Chương 5
Bạch Tiên
19/03/2023
- Haiz, tức giận mau già lắm đó em gái à.
Một giọng nói trầm ấm vang lên, sau đó trước mặt mọi người xuất hiện một nam nhân mặc thanh y đang cười vui vẻ.
Nhìn thấy nam nhân này, Thủy Nguyệt khinh thường hừ lạnh một tiếng, hai tên còn lại đều giật mình. Thấy biểu hiện của hai người kia nàng liếc mắt xem thường.
- Ngươi, ngươi...sao ngươi lại ở đây?
Tên đang bị giam có vẻ quen biết với anh trai nàng thì phải, à, vậy chắc tên Hỏa Thiên kia cũng có quen biết rồi, nhìn biểu hiện thì biết. Lại nhìn tên nào đó đang dùng khuôn mặt yêu nghiệt cười vui vẻ, haiz, biết ngay mà.
- Thủy công tử, tại hạ Hỏa Thiên, hân hạnh gặp mặt, không biết công tử...
- Ra ngươi là Hỏa Thiên, kẻ đang theo đuổi em gái ta.
- Em gái
Hai tên kia vừa nghe thì giật mình, nhìn qua nàng rồi nhìn qua nam nhân mặc thanh y. Hừ, nhìn cái gì chứ, chưa thấy anh em không giống nhau bao giờ sao.
Đúng vậy đấy, tuy là anh em cùng cha cùng mẹ nhưng bốn anh em nhà nàng chẳng ai có nét gì giống nhau. Nhưng phải công nhận là ai trong nhà cũng yêu nghiệt trừ nàng ra, cha mẹ nàng có thể dùng từ thiên tiên để hình dung, tuy mẹ là người bình thường nhưng lại chẳng kém các nữ thần khác chút nào có khi còn uy vũ hơn ấy chứ.
Anh cả thì có thể nói là mang vẻ đẹp lạnh lùng của thần băng với cái đầu trắng như tuyết và đôi mắt màu lam, nhìn qua đủ xếp vào loại tiên nhân gì gì đó, anh hai thì có mái tóc màu xanh nước biển, mắt đen nói chung cũng xếp vào loại yêu nghiệt. Anh ba và nàng thì bình thường hơn chút là tóc màu đen, mỗi tội anh ba nàng mắt xanh còn nàng mắt đen nên có thể nói nàng bình thường nhất trong số bốn anh em.
Đối với người ngoài nàng được xem là thanh tú xinh đẹp nhưng khi ở nhà thì nàng thuộc dạng bình thường nhất nhà.
Có lẽ vì được sinh ra và lớn lên trong gia đình toàn nam thanh nữ tú mỹ nữ soái ca mà nàng không bị đổ bởi sự theo đuổi của người khác như Hỏa Thiên chẳng hạn. Khụ, mà từ nãy tới giờ lạc đề thì phải nên quay lại thôi.
- Ừ, em gái ta, sao, con bé dễ thương lắm đúng không?
Vừa nói Thủy Hoàng vừa xoa xoa, nhéo nhéo mặt Thủy Nguyệt
Cầm lấy hai tay đang nhéo mặt mình, nàng cười nhẹ
- Anh à, em đã nói bao nhiêu lần là... ĐỪNG CÓ NHÉO MẶT EM
Tức thì nàng vặn ngược hai tay Thủy Hoàng đồng thời cho một cước ngay bụng hắn làm hắn gục xuống muốn kêu cũng kêu không nổi.
Nhìn thấy hành động của nàng, hai tên kia há hốc mồn tí nữa là rớt cằm. Thủy Hoàng là ai?
Là bán thần mà ngay cả Lôi thần, Phong thần, Mộc thần...cũng dám đánh, người đụng đến hắn chỉ có nước khóc kêu cha gọi mẹ cũng không được yên thân, kiêu ngạo ngang tàng khiến cho bọn họ mỗi lần nghe đến tên Thủy Hoàng là đã muốn chạy mất đất, tuy là bán thần nhưng có ai lại không biết hắn mạnh còn hơn là một vị thần thực sự.
Vậy mà bây giờ thứ mà bọn hắn thấy là gì đây, có lẽ là nhìn nhầm đi.
- Nguyệt Nguyệt, em đúng là không có lương tâm, vừa gặp là đã đánh anh, không dễ thương gì cả.
Vừa nói vừa ôm bụng đứng dậy nhìn nàng với cặp mắt ai oán như oán phụ khiến nàng muốn cho thêm mấy cước.
- Hừ, đó là tại anh, nói đi anh biết được những gì?. Truyện Quan Trường
- Em không quan tâm anh, anh không nói đâu
- Hử, không nói, vậy ý ang là anh đứng nhìn em bị trời phạt
- Cái gì, ai dám phạt em anh đánh chết bọn chúng
- Đã thế anh còn không nói cho em biết, hử?
