Chương 64
Kiếm Anh
27/06/2024
Jayson đi xuống lầu thấy cô vẫn chưa ngủ nên anh đi lại ngồi cùng cô.
Nhật Tâm đang nằm trên sofa liền ngồi bật dậy.
Anh đi lại ngồi gần cô, Nhật Tâm hỏi khẽ:
- “ Tiểu Trạch cô gái lúc nãy là ai vậy?”
Jayson cũng không ngần ngại mà trả lời:
- “ Đối tác của công ty anh “.
Nhật Tâm thở dài khiến anh lo lắng:
- “ Em làm sao vậy?”
Cô buồn bã trả lời:
- “ Giang phu nhân bị ốm, em rất lo cho Đồng Đồng “.
Jayson đưa tay ôm lấy cô an ủi:
- “ Không sao đâu, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi “.
…
Đồng Đồng đang chăm sóc cho mẹ thì nghe tiếng chuông điện thoại, cô lấy điện thoại thì thấy Lãnh An gọi.
Cô không ngần ngại mà bắt máy ngay:
- “ Em nghe đây, ông xã “
Lãnh An tức khắc quan tâm vợ:
- “ Em đã ăn uống gì chưa?”
- “ Mẹ sao rồi em?”
…
Đồng Đồng rất kiên nhẫn trả lời tất tần tật các câu hỏi của anh.
Lãnh An chỉ nhỏ nhẹ dặn dò cô ăn uống đầy đủ rồi tắt máy.
Anh cho Bắp ti sữa rồi bế Bắp xuống nhà chơi một lúc. Tự nhiên anh lại nhớ đến Nấm, khoé mắt anh bất giác đỏ lên.
Anh thủ thỉ với con trai:
- “ Bắp sau này lớn lên con phải bảo vệ cho chị hai nhá!”
Cậu bé nở một nụ cười hồn nhiên khiến cho anh cảm thấy hạnh phúc.
…
Lãnh An tay ôm Bắp, anh mở ti vi lên xem, một lúc thấy Bắp đã ngủ say anh bế con lên phòng.
Nấm từ khi ở với Nhật Tâm đã không còn ngủ cũi nữa nên anh nhẹ nhàng tháo cũi của Nấm cất đi.
Lãnh An đi sang phòng trống bên cạnh, anh nhìn xung quanh rồi về phòng mình vẽ ra một bản thiết kế để thiết kế phòng cho Nấm.
…
Sáng Nhật Tâm gọi Nấm dậy sớm đi học, hôm nay Nấm học cả ngày, trộm vía Nấm đi học ngoan, hoà đồng, không quấy khóc như những đứa trẻ khác nên cô giáo rất cưng.
Jayson cùng Nhật Tâm đưa Nấm đến trường, đến nơi anh xuống xe bế Nấm vào lớp. Nhật Tâm ngồi trên xe lướt điện thoại xem sáng nay ăn gì.
Buổi sáng Lãnh An phải tất bật chăm con, bế Bắp ra phơi nắng, cho con ti sữa, rồi vệ sinh, thay đồ. Anh loay hoay cả buổi.
Anh dỗ cho Bắp ngủ rồi lái xe lên công ty, anh giao Bắp cho quản gia chăm một lúc.
Lãnh An xem qua trước tài liệu cuộc họp quan trọng, tầm một lúc thì bước vào phòng họp.
Anh tranh thủ họp nhanh rồi về với Bắp, hôm nay Giang phu nhân xuất viện nên cô cũng tranh thủ về nhà.
Thấy anh chăm sóc cho Bắp chu đáo trong lòng cô cảm thấy hạnh phúc.
…
Đồng Đồng lấy điện thoại ra bấm gọi cho Nhật Tâm vì cô cảm thấy nhớ Nấm.
Nhật Tâm đang ăn cùng Jayson thì nghe chuông điện thoại, cô thấy tên Đồng Đồng liền nghe máy:
- “ Tớ nghe đây “
Đồng Đồng thủ thỉ rất nhỏ sợ Bắp thức giấc:
- “ Nhật Tâm, cho tớ gặp Nấm một chút “.
Nhật Tâm liền lắc đầu nói:
- “ Chiều cậu gọi lại sẽ gặp Nấm, còn giờ chỉ gặp tớ thôi. Nấm đã đi nhà trẻ rồi “.
Đồng Đồng bất ngờ với câu nói của Nhật Tâm liền hỏi lại để xác minh:
- “ Cậu…cậu nói là Nấm đi nhà trẻ?”
Nhật Tâm nhìn thái độ của Đồng Đồng mà phì cười:
- “ Phải, con bé đi học rất chăm, trộm vía không khóc một tiếng nào “.
Cô nghe Nấm đi học không khóc cũng rất an tâm, liền nói:
- “ Vậy tối tớ sẽ gọi lại cho cậu, tạm biệt “.
Nhật Tâm cũng “ tạm biệt “ cô rồi tắt điện thoại.
…
Lãnh An họp xong thì vội vã lái xe về nhà, Đồng Đồng đêm qua ở viện cô không ngủ được nên cô tranh thủ ngủ một lúc.
