Chương 10: Bảy chiến minh
Võng lạc hắc hiệp
13/10/2015
Thị trấn Savis...
Một chiến sĩ cuồng bạo tộc Thú cao tới hai mét, đầy mặt có hoa văn sư tử đứng ở cửa thị trấn đầy những dòng người tới lui không dứt, nhìn về phía nào đó bên trong thị trấn, trông như đang chờ ai đó vậy; tên này hờ hững nắm lấy một cây chùy khổng lồ hoàn toàn làm bằng đồng, tùy ý cho nó dựng trên mặt đất, nhìn dáng vẻ thật uy vũ bất phàm. Hầu như bất cứ người chơi nào đi ngang qua cũng phải nhìn lấy tên đại hán cứng cáp mạnh mẽ đến một, hai lần.
Đương nhiên, những người chơi nam sở dĩ chú ý tới, phần nhiều là bởi vì phía sau lưng tên đại hán đó còn đang đứng hai mỹ nữ tinh linh thiên kiều bách mị nữa; một nàng là kẻ điều khiển nguyên tố lửa trông như một đóa hoa hồng cháy rực, một nàng là một cung tiễn thủ cao ngất, đang đeo theo một cây cung tinh xảo và một túi tên. Mặc dù hai nàng này không nhìn ngang ngó dọc, lại thêm chỉ tự nói chuyện với nhau, nhưng những tiếng cười thanh thúy thỉnh thoảng trầm bổng bay ra lại khiến giao thông nơi cửa trấn thỉnh thoảng bị rối loạn, xuất hiện sự ùn tắc ngắn ngủi...
Vào lúc thường, một tổ hợp có hai đại mỹ nữ như thế hơn phân nửa sẽ hấp dẫn lại không ít đám ong bướm bất kham bay đến theo đuổi và quấy rầy, nhưng có rất nhiều người sau khi tiếp xúc với ánh mắt không phải là rất sắc bén của tên đại hán nọ, đều lặng yên lui bước ngay.
Toàn thân là những món trang bị tỏa ra ánh sáng màu tím, bao cổ tay thì lưu chuyển ánh sáng màu vàng, rồi một cây chùy ‘Điên cuồng đập nát’ đứng thứ 237 trong số những vũ khí chữ vàng nữa, bấy nhiêu đó thôi đã đủ để khiến một ít kẻ tự cho mình là ‘cao thủ’ phải khiếp hãi rồi, huống chi trước ngực tên chiến sĩ cuồng bạo này lại còn đeo một tấm huy chương hình hoa tử kinh đang nở rộ nữa.
Thành viên của chiến minh Hoa Tử Kinh - một trong bảy chiến minh...
Trong trò chơi, cho dù là người chơi có non đến cách mấy, cũng đều ghi nhớ lấy một quy tắc ngầm này: có trêu ai, cũng đừng có trêu đến người của bảy chiến minh!
Có lẽ đối phương chỉ là một thành viên bình thường trong một gia tộc nào đó của chiến minh thôi, nhưng cái đáng sợ là những ‘Kẻ chấp pháp’ của các gia tộc đấy! Những phần tử hiếu chiến mà trang bị lại ưu tú này sẽ không bao giờ để ý xem kẻ động thủ là người ở đâu, chỉ cần kẻ đó chủ động trêu chọc đến thành viên của chiến minh, họ sẽ toàn lực truy sát tức khắc! Một gia tộc xử lý không nổi, thì đội chấp pháp của cả năm gia tộc trong chiến minh dưới sự dẫn dắt của một đội trưởng chiến đấu sẽ cùng nhau bước ra...
Một khi cả chiến minh cùng hành động, vậy sẽ tương đương với một cỗ máy chiến đấu khổng lồ! Bất cứ thứ gì chắn ngang trước mặt nó cũng đều sẽ bị xé rách, thậm chí là xé vụn một cách vô tình nhất!
Cho đến lúc này, vẫn chưa nghe nói có ai trêu ghẹo đến bảy chiến minh kia mà còn sống an an ổn ổn được...
