Chương 51: Lời tạm biệt
Tiểu_Phương
30/10/2024
Chương có nội dung h+, ai không thích đọc có thể bỏ qua, xin đừng báo cáo.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi, cả hai cùng nhau lên giường. Nằm trên giường Hạ Vy cứ trần trọc không ngủ được, thấy thế Hoàng Nam bèn ôm cô vào lòng vỗ về.
Em vẫn buồn sao? Không sao rồi có anh đây mà.Dạ em ổn mà. Anh không cần lo cho em đâu.Anh không lo cho em sao được. Em buồn thì sao anh yên lòng được.Em thật sự không sao mà.Ừm nhưng anh vẫn lo cho em lắm. Dạo gần đây anh thấy em buồn nhiều rồi. Thương em nhiều.Em cũng yêu anh nhiều lắm.Hạ Vy hôn nhẹ lên môi anh. Ngay lập tức Hoàng Nam cũng đáp trả lại cô, nhẹ nhàng, ngột ngào. Nụ hôn triền miên không dứt khiến bầu không khí trở nên ám muội hơn.
Dường như càng hôn càng nghiện, Hoàng Nam dây dưa không dứt. Không yên phận tay anh vuốt ve khắp người cô. Hạ Vy đẩy nhẹ tay Hoàng Nam ra
- Hoàng Nam, anh.....
Hạ Vy cho anh nha.Sau đó là một khoảng thời gian im lặng kéo dài, Hoàng Nam như chờ đợi một câu trả lời từ cô. Chần chừ một lúc suy nghĩ Hạ Vy gật đầu với ánh mắt kiên định: "Ừm ừm"
Ngay giây tiếp theo những nụ hôn mạnh bạo, mãnh liệt liên tiếp trút xuống đôi môi căng mọng hồng hào của Hạ Vy. Hoàng Nam phả hơi thở nóng ấm xuống vai Hạ Vy. Anh nhẹ nhàng luồn tay vào vạt áo khiến cơ thể Hạ Vy khê run lền.
Hoàng Nam nhẹ nhàng đặt lên trán Hạ Vy một nụ hôn vố về "đừng sợ, có anh đây". Hạ Vy chủ động ôm lấy cổ anh " không sao"
Hoàng Nam nhẹ nhàng hôn khắp, từ môi trườn xuống cổ. Anh còn cắn nhẹ lên vành tai khiến Hạ Vy khẽ run lên.
Sau một hồi dạo đầu, cả hai cơ thể trần như nhộng ôm nhau trên giường. Cảm thấy đã đủ ướt át, Hoàng Nam đỡ cậu nhỏ tiền vào u cốc bé nhỏ của Hạ Vy.
- Á... đau... đau quá....
Còn chưa kịp vào phân nữa Hạ Vy đã kêu đau thảm thiết khiến Hoàng Nam phải dừng lại an ủi cô.
Không sao đâu. Chỉ đau một lúc thôi tí sẽ hết mà em yên tâm đi.Không.... không được đâu. Đau...đau lắm anh cho ra đi mà.Đã vào được nửa rồi mà. Em cố chịu thêm một xíu nha.Anh vừa an ủi vừa xoa nhẹ bầu ngực đẫy đà của cô để tăng thêm khoái cảm. Cảm thấy cô dần thích nghi được rồi anh đẩy nhẹ hông khiến cậu nhỏ nằm gọn trong hoa huyệt của cô.
- Á... đau... đau quá đi. Hoàng Nam... dừng dừng lại đi mà anh em hồng... hông chịu được.......
Hoàng Nam không đáp lời cô mà chỉ nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nhỏ chúm chím của của Hạ Vy khiến những lời chưa kịp nói ra phải ở lại.
Anh nhẹ nhàng, đều đặn ra vào. Bóng tối kết hợp với bầu không khí nóng bỏng càng khiến cho căng phòng trở nên ám muội hơn bao giờ hết.
- ปก...
Hạ Vy cố mím chặt môi để không phát ra những âm thanh xấu hồ kia. Nhận thấy điều đó Hoàng Nam liền mạnh bạo hôn lên môi cô.
- Không cần phải dồn nén. Em cứ thoải mái đi, anh muốn nghe, không cần phải ngại.
