Chương 20: Trò chuyện nghiêm túc sau nhiều năm
Tiểu_Phương
19/08/2024
Do bộ phim quay gần xong rồi với
cả hôm nay không có công việc nào nên là Hạ Vy được nghỉ ngơi cả ngày
nay. Khá căng thẳng, lại muốn nhớ lại chuyện xảy ra hôm qua nên là Hạ Vy đành mở lời, nhẹ nhàng hỏi anh:
- *Hoàng Nam, hôm qua mình không làm điều gì quá đáng với cậu chứ*?
- *Không có, hôm qua em uống say nên là có nói chút thôi. Còn không làm gì quá đáng cả. Yên tâm đi*.
- *Thật sự mình không có làm gì chứ*? -Hạ Vy vẫn cố hỏi lại anh
Bất lực Hoàng Nam đành nói:
- *Không có làm gì cả thật mà. Hôm qua em uống quá say nên là có nói chút chuyện buồn trong lòng thôi*.
- *Mà tại sao em lại chia tay cái tên Huy Quang kia*? - Hoàng Nam nói ra suy nghĩ của mình!
- *À không có gì! Chỉ là chút chuyện riêng của tớ thôi. Cậu không cần quan tâm*. -Hạ Vy né tránh câu hỏi của anh.
Nghe thấy lời nói này của Hạ Vy, Hoàng Nam có chút chạnh lòng, cô vẫn chưa mở lòng với anh, anh buồn bã hỏi cô:
- *Hạ Vy, chúng ta không còn là bạn như trước nữa sao*.
- *Tại sao cậu lại nói thế. Chúng ta vẫn là bạn mà*.
- *Vậy tại sao anh cảm thấy em cứ né tránh anh. Trước kia hễ có chuyện vui hay buồn em đều chia sẻ với anh mà. Tại sao bây giờ cái gì cũng giấu anh*.
- *Thì.... tại vì là.... chúng ta cũng xa cách nhiều năm, anh và em đều thay đổi khá nhiều không còn là những cô cậu học trò hồn nhiên, ngây thơ như ngày trước nữa. Ai cũng đều đã trưởng thành, cũng bận rộn hơn trong cuộc sống của chính mình nên là chúng ta mới có chút xa cách đúng không Hoàng Nam*.
-........ *Đúng* /anh ậm ừ trả lời/ *Nhưng mà anh không muốn chúng ta như vậy. Chúng ta có thể như trước kia được không, anh thực sự không quen như này*.
- *Đương nhiên là được rồi*. -Hạ Vy vui vẻ trả lời anh.
Bữa sáng kết thúc trong niềm vui trong lòng của anh sau khi nghe câu trả lời của cô.
- *Hoàng Nam nay cậu không đi làm ư*?
- *Anh không! Nay anh nghỉ một hôm, dù sao ngày nào cũng chăm chỉ rồi*.
- *Mà chắc nay em không có việc nhỉ? Hay là chúng ta cùng đi dạo đi*.
- *Sao cậu biết nay tớ rảnh*? -Hạ Vy tò mò hỏi anh.
- *Thì anh để ý thôi, thấy từ sáng đến giờ quản lý em không gọi điện, nói có việc thì đã gọi từ lâu rồi*.
- *Cậu để ý kĩ thật đó*!
- *Mà chúng ta đi dạo được không*?
-*Được, nhưng mà đi ở đâu mới được chứ*?
- *Vậy chúng ta ra bãi biển đi. Ngay nhà anh có một bãi biển*. /nhà anh là căn biệt thự có vị thế vô cùng đắc biệt, ngay gần nhà là bãi biển xanh, đi xe hơn 10 phút là đến một ngọn núi, rất thích hợp cho những ngày mệt mỏi muốn đi đâu đó/
- *Nhà cậu gần biển sao? Vậy cũng được chờ tớ lên thay đồ đã, không thể mặc bộ đồ này ra đường được*. -nói rồi Hạ Vy vui vẻ quay lưng chạy lên lầu thay đồ
Hoàng Nam liền vội nói:
- *Trong phòng có mấy bộ đồ, cậu cứ thoải mái chọn nha. Đi từ từ thôi* không ngã. /anh nhờ giúp việc đi mua cho cô vài bộ đồ để cô có cái thay khi tỉnh/
Một lát sau, hai người đã có mặt tại bãi biển. Họ cùng nhau đi dạo, nói chuyện tâm sự. Hoàng Nam lại mở lời lên tiếng trước:
- *Hạ Vy, mấy năm trước có chuyện gì, sao anh không liên lạc được với em. Với cả mấy năm nay cậu sống như thế nào, sao tự nhiên đổi nghề làm diễn viên*.