Giữa hàng trăm triệu người chơi, chỉ có không đến 350.000 người có tư cách trở thành thành viên của chiến minh... (giới hạn người của mỗi gia tộc là 10.000 người, trong chiến minh chỉ giới hạn 5 gia tộc)
Cái mỗi người chơi cần phải nhớ chính là, đừng bao giờ chủ động đi trêu chọc bất cứ ai trong số 350.000 người này, đương nhiên, nếu đối phương chủ động gây sự thì chuyện sẽ khác.
* * * * * *
“Thật là, sao còn chưa quay lại chứ? Lẽ nào với sức hấp dẫn của tiểu Thanh nhà mình mà còn không dụ được tên mục sư ánh sáng nào à?” Mấy phút qua đi, mỹ nữ khống lửa dừng lại, nhưng không nhìn tới biết bao ánh mắt chờ mong chú trọng nơi cửa thị trấn, mà nhìn vào trong thị trấn rồi nhỏ giọng oán trách.
Mỹ nữ cung thủ đang trò chuyện với cô có vẻ nhỏ tuổi hơn một chút, cô nàng này một bên thì chơi đùa với mớ lá cây quấn quanh cây cung gỗ trên tay, một bên lại trầm ngâm nói: “Vậy cũng khó trách, mục sư ánh sáng vốn không nhiều, mà lại bị các đoàn đội và gia tộc nuôi nhốt hết rồi, đi đâu mà dễ dàng tìm được vậy hen?”
Cô nàng vừa nói dứt lời, mỹ nữ khống lửa kia chợt quay đầu qua cười rồi nói: “Há há, được, có cái đuôi lọt vào trong tay chị rồi nhé, dám nói chị Lan của em vậy hả... Xem xem chị có mách lẻo hay không nhé.”
Tên chiến sĩ cuồng bạo đứng cạnh bên lập tức mỉm cười.
“Hừ, em đã nói rồi, chị Lan vốn đã bị tộc trưởng nhà chị ấy nuôi nhốt rồi, nếu không sao lại bỏ rơi bọn chị em mình ở đây được.” Trong khi nói chuyện, mỹ nữ cung thủ này còn hơi bất bình chu cái miệng ra, dường như rất là bất mãn với ‘chị Lan’ kia vậy. Lúc này, ánh mắt cô chợt trùng hợp rơi xuống một dáng người quen thuộc đang chạy đến cách đây không xa, đôi mắt đẹp lóe sáng lên:
“Đến rồi!”
Mỹ nữ khống lửa phát hiện ra nữ kiếm sĩ đang chạy tới kia cùng một lúc với chiến sĩ cuồng bạo, hai hàng mi hơi hơi nhăn lại:
“Chỉ một mình à?” Cảm giác mất mát bộc lộ rõ trong lời nói.
Đợi khi tiểu Thanh đến gần ba người, thấy bộ dáng ba người như vậy bèn rất mất thục nữ than một hơi: “Tớ có thoải mái đâu, tìm nửa ngày trời mới được một tên, kết quả là thằng nhãi ấy nói vừa mới bị chết trở về, rớt một cấp rớt luôn cả vũ khí, đang chuẩn bị logout tìm người gom góp tiền...”
Nghe vậy, ba người nhất thời chỉ biết nhìn nhau: thằng nhãi này xui thực nha. Chiến sĩ cuồng bạo hỏi:
“Vậy phải làm sao đây? Muốn đi nơi đó luyện cấp, nhất định phải có người hồi máu mới được, uống thuốc thì phí tiền quá. Không thì... tìm một người khống nước đi? Mặc dù hồi máu không mạnh bằng mục sư, nhưng miễn cưỡng cũng chấp nhận được.”
Đề nghị này lập tức được mỹ nữ khống lửa và mỹ nữ cung thủ ủng hộ ngay: “Cũng được, có điều kỹ xảo nhất định phải đạt yêu cầu, thuật Thủy Liệu ít nhất cũng phải cấp cao.”
Nghe được điều kiện vô cùng hách xì xằng của hai đại mỹ nữ kia, nữ kiếm sĩ tiểu Thanh rất bất mãn trừng mắt: “Mấy đại tiểu thư, các cô thật là nhiều yêu cầu quá đó, có phải còn định nói là tìm không được người thì cũng không cần, sau này cứ ở đây đặt biển tuyển người có phải không?”
