Chương 38
Di Mặc
05/10/2022
Hàn Vũ Thanh cũng không tắm lâu lắm, khoảng chừng hai mươi phút liền mặc đồ ngủ bước ra. Cô mặc một chiếc áo thun rộng và dài cứ tưởng như cái
váy ngủ nhỏ làm lộ hai điều chân thon dài trắng trẻo. Đây là dạng áo ngủ Thẩm Tri Du hay mặc.
Nhìn thấy cô bước ra, Thẩm Tri Du mắt không chớp yên lặng ngắm nghía, rồi lộ vẻ mặt hài lòng cười cười vỗ mép giường ý bảo cô lại chỗ nàng. Nàng nhẹ nhàng giúp cô sấy tóc, ngón tay luồn vào từng lọn tóc đen mượt mà, động tác dịu dàng mà chuyên chú. Hàn Vũ Thanh rất hưởng thụ tình cảnh này, tận đáy lòng thở dài hạnh phúc.
"Xong rồi" Thẩm Tri Du đặt máy sấy vào ngăn tủ, tay vuốt tóc cái người mặt đầy sung sướng kia. Lần đầu tiên trong đời Thẩm Tri Du nảy ra ý nghĩ muốn gắn bó với một người cả đời ngoại trừ gia đình của nàng.
Hai người ăn ý tắt đèn, vén chăn lên giường. Không ngờ lần đầu hai người nằm chung trên một chiếc giường lại là ở một khách sạn trong một thành phố xa lạ thế này. Thế nhưng điều này lại không hề ảnh hưởng đến sự ấm áp và ngọt ngào trong lòng. Trong phòng không có ánh sáng làm cho các giác quan trở nên nhạy cảm, Thẩm Tri Du cảm nhận mùi bạc hà quen thuộc bên cạnh, rõ ràng sữa tắm của nàng có mùi trà xanh, tại sao người này sử dụng lại có hương vị bạc hà đây!?
Đột nhiên mùi hương bạc hà xông vào mũi Thẩm Tri Du, thì ra Hàn Vũ Thanh đang tiến lại gần nàng. Một cái ôm không nhanh không chậm đem Thẩm Tri Du rơi vào mùi bạc hà lành lạnh thơm ngát. Thẩm Tri Du còn nghe được tiếng tim đập rõ ràng bên tai, cũng không biết là của mình hay của ai đó. Hàn Vũ Thanh cũng không khá hơn chút nào, thật sâu nghe mùi hương của nàng, trái tim từ đập hỗn loạn đến chậm rãi thỏa mãn.
Tiếng lòng của hai người đều thả lỏng nhẹ nhõm, đơn giản ôm nhau ngủ, cả hai chìm vào giấc ngủ rất nhanh.
....
Ánh sáng xuyên qua rèm cửa nhẹ nhàng chiếu xuống sàn nhà, căn phòng trở nên ấm áp, gió xuân mát mẻ lay động rèm cửa sổ khiến từng tảng ánh nắng dưới đất thoắt ẩn thoắt hiện. Trên giường là khung cảnh ngọt muốn sâu răng của những đôi tình nhân thường hay thấy, hai người con gái xinh đẹp hoàn hảo ôm cùng một chỗ. Một người ôm trọn người kia, còn một người gối lên tay người nọ, gương mặt ổ trong cổ người ta. Hai màu tóc khác biệt quấn lấy nhau, cùng tán loạn trên một cái gối đầu.
Cô gái tóc đen đúng giờ sinh học liền mở mắt, nhìn ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, cười vén tóc cho nàng. Cảm nhận được bị quấy rầy, Thẩm Tri Du cũng nhập nhằng mở mắt, đập vào mắt là nụ cười dịu dàng dành riêng cho mình, sáng sớm tâm nàng lại được rót mật.
