Chương 2
Thiên Lại Chỉ Diên
25/10/2016
Phụng Thiên – mùa thu ba năm về trước
Võ lâm Trung Nguyên có hai đại hội luận võ lớn nhất, một là “Phụng Thiên Anh Hùng Đại Hội” ba năm tổ chức một lần, hai là đại hội mỗi năm một lần do Thiếu Lâm đứng ra chủ trì. Năm nay ở Phụng Thiên, đêm trước kỳ “Anh Hùng Đại Hội” thật náo nhiệt.
Nhà trọ Phụng Thiên là nhà trọ lớn nhất ở đây, mọi người trong nhà trọ này đều là các cao thủ của môn phái lớn. Cho nên, lúc này đây, có một đám người ngồi ở gần song cửa, tránh xa tầm nhìn của mọi người xung quanh. Có một cặp nam nữ trung niên, một đôi nam nữ trẻ và hai nha hoàn. Ai nấy đều biết, đó là người của Trọng Hỏa Cung.
Đổi lại là mười năm trước, nếu hỏi mọi người Trọng Hỏa Cung là môn phái nào. Người ta sẽ tả là: “Trọng Hỏa Cung là giang hồ đệ nhất tà giáo, có mấy trăm đệ tử, tứ đại trưởng lão, tứ đại hộ pháp, còn có hai cung chủ sáng lập cung. Hai đại cung chủ đều có võ công cái thế, nhưng chỉ cần là người đều biết đến Trọng Liên cung chủ. Ngươi không cần nói ngươi không biết Trọng Liên là ai. Nếu trả lời là không biết, người kia nhất định sẽ vừa há hốc òồm ra vừa nói:” Trời ơi, ngươi có phải người không, nếu phải sao lại không biết Trọng Liên. Ngươi … bộ ngươi trên trời rơi xuống hả?!”
Không ai có thể dùng một câu mà miêu tả được Trọng Liên. Nhưng đứa trẻ ba tuổi cũng có thể dùng hai chữ để tả hắn ta. Đó là “Truyền kỳ”.
Trọng Liên thành danh tại đại hội anh hùng hai mươi bốn năm trước. Lúc đó, hắn ta mới chỉ mười lăm tuổi, lấy thân phận là cung chủ Trọng Hỏa Cung để tham gia, chỉ với hai chiêu đã đánh bại trang chủ Linh Kiếm sơn trang – Lâu Thất Chỉ, đoạt được hạng nhất, giành được danh hiệu “Võ bá thiên hạ” cùng “Quan thế mỹ nhân” truyền khắp giang hồ. Có người trêu tức nói:” Trọng Liên thật có mặt mũi khắp thiên hạ nha, bất kể nam nữ muốn gì hắn cũng đều có hết. Chỉ tiếc, những người này không hiểu, làm thiên hạ đệ nhất tất nhiên phải đánh đổi một số thứ. Người biết được cũng không dám nói trước mặt hắn.
Trong võ lâm, có hai bản bí kíp tà công được mọi người đấu đá tranh dành nhiều nhất. Một là “Phù Dung tâm kinh” và hai là “Liên Thần cửu thức”, hai thứ đó hợp lại gọi là “Liên Dực”, đều cùng một người viết ra, chính là người sáng lập ra Trọng Hỏa Cung. Không biết là cổ nhân thích tự hại minh hay là bí kíp này vẫn nên cho thiên nhân tu luyện mà phàm là người tu luyện hai quyển bí kíp này đều không được chết tử tế, không có một ngoại lệ nào, nếu người tu luyện thành công khắc đứng đầu thiên hạ, ngược lại thì chỉ có chết. Trong đó, “Phù Dung tâm kinh” của vị tiền bối cung chủ kia trước khi lâm chung đã bị trộm mất, đến hơn năm mươi năm trước mới biết là nó đang ở Vương phủ của Vương gia ở Kinh thành. Quyển bí kíp này lại một lần nửa tái xuất khiến giang hồ chuẩn bị có một trận gió tanh mưa máu xảy ra. Vì tranh đoạt quyển võ công này, vô số người đã chết mà bí kíp đến nay vẫn không rõ tung tích. “Liên Thần Cửu Thức” là trấn bảo của Trọng Hỏa Cung, lưu truyền đến nay chỉ có hai người luyện thành. Người thứ nhất là tiền bối sáng lập Trọng Hỏa Cung, người thứ hai chính là Trọng Liên.