“Chị Thanh, đây thật ra là suy nghĩ trong lòng của chị có phải không nè?”
“Ừm, chị thấy cũng giống đấy...”
Mỹ nữ khống lửa và mỹ nữ cung thủ đã hình thành một chiến tuyến, cố ý chọc ghẹo tiểu Thanh.
Nhìn thấy ba mỹ nữ đang bắt đầu đấu võ mồm liên miên, chiến sĩ cuồng bạo nhất thời lớn hết cả cái đầu lên, bèn chỉ vào một người chơi nọ đã đứng ở cửa thị trấn thật lâu, nói:
“Đừng lãng phí thời gian nữa, anh thấy chắc cậu kia được đấy, dân khống nước cấp 35, trang bị cũng kha khá, lại không giống như là người xấu bụng nữa.”
* * * * * *
“Dân khống nước cấp 35, trang bị cũng kha khá, lại không giống như là người xấu bụng, đây là hình tượng của tôi á?”
Tần Nhược hé hé miệng, chỉ vào cái mũi của mình, có chút thất thần nhìn bốn người ở trước mặt. Hắn thật muốn nói cho tên chiến sĩ cuồng bạo ấy lắm, rằng trong công ty mình luôn có tiếng là ‘cỏ non’ đấy, trong hiện thực cũng được rất được các MM lớn nhỏ xem trọng đấy...
“Một trăm năm mươi đồng vàng, tạm thời thuê hai tiếng đồng hồ, hợp tác vui vẻ thì tăng thời gian thành bốn tiếng đồng hồ, tiền thuê ba trăm đồng vàng. Trong thời gian thuê, tất cả đồ thu được là của bọn tôi.”
Cái giá này... Ô... Được rồi, nể phần đối phương coi như có chút nhãn lực và sự quyết đoán, mình không chấp nhất với hắn ta đấy.
Nghe được loại nhiệm vụ cao thù lao này, Tần Nhược đã động lòng rồi, huống chi hắn cũng đang định rời khỏi thị trấn để thử lửa trang bị mới đây này, chỉ là lo sẽ đụng tới Carmen, cho nên mới do dự chưa rời khỏi khu an toàn mà thôi. Tiểu đội này mặc dù gây chú ý một chút, nhưng dù sao cũng có một cung tiễn thủ bậc bốn trong này rồi, các đơn vị ẩn hình ngang cấp trở xuống sẽ bị cô ta nhìn thấy hết. Mặt khác, ngoại hình của đội trưởng ‘Trái Tim Giết Chóc’ này cũng khiến người ta có cảm giác an toàn, bởi vậy hắn cũng hợp lẽ mà gia nhập vào tiểu đội này và đi theo họ ra khỏi thị trấn.
Nhưng vừa ra khỏi thị trấn, Tần Nhược đã phải hối hận ngay:
“Đi rừng Cain giết quái gì cơ?”
“Khu di chỉ dưới lòng đất Alex.”
Sau khi “À” một tiếng, thân thể Tần Nhược chợt mãnh liệt cứng khựng!
A?!
Tần Nhược dại ra cả nửa ngày trời, không biết nói gì chỉ há hốc mồm nhìn tên đội trưởng không nói cười tùy tiện, lúc nào cũng nghiêm chỉnh kia, sau đó nhìn lại tiểu đội của mình mà trong lòng thoáng hoảng hốt.
Khu di chỉ dưới lòng đất Alex, hắn dĩ nhiên sẽ không xa lạ với cái tên này rồi, đây là một bản đồ ở khá sâu trong rừng Cain mà trước đó không lâu được dò tìm ra, bên trong lũ quái vật cấp thấp nhất cũng là cấp 42, nhìn như số lượng không nhiều đấy, nhưng đối với một tên khống nước cấp 35 thể lực hơi ‘yếu đuối’ mà nói... Thì không phải là nguy hiểm ở mức bình thường đâu!!
Cái mớ tiền này quả nhiên là không dễ kiếm như thế đó mà...
