Chương 32: Hậu ký (Hết)
Cửu Bả Đao
09/03/2021
“TRONG MIỀN KÝ ỨC XA XÔI ẤY.”
“Cung tên của cậu đâu?”
Tôi tò mò hỏi, lại tiếp tục gõ bàn phím.
“Không có, vẫn là dùng dây tơ hồng như xưa.”
Một chàng trai toàn thân đen kịt, mang theo mùi cháy khét, ngồi trên cây đại thụ bên ngoài cửa sổ.
Có lẽ, bạn có thể gọi anh ấy là “Darlie”.
“Vì sao?”
Tôi cầm cốc cà phê trên bàn lên, thêm vào ba muỗng sữa nguyên kem.
Darlie cười nói:
“Thần Cupid đã cố gắng thương lượng để giới Nguyệt Lão đặc xá cho tớ.”
Tôi ngửi mùi hương của cà phê, nói:
“Thật không ngờ.”
“Đúng vậy, thật không ngờ, tớ đã ở nước Mỹ và Châu Âu hai năm mới đợi được sự đặc xá cho vận mệnh.”
Darlie thở dài một tiếng.
Tôi nhìn Darlie mơ màng, tan chảy vào trong hương cà phê nóng.
“Tiểu Mi thì sao?” Tôi quan sát Darlie.
“Trong lệnh đặc xá có quy định rằng tớ không được tiếp cận với cô ấy, có điều, tớ nghe Dao Thái Rau nói Tiểu Mi sống rất hạnh phúc.” Darlie nói tiếp: “Vậy là tớ yên tâm rồi.”
Darlie nhìn về nơi xa, tay đang nghịch sợi dây tơ hồng.
[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com – gác nhỏ cho người yêu sách.]
Tôi gật đầu, nhìn Darlie, rồi lại nhìn người con gái xinh đẹp bên cạnh cậu ấy.
Người đẹp mặc sườn xám màu hồng, đang đung đưa đôi chân nhỏ.
“Câu chuyện này thế nào?”
Tiểu Thư Màu Hồng nói ngọt.
“Nói như thế nào nhỉ, tuy phong cách không giống với những tiểu thuyết tớ viết trước kia, nhưng, đây là một câu chuyện hay, tớ sắp xếp lại, muộn một chút mới đưa được lên mạng.”
Tôi uống cà phê, nhịn không được bèn nói:
“Không ngờ hai cậu đến tìm tớ.”
Tiểu Thư Màu Hồng kéo Darlie nói:
“Hi vọng câu chuyện này, có thể khơi gợi lên điều gì đó.”
Tôi nhún vai:
“Nhắc nhở mọi người quý trọng người thương yêu bên cạnh?”
Darlie cười thành tiếng:
“Cứ xem như là một câu chuyện tình yêu bình thường vậy!”
Tôi nhìn màn hình máy tính, chuẩn bị làm cái kết.
“Còn có gì cần bổ sung nữa không?” Tôi ngừng gõ bàn phím hỏi.
Tiểu Thư Màu Hồng hôn nhẹ Darlie, Darlie cười.
“Không có.”
Tôi cũng cười, rồi gõ vào máy tính…
“Có những tình yêu, sau khi chết đi vẫn vĩnh hằng như xưa, có những tình yêu, sau khi chết đi mới thực sự bắt đầu.”
Tôi không biết bảy trăm năm sau, Darlie có đợi được Tiểu Mi hay không, cũng không biết được bảy trăm năm sau, mối quan hệ tay ba kỳ lạ này sẽ trở nên thế nào.
Tôi không biết.
Nhưng tôi tin vào tình yêu.
Lễ tình nhân vui vẻ.
THE END
“Cung tên của cậu đâu?”
Tôi tò mò hỏi, lại tiếp tục gõ bàn phím.
“Không có, vẫn là dùng dây tơ hồng như xưa.”
Một chàng trai toàn thân đen kịt, mang theo mùi cháy khét, ngồi trên cây đại thụ bên ngoài cửa sổ.
Có lẽ, bạn có thể gọi anh ấy là “Darlie”.
“Vì sao?”
Tôi cầm cốc cà phê trên bàn lên, thêm vào ba muỗng sữa nguyên kem.
Darlie cười nói:
“Thần Cupid đã cố gắng thương lượng để giới Nguyệt Lão đặc xá cho tớ.”
Tôi ngửi mùi hương của cà phê, nói:
“Thật không ngờ.”
“Đúng vậy, thật không ngờ, tớ đã ở nước Mỹ và Châu Âu hai năm mới đợi được sự đặc xá cho vận mệnh.”
Darlie thở dài một tiếng.
Tôi nhìn Darlie mơ màng, tan chảy vào trong hương cà phê nóng.
“Tiểu Mi thì sao?” Tôi quan sát Darlie.
“Trong lệnh đặc xá có quy định rằng tớ không được tiếp cận với cô ấy, có điều, tớ nghe Dao Thái Rau nói Tiểu Mi sống rất hạnh phúc.” Darlie nói tiếp: “Vậy là tớ yên tâm rồi.”
Darlie nhìn về nơi xa, tay đang nghịch sợi dây tơ hồng.
[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com – gác nhỏ cho người yêu sách.]
Tôi gật đầu, nhìn Darlie, rồi lại nhìn người con gái xinh đẹp bên cạnh cậu ấy.
Người đẹp mặc sườn xám màu hồng, đang đung đưa đôi chân nhỏ.
“Câu chuyện này thế nào?”
Tiểu Thư Màu Hồng nói ngọt.
“Nói như thế nào nhỉ, tuy phong cách không giống với những tiểu thuyết tớ viết trước kia, nhưng, đây là một câu chuyện hay, tớ sắp xếp lại, muộn một chút mới đưa được lên mạng.”
Tôi uống cà phê, nhịn không được bèn nói:
“Không ngờ hai cậu đến tìm tớ.”
Tiểu Thư Màu Hồng kéo Darlie nói:
“Hi vọng câu chuyện này, có thể khơi gợi lên điều gì đó.”
Tôi nhún vai:
“Nhắc nhở mọi người quý trọng người thương yêu bên cạnh?”
Darlie cười thành tiếng:
“Cứ xem như là một câu chuyện tình yêu bình thường vậy!”
Tôi nhìn màn hình máy tính, chuẩn bị làm cái kết.
“Còn có gì cần bổ sung nữa không?” Tôi ngừng gõ bàn phím hỏi.
Tiểu Thư Màu Hồng hôn nhẹ Darlie, Darlie cười.
“Không có.”
Tôi cũng cười, rồi gõ vào máy tính…
“Có những tình yêu, sau khi chết đi vẫn vĩnh hằng như xưa, có những tình yêu, sau khi chết đi mới thực sự bắt đầu.”
Tôi không biết bảy trăm năm sau, Darlie có đợi được Tiểu Mi hay không, cũng không biết được bảy trăm năm sau, mối quan hệ tay ba kỳ lạ này sẽ trở nên thế nào.
Tôi không biết.
Nhưng tôi tin vào tình yêu.
Lễ tình nhân vui vẻ.
THE END
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.