Trọng Liên quả không phụ sự mong đợi của mọi người, trở thành thiên hạ đệ nhất của võ lâm Trung Nguyên, cũng trở thành người mạnh nhất trong lịch sử truyền lại của Trọng Hỏa Cung. Có người nói, hắn có được cơ hội tốt như vậy, đều là nhờ vào môn võ công kia. Bởi vì lúc tu luyện vẫn chưa hiểu hết sự ảo diệu của quyển bí kíp này, cho nên Trọng Liên hành sự rất khác người, người đời đồn rằng, Trọng Liên tu luyện “Liên Thần Cửu Thức” đến độ bị tẩu hỏa nhập ma, trở thành lưỡng tính, thích nam nhân. Thậm chí, có người còn nói Trọng Hỏa Cung bố cáo thiên hạ rằng Trọng Tuyết Chi là con nuôi của Trọng Liên. Trên thực tế, là con của hắn cùng nam sủng Lâm Vũ Hoàng sinh ra. Nói tóm lại, giang hồ rộng lớn, việc lạ không ít. Còn nửa, bởi vì loại võ công hại người hại mình này, Trọng Liên vốn chỉ là một người bình thường, không thể gánh vác áp lực quá lớn, đã qua đời ở tuổi ba mươi hai.
Trọng Liên tạo ra nhiều kỳ tích nhưng cũng không thể bỏ qua việc hắn giết người vô số. Thật sự đã giết bao nhiêu người, chính hắn cũng không rõ…
Cho nên khi Trọng Tuyết Chi đi lại trên võ lâm, bị người khắp thiên hạ chú ý, không ai dám bảo vệ nàng, cũng có không ít người đòi lấy mạng của nàng.
Bởi vì nàng là con gái của Trọng Liên.
Từ xưa đến nay, cung quy của Trọng Hỏa Cung, phàm là cung chủ phải mang họ Trọng, mà qua nhiều thế hệ, đều là con gái hoặc là con nuôi của cung chủ đời trước đảm nhận chức vị. Nếu là con gái, tương lai lập gia đình, sinh con gái đều phải mạng họ Trọng, và hơn hết là phải tiếp quản Trọng Hỏa Cung. Trọng Tuyết Chi mười một tuổi tiếp nhận chức vị cung chủ Trọng Hỏa Cung, mười bốn tuổi bắt đầu thu nhận đệ tử, quan hệ qua lại cùng các môn phái khác, cũng tham gia các sự kiện của vô lâm đồng đạo. Từ đó về sau, mọi người khi hồi tưởng lại đều nhớ đến chuyện đau đầu khác -Trọng Liên năm mười tuổi tính tình ôn hòa, cẩn trọng, không ngờ con gái hắn tính tình lại bá đạo như vậy, nhất là lúc người khác vô tình nói xấu đến Trọng Liên, Trọng Tuyết Chi thiếu chút nửa gây ra án mạng.
Mà lúc này, nàng nhìn lướt qua bốn phía, uống một ngụm trà, thấp giọng nói:” Ngày mai nhất định phải thắng.”
Hộ pháp Ngọc Lưu Ly nói:” Người nói muốn chai lỗ tai ta luôn rồi.”
“Ngươi thì biết cái gì.” Tuyết Chi liếc Ngọc Lưu Ly một cái, nhỏ giọng nói, “Ta biết lần này tất cả những người xung quanh đây đều muốn giết chúng ta. Nếu ta thua chắc chắn kẻ thù sẽ tìm đến cửa. Nếu kẻ thù giết chết ta, các ngươi không phải đã phụ lời gửi gắm của cha ta rồi sao”.
Chu Sa hộ pháp trầm mặt một lát, thu lại ánh mắt nhìn Tuyết Chi:” Có người sẽ giết người thật à thiếu cung chủ?” Tuyết Chi dùng sức gật đầu:” Đúng vậy.”
“Thiếu cung chủ, người đừng quá khẩn trương. Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là giúp thiếu cung chủ rèn luyện nhiều hơn, về sau mới có thể thuận lợi kế thừa chức vị.”
Đang nói là một phụ nữ đứng đầu tứ đại hộ pháp, Hải Đường xưa kia là một trong tam đại mỹ nữ của võ lâm, và là người có rất nhiều cống hiến cho Trọng Hỏa Cung, hiện tại, Hải Đường đã không còn trẻ nhưng vẫn xinh đẹp như xưa.
Tuyết Chi không nói lời nào, dù có vấn đề nàng cũng không dám hỏi. Ví dụ như hỏi, hai vị phụ thân đã đi đâu? Tiếp theo là, sau khi nàng thua có bị các trưởng lão trách phạt không? Tỷ như hỏi, tất cả mọi người đều nói Mục Viễn là Đại hộ pháp, nhưng thường thấy rõ ràng chỉ có bốn vị hộ pháp. Trước giờ, quy cũ của Trọng Hỏa Cung chỉ có bốn hộ pháp, vậy Mục Viễn giữ chức vụ gì?
Kỳ thực nàng biết, Trọng Hỏa Cung tuyên bố Mục Viễn là Đại hộ pháp, nhưng thực tế hắn chính là con nuôi của Trọng Liên. Lúc cha hai mươi tám tuổi đã nhận nuôi Mục Viễn, hơn nửa còn đích thân dạy võ công cho hắn, nghe nói bởi vì hắn tư chất thông mình, rất thích hợp ở lại Trọng Hỏa Cung. Mục Viễn … có phải sắp thay thế nàng, trở thành cung chủ?
