Chương 58: Có chút tin tốt
Tiểu_Phương
30/10/2024
Mẹ... mẹ ơi... cứu con.... mẹ..... Đừng. đừng mà.. hoc. hocHạ Vy vùng dậy khỏi cơn ác mộng kia. Nó đã luôn tồn tại trong tâm trí cô suốt một năm qua khiến cô không ngày nào yên giấc.
Trong cơn ác mộng, cô thấy một đứa bé bị bắt cóc, cô có cản thể nào cũng không được. Đó là một cơn ác mộng, khiến cô ngày đêm mong nhớ tới đứa bé.
Hạ Vy, con lại mơ thấy Hoàng Vỹ sao? Con ổn chứ. Dạ mẹ. Con ổn không sao đâu. Mẹ về nghỉ đi khuya rồi. Ứm con cũng nghỉ sớm đi nhé. Thằng bé chắc vẫn ổn, không sao đầu màMinh Khuê cố gắng chấn an, khuyên nhủ Hạ Vy. Chỉ mong cô có thể an yên, giữ gìn sức khỏe.
Dạ con cũng mong là như vậy ạ.Nghe lời mẹ ngủ sớm đi.Dạ. Thôi mẹ đi ngủ đi.Hạ Vy đẩy mẹ ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Cô ngồi lên giường, cầm tấm ảnh trên đầu giường lên mong nhớ.
- Hoàng Vỹ, rốt cuộc con đang ở đầu? Mẹ nhớ con quá.
Đúng vậy. Đứa bé trong giấc mơ chính là Hoàng Vỹ, con của cô. Nhưng không được may mắn lắm khi mà trong sinh nhật 4 tuổi, Hoàng Vỹ đã bị bắt cóc.
Trên bức hình là hình ảnh cô cũng Hoàng Vỹ đi chơi công viên. Bức hình chụp đúng vào sinh nhật 4 tuổi trước khi thẳng bé bị bắt cóc. Ngày đó khiến Hạ Vy không thể nào quên được, nó cứ hẳn sâu trong tâm trí cô, luôn xuất hiện trong mỗi giấc ngủ.
Đã qua gần 1 năm rồi nhưng Hạ Vy vẫn chưa hề có bất cứ tin tức gì về con. Ban đầu cảnh sát có điều tra nhưng không có manh mối gì, dần dần vụ việc cũng bị bỏ lại. Hạ Vy chỉ có thể nhờ người tìm, hàng tháng cô phải bỏ ra số tiền không nhỏ cho họ.
Điều may mắn lớn nhất đối với Hạ Vy khi cô chia tay Hoàng Nam, chuyển đến đất nước khác sinh sống đó là phát hiện mang thai Hoàng Vỹ. Khi đó cô rất vui nhưng cũng buồn vì không có đủ kinh tế nuôi đứa bé.
Ban đầu khi mới tới cô xin vào làm tại một quán ăn nhỏ. Máy mắn sao cô gặp được Khang Vũ, ông chủ lại là đồng hương, cũng cảm mền cô ngay từ lần đầu gặp mặt.
Tình cảm hai người dần tốt hơn theo năm tháng. Khang Vũ có tình cảm với cô, nhiều lần ngỏ lời âm chỉ nhưng cô đều đùa vui cho qua. Hạ Vy chỉ coi anh như một người bạn, một người anh trai.
Mẹ Hạ Vy cũng rất quý Khang Vũ, bà cũng biết rõ tình cảm của anh dành cho con gái mình. Thấy Hạ Vy đơn độc nơi đất khách quê người bà cũng muốn có người bầu bạn cũng con nên cũng từng ngỏ ý tác hợp hai người với Hạ Vy. Nhưng cô cũng chỉ lắc đầu, nói tránh sang chuyện khác.
Dù vậy nhưng Khang Vũ vẫn dốc lòng ủng hộ, hậu thuấn cho Hạ Vy. Sau những năm tháng vất vả, cố gắng tích góp cùng với sự trợ giúp của Khang Vũ, Hạ Vy đã mở được tiệm hoa nhỏ.
Trong thời gian dưỡng thai, chăm sóc con Khang Vũ cũng giúp cô chăm sóc cửa tiệm, đôi khi cũng tới chăm sóc, chơi cũng hai mẹ con Hạ Vy. Mối quan hệ của anh cùng Hoàng Vỹ cũng rất tốt. Thằng bé rất quý anh. Nên khi
Hoàng Vỹ bị bắt cóc anh cũng rất lo lẳng nhưng cũng cổ gẳng động viên, cùng Hạ Vy tìm thắng bé.
- Hạ Vy, chị tới rồi.
Vừa tới cửa tiệm mấy bé nhân viên đã chào hỏi Hạ Vy. Do cũng biết hoàn cảnh của cô nên là họ cũng thường làm cô vui, tránh nhắc tới chuyện cũ.
- Um chào mấy em. Ngày mới vui vẻ.
Qua chị bận không tới tiệm có chuyện gì xảy ra không?À dạ không có chuyện gì xảy ra hết. Mọi thứ vẫn ổn.Vậy thì tốt. Mấy em làm việc tiếp đi.Mọi chuyện diễn ra bình thường cho tới khi Khang Vũ tới cửa tiệm.
Chào cậu Khang Vũ. Cậu tới tìm bà chủ sao?Ừm. Bà chủ có đây không?Dạ có. Bà chủ đang ở bên trong ạ.Cảm ơn mấy đứa làm việc tiếp đi.Dạ.Cốc... cốc....
Hạ Vy đang trong thống kê chi tiêu tháng này thấy Khang Vũ liền vui vẻ chào hỏi.