Khoái cảm quá lớn khiến Hạ Vy không thể kìm nén được nữa, cô phát ra những âm thanh rên rỉ đã tai Hoàng Nam.
Hơn nửa tiếng mà Hoàng Nam vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, không thể chịu nổi nữa Hạ Vy rên rỉ cầu xin.
Dừng... ừm...dừng lại đi... em..... em chịu hết nổi rồi.Anh yêu... ừm... em mỏi quá rồi. Ừm...Chúng ta dừng... dừng lain đi được không?Hạ Vy cố chịu đựng thêm một chút nữa.Ừm.... em chịu hết nổi rồi.Mặc kệ những lời vẫn xin của Hạ Vy, anh vẫn cứ ra vào liên tục. Lát lâu sau, Hoàng Nam mới dừng lại. Hạ Vy tưởng chừng đã kết thúc nhưng nào ngờ anh lại lật người cô úp xuống, ra vào từ phía sau.
- Hoàng Nam, anh lại tiếp sao. Em mệt quá.... Aaaaa
Chưa kịp nói hết lời Hoàng Nam đã mạnh bạo tiến vào.
- Em cố chịu chút nữa đi mà. Một hiệp nữa thôi anh hứa đó.
Hoàng Nam vừa ăn ủi, thể thốt vừa ra vào điều độ.
- Um....
Tưởng chừng như mọi chuyện sẽ kết thúc nhanh chóng nhưng đừng bao giờ tin lời hứa đàn ông, nhất là khi trên giường. Hoàng Nam hành cô đến hơn 2 giờ sáng mới tha cho cô. |
Kết thúc Hạ Vy thấm mệt lên đã ngủ say mặc kệ Hoàng Nam làm gì mình. Còn anh thì đứng dậy lấy thau nước lau qua người cô rồi mới yên tâm lên giường ôm cô vào lòng ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, gần 8 giờ sáng Hoàng Nam mới tỉnh dậy nhưng phát hiện bên cảnh đã không còn hơi ấm. Anh lật đật dậy tìm cô nhưng không thấy cô đâu chỉ thấy một mảnh giấy nhỏ trên bàn cạnh giường ngủ.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi, cả hai cùng nhau lên giường. Nằm trên giường Hạ Vy cứ trần trọc không ngủ được, thấy thế Hoàng Nam bèn ôm cô vào lòng vỗ về.
Em vẫn buồn sao? Không sao rồi có anh đây mà.Dạ em ổn mà. Anh không cần lo cho em đâu.Anh không lo cho em sao được. Em buồn thì sao anh yên lòng được.Em thật sự không sao mà.Ừm nhưng anh vẫn lo cho em lắm. Dạo gần đây anh thấy em buồn nhiều rồi. Thương em nhiều.Em cũng yêu anh nhiều lắm.Hạ Vy hôn nhẹ lên môi anh. Ngay lập tức Hoàng Nam cũng đáp trả lại cô, nhẹ nhàng, ngột ngào. Nụ hôn triền miên không dứt khiến bầu không khí trở nên ám muội hơn.
Dường như càng hôn càng nghiện, Hoàng Nam dây dưa không dứt. Không yên phận tay anh vuốt ve khắp người cô. Hạ Vy đẩy nhẹ tay Hoàng Nam ra
- Hoàng Nam, anh.....
Hạ Vy cho anh nha.Sau đó là một khoảng thời gian im lặng kéo dài, Hoàng Nam như chờ đợi một câu trả lời từ cô. Chần chừ một lúc suy nghĩ Hạ Vy gật đầu với ánh mắt kiên định: "Ừm ừm"
Ngay giây tiếp theo những nụ hôn mạnh bạo, mãnh liệt liên tiếp trút xuống đôi môi căng mọng hồng hào của Hạ Vy. Hoàng Nam phả hơi thở nóng ấm xuống vai Hạ Vy. Anh nhẹ nhàng luồn tay vào vạt áo khiến cơ thể Hạ Vy khê run lền.