- Anh nói mà, chuyện này nói ra cũng chẳng có gì, chẳng qua là anh em nhà người ta ghét nhau nên không muốn người kia yên ổn thôi.
Nàng nhìn Hỏa Thiên, ra là vậy.
- Là ca ca hay đệ đệ của ngươi vậy?
- Là ca ca ta
- Ra vậy, ta đã nói rồi đúng không, ta ghét nhất bị người khác lợi dụng nên tốt nhất ngươi nói với hắn chuẩn bị tinh thần đi.
Nàng nhìn Hỏa Thiên nhưng lời nói là nói cho một kẻ khác nghe
- Hừ, ngươi cho rằng ngươi có thể làm gì chủ nhân
- Ngươi muốn biết
Nàng nheo mắt nhìn hắn. Nhìn thái độ của nàng, Thủy Hoàng rợn tóc gáy, xong đời, mấy tên này tiêu rồi, lại nhìn Hỏa Thiên bằng ánh mắt đồng tình. Tiến gần đến Hỏa Thiên, vỗ vỗ vai hắn.
- Thiên Thiên, ngươi cũng chuẩn bị tinh thần đi.
Ai hắn không biết chứ em gái hắn sao hắn lại không hiểu, nhìn qua có vẻ chẳng mạnh bằng ai, nhưng khi bị trọc giận thì còn hơn cả cọp cái, khụ, có vẻ chẳng hay ho gì khi so tiểu công chúa nhà hắn với cọp nhưng biết sao được quả thật là rất giống mà.
- Vậy bây giờ em tính xử lý mọi việc sao đây
- Trước hết cứ giam tên kia lại đã, còn anh thì liệu hồn đừng có mà trốn. Mọi việc ở đây thì ai gây ra người đó tự giải quyết đi, Thiên Thiên ngươi cũng liên quan nên biết phải làm gì rồi chứ?
- Ta biết rồi.
Hắn vẫn chưa khỏi bàng hoàng đây, không ngờ nàng lại là muội muội của Thủy Hoàng, xem ra hắn còn phải cố gắng hơn nữa.
Giải quyết xong mọi việc ở trấn Vĩ Thanh, Thủy Nguyệt thở dài một hơi, may mắn là chưa có ai chết nếu không thì tiêu rồi. Nhìn lại những gì mà anh trai Hỏa Thiên gây ra, xem ra con hổ không phát uy các ngươi tưởng ta là mèo bông sao?
Một giọng nói trầm ấm vang lên, sau đó trước mặt mọi người xuất hiện một nam nhân mặc thanh y đang cười vui vẻ.
Nhìn thấy nam nhân này, Thủy Nguyệt khinh thường hừ lạnh một tiếng, hai tên còn lại đều giật mình. Thấy biểu hiện của hai người kia nàng liếc mắt xem thường.
- Ngươi, ngươi...sao ngươi lại ở đây?
Tên đang bị giam có vẻ quen biết với anh trai nàng thì phải, à, vậy chắc tên Hỏa Thiên kia cũng có quen biết rồi, nhìn biểu hiện thì biết. Lại nhìn tên nào đó đang dùng khuôn mặt yêu nghiệt cười vui vẻ, haiz, biết ngay mà.
- Thủy công tử, tại hạ Hỏa Thiên, hân hạnh gặp mặt, không biết công tử...
- Ra ngươi là Hỏa Thiên, kẻ đang theo đuổi em gái ta.
- Em gái
Hai tên kia vừa nghe thì giật mình, nhìn qua nàng rồi nhìn qua nam nhân mặc thanh y. Hừ, nhìn cái gì chứ, chưa thấy anh em không giống nhau bao giờ sao.
Đúng vậy đấy, tuy là anh em cùng cha cùng mẹ nhưng bốn anh em nhà nàng chẳng ai có nét gì giống nhau. Nhưng phải công nhận là ai trong nhà cũng yêu nghiệt trừ nàng ra, cha mẹ nàng có thể dùng từ thiên tiên để hình dung, tuy mẹ là người bình thường nhưng lại chẳng kém các nữ thần khác chút nào có khi còn uy vũ hơn ấy chứ.
Anh cả thì có thể nói là mang vẻ đẹp lạnh lùng của thần băng với cái đầu trắng như tuyết và đôi mắt màu lam, nhìn qua đủ xếp vào loại tiên nhân gì gì đó, anh hai thì có mái tóc màu xanh nước biển, mắt đen nói chung cũng xếp vào loại yêu nghiệt. Anh ba và nàng thì bình thường hơn chút là tóc màu đen, mỗi tội anh ba nàng mắt xanh còn nàng mắt đen nên có thể nói nàng bình thường nhất trong số bốn anh em.
