Nguyệt Thần Chi Lệ

Chương 5: Dấu Vết Của Ác Ma

Tôi là Ngao Ngao Đại Hiệp

07/01/2025

Cứ thế mà tặng đi sao? Ta sững người, có phải vì đoán trước được điều này, nên Tiểu Xà mới bỏ đi đêm qua không?

 

Thanh Mang an ủi xoa xoa lưng ta, đột nhiên hơi sững người: "Thỏ con, sao lông ngươi lại khô ráo?"

 

Ta chợt nhớ đến câu nói của Tiểu Xà khi ta nửa tỉnh nửa mê, nó nói, ở nơi của ta sẽ không có mưa.

 

"Chỉ cần không bị hơi nước làm ướt, ngươi vẫn thuộc về Thiên Đình." Thanh Mang xách tai ta lên, "Ta đưa ngươi đi, đừng ở lại đây nữa."

 

"Không, ta," Ta vùng vẫy đạp chân, "Ta còn muốn đi xem cây cỏ nhỏ ta trồng."

 

Hắn hình như bị ta dọa giật mình, suýt nữa thì ném ta xuống đất: "Ngươi còn biết nói chuyện?"

 

"?Chẳng lẽ Thượng Thần còn muốn chỉ thẳng vào mũi ta rồi chửi ta là súc sinh sao."

 



"Ngươi không phải bị tước tiên cốt rồi sao, ta tưởng..." Hắn ho nhẹ một tiếng, nói "Đi đi, ta đợi ngươi ở đây."

 

Ta chạy như bay về phía ngược lại với hang của mình, dưới chân là bãi cỏ ẩm ướt. Ta đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó quấn quanh cổ, một mặt dây chuyền nhẹ nhàng chạm vào n.g.ự.c ta.

 

Trên sườn núi nhỏ đó, trồng vài cây cỏ nhỏ của ta.

 

"Ngươi sẽ đi vào mùa thu sao?" Mới hôm qua, ta còn hỏi Tiểu Xà như vậy.

 

Bây giờ, những dây leo xanh mướt mà ta tâm tâm niệm niệm đang nằm rạp trên mặt đất, bị cơn mưa lớn sáng nay tưới ướt, những chiếc lá ẩm ướt nhăn nhúm dính vào nhau.

 

Tương truyền rằng rắn độc thích ăn quả mọng do loại dây leo này kết thành, quả mọng bị rắn độc ngậm qua sẽ dính nọc độc, cho nên tiên thú rất ít khi ăn loại quả này, gọi nó là Xà Mai.

 

Ta đào vài cây con từ sâu trong rừng về, mới vài ngày trước, ở đây đã kết ra những quả Xà Mai nhỏ màu xanh, ẩn dưới lá lắc lư qua lại.

 

Chỉ cần đợi đến mùa thu, không, chỉ cần đợi thêm hai mươi ba mươi ngày nữa, Tiểu Xà sẽ được nhìn thấy những quả Xà Mai chín mọng.



 

Ta vốn đã lên kế hoạch, làm thế nào để ngậm cả cây cỏ mang về nhà, sau đó tự mình ăn hết lá và dây leo, giả vờ như vô tình ném quả Xà Mai đỏ tươi trước mặt Tiểu Xà, nói với nó: ta chưa ăn thứ này, ngươi mau nếm thử xem có độc không.

 

... ...Nếu nó thích ăn, ta sẽ trồng thật nhiều Xà Mai cho nó, khi nó đi, ta còn muốn phơi thật nhiều quả khô, đựng trong túi nhỏ cho nó mang theo.

 

Nhưng nó đã đi trước mùa thu, thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của những quả Xà Mai này.

 

Nghĩ đến đó, những quả Xà Mai nhỏ vừa mới mọc ra, chưa chuyển sang màu đỏ, chắc cũng bị cơn mưa của thiên thần sáng nay làm ướt rồi. Ta muốn ngậm chúng đi làm kỷ niệm, dùng đầu đẩy lá sang một bên, lại thấy cuống quả đều bị cắn đứt, quả Xà Mai cũng biến mất.

 

Dưới lá, trên lớp đất khô ráo, cắm một mảnh vảy Tiểu Xà màu hồng phấn.

 

Tiểu Xà...

 

Ta bỗng nhớ đến chiếc mặt dây chuyền đeo trên người, ta cúi đầu, thấy một chiếc túi lưới nhỏ đan bằng chỉ trắng, giấu trong bộ lông trắng như tuyết trên n.g.ự.c ta, bên trong đựng một viên đá hình trăng khuyết nhỏ bằng mảnh vảy, trong suốt như pha lê, chỉ bị mẻ một chút ở đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nguyệt Thần Chi Lệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook