Chương 31
Kiếm Anh
19/02/2024
Cô ta nghe giọng Nhật Tâm thì hét toáng lên:
- " Cao Nhật Tâm ai cho cô cái gan dám bắt tôi chứ?"
Đồng Đồng và Cao phu nhân từ ngoài đi vào:
- " Là tôi cho "
Lãnh An không biết cách nào để xin lỗi Đồng Đồng, đành cho người bắt Hà Nhi Doanh về để cho cô trút giận.
Hà Nhi Doanh trợn mắt lên nhìn Cao phu nhân thì hứng trọn cái tát của Đồng Đồng.
Nhật Tâm chậm rãi lên tiếng:
- " Hay lắm chị dâu "
Tiếng vỗ tay vang lên từ hướng cửa kèm một câu nói cỗ vũ:
- " Hay lắm bà xã! Em cứ việc trút giận ".
Lãnh An bước lại ngồi ở ghế, anh thong thả uống trà.
Đồng Đồng chỉ buông một câu dằn mặt:
- " Hà Nhi Doanh, chồng tôi có thể nhường cho cô nhưng nếu cô dám đụng tới mẹ chồng và em chồng tôi, tôi sẽ giết cô ngay".
Câu nói của Đồng Đồng khiến anh lạnh sống lưng.
Anh vẫn nhốt Hà Nhi Doanh ở Cao Viên rồi vào công ty.
Buổi tối anh đến nhà của Đồng Đồng và Nhật Tâm đang ở. Nấm thấy ba tới thì mừng rỡ đi lại.
Lãnh An không ngần ngại ngồi xuống đưa tay đỡ Nấm. Anh bế Nấm đi lại sofa ngồi xuống. Anh đặt Nấm ngồi trên đùi mình rồi ân cần hỏi:
- " Nấm, con có quấy mẹ và cô út không?"
Nấm liền lắc lắc đầu, Lãnh An ôm bảo bối nhỏ, hôn lên trán con, vì từ khi con nhỏ, Đồng Đồng không cho anh hôn mặt của Nấm. Anh ân cần khen:
- " Con gái của ba ngoan lắm!"
Anh đang ngồi chơi với Nấm thì Đồng Đồng và Nhật Tâm bên ngoài đi vào.
Lãnh An vội đặt Nấm xuống sofa rồi lại xách đồ giúp cô nhưng bị Đồng Đồng từ chối.
Lãnh An nhẹ giọng:
- " Giản Bình để anh giúp em "
Đồng Đồng nở nụ cười nhạt:
- " Cảm ơn Cao thiếu, tôi không cần ".
Lãnh An có chút lãng tránh:
- " Bà xã, để anh mang giúp em vào trong nhá!"
Anh nhanh chóng lấy túi đồ cô cầm trên tay mang vào phía trong nhà bếp.
Đồng Đồng cũng không cản anh, cô thở dài đi lại sofa ngồi xuống cạnh Nấm.
Đồng Đồng nhẹ nhàng bế Nấm lên:
- " Nấm của mẹ ngoan, vào mẹ cho ti sữa rồi đi ngủ nhá!"
Cô bế Nấm đi lên phòng, mở cửa ra đã thấy anh ngồi trên giường từ lúc nào. Cô cũng không quan tâm.
Đồng Đồng đi pha sữa cho Nấm ti rồi dỗ Nấm ngủ.
Nhật Tâm nấu buổi tối ở nhà bếp, cô dọn ra bàn rồi gọi Đồng Đồng xuống ăn.
- " Giản Bình xuống dùng cơm thôi ".
Đồng Đồng nghe Nhật Tâm gọi thì liền đi xuống. Lãnh An nhìn vào cũi thấy Nấm đã ngủ liền đi theo cô xuống nhà bếp.
Nhật Tâm lấy bát đặt cạnh Đồng Đồng:
- " Anh hai dùng cơm thôi "
Lãnh An ngồi cạnh cô, anh đang rất thích thú với chiêu trò của em gái anh.
Đồng Đồng cảm thấy khó chịu khi Lãnh An ngồi cạnh, anh liên tục gắp thức ăn cho cô.
Dùng cơm xong anh giúp Nhật Tâm dọn dẹp, rửa bát.
Đồng Đồng ngồi ở phòng khách xem ti vi một lúc cô đi lên phòng.
Lãnh An đã nhanh chân leo lên giường nằm ngủ từ lúc nào, cô cũng mặc kệ kéo chăn đắp cho anh rồi đi lại sofa nằm.
Anh chỉ giả vờ ngủ, đợi cô ngủ anh liền đi lại bế cô lên giường.
Đến cữ sữa Nấm vặn mình cô giật mình thức dậy. Cảm thấy eo mình bị đè nặng nhìn sang thấy anh đang ôm cô ngủ.
Đồng Đồng nhẹ nhàng gỡ tay anh xuống đi pha sữa cho Nấm. Lãnh An khi nãy đã giật mình thức giấc nhưng anh giả vờ ngủ.
Anh nhìn xem Đồng Đồng chăm Nấm, anh thấy cô lại sofa ngồi anh liền bật dậy.
- " Giản Bình, em đừng nằm ở sofa đau lưng lắm!"