*** hoa tử kinh:
Một chiến sĩ cuồng bạo tộc Thú cao tới hai mét, đầy mặt có hoa văn sư tử đứng ở cửa thị trấn đầy những dòng người tới lui không dứt, nhìn về phía nào đó bên trong thị trấn, trông như đang chờ ai đó vậy; tên này hờ hững nắm lấy một cây chùy khổng lồ hoàn toàn làm bằng đồng, tùy ý cho nó dựng trên mặt đất, nhìn dáng vẻ thật uy vũ bất phàm. Hầu như bất cứ người chơi nào đi ngang qua cũng phải nhìn lấy tên đại hán cứng cáp mạnh mẽ đến một, hai lần.
Đương nhiên, những người chơi nam sở dĩ chú ý tới, phần nhiều là bởi vì phía sau lưng tên đại hán đó còn đang đứng hai mỹ nữ tinh linh thiên kiều bách mị nữa; một nàng là kẻ điều khiển nguyên tố lửa trông như một đóa hoa hồng cháy rực, một nàng là một cung tiễn thủ cao ngất, đang đeo theo một cây cung tinh xảo và một túi tên. Mặc dù hai nàng này không nhìn ngang ngó dọc, lại thêm chỉ tự nói chuyện với nhau, nhưng những tiếng cười thanh thúy thỉnh thoảng trầm bổng bay ra lại khiến giao thông nơi cửa trấn thỉnh thoảng bị rối loạn, xuất hiện sự ùn tắc ngắn ngủi...
Vào lúc thường, một tổ hợp có hai đại mỹ nữ như thế hơn phân nửa sẽ hấp dẫn lại không ít đám ong bướm bất kham bay đến theo đuổi và quấy rầy, nhưng có rất nhiều người sau khi tiếp xúc với ánh mắt không phải là rất sắc bén của tên đại hán nọ, đều lặng yên lui bước ngay.
Toàn thân là những món trang bị tỏa ra ánh sáng màu tím, bao cổ tay thì lưu chuyển ánh sáng màu vàng, rồi một cây chùy ‘Điên cuồng đập nát’ đứng thứ 237 trong số những vũ khí chữ vàng nữa, bấy nhiêu đó thôi đã đủ để khiến một ít kẻ tự cho mình là ‘cao thủ’ phải khiếp hãi rồi, huống chi trước ngực tên chiến sĩ cuồng bạo này lại còn đeo một tấm huy chương hình hoa tử kinh đang nở rộ nữa.
Thành viên của chiến minh Hoa Tử Kinh - một trong bảy chiến minh...
Trong trò chơi, cho dù là người chơi có non đến cách mấy, cũng đều ghi nhớ lấy một quy tắc ngầm này: có trêu ai, cũng đừng có trêu đến người của bảy chiến minh!
Có lẽ đối phương chỉ là một thành viên bình thường trong một gia tộc nào đó của chiến minh thôi, nhưng cái đáng sợ là những ‘Kẻ chấp pháp’ của các gia tộc đấy! Những phần tử hiếu chiến mà trang bị lại ưu tú này sẽ không bao giờ để ý xem kẻ động thủ là người ở đâu, chỉ cần kẻ đó chủ động trêu chọc đến thành viên của chiến minh, họ sẽ toàn lực truy sát tức khắc! Một gia tộc xử lý không nổi, thì đội chấp pháp của cả năm gia tộc trong chiến minh dưới sự dẫn dắt của một đội trưởng chiến đấu sẽ cùng nhau bước ra...
Một khi cả chiến minh cùng hành động, vậy sẽ tương đương với một cỗ máy chiến đấu khổng lồ! Bất cứ thứ gì chắn ngang trước mặt nó cũng đều sẽ bị xé rách, thậm chí là xé vụn một cách vô tình nhất!
Cho đến lúc này, vẫn chưa nghe nói có ai trêu ghẹo đến bảy chiến minh kia mà còn sống an an ổn ổn được...