Nghe câu hỏi, Hạ Vy có chút buồn, mãi sau cô mới kể cho anh nghe:
- *Năm năm trước sau khi bố mình gặp tai nạn thì không may qua đời. Tớ và mẹ phải lo hậu sự cho ba ở dưới quê, không may đánh mất điện thoại nên là không liên lạc được với cậu*.
- *Mà cậu cũng biết đấy, bố tớ là trụ cột chính trong nhà nên là sau khi bố mất, gia đình tớ càng khó khăn hơn nên là mình quyết định không học tiếp mà đi làm kiếm tiền trang trải cuộc sống phụ giúp mẹ*.
- *Năm trước nhờ mọi người khuyên với cả tự tìm hiểu nên là tớ quyết định đi làm diễn viên*.
Nói ra những lời này, nước mắt cô không tự chủ được mà rơi xuống. Sau khi nghe xong những lời tâm sự của cô, nhìn thấy cô khóc, anh chạnh lòng, bất giác anh đưa tay lên ôm cô vào lòng xoa dịu:
Xin lỗi chạm vào nỗi đau của em rồi. Nhưng không sao đâu, tất cả đều đã qua rồi. Không sao đâu mà, em đừng khóc nữa, có anh đây rồi.
Hai người đi dạo một lúc rồi quyết định ra về. Anh chở cô về tới tận nhà rồi mới quay về nhà mình. Trong lòng Hoàng Nam bây giờ khá vui vì Hạ Vy đã chịu mở lòng với anh, và điều đặc biệt hơn nữa là cô bây giờ độc thân, anh sẽ phải làm gì đó để biến cô là người của mình thật nhanh chóng không thì người xinh đẹp như cô có rất nhiều người dòm ngó đến.
Trên đường về, nghĩ đến lời cô nói khi say đêm qua hơn nữa tò mò vì sao Hạ Vy và Huy Quang đang rất hạnh phúc mà chia tay anh quyết đinh gọi Duy Khánh, kêu cậu đi điều tra một chút thông tin.
- *Hoàng Nam, hôm qua mình không làm điều gì quá đáng với cậu chứ*?
- *Không có, hôm qua em uống say nên là có nói chút thôi. Còn không làm gì quá đáng cả. Yên tâm đi*.
- *Thật sự mình không có làm gì chứ*? -Hạ Vy vẫn cố hỏi lại anh
Bất lực Hoàng Nam đành nói:
- *Không có làm gì cả thật mà. Hôm qua em uống quá say nên là có nói chút chuyện buồn trong lòng thôi*.
- *Mà tại sao em lại chia tay cái tên Huy Quang kia*? - Hoàng Nam nói ra suy nghĩ của mình!
- *À không có gì! Chỉ là chút chuyện riêng của tớ thôi. Cậu không cần quan tâm*. -Hạ Vy né tránh câu hỏi của anh.
Nghe thấy lời nói này của Hạ Vy, Hoàng Nam có chút chạnh lòng, cô vẫn chưa mở lòng với anh, anh buồn bã hỏi cô:
- *Hạ Vy, chúng ta không còn là bạn như trước nữa sao*.
- *Tại sao cậu lại nói thế. Chúng ta vẫn là bạn mà*.
- *Vậy tại sao anh cảm thấy em cứ né tránh anh. Trước kia hễ có chuyện vui hay buồn em đều chia sẻ với anh mà. Tại sao bây giờ cái gì cũng giấu anh*.
- *Thì.... tại vì là.... chúng ta cũng xa cách nhiều năm, anh và em đều thay đổi khá nhiều không còn là những cô cậu học trò hồn nhiên, ngây thơ như ngày trước nữa. Ai cũng đều đã trưởng thành, cũng bận rộn hơn trong cuộc sống của chính mình nên là chúng ta mới có chút xa cách đúng không Hoàng Nam*.
-........ *Đúng* /anh ậm ừ trả lời/ *Nhưng mà anh không muốn chúng ta như vậy. Chúng ta có thể như trước kia được không, anh thực sự không quen như này*.