Nằm gần như vậy, Hàn Vũ Thanh liền chăm chú ngắm nhìn gương mặt trẻ tuổi không son phấn của người yêu, cô thầm ai thán một trận. Thẩm Tri Du khi trang điểm tạo cảm giác thành thục, hơi mang vẻ xa cách, đẹp một cách cao cao tại thượng. Nhưng nàng khi bỏ đi lớp trang điểm lại như cô nữ sinh trung học, nét mặt trở nên nhu thuận hiền lành không còn sắc bén như trước. Hàn Vũ Thanh càng thích nàng như vậy hơn.
Quả nhiên lực sát thương quá lớn, Hàn Vũ Thanh hôn lên môi hồng hào trao một nụ hôn buổi sáng với nàng. Hàn Vũ Thanh hôn nhẹ khóe môi Thẩm Tri Du, nhịn không được lại hôn lên trán, sau lại lướt qua gò má của nàng. Xong xuôi cô liền trưng ra bộ mặt đắc ý. Thẩm Tri Du quả thực tức cười, hung hăng trừng mắt liếc cô, nàng cắn nhẹ môi cô lấy điều trả đũa. Không đợi người kia phản ứng, Thẩm Tri Du liền chui khỏi chăn vào nhà vệ sinh.
Cả hai ngọt ngào qua lại cả tiếng đồng hồ mới sẵn sàng ra đường. Hàn Vũ Thanh đơn giản gọi vài món điểm tâm của khách sạn cho hai người. Trên bàn ăn cũng không thoát khỏi không khí màu hồng, ngẫu nhiên ánh mắt giao nhau, cả hai liền giành cho nhau một nụ cười sáng lạn.
"Buổi chiều cùng em đi dạo phố, sau đó buổi tối mới trở về có được không?" Thẩm Tri Du ngẩng đầu lên, cười nói.
Hàn Vũ Thanh không kịp mừng rỡ, cô rất thích bồi nàng đi hẹn hò như thế: "Ừ, vậy để chị đặt vé máy bay nhé".
"Không cần đâu, em kêu Tiểu Hà đặt cho chúng ta là được rồi".
Hai người ngồi cạnh bên vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ, hai bàn tay không tiếng động để sát vào nhau, im lặng đan từng ngón tay vào nhau, im lặng nắm chặt.
Nhìn thấy cô bước ra, Thẩm Tri Du mắt không chớp yên lặng ngắm nghía, rồi lộ vẻ mặt hài lòng cười cười vỗ mép giường ý bảo cô lại chỗ nàng. Nàng nhẹ nhàng giúp cô sấy tóc, ngón tay luồn vào từng lọn tóc đen mượt mà, động tác dịu dàng mà chuyên chú. Hàn Vũ Thanh rất hưởng thụ tình cảnh này, tận đáy lòng thở dài hạnh phúc.
"Xong rồi" Thẩm Tri Du đặt máy sấy vào ngăn tủ, tay vuốt tóc cái người mặt đầy sung sướng kia. Lần đầu tiên trong đời Thẩm Tri Du nảy ra ý nghĩ muốn gắn bó với một người cả đời ngoại trừ gia đình của nàng.
Hai người ăn ý tắt đèn, vén chăn lên giường. Không ngờ lần đầu hai người nằm chung trên một chiếc giường lại là ở một khách sạn trong một thành phố xa lạ thế này. Thế nhưng điều này lại không hề ảnh hưởng đến sự ấm áp và ngọt ngào trong lòng. Trong phòng không có ánh sáng làm cho các giác quan trở nên nhạy cảm, Thẩm Tri Du cảm nhận mùi bạc hà quen thuộc bên cạnh, rõ ràng sữa tắm của nàng có mùi trà xanh, tại sao người này sử dụng lại có hương vị bạc hà đây!?
