Chương 24: Phù Tang Lâu
Shen Long
16/05/2019
Nên vừa thấy hắn cô đã vui vẻ cười híp mắt rồi, hắn nhìn cô cười nói:
- Thanh Nhàn không ở nhà với bá phụ bá mẫu, lại chạy theo tỷ tỷ đến đây thế?.
Thanh Nhàn cuối đầu nói:
- Cha và mẹ ngày mốt sẽ đến, ta muốn thăm ca nên đến cùng các vị tỷ tỷ không được sao?.
Hắn cười:
- Đa tạ lòng tốt của muối nhé, mà muội đi đâu là quyền của muội a, có gì mà được với không chứ, đến đây với ca ca nào lần trước gặp muội lại không có thời gian để nói chuyện a.
Thanh Nhàn tiến đến chỗ của hắn nhưng bị tỷ tỷ niếu giữ lại:
- Thanh Nhàn cớ gì muội lại phải nghe lời huynh ấy?.
Thanh Nhàn chần chừ, đột nhiên hắn hỏi:
- Mà này mọi người đã tìm được quán trọ để nghỉ chân cho mình hay chưa vậy?.
Thiên Tuyết đáp lời:
- Bọn muội vừa mới đến vẫn chưa tìm được quán trọ nào thích hợp cả.
Hắn duỗi người ra rồi đứng dậy nói:
- Vậy để ta sắp xếp nhà trọ cho mọi người, còn tỷ muội Thanh Dung thì đến Nguyệt Phủ đi mẫu thân nói muốn gặp cả hai đấy.
Thanh Dung, Thanh Nhàn đồng thanh:
- Vâng.
Thanh Dung thắc mắc:
- Này biểu ca, ba vị tỷ tỷ kia là ai thế?.
Hắn Nhìn ba nữ tử đứng cạnh nói:
- Là biểu tỷ trong dòng họ của ta thôi.
Nữ tử mặc lam y lạnh nhạt lên tiếng:
- Ta tên Nguyệt Lăng Phiêu, lăng trong lăng không, phiêu trong phiêu lãng.
Tiếp sau là nữ tử mặc ngân y cười nói:
- Còn tỷ tên Nguyệt Minh Tuyết a, tên ta thì không có ý nghĩa gì cả.
Nữ tử mặc tử y cũng vui vẻ nói:- Ta là Nguyệt Ngân Linh, cũng như Minh Tuyết tên ta cũng không có ý nghĩa gì cả.
Thanh Dung gật đầu chào:
- Tiểu muội tên Dương Thanh Dung còn kế bên là gia muội Thanh Nhàn, Dung trong ung dung và Nhàn trong nhàn nhã.
Cả ba nữ nhân đồng thời gật đầu sau đó Ngân Linh hỏi:
- Còn vị cô nương kìa là ai vậy?.
Khi nghe có người hỏi thì Thiên Tuyết lên tiếng:
- Tiểu muội là Diệp Thiên Tuyết hân hạn gặp ba vị tỷ tỷ, cùng mọi người.
Tất cả gật đầu xem như đáp lại rồi hắn nói:
- Thôi được rồi cùng vào thành đi, đứng đây nói chuyện không phải là ý hay a.
Linh Nhi nói theo:
- Đúng vậy mọi người nên vào thành nghỉ ngơi sau chuyến đi thì hơn a, có chuyện gì từ từ rồi nói dù sao đại lễ vẫn còn hai ngày nữa mới đến kia mà cớ sao lại phải vội chứ!.
Thanh Dung lên tiếng:
- Vậy mọi người cùng vào thành nghỉ ngơi đi ta thấy mọi người đi cả ngày cũng mệt rồi a, ta theo biểu ca đến thăm bá mẫu mai sẽ gặp lại a.
Hắn cười nói:
- Này ta còn phải đưa mọi người đi sắp xếp chỗ ở đấy, muội muốn gặp mẫu thân sớm thì theo hai nha đầu Linh Nhi, Mỹ Nhi đi trước đi.
Cô nàng bị hắn chọc tức liền liếc hắn rồi quay mặt sang hướng khác nghĩ cách trả thù không để ý đến hắn nữa.
Sau khi chọc cô nàng xong thì hắn quay người dẫn đường cho đoàn người nối đuôi vào trong, sau đi khoản một tuần đi thì hắn dừng lại trước một tửu lầu có biển hiệu đề là Phù Tang Lâu mọi người nghi hoặc nhìn nhau cảm thấy cái tên này thật lạ không lâu sau một tiểu nhị đi ra người này mặc y phục rất lạ y phục của hắn có vạt chéo phải đè lên trái kéo thẳng đến hông còn phần dưới thì có hai ống chân to dần từ trên xuống hai chân lại đi một lại giày gỗ nhìn rất lạ và mới mẻ.
Hắn tươi cười chào:
- Lâu chủ người đến kiểm tra sao.
Nguyệt Đáp:
- Không, ta chỉ đưa bọn họ đến ở trọ mà thôi, sắp xếp thật tốt cho họ, họ là bằng hữu của ta làm không cẩn thận tiền lương năm nay của ngươi cũng không cần mong nữa.
Tên tiểu nhị đáp:
- Vâng vâng, ta sẽ phục vụ bọn họ thật chu toàn lâu chủ cử việc yên tâm giao cho ta.