Khang Vũ anh tìm em có chuyện gì vậy?Anh có một tin vui cho em. Người đi điều tra cho em một chút tin tốt. Họ tìm ra được một chút thông tin rồi.Thật sao. Vậy thằng bé giờ đang ở đâu.Um. Theo thông tin anh nhận được thì thẳng bé......
Trong cơn ác mộng, cô thấy một đứa bé bị bắt cóc, cô có cản thể nào cũng không được. Đó là một cơn ác mộng, khiến cô ngày đêm mong nhớ tới đứa bé.
Hạ Vy, con lại mơ thấy Hoàng Vỹ sao? Con ổn chứ. Dạ mẹ. Con ổn không sao đâu. Mẹ về nghỉ đi khuya rồi. Ứm con cũng nghỉ sớm đi nhé. Thằng bé chắc vẫn ổn, không sao đầu màMinh Khuê cố gắng chấn an, khuyên nhủ Hạ Vy. Chỉ mong cô có thể an yên, giữ gìn sức khỏe.
Dạ con cũng mong là như vậy ạ.Nghe lời mẹ ngủ sớm đi.Dạ. Thôi mẹ đi ngủ đi.Hạ Vy đẩy mẹ ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Cô ngồi lên giường, cầm tấm ảnh trên đầu giường lên mong nhớ.
- Hoàng Vỹ, rốt cuộc con đang ở đầu? Mẹ nhớ con quá.
Đúng vậy. Đứa bé trong giấc mơ chính là Hoàng Vỹ, con của cô. Nhưng không được may mắn lắm khi mà trong sinh nhật 4 tuổi, Hoàng Vỹ đã bị bắt cóc.
Trên bức hình là hình ảnh cô cũng Hoàng Vỹ đi chơi công viên. Bức hình chụp đúng vào sinh nhật 4 tuổi trước khi thẳng bé bị bắt cóc. Ngày đó khiến Hạ Vy không thể nào quên được, nó cứ hẳn sâu trong tâm trí cô, luôn xuất hiện trong mỗi giấc ngủ.
Đã qua gần 1 năm rồi nhưng Hạ Vy vẫn chưa hề có bất cứ tin tức gì về con. Ban đầu cảnh sát có điều tra nhưng không có manh mối gì, dần dần vụ việc cũng bị bỏ lại. Hạ Vy chỉ có thể nhờ người tìm, hàng tháng cô phải bỏ ra số tiền không nhỏ cho họ.
Điều may mắn lớn nhất đối với Hạ Vy khi cô chia tay Hoàng Nam, chuyển đến đất nước khác sinh sống đó là phát hiện mang thai Hoàng Vỹ. Khi đó cô rất vui nhưng cũng buồn vì không có đủ kinh tế nuôi đứa bé.
Ban đầu khi mới tới cô xin vào làm tại một quán ăn nhỏ. Máy mắn sao cô gặp được Khang Vũ, ông chủ lại là đồng hương, cũng cảm mền cô ngay từ lần đầu gặp mặt.
Tình cảm hai người dần tốt hơn theo năm tháng. Khang Vũ có tình cảm với cô, nhiều lần ngỏ lời âm chỉ nhưng cô đều đùa vui cho qua. Hạ Vy chỉ coi anh như một người bạn, một người anh trai.
Mẹ Hạ Vy cũng rất quý Khang Vũ, bà cũng biết rõ tình cảm của anh dành cho con gái mình. Thấy Hạ Vy đơn độc nơi đất khách quê người bà cũng muốn có người bầu bạn cũng con nên cũng từng ngỏ ý tác hợp hai người với Hạ Vy. Nhưng cô cũng chỉ lắc đầu, nói tránh sang chuyện khác.
Dù vậy nhưng Khang Vũ vẫn dốc lòng ủng hộ, hậu thuấn cho Hạ Vy. Sau những năm tháng vất vả, cố gắng tích góp cùng với sự trợ giúp của Khang Vũ, Hạ Vy đã mở được tiệm hoa nhỏ.
Trong thời gian dưỡng thai, chăm sóc con Khang Vũ cũng giúp cô chăm sóc cửa tiệm, đôi khi cũng tới chăm sóc, chơi cũng hai mẹ con Hạ Vy. Mối quan hệ của anh cùng Hoàng Vỹ cũng rất tốt. Thằng bé rất quý anh. Nên khi
Hoàng Vỹ bị bắt cóc anh cũng rất lo lẳng nhưng cũng cổ gẳng động viên, cùng Hạ Vy tìm thắng bé.
- Hạ Vy, chị tới rồi.
Vừa tới cửa tiệm mấy bé nhân viên đã chào hỏi Hạ Vy. Do cũng biết hoàn cảnh của cô nên là họ cũng thường làm cô vui, tránh nhắc tới chuyện cũ.
- Um chào mấy em. Ngày mới vui vẻ.
Qua chị bận không tới tiệm có chuyện gì xảy ra không?À dạ không có chuyện gì xảy ra hết. Mọi thứ vẫn ổn.Vậy thì tốt. Mấy em làm việc tiếp đi.Mọi chuyện diễn ra bình thường cho tới khi Khang Vũ tới cửa tiệm.
Chào cậu Khang Vũ. Cậu tới tìm bà chủ sao?Ừm. Bà chủ có đây không?Dạ có. Bà chủ đang ở bên trong ạ.Cảm ơn mấy đứa làm việc tiếp đi.Dạ.Cốc... cốc....
Hạ Vy đang trong thống kê chi tiêu tháng này thấy Khang Vũ liền vui vẻ chào hỏi.
Khang Vũ anh tìm em có chuyện gì vậy?Anh có một tin vui cho em. Người đi điều tra cho em một chút tin tốt. Họ tìm ra được một chút thông tin rồi.Thật sao. Vậy thằng bé giờ đang ở đâu.Um. Theo thông tin anh nhận được thì thẳng bé......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.