Hoàng Nam nhẹ nhàng đặt lên trán Hạ Vy một nụ hôn vố về "đừng sợ, có anh đây". Hạ Vy chủ động ôm lấy cổ anh " không sao"
Hoàng Nam nhẹ nhàng hôn khắp, từ môi trườn xuống cổ. Anh còn cắn nhẹ lên vành tai khiến Hạ Vy khẽ run lên.
Sau một hồi dạo đầu, cả hai cơ thể trần như nhộng ôm nhau trên giường. Cảm thấy đã đủ ướt át, Hoàng Nam đỡ cậu nhỏ tiền vào u cốc bé nhỏ của Hạ Vy.
- Á... đau... đau quá....
Còn chưa kịp vào phân nữa Hạ Vy đã kêu đau thảm thiết khiến Hoàng Nam phải dừng lại an ủi cô.
Không sao đâu. Chỉ đau một lúc thôi tí sẽ hết mà em yên tâm đi.Không.... không được đâu. Đau...đau lắm anh cho ra đi mà.Đã vào được nửa rồi mà. Em cố chịu thêm một xíu nha.Anh vừa an ủi vừa xoa nhẹ bầu ngực đẫy đà của cô để tăng thêm khoái cảm. Cảm thấy cô dần thích nghi được rồi anh đẩy nhẹ hông khiến cậu nhỏ nằm gọn trong hoa huyệt của cô.
- Á... đau... đau quá đi. Hoàng Nam... dừng dừng lại đi mà anh em hồng... hông chịu được.......
Hoàng Nam không đáp lời cô mà chỉ nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nhỏ chúm chím của của Hạ Vy khiến những lời chưa kịp nói ra phải ở lại.
Anh nhẹ nhàng, đều đặn ra vào. Bóng tối kết hợp với bầu không khí nóng bỏng càng khiến cho căng phòng trở nên ám muội hơn bao giờ hết.
- ปก...
Hạ Vy cố mím chặt môi để không phát ra những âm thanh xấu hồ kia. Nhận thấy điều đó Hoàng Nam liền mạnh bạo hôn lên môi cô.
- Không cần phải dồn nén. Em cứ thoải mái đi, anh muốn nghe, không cần phải ngại.
Khoái cảm quá lớn khiến Hạ Vy không thể kìm nén được nữa, cô phát ra những âm thanh rên rỉ đã tai Hoàng Nam.
Hơn nửa tiếng mà Hoàng Nam vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, không thể chịu nổi nữa Hạ Vy rên rỉ cầu xin.
Dừng... ừm...dừng lại đi... em..... em chịu hết nổi rồi.Anh yêu... ừm... em mỏi quá rồi. Ừm...Chúng ta dừng... dừng lain đi được không?Hạ Vy cố chịu đựng thêm một chút nữa.Ừm.... em chịu hết nổi rồi.Mặc kệ những lời vẫn xin của Hạ Vy, anh vẫn cứ ra vào liên tục. Lát lâu sau, Hoàng Nam mới dừng lại. Hạ Vy tưởng chừng đã kết thúc nhưng nào ngờ anh lại lật người cô úp xuống, ra vào từ phía sau.
- Hoàng Nam, anh lại tiếp sao. Em mệt quá.... Aaaaa
Chưa kịp nói hết lời Hoàng Nam đã mạnh bạo tiến vào.
- Em cố chịu chút nữa đi mà. Một hiệp nữa thôi anh hứa đó.
Hoàng Nam vừa ăn ủi, thể thốt vừa ra vào điều độ.
- Um....
Tưởng chừng như mọi chuyện sẽ kết thúc nhanh chóng nhưng đừng bao giờ tin lời hứa đàn ông, nhất là khi trên giường. Hoàng Nam hành cô đến hơn 2 giờ sáng mới tha cho cô. |
Kết thúc Hạ Vy thấm mệt lên đã ngủ say mặc kệ Hoàng Nam làm gì mình. Còn anh thì đứng dậy lấy thau nước lau qua người cô rồi mới yên tâm lên giường ôm cô vào lòng ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, gần 8 giờ sáng Hoàng Nam mới tỉnh dậy nhưng phát hiện bên cảnh đã không còn hơi ấm. Anh lật đật dậy tìm cô nhưng không thấy cô đâu chỉ thấy một mảnh giấy nhỏ trên bàn cạnh giường ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.