Giữa hàng trăm triệu người chơi, chỉ có không đến 350.000 người có tư cách trở thành thành viên của chiến minh... (giới hạn người của mỗi gia tộc là 10.000 người, trong chiến minh chỉ giới hạn 5 gia tộc)
Cái mỗi người chơi cần phải nhớ chính là, đừng bao giờ chủ động đi trêu chọc bất cứ ai trong số 350.000 người này, đương nhiên, nếu đối phương chủ động gây sự thì chuyện sẽ khác.
* * * * * *
“Thật là, sao còn chưa quay lại chứ? Lẽ nào với sức hấp dẫn của tiểu Thanh nhà mình mà còn không dụ được tên mục sư ánh sáng nào à?” Mấy phút qua đi, mỹ nữ khống lửa dừng lại, nhưng không nhìn tới biết bao ánh mắt chờ mong chú trọng nơi cửa thị trấn, mà nhìn vào trong thị trấn rồi nhỏ giọng oán trách.
Mỹ nữ cung thủ đang trò chuyện với cô có vẻ nhỏ tuổi hơn một chút, cô nàng này một bên thì chơi đùa với mớ lá cây quấn quanh cây cung gỗ trên tay, một bên lại trầm ngâm nói: “Vậy cũng khó trách, mục sư ánh sáng vốn không nhiều, mà lại bị các đoàn đội và gia tộc nuôi nhốt hết rồi, đi đâu mà dễ dàng tìm được vậy hen?”
Cô nàng vừa nói dứt lời, mỹ nữ khống lửa kia chợt quay đầu qua cười rồi nói: “Há há, được, có cái đuôi lọt vào trong tay chị rồi nhé, dám nói chị Lan của em vậy hả... Xem xem chị có mách lẻo hay không nhé.”
Tên chiến sĩ cuồng bạo đứng cạnh bên lập tức mỉm cười.
“Hừ, em đã nói rồi, chị Lan vốn đã bị tộc trưởng nhà chị ấy nuôi nhốt rồi, nếu không sao lại bỏ rơi bọn chị em mình ở đây được.” Trong khi nói chuyện, mỹ nữ cung thủ này còn hơi bất bình chu cái miệng ra, dường như rất là bất mãn với ‘chị Lan’ kia vậy. Lúc này, ánh mắt cô chợt trùng hợp rơi xuống một dáng người quen thuộc đang chạy đến cách đây không xa, đôi mắt đẹp lóe sáng lên:
“Đến rồi!”
Mỹ nữ khống lửa phát hiện ra nữ kiếm sĩ đang chạy tới kia cùng một lúc với chiến sĩ cuồng bạo, hai hàng mi hơi hơi nhăn lại:
“Chỉ một mình à?” Cảm giác mất mát bộc lộ rõ trong lời nói.
Đợi khi tiểu Thanh đến gần ba người, thấy bộ dáng ba người như vậy bèn rất mất thục nữ than một hơi: “Tớ có thoải mái đâu, tìm nửa ngày trời mới được một tên, kết quả là thằng nhãi ấy nói vừa mới bị chết trở về, rớt một cấp rớt luôn cả vũ khí, đang chuẩn bị logout tìm người gom góp tiền...”
Nghe vậy, ba người nhất thời chỉ biết nhìn nhau: thằng nhãi này xui thực nha. Chiến sĩ cuồng bạo hỏi:
“Vậy phải làm sao đây? Muốn đi nơi đó luyện cấp, nhất định phải có người hồi máu mới được, uống thuốc thì phí tiền quá. Không thì... tìm một người khống nước đi? Mặc dù hồi máu không mạnh bằng mục sư, nhưng miễn cưỡng cũng chấp nhận được.”
Đề nghị này lập tức được mỹ nữ khống lửa và mỹ nữ cung thủ ủng hộ ngay: “Cũng được, có điều kỹ xảo nhất định phải đạt yêu cầu, thuật Thủy Liệu ít nhất cũng phải cấp cao.”
Nghe được điều kiện vô cùng hách xì xằng của hai đại mỹ nữ kia, nữ kiếm sĩ tiểu Thanh rất bất mãn trừng mắt: “Mấy đại tiểu thư, các cô thật là nhiều yêu cầu quá đó, có phải còn định nói là tìm không được người thì cũng không cần, sau này cứ ở đây đặt biển tuyển người có phải không?”