- *Đương nhiên là được rồi*. -Hạ Vy vui vẻ trả lời anh.
Bữa sáng kết thúc trong niềm vui trong lòng của anh sau khi nghe câu trả lời của cô.
- *Hoàng Nam nay cậu không đi làm ư*?
- *Anh không! Nay anh nghỉ một hôm, dù sao ngày nào cũng chăm chỉ rồi*.
- *Mà chắc nay em không có việc nhỉ? Hay là chúng ta cùng đi dạo đi*.
- *Sao cậu biết nay tớ rảnh*? -Hạ Vy tò mò hỏi anh.
- *Thì anh để ý thôi, thấy từ sáng đến giờ quản lý em không gọi điện, nói có việc thì đã gọi từ lâu rồi*.
- *Cậu để ý kĩ thật đó*!
- *Mà chúng ta đi dạo được không*?
-*Được, nhưng mà đi ở đâu mới được chứ*?
- *Vậy chúng ta ra bãi biển đi. Ngay nhà anh có một bãi biển*. /nhà anh là căn biệt thự có vị thế vô cùng đắc biệt, ngay gần nhà là bãi biển xanh, đi xe hơn 10 phút là đến một ngọn núi, rất thích hợp cho những ngày mệt mỏi muốn đi đâu đó/
- *Nhà cậu gần biển sao? Vậy cũng được chờ tớ lên thay đồ đã, không thể mặc bộ đồ này ra đường được*. -nói rồi Hạ Vy vui vẻ quay lưng chạy lên lầu thay đồ
Hoàng Nam liền vội nói:
- *Trong phòng có mấy bộ đồ, cậu cứ thoải mái chọn nha. Đi từ từ thôi* không ngã. /anh nhờ giúp việc đi mua cho cô vài bộ đồ để cô có cái thay khi tỉnh/
Một lát sau, hai người đã có mặt tại bãi biển. Họ cùng nhau đi dạo, nói chuyện tâm sự. Hoàng Nam lại mở lời lên tiếng trước:
- *Hạ Vy, mấy năm trước có chuyện gì, sao anh không liên lạc được với em. Với cả mấy năm nay cậu sống như thế nào, sao tự nhiên đổi nghề làm diễn viên*.
Nghe câu hỏi, Hạ Vy có chút buồn, mãi sau cô mới kể cho anh nghe:
- *Năm năm trước sau khi bố mình gặp tai nạn thì không may qua đời. Tớ và mẹ phải lo hậu sự cho ba ở dưới quê, không may đánh mất điện thoại nên là không liên lạc được với cậu*.
- *Mà cậu cũng biết đấy, bố tớ là trụ cột chính trong nhà nên là sau khi bố mất, gia đình tớ càng khó khăn hơn nên là mình quyết định không học tiếp mà đi làm kiếm tiền trang trải cuộc sống phụ giúp mẹ*.
- *Năm trước nhờ mọi người khuyên với cả tự tìm hiểu nên là tớ quyết định đi làm diễn viên*.
Nói ra những lời này, nước mắt cô không tự chủ được mà rơi xuống. Sau khi nghe xong những lời tâm sự của cô, nhìn thấy cô khóc, anh chạnh lòng, bất giác anh đưa tay lên ôm cô vào lòng xoa dịu:
Xin lỗi chạm vào nỗi đau của em rồi. Nhưng không sao đâu, tất cả đều đã qua rồi. Không sao đâu mà, em đừng khóc nữa, có anh đây rồi.
Hai người đi dạo một lúc rồi quyết định ra về. Anh chở cô về tới tận nhà rồi mới quay về nhà mình. Trong lòng Hoàng Nam bây giờ khá vui vì Hạ Vy đã chịu mở lòng với anh, và điều đặc biệt hơn nữa là cô bây giờ độc thân, anh sẽ phải làm gì đó để biến cô là người của mình thật nhanh chóng không thì người xinh đẹp như cô có rất nhiều người dòm ngó đến.
Trên đường về, nghĩ đến lời cô nói khi say đêm qua hơn nữa tò mò vì sao Hạ Vy và Huy Quang đang rất hạnh phúc mà chia tay anh quyết đinh gọi Duy Khánh, kêu cậu đi điều tra một chút thông tin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.