Chương 13
Kiếm Anh
19/02/2024
Cô nhìn anh có chút khó xử nói:
- " Em chỉ định bế con, xin lỗi làm anh thức giấc ".
Lãnh An lắc đầu, cười:
- " Không sao "
Sáng hôm sau tin tức Châu Nhiên Bình và vị bác sĩ kia mất không rõ lí do được truyền khắp nơi.
Đồng Đồng tuy bất ngờ trước cái chết của họ nhưng lí do thì cô biết.
Cô nhìn sang Lãnh An không cảm xúc hỏi:
- " Anh giết họ sao?"
Lãnh An không trả lời chỉ gật đầu.
Vừa nghe tin tức là Đồng Đồng đã đoán được nguyên nhân.
- " Chỉ cần đánh cảnh cáo là được rồi mà, anh đâu cần phải như thế đâu ".
Lãnh An nhìn cô:
- " Dám động vào con anh thì bắt buộc phải chết ".
Đồng Đồng không nói thêm gì nữa cô bế Nấm lên giường nằm.
Nhật Tâm vào thăm Nấm mua cho Nấm rất nhiều đồ chơi và quần áo.
Cao phu nhân nấu cháo mang vào cho Đồng Đồng ăn. Bà giúp cô thay quần áo cho Nấm.
Nấm rất dễ vừa ti sữa mẹ và vừa ti sữa bình nên những lúc cô không khoẻ thì Nhật Tâm hoặc Cao phu nhân có thể chăm thay.
Nhật Tâm nói khẽ vào tai của Đồng Đồng đều gì đó, cô vội đứng dậy đi ra ngoài.
Anh cũng rất thắc mắc không biết Nhật Tâm nói gì với Đồng Đồng chỉ thấy cô có chút căng thẳng.
Nấm lại sốt cao nên quấy Cao phu nhân, Lãnh An liền đi lại dỗ dành Nấm.
Một lúc y tá vào truyền nước, Nấm rất nhanh đã vào giấc ngủ.
Đồng Đồng và Nhật Tâm nói chuyện xong liền bước vào phòng.
Lãnh An nhìn sắc mặt của cô không được tốt, cô tuy không nói nhưng anh biết cô vẫn còn bài xích với anh.
Nấm nằm viện hơn tuần mới được về nhà, Nấm và cô ở nhà chính còn anh đi làm rồi về biệt thự.
Buổi tối anh sang nhà chính thăm cô và Nấm, Cao phu nhân thấy anh thay đổi cũng đỡ gay gắt hơn với anh.
Ngày mai là Nấm tròn 4 tháng, Nấm đã biết lật và bi bô tập nói khiến anh rất thích thú.
Hôm nay anh đi làm tranh thủ về sớm anh định rủ Đồng Đồng đi chơi nhưng anh ngại không dám mở lời.
Anh cứ ngồi ở ghế sofa nhìn cô và Nhật Tâm chơi đùa cùng Nấm
Anh không biết mở lời với cô thế nào liền gọi em gái giúp mình:
- " Nhật Tâm ra đây anh hai bảo "
Nhật Tâm nghe anh trai gọi liền đi theo anh ra ngoài.
Lãnh An im lặng một lúc rồi quay sang nói:
- " Nhật Tâm giúp anh một chuyện được không? "
Nhật Tâm khá bất ngờ vì từ trước giờ anh chưa bao giờ nhờ vả ai đặc biệt là cô.
Nhật Tâm liền suy nghĩ và gật đầu nói:
- " Có chuyện gì vậy anh hai?"
Lãnh An hơi bối rối một lúc:
- " Anh muốn rủ Giản Bình đi chơi một lúc ".
Nhật Tâm như không tin vào tai mình liền tự đánh vào tay mình một cái.
Lãnh An thấy Nhật Tâm tự đánh mình thì nắm tay cô lại:
- " Em làm gì vậy? Sao lại tự đánh mình?"
Nhật Tâm chỉ lắc lắc đầu:
- " Bây giờ thử anh vào nói với chị hai xem, chị hai còn phản ứng mạnh hơn em đấy ".
Lãnh An ngơ ngác nhìn em gái mình, xong lại nghiêm túc hỏi:
- " Thế có giúp anh hai được hay không?"
Nhật Tâm liền bĩu môi:
- " Không "
Nhật Tâm nói xong liền nhanh chân chạy vào phòng. Lãnh An đứng đấy thở dài mệt mỏi.
Anh lửng thững đi vào phòng cứ đưa mắt nhìn cô xong lại nhìn ra cửa sổ.
Đồng Đồng không hiểu anh hôm nay bị gì mà cứ đưa mắt nhìn xung quanh:
- " Anh bị làm sao vậy?"
Lãnh An liền lắc đầu:
- " À không...Anh...Anh chỉ muốn đi chơi cùng em một lúc được không?"
Anh nói xong liền đưa tay gãi gãi đầu, cô nhìn thái độ của anh mà cố nhịn cười.