Hắn gật đầu ừm nhẹ xong thì tiến vào bên trong.
- Thanh Nhàn không ở nhà với bá phụ bá mẫu, lại chạy theo tỷ tỷ đến đây thế?.
Thanh Nhàn cuối đầu nói:
- Cha và mẹ ngày mốt sẽ đến, ta muốn thăm ca nên đến cùng các vị tỷ tỷ không được sao?.
Hắn cười:
- Đa tạ lòng tốt của muối nhé, mà muội đi đâu là quyền của muội a, có gì mà được với không chứ, đến đây với ca ca nào lần trước gặp muội lại không có thời gian để nói chuyện a.
Thanh Nhàn tiến đến chỗ của hắn nhưng bị tỷ tỷ niếu giữ lại:
- Thanh Nhàn cớ gì muội lại phải nghe lời huynh ấy?.
Thanh Nhàn chần chừ, đột nhiên hắn hỏi:
- Mà này mọi người đã tìm được quán trọ để nghỉ chân cho mình hay chưa vậy?.
Thiên Tuyết đáp lời:
- Bọn muội vừa mới đến vẫn chưa tìm được quán trọ nào thích hợp cả.
Hắn duỗi người ra rồi đứng dậy nói:
- Vậy để ta sắp xếp nhà trọ cho mọi người, còn tỷ muội Thanh Dung thì đến Nguyệt Phủ đi mẫu thân nói muốn gặp cả hai đấy.
Thanh Dung, Thanh Nhàn đồng thanh:
- Vâng.
Thanh Dung thắc mắc:
- Này biểu ca, ba vị tỷ tỷ kia là ai thế?.
Hắn Nhìn ba nữ tử đứng cạnh nói:
- Là biểu tỷ trong dòng họ của ta thôi.
Nữ tử mặc lam y lạnh nhạt lên tiếng:
- Ta tên Nguyệt Lăng Phiêu, lăng trong lăng không, phiêu trong phiêu lãng.
Tiếp sau là nữ tử mặc ngân y cười nói:
- Còn tỷ tên Nguyệt Minh Tuyết a, tên ta thì không có ý nghĩa gì cả.
Nữ tử mặc tử y cũng vui vẻ nói:- Ta là Nguyệt Ngân Linh, cũng như Minh Tuyết tên ta cũng không có ý nghĩa gì cả.
Thanh Dung gật đầu chào:
- Tiểu muội tên Dương Thanh Dung còn kế bên là gia muội Thanh Nhàn, Dung trong ung dung và Nhàn trong nhàn nhã.
Cả ba nữ nhân đồng thời gật đầu sau đó Ngân Linh hỏi:
- Còn vị cô nương kìa là ai vậy?.
Khi nghe có người hỏi thì Thiên Tuyết lên tiếng:
- Tiểu muội là Diệp Thiên Tuyết hân hạn gặp ba vị tỷ tỷ, cùng mọi người.
Tất cả gật đầu xem như đáp lại rồi hắn nói:
- Thôi được rồi cùng vào thành đi, đứng đây nói chuyện không phải là ý hay a.
Linh Nhi nói theo:
- Đúng vậy mọi người nên vào thành nghỉ ngơi sau chuyến đi thì hơn a, có chuyện gì từ từ rồi nói dù sao đại lễ vẫn còn hai ngày nữa mới đến kia mà cớ sao lại phải vội chứ!.
Thanh Dung lên tiếng:
- Vậy mọi người cùng vào thành nghỉ ngơi đi ta thấy mọi người đi cả ngày cũng mệt rồi a, ta theo biểu ca đến thăm bá mẫu mai sẽ gặp lại a.
Hắn cười nói:
- Này ta còn phải đưa mọi người đi sắp xếp chỗ ở đấy, muội muốn gặp mẫu thân sớm thì theo hai nha đầu Linh Nhi, Mỹ Nhi đi trước đi.
Cô nàng bị hắn chọc tức liền liếc hắn rồi quay mặt sang hướng khác nghĩ cách trả thù không để ý đến hắn nữa.
Sau khi chọc cô nàng xong thì hắn quay người dẫn đường cho đoàn người nối đuôi vào trong, sau đi khoản một tuần đi thì hắn dừng lại trước một tửu lầu có biển hiệu đề là Phù Tang Lâu mọi người nghi hoặc nhìn nhau cảm thấy cái tên này thật lạ không lâu sau một tiểu nhị đi ra người này mặc y phục rất lạ y phục của hắn có vạt chéo phải đè lên trái kéo thẳng đến hông còn phần dưới thì có hai ống chân to dần từ trên xuống hai chân lại đi một lại giày gỗ nhìn rất lạ và mới mẻ.
Hắn tươi cười chào:
- Lâu chủ người đến kiểm tra sao.
Nguyệt Đáp:
- Không, ta chỉ đưa bọn họ đến ở trọ mà thôi, sắp xếp thật tốt cho họ, họ là bằng hữu của ta làm không cẩn thận tiền lương năm nay của ngươi cũng không cần mong nữa.
Tên tiểu nhị đáp:
- Vâng vâng, ta sẽ phục vụ bọn họ thật chu toàn lâu chủ cử việc yên tâm giao cho ta.
Hắn gật đầu ừm nhẹ xong thì tiến vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.