Đột nhiên mùi hương bạc hà xông vào mũi Thẩm Tri Du, thì ra Hàn Vũ Thanh đang tiến lại gần nàng. Một cái ôm không nhanh không chậm đem Thẩm Tri Du rơi vào mùi bạc hà lành lạnh thơm ngát. Thẩm Tri Du còn nghe được tiếng tim đập rõ ràng bên tai, cũng không biết là của mình hay của ai đó. Hàn Vũ Thanh cũng không khá hơn chút nào, thật sâu nghe mùi hương của nàng, trái tim từ đập hỗn loạn đến chậm rãi thỏa mãn.
Tiếng lòng của hai người đều thả lỏng nhẹ nhõm, đơn giản ôm nhau ngủ, cả hai chìm vào giấc ngủ rất nhanh.
....
Ánh sáng xuyên qua rèm cửa nhẹ nhàng chiếu xuống sàn nhà, căn phòng trở nên ấm áp, gió xuân mát mẻ lay động rèm cửa sổ khiến từng tảng ánh nắng dưới đất thoắt ẩn thoắt hiện. Trên giường là khung cảnh ngọt muốn sâu răng của những đôi tình nhân thường hay thấy, hai người con gái xinh đẹp hoàn hảo ôm cùng một chỗ. Một người ôm trọn người kia, còn một người gối lên tay người nọ, gương mặt ổ trong cổ người ta. Hai màu tóc khác biệt quấn lấy nhau, cùng tán loạn trên một cái gối đầu.
Cô gái tóc đen đúng giờ sinh học liền mở mắt, nhìn ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, cười vén tóc cho nàng. Cảm nhận được bị quấy rầy, Thẩm Tri Du cũng nhập nhằng mở mắt, đập vào mắt là nụ cười dịu dàng dành riêng cho mình, sáng sớm tâm nàng lại được rót mật.
Nằm gần như vậy, Hàn Vũ Thanh liền chăm chú ngắm nhìn gương mặt trẻ tuổi không son phấn của người yêu, cô thầm ai thán một trận. Thẩm Tri Du khi trang điểm tạo cảm giác thành thục, hơi mang vẻ xa cách, đẹp một cách cao cao tại thượng. Nhưng nàng khi bỏ đi lớp trang điểm lại như cô nữ sinh trung học, nét mặt trở nên nhu thuận hiền lành không còn sắc bén như trước. Hàn Vũ Thanh càng thích nàng như vậy hơn.
Quả nhiên lực sát thương quá lớn, Hàn Vũ Thanh hôn lên môi hồng hào trao một nụ hôn buổi sáng với nàng. Hàn Vũ Thanh hôn nhẹ khóe môi Thẩm Tri Du, nhịn không được lại hôn lên trán, sau lại lướt qua gò má của nàng. Xong xuôi cô liền trưng ra bộ mặt đắc ý. Thẩm Tri Du quả thực tức cười, hung hăng trừng mắt liếc cô, nàng cắn nhẹ môi cô lấy điều trả đũa. Không đợi người kia phản ứng, Thẩm Tri Du liền chui khỏi chăn vào nhà vệ sinh.
Cả hai ngọt ngào qua lại cả tiếng đồng hồ mới sẵn sàng ra đường. Hàn Vũ Thanh đơn giản gọi vài món điểm tâm của khách sạn cho hai người. Trên bàn ăn cũng không thoát khỏi không khí màu hồng, ngẫu nhiên ánh mắt giao nhau, cả hai liền giành cho nhau một nụ cười sáng lạn.
"Buổi chiều cùng em đi dạo phố, sau đó buổi tối mới trở về có được không?" Thẩm Tri Du ngẩng đầu lên, cười nói.
Hàn Vũ Thanh không kịp mừng rỡ, cô rất thích bồi nàng đi hẹn hò như thế: "Ừ, vậy để chị đặt vé máy bay nhé".
"Không cần đâu, em kêu Tiểu Hà đặt cho chúng ta là được rồi".
Hai người ngồi cạnh bên vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ, hai bàn tay không tiếng động để sát vào nhau, im lặng đan từng ngón tay vào nhau, im lặng nắm chặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.