- " Em chỉ định bế con, xin lỗi làm anh thức giấc ".
Lãnh An lắc đầu, cười:
- " Không sao "
Sáng hôm sau tin tức Châu Nhiên Bình và vị bác sĩ kia mất không rõ lí do được truyền khắp nơi.
Đồng Đồng tuy bất ngờ trước cái chết của họ nhưng lí do thì cô biết.
Cô nhìn sang Lãnh An không cảm xúc hỏi:
- " Anh giết họ sao?"
Lãnh An không trả lời chỉ gật đầu.
Vừa nghe tin tức là Đồng Đồng đã đoán được nguyên nhân.
- " Chỉ cần đánh cảnh cáo là được rồi mà, anh đâu cần phải như thế đâu ".
Lãnh An nhìn cô:
- " Dám động vào con anh thì bắt buộc phải chết ".
Đồng Đồng không nói thêm gì nữa cô bế Nấm lên giường nằm.
Nhật Tâm vào thăm Nấm mua cho Nấm rất nhiều đồ chơi và quần áo.
Cao phu nhân nấu cháo mang vào cho Đồng Đồng ăn. Bà giúp cô thay quần áo cho Nấm.
Nấm rất dễ vừa ti sữa mẹ và vừa ti sữa bình nên những lúc cô không khoẻ thì Nhật Tâm hoặc Cao phu nhân có thể chăm thay.
Nhật Tâm nói khẽ vào tai của Đồng Đồng đều gì đó, cô vội đứng dậy đi ra ngoài.
Anh cũng rất thắc mắc không biết Nhật Tâm nói gì với Đồng Đồng chỉ thấy cô có chút căng thẳng.
Nấm lại sốt cao nên quấy Cao phu nhân, Lãnh An liền đi lại dỗ dành Nấm.
Một lúc y tá vào truyền nước, Nấm rất nhanh đã vào giấc ngủ.
Đồng Đồng và Nhật Tâm nói chuyện xong liền bước vào phòng.
Lãnh An nhìn sắc mặt của cô không được tốt, cô tuy không nói nhưng anh biết cô vẫn còn bài xích với anh.
Nấm nằm viện hơn tuần mới được về nhà, Nấm và cô ở nhà chính còn anh đi làm rồi về biệt thự.
Buổi tối anh sang nhà chính thăm cô và Nấm, Cao phu nhân thấy anh thay đổi cũng đỡ gay gắt hơn với anh.
Ngày mai là Nấm tròn 4 tháng, Nấm đã biết lật và bi bô tập nói khiến anh rất thích thú.
Hôm nay anh đi làm tranh thủ về sớm anh định rủ Đồng Đồng đi chơi nhưng anh ngại không dám mở lời.
Anh cứ ngồi ở ghế sofa nhìn cô và Nhật Tâm chơi đùa cùng Nấm
Anh không biết mở lời với cô thế nào liền gọi em gái giúp mình:
- " Nhật Tâm ra đây anh hai bảo "
Nhật Tâm nghe anh trai gọi liền đi theo anh ra ngoài.
Lãnh An im lặng một lúc rồi quay sang nói:
- " Nhật Tâm giúp anh một chuyện được không? "
Nhật Tâm khá bất ngờ vì từ trước giờ anh chưa bao giờ nhờ vả ai đặc biệt là cô.
Nhật Tâm liền suy nghĩ và gật đầu nói:
- " Có chuyện gì vậy anh hai?"
Lãnh An hơi bối rối một lúc:
- " Anh muốn rủ Giản Bình đi chơi một lúc ".
Nhật Tâm như không tin vào tai mình liền tự đánh vào tay mình một cái.
Lãnh An thấy Nhật Tâm tự đánh mình thì nắm tay cô lại:
- " Em làm gì vậy? Sao lại tự đánh mình?"
Nhật Tâm chỉ lắc lắc đầu:
- " Bây giờ thử anh vào nói với chị hai xem, chị hai còn phản ứng mạnh hơn em đấy ".
Lãnh An ngơ ngác nhìn em gái mình, xong lại nghiêm túc hỏi:
- " Thế có giúp anh hai được hay không?"
Nhật Tâm liền bĩu môi:
- " Không "
Nhật Tâm nói xong liền nhanh chân chạy vào phòng. Lãnh An đứng đấy thở dài mệt mỏi.
Anh lửng thững đi vào phòng cứ đưa mắt nhìn cô xong lại nhìn ra cửa sổ.
Đồng Đồng không hiểu anh hôm nay bị gì mà cứ đưa mắt nhìn xung quanh:
- " Anh bị làm sao vậy?"
Lãnh An liền lắc đầu:
- " À không...Anh...Anh chỉ muốn đi chơi cùng em một lúc được không?"
Anh nói xong liền đưa tay gãi gãi đầu, cô nhìn thái độ của anh mà cố nhịn cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.