Đồng Đồng cười nhạt:
- " Cảm ơn Cao thiếu đã quá quan tâm ".
- " Cao Nhật Tâm ai cho cô cái gan dám bắt tôi chứ?"
Đồng Đồng và Cao phu nhân từ ngoài đi vào:
- " Là tôi cho "
Lãnh An không biết cách nào để xin lỗi Đồng Đồng, đành cho người bắt Hà Nhi Doanh về để cho cô trút giận.
Hà Nhi Doanh trợn mắt lên nhìn Cao phu nhân thì hứng trọn cái tát của Đồng Đồng.
Nhật Tâm chậm rãi lên tiếng:
- " Hay lắm chị dâu "
Tiếng vỗ tay vang lên từ hướng cửa kèm một câu nói cỗ vũ:
- " Hay lắm bà xã! Em cứ việc trút giận ".
Lãnh An bước lại ngồi ở ghế, anh thong thả uống trà.
Đồng Đồng chỉ buông một câu dằn mặt:
- " Hà Nhi Doanh, chồng tôi có thể nhường cho cô nhưng nếu cô dám đụng tới mẹ chồng và em chồng tôi, tôi sẽ giết cô ngay".
Câu nói của Đồng Đồng khiến anh lạnh sống lưng.
Anh vẫn nhốt Hà Nhi Doanh ở Cao Viên rồi vào công ty.
Buổi tối anh đến nhà của Đồng Đồng và Nhật Tâm đang ở. Nấm thấy ba tới thì mừng rỡ đi lại.
Lãnh An không ngần ngại ngồi xuống đưa tay đỡ Nấm. Anh bế Nấm đi lại sofa ngồi xuống. Anh đặt Nấm ngồi trên đùi mình rồi ân cần hỏi:
- " Nấm, con có quấy mẹ và cô út không?"
Nấm liền lắc lắc đầu, Lãnh An ôm bảo bối nhỏ, hôn lên trán con, vì từ khi con nhỏ, Đồng Đồng không cho anh hôn mặt của Nấm. Anh ân cần khen:
- " Con gái của ba ngoan lắm!"
Anh đang ngồi chơi với Nấm thì Đồng Đồng và Nhật Tâm bên ngoài đi vào.
Lãnh An vội đặt Nấm xuống sofa rồi lại xách đồ giúp cô nhưng bị Đồng Đồng từ chối.
Lãnh An nhẹ giọng:
- " Giản Bình để anh giúp em "
Đồng Đồng nở nụ cười nhạt:
- " Cảm ơn Cao thiếu, tôi không cần ".
Lãnh An có chút lãng tránh:
- " Bà xã, để anh mang giúp em vào trong nhá!"
Anh nhanh chóng lấy túi đồ cô cầm trên tay mang vào phía trong nhà bếp.
Đồng Đồng cũng không cản anh, cô thở dài đi lại sofa ngồi xuống cạnh Nấm.
Đồng Đồng nhẹ nhàng bế Nấm lên:
- " Nấm của mẹ ngoan, vào mẹ cho ti sữa rồi đi ngủ nhá!"
Cô bế Nấm đi lên phòng, mở cửa ra đã thấy anh ngồi trên giường từ lúc nào. Cô cũng không quan tâm.
Đồng Đồng đi pha sữa cho Nấm ti rồi dỗ Nấm ngủ.
Nhật Tâm nấu buổi tối ở nhà bếp, cô dọn ra bàn rồi gọi Đồng Đồng xuống ăn.
- " Giản Bình xuống dùng cơm thôi ".
Đồng Đồng nghe Nhật Tâm gọi thì liền đi xuống. Lãnh An nhìn vào cũi thấy Nấm đã ngủ liền đi theo cô xuống nhà bếp.
Nhật Tâm lấy bát đặt cạnh Đồng Đồng:
- " Anh hai dùng cơm thôi "
Lãnh An ngồi cạnh cô, anh đang rất thích thú với chiêu trò của em gái anh.
Đồng Đồng cảm thấy khó chịu khi Lãnh An ngồi cạnh, anh liên tục gắp thức ăn cho cô.
Dùng cơm xong anh giúp Nhật Tâm dọn dẹp, rửa bát.
Đồng Đồng ngồi ở phòng khách xem ti vi một lúc cô đi lên phòng.
Lãnh An đã nhanh chân leo lên giường nằm ngủ từ lúc nào, cô cũng mặc kệ kéo chăn đắp cho anh rồi đi lại sofa nằm.
Anh chỉ giả vờ ngủ, đợi cô ngủ anh liền đi lại bế cô lên giường.
Đến cữ sữa Nấm vặn mình cô giật mình thức dậy. Cảm thấy eo mình bị đè nặng nhìn sang thấy anh đang ôm cô ngủ.
Đồng Đồng nhẹ nhàng gỡ tay anh xuống đi pha sữa cho Nấm. Lãnh An khi nãy đã giật mình thức giấc nhưng anh giả vờ ngủ.
Anh nhìn xem Đồng Đồng chăm Nấm, anh thấy cô lại sofa ngồi anh liền bật dậy.
- " Giản Bình, em đừng nằm ở sofa đau lưng lắm!"
Đồng Đồng cười nhạt:
- " Cảm ơn Cao thiếu đã quá quan tâm ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.