Anh vừa về đã chạy vội lên phòng, vừa bước vào đã thấy cô ngủ.
Nhật Tâm đang nằm trên sofa liền ngồi bật dậy.
Anh đi lại ngồi gần cô, Nhật Tâm hỏi khẽ:
- “ Tiểu Trạch cô gái lúc nãy là ai vậy?”
Jayson cũng không ngần ngại mà trả lời:
- “ Đối tác của công ty anh “.
Nhật Tâm thở dài khiến anh lo lắng:
- “ Em làm sao vậy?”
Cô buồn bã trả lời:
- “ Giang phu nhân bị ốm, em rất lo cho Đồng Đồng “.
Jayson đưa tay ôm lấy cô an ủi:
- “ Không sao đâu, mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi “.
…
Đồng Đồng đang chăm sóc cho mẹ thì nghe tiếng chuông điện thoại, cô lấy điện thoại thì thấy Lãnh An gọi.
Cô không ngần ngại mà bắt máy ngay:
- “ Em nghe đây, ông xã “
Lãnh An tức khắc quan tâm vợ:
- “ Em đã ăn uống gì chưa?”
- “ Mẹ sao rồi em?”
…
Đồng Đồng rất kiên nhẫn trả lời tất tần tật các câu hỏi của anh.
Lãnh An chỉ nhỏ nhẹ dặn dò cô ăn uống đầy đủ rồi tắt máy.
Anh cho Bắp ti sữa rồi bế Bắp xuống nhà chơi một lúc. Tự nhiên anh lại nhớ đến Nấm, khoé mắt anh bất giác đỏ lên.
Anh thủ thỉ với con trai:
- “ Bắp sau này lớn lên con phải bảo vệ cho chị hai nhá!”
Cậu bé nở một nụ cười hồn nhiên khiến cho anh cảm thấy hạnh phúc.
…
Lãnh An tay ôm Bắp, anh mở ti vi lên xem, một lúc thấy Bắp đã ngủ say anh bế con lên phòng.
Nấm từ khi ở với Nhật Tâm đã không còn ngủ cũi nữa nên anh nhẹ nhàng tháo cũi của Nấm cất đi.
Lãnh An đi sang phòng trống bên cạnh, anh nhìn xung quanh rồi về phòng mình vẽ ra một bản thiết kế để thiết kế phòng cho Nấm.
…
Sáng Nhật Tâm gọi Nấm dậy sớm đi học, hôm nay Nấm học cả ngày, trộm vía Nấm đi học ngoan, hoà đồng, không quấy khóc như những đứa trẻ khác nên cô giáo rất cưng.
Jayson cùng Nhật Tâm đưa Nấm đến trường, đến nơi anh xuống xe bế Nấm vào lớp. Nhật Tâm ngồi trên xe lướt điện thoại xem sáng nay ăn gì.
Buổi sáng Lãnh An phải tất bật chăm con, bế Bắp ra phơi nắng, cho con ti sữa, rồi vệ sinh, thay đồ. Anh loay hoay cả buổi.
Anh dỗ cho Bắp ngủ rồi lái xe lên công ty, anh giao Bắp cho quản gia chăm một lúc.
Lãnh An xem qua trước tài liệu cuộc họp quan trọng, tầm một lúc thì bước vào phòng họp.
Anh tranh thủ họp nhanh rồi về với Bắp, hôm nay Giang phu nhân xuất viện nên cô cũng tranh thủ về nhà.
Thấy anh chăm sóc cho Bắp chu đáo trong lòng cô cảm thấy hạnh phúc.
…
Đồng Đồng lấy điện thoại ra bấm gọi cho Nhật Tâm vì cô cảm thấy nhớ Nấm.
Nhật Tâm đang ăn cùng Jayson thì nghe chuông điện thoại, cô thấy tên Đồng Đồng liền nghe máy:
- “ Tớ nghe đây “
Đồng Đồng thủ thỉ rất nhỏ sợ Bắp thức giấc:
- “ Nhật Tâm, cho tớ gặp Nấm một chút “.
Nhật Tâm liền lắc đầu nói:
- “ Chiều cậu gọi lại sẽ gặp Nấm, còn giờ chỉ gặp tớ thôi. Nấm đã đi nhà trẻ rồi “.
Đồng Đồng bất ngờ với câu nói của Nhật Tâm liền hỏi lại để xác minh:
- “ Cậu…cậu nói là Nấm đi nhà trẻ?”
Nhật Tâm nhìn thái độ của Đồng Đồng mà phì cười:
- “ Phải, con bé đi học rất chăm, trộm vía không khóc một tiếng nào “.
Cô nghe Nấm đi học không khóc cũng rất an tâm, liền nói:
- “ Vậy tối tớ sẽ gọi lại cho cậu, tạm biệt “.
Nhật Tâm cũng “ tạm biệt “ cô rồi tắt điện thoại.
…
Lãnh An họp xong thì vội vã lái xe về nhà, Đồng Đồng đêm qua ở viện cô không ngủ được nên cô tranh thủ ngủ một lúc.
Anh vừa về đã chạy vội lên phòng, vừa bước vào đã thấy cô ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.