“Chị Thanh, đây thật ra là suy nghĩ trong lòng của chị có phải không nè?”
“Ừm, chị thấy cũng giống đấy...”
Mỹ nữ khống lửa và mỹ nữ cung thủ đã hình thành một chiến tuyến, cố ý chọc ghẹo tiểu Thanh.
Nhìn thấy ba mỹ nữ đang bắt đầu đấu võ mồm liên miên, chiến sĩ cuồng bạo nhất thời lớn hết cả cái đầu lên, bèn chỉ vào một người chơi nọ đã đứng ở cửa thị trấn thật lâu, nói:
“Đừng lãng phí thời gian nữa, anh thấy chắc cậu kia được đấy, dân khống nước cấp 35, trang bị cũng kha khá, lại không giống như là người xấu bụng nữa.”
* * * * * *
“Dân khống nước cấp 35, trang bị cũng kha khá, lại không giống như là người xấu bụng, đây là hình tượng của tôi á?”
Tần Nhược hé hé miệng, chỉ vào cái mũi của mình, có chút thất thần nhìn bốn người ở trước mặt. Hắn thật muốn nói cho tên chiến sĩ cuồng bạo ấy lắm, rằng trong công ty mình luôn có tiếng là ‘cỏ non’ đấy, trong hiện thực cũng được rất được các MM lớn nhỏ xem trọng đấy...
“Một trăm năm mươi đồng vàng, tạm thời thuê hai tiếng đồng hồ, hợp tác vui vẻ thì tăng thời gian thành bốn tiếng đồng hồ, tiền thuê ba trăm đồng vàng. Trong thời gian thuê, tất cả đồ thu được là của bọn tôi.”
Cái giá này... Ô... Được rồi, nể phần đối phương coi như có chút nhãn lực và sự quyết đoán, mình không chấp nhất với hắn ta đấy.
Nghe được loại nhiệm vụ cao thù lao này, Tần Nhược đã động lòng rồi, huống chi hắn cũng đang định rời khỏi thị trấn để thử lửa trang bị mới đây này, chỉ là lo sẽ đụng tới Carmen, cho nên mới do dự chưa rời khỏi khu an toàn mà thôi. Tiểu đội này mặc dù gây chú ý một chút, nhưng dù sao cũng có một cung tiễn thủ bậc bốn trong này rồi, các đơn vị ẩn hình ngang cấp trở xuống sẽ bị cô ta nhìn thấy hết. Mặt khác, ngoại hình của đội trưởng ‘Trái Tim Giết Chóc’ này cũng khiến người ta có cảm giác an toàn, bởi vậy hắn cũng hợp lẽ mà gia nhập vào tiểu đội này và đi theo họ ra khỏi thị trấn.
Nhưng vừa ra khỏi thị trấn, Tần Nhược đã phải hối hận ngay:
“Đi rừng Cain giết quái gì cơ?”
“Khu di chỉ dưới lòng đất Alex.”
Sau khi “À” một tiếng, thân thể Tần Nhược chợt mãnh liệt cứng khựng!
A?!
Tần Nhược dại ra cả nửa ngày trời, không biết nói gì chỉ há hốc mồm nhìn tên đội trưởng không nói cười tùy tiện, lúc nào cũng nghiêm chỉnh kia, sau đó nhìn lại tiểu đội của mình mà trong lòng thoáng hoảng hốt.
Khu di chỉ dưới lòng đất Alex, hắn dĩ nhiên sẽ không xa lạ với cái tên này rồi, đây là một bản đồ ở khá sâu trong rừng Cain mà trước đó không lâu được dò tìm ra, bên trong lũ quái vật cấp thấp nhất cũng là cấp 42, nhìn như số lượng không nhiều đấy, nhưng đối với một tên khống nước cấp 35 thể lực hơi ‘yếu đuối’ mà nói... Thì không phải là nguy hiểm ở mức bình thường đâu!!
Cái mớ tiền này quả nhiên là không dễ kiếm như thế đó mà...
*** hoa tử kinh:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.