Chương 68
Kiếm Anh
06/07/2024
Anh hôn trượt xuống cổ cô rồi đến xương vai xanh, anh không cởi bỏ áo ngủ của cô mà mạnh tay xé luôn khiến Nhật Tâm giật mình:
- “ Anh sao lại xé?”
Phó Trạch chỉ trả lời nhỏ nhẹ:
- “ Mai anh dẫn em đi mua “.
Anh cứ cắn mút liên tục khiến cô không chịu được khẽ rên lên một tiếng.
Tay anh không an phận mà di chuyện khắp người cô. Anh nắn bóp nhẹ đôi gò bồng khiến cô không chịu được mà khẽ rung lên, anh rất hài lòng liền hôn trượt xuống bụng và đưa tay vào nơi ẩm ướt để khám phá.
Nhật Tâm cảm thấy khó chịu tay cô nắm chặt vào drap giường.
Anh luân phiên ra vào khiến Nhật Tâm khó chịu nhăn mặt, đây là lần đầu nên cô cảm thấy đau vô cùng.
Cô nghĩ mà thương Đồng Đồng, Phó Trạch làm rất nhẹ nhàng cô còn đau và khó chịu đến như vậy. Lúc trước Lãnh An cưỡng bức Đồng Đồng mạnh bạo thì còn đau đớn đến nhường nào.
Vậy mà khi Đồng Đồng có thai, Lãnh An còn bắt cô uống thuốc phá thai khiến Nấm trở nên như vậy.
Nhật Tâm suy nghĩ về Đồng Đồng mà cô rơi nước mắt, Phó Trạch đang luân phiên ra vào rất nhẹ nhàng, anh nhìn vào cô thì thấy cô khóc, anh giật mình hỏi cô:
- “ Vợ ơi! Sao em khóc vậy?”
Nhật Tâm giật mình vội trả lời anh:
- “ Em không sao “
Anh nhanh chóng rút ra khỏi người cô, anh định giúp cô vệ sinh cá nhân nhưng Nhật Tâm từ chối, cô dù rất đau nhưng vẫn cố lê người vào nhà tắm.
Cô khoát một chiếc đầm ngủ vừa bước ra đã thấy anh thay drap giường, cô nằm xuống chùm chăn và ngủ một giấc thật đã.
Anh tắm xong cũng lên giường nằm cạnh cô, ôm cô ngủ.
Nhật Tâm không phải người nhu cầu cao nên anh sợ cô bị mệt nên cũng kiềm chế.
…
Hôm nay đã ba ngày kể từ ngày đám cưới, anh và cô về Cao gia phản bái.
Anh mua rất nhiều quà cho bà nội, ba mẹ, anh chị và cả cháu của cô.
Vừa thấy xe chạy vào Nấm đã để ý nhìn, vừa thấy Nhật Tâm bước xuống xe Nấm và Bắp không khỏi phấn khởi chạy ra mừng khiến Nhật Tâm cười tít mắt.
Nấm mừng nhưng vẫn lễ phép chào hỏi Nhật Tâm và Phó Trạch:
- “ Nấm chào út “
- “ Nấm chào chú Jayson “
Phó Trạch xoa nhẹ đầu Nấm rồi nhẹ nhàng bảo:
- “ Nấm không phải là chú Jayson, con phải gọi chú là dượng út “.
Nấm ngoan ngoãn nghe lời anh:
- “ Nấm chào dượng út “
Bắp chưa nói rành nhưng cũng bập bẹ gọi theo chị hai, khiến Nhật Tâm vui vẻ không thôi. Cô nhẹ nhàng dắt tay hai đứa nhỏ vào nhà.
- “ Con chào bà nội “
- “ Con chào ba mẹ “
Anh và Nhật Tâm đồng thanh chào một lượt, Cao phu nhân kéo tay cô ngồi xuống ghế, anh lễ phép:
- “ Bà nội, ba mẹ con có ít quà biếu mọi người ạ!”
Cao lão phu nhân và vợ chồng Cao lão gia rất vui vẻ nhận quà của anh.
Nhật Tâm nhìn xung quanh không thấy Đồng Đồng, cô thắc mắc hỏi:
- “ Anh chị hai không có nhà sao mẹ?”
Cao phu nhân vội trả lời:
- “ Anh hai con có cuộc họp gấp đã đi từ lúc sáng, còn chị hai con hôm nay không được khoẻ nên nghỉ ngơi trên phòng “.
Nhật Tâm nghe Đồng Đồng không khoẻ liền sốt ruột xin phép mọi người lên phòng thăm cô.
- “ Cốc … Cốc “
Tiếng gõ cửa vang lên làm cho cô thức giấc, cô nhẹ nhàng đi ra mở cửa.
Vừa mở cửa ra thì thấy Nhật Tâm, cô sựt nhớ hôm nay đã ba ngày nên Nhật Tâm về nhà mẹ, cô đứng sang một bên cho Nhật Tâm vào rồi chốt cửa phòng lại.
