chúng cứ vờn xung quanh không cho bất kỳ con vật trên cây kia có cơ hội chạy trốn.
Đám người đến từ vùng đồng cỏ kia dường như rất có kinh nghiệm trong chuyện này, bọn họ ở trên cây ngồi đợi dưỡng sức đồng thời dùng là cây nhai lấy nước. ngoài ra còn cố móc nố các cành cây lại với nhau dùng để nằm nghĩ. Bộ dạng bọn họ không có chút lo lắng. giống như những chuyện như thế này thường xuyên xảy ra.
Mà giờ phút này Minh Vũ làm gì có thời gian để tâm với những ngoại nhân đó. Minh Vũ kiếm ra những cạm bẫy lần cuối cùng, chắc chắn mọi thứ đều hoàn hảo. như thế hắn mới an lòng đánh cược.
Các tộc nhân đã đi vào vị trí an bài. Còn bản thân Minh Vũ tự thân ngồi lên lưng con hươu sừng tấm của mình. Tự thân làm mồi dụ địch.
“ cộc! cộc! cộc! Xoạt! xoạt!” một chuỗi những âm thanh lớn vang lên, thu hút ánh mắt tất cả mọi người, ngay cả những con chim quái thú kia cũng chú ý đến. cái đầu bự khổng lồ nhìn về một hướng.Từ trên đối từ tư bước ra một con vật có cái sừng dài khủng bố. trên người con thú ấy là một vị thủ lĩnh tràn đây uy vọn của bộ lạc Đại Việt.
Một tay giữ chặt dây cương, một tay cầm chắ thanh cung đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm những con thú dữ kia. Hắn rống to một tiếng, chấn động cả một vùng.
Nhìn thấy thủ lĩnh tự thân đền cứu, đám tộc nhân dường như lấy lại tinh thần không ngừng hò hét. Ashi cũng từ trong cơn hoảng loạn tỉnh dậy.
“ thủ lĩnh đến! thủ lĩnh không bò mặc chúng ta!” Ashi gào lên.
Mấy con chim kia nhìn thấy con mồi ngon trước mặt không nhịn được mà kêu lên những âm thành rít rít, giống như đang trao đổi chuyện gì đó.
Con trống đầu đàn nhỗm người dậy tăng tốc hướng Minh Vũ mà chạy, ngay sau đó có 3 con khác đuổi theo sau.
Lúc này bên dưới gốc cây còn 3 con, hai con mái trưởng thành và một con chim nhỏ hơn tiếp tục canh giữ đám người trên cây.
Nhìn sự phân chia nhiệm vụ Minh Vũ thầm than, nhưng con chim này thật tinh ranh. Sau đó hắn quay đầu bỏ chạy về hướng đi đã chỉ định.
“ cốc xoạt!” âm thanh vang vọng cả một khu rừng nhỏ.
Mấy con chim dường như rất ăn ý trong việc truy đuổi con mồi, con trống chủ lực sẽ đuổi theo sau, hai con mái thì chia ra hai bên. Ý định là bọc đầu Minh Vũ.
Nhưng Minh Vũ đã tính toán từ trước. hắn một mực cắm đầu mà chạy, hắn không có đi đường vòng. Đồi thời không ngừng dụ dỗ bọn chúng vào chỗ mại phục cách đó không xa.
Tốc độ của con hươu tấm rất nhanh, chạy trong rừng đại với tốc độc khoảng 40km/giờ. thế nhưng những con chim kia lại nhanh hơn, ít nhất cũng khoảng 45km/ giờ.
Nhanh chóng Minh Vũ bị đuổi kịp thế nhưng, Minh Vụ không có hoảng sợ. vị hắn đã đi vào phạm vi bẫy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.