Đối với người ngoài nàng được xem là thanh tú xinh đẹp nhưng khi ở nhà thì nàng thuộc dạng bình thường nhất nhà.
Có lẽ vì được sinh ra và lớn lên trong gia đình toàn nam thanh nữ tú mỹ nữ soái ca mà nàng không bị đổ bởi sự theo đuổi của người khác như Hỏa Thiên chẳng hạn. Khụ, mà từ nãy tới giờ lạc đề thì phải nên quay lại thôi.
- Ừ, em gái ta, sao, con bé dễ thương lắm đúng không?
Vừa nói Thủy Hoàng vừa xoa xoa, nhéo nhéo mặt Thủy Nguyệt
Cầm lấy hai tay đang nhéo mặt mình, nàng cười nhẹ
- Anh à, em đã nói bao nhiêu lần là... ĐỪNG CÓ NHÉO MẶT EM
Tức thì nàng vặn ngược hai tay Thủy Hoàng đồng thời cho một cước ngay bụng hắn làm hắn gục xuống muốn kêu cũng kêu không nổi.
Nhìn thấy hành động của nàng, hai tên kia há hốc mồn tí nữa là rớt cằm. Thủy Hoàng là ai?
Là bán thần mà ngay cả Lôi thần, Phong thần, Mộc thần...cũng dám đánh, người đụng đến hắn chỉ có nước khóc kêu cha gọi mẹ cũng không được yên thân, kiêu ngạo ngang tàng khiến cho bọn họ mỗi lần nghe đến tên Thủy Hoàng là đã muốn chạy mất đất, tuy là bán thần nhưng có ai lại không biết hắn mạnh còn hơn là một vị thần thực sự.
Vậy mà bây giờ thứ mà bọn hắn thấy là gì đây, có lẽ là nhìn nhầm đi.
- Nguyệt Nguyệt, em đúng là không có lương tâm, vừa gặp là đã đánh anh, không dễ thương gì cả.
Vừa nói vừa ôm bụng đứng dậy nhìn nàng với cặp mắt ai oán như oán phụ khiến nàng muốn cho thêm mấy cước.
- Hừ, đó là tại anh, nói đi anh biết được những gì?. Truyện Quan Trường
- Em không quan tâm anh, anh không nói đâu
- Hử, không nói, vậy ý ang là anh đứng nhìn em bị trời phạt
- Cái gì, ai dám phạt em anh đánh chết bọn chúng
- Đã thế anh còn không nói cho em biết, hử?
- Anh nói mà, chuyện này nói ra cũng chẳng có gì, chẳng qua là anh em nhà người ta ghét nhau nên không muốn người kia yên ổn thôi.
Nàng nhìn Hỏa Thiên, ra là vậy.
- Là ca ca hay đệ đệ của ngươi vậy?
- Là ca ca ta
- Ra vậy, ta đã nói rồi đúng không, ta ghét nhất bị người khác lợi dụng nên tốt nhất ngươi nói với hắn chuẩn bị tinh thần đi.
Nàng nhìn Hỏa Thiên nhưng lời nói là nói cho một kẻ khác nghe
- Hừ, ngươi cho rằng ngươi có thể làm gì chủ nhân
- Ngươi muốn biết
Nàng nheo mắt nhìn hắn. Nhìn thái độ của nàng, Thủy Hoàng rợn tóc gáy, xong đời, mấy tên này tiêu rồi, lại nhìn Hỏa Thiên bằng ánh mắt đồng tình. Tiến gần đến Hỏa Thiên, vỗ vỗ vai hắn.
- Thiên Thiên, ngươi cũng chuẩn bị tinh thần đi.
Ai hắn không biết chứ em gái hắn sao hắn lại không hiểu, nhìn qua có vẻ chẳng mạnh bằng ai, nhưng khi bị trọc giận thì còn hơn cả cọp cái, khụ, có vẻ chẳng hay ho gì khi so tiểu công chúa nhà hắn với cọp nhưng biết sao được quả thật là rất giống mà.
- Vậy bây giờ em tính xử lý mọi việc sao đây
- Trước hết cứ giam tên kia lại đã, còn anh thì liệu hồn đừng có mà trốn. Mọi việc ở đây thì ai gây ra người đó tự giải quyết đi, Thiên Thiên ngươi cũng liên quan nên biết phải làm gì rồi chứ?
- Ta biết rồi.
Hắn vẫn chưa khỏi bàng hoàng đây, không ngờ nàng lại là muội muội của Thủy Hoàng, xem ra hắn còn phải cố gắng hơn nữa.
Giải quyết xong mọi việc ở trấn Vĩ Thanh, Thủy Nguyệt thở dài một hơi, may mắn là chưa có ai chết nếu không thì tiêu rồi. Nhìn lại những gì mà anh trai Hỏa Thiên gây ra, xem ra con hổ không phát uy các ngươi tưởng ta là mèo bông sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.