Nhật Tâm thấy mặt cô xanh xao liền lo lắng:
- “ Tớ nghe mẹ nói cậu không được khoẻ, cậu thấy trong người thế nào rồi?”
- “ Anh sao lại xé?”
Phó Trạch chỉ trả lời nhỏ nhẹ:
- “ Mai anh dẫn em đi mua “.
Anh cứ cắn mút liên tục khiến cô không chịu được khẽ rên lên một tiếng.
Tay anh không an phận mà di chuyện khắp người cô. Anh nắn bóp nhẹ đôi gò bồng khiến cô không chịu được mà khẽ rung lên, anh rất hài lòng liền hôn trượt xuống bụng và đưa tay vào nơi ẩm ướt để khám phá.
Nhật Tâm cảm thấy khó chịu tay cô nắm chặt vào drap giường.
Anh luân phiên ra vào khiến Nhật Tâm khó chịu nhăn mặt, đây là lần đầu nên cô cảm thấy đau vô cùng.
Cô nghĩ mà thương Đồng Đồng, Phó Trạch làm rất nhẹ nhàng cô còn đau và khó chịu đến như vậy. Lúc trước Lãnh An cưỡng bức Đồng Đồng mạnh bạo thì còn đau đớn đến nhường nào.
Vậy mà khi Đồng Đồng có thai, Lãnh An còn bắt cô uống thuốc phá thai khiến Nấm trở nên như vậy.
Nhật Tâm suy nghĩ về Đồng Đồng mà cô rơi nước mắt, Phó Trạch đang luân phiên ra vào rất nhẹ nhàng, anh nhìn vào cô thì thấy cô khóc, anh giật mình hỏi cô:
- “ Vợ ơi! Sao em khóc vậy?”
Nhật Tâm giật mình vội trả lời anh:
- “ Em không sao “
Anh nhanh chóng rút ra khỏi người cô, anh định giúp cô vệ sinh cá nhân nhưng Nhật Tâm từ chối, cô dù rất đau nhưng vẫn cố lê người vào nhà tắm.
Cô khoát một chiếc đầm ngủ vừa bước ra đã thấy anh thay drap giường, cô nằm xuống chùm chăn và ngủ một giấc thật đã.
Anh tắm xong cũng lên giường nằm cạnh cô, ôm cô ngủ.
Nhật Tâm không phải người nhu cầu cao nên anh sợ cô bị mệt nên cũng kiềm chế.
…
Hôm nay đã ba ngày kể từ ngày đám cưới, anh và cô về Cao gia phản bái.
Anh mua rất nhiều quà cho bà nội, ba mẹ, anh chị và cả cháu của cô.
Vừa thấy xe chạy vào Nấm đã để ý nhìn, vừa thấy Nhật Tâm bước xuống xe Nấm và Bắp không khỏi phấn khởi chạy ra mừng khiến Nhật Tâm cười tít mắt.
Nấm mừng nhưng vẫn lễ phép chào hỏi Nhật Tâm và Phó Trạch:
- “ Nấm chào út “
- “ Nấm chào chú Jayson “
Phó Trạch xoa nhẹ đầu Nấm rồi nhẹ nhàng bảo:
- “ Nấm không phải là chú Jayson, con phải gọi chú là dượng út “.
Nấm ngoan ngoãn nghe lời anh:
- “ Nấm chào dượng út “
Bắp chưa nói rành nhưng cũng bập bẹ gọi theo chị hai, khiến Nhật Tâm vui vẻ không thôi. Cô nhẹ nhàng dắt tay hai đứa nhỏ vào nhà.
- “ Con chào bà nội “
- “ Con chào ba mẹ “
Anh và Nhật Tâm đồng thanh chào một lượt, Cao phu nhân kéo tay cô ngồi xuống ghế, anh lễ phép:
- “ Bà nội, ba mẹ con có ít quà biếu mọi người ạ!”
Cao lão phu nhân và vợ chồng Cao lão gia rất vui vẻ nhận quà của anh.
Nhật Tâm nhìn xung quanh không thấy Đồng Đồng, cô thắc mắc hỏi:
- “ Anh chị hai không có nhà sao mẹ?”
Cao phu nhân vội trả lời:
- “ Anh hai con có cuộc họp gấp đã đi từ lúc sáng, còn chị hai con hôm nay không được khoẻ nên nghỉ ngơi trên phòng “.
Nhật Tâm nghe Đồng Đồng không khoẻ liền sốt ruột xin phép mọi người lên phòng thăm cô.
- “ Cốc … Cốc “
Tiếng gõ cửa vang lên làm cho cô thức giấc, cô nhẹ nhàng đi ra mở cửa.
Vừa mở cửa ra thì thấy Nhật Tâm, cô sựt nhớ hôm nay đã ba ngày nên Nhật Tâm về nhà mẹ, cô đứng sang một bên cho Nhật Tâm vào rồi chốt cửa phòng lại.
Nhật Tâm thấy mặt cô xanh xao liền lo lắng:
- “ Tớ nghe mẹ nói cậu không được khoẻ, cậu thấy trong người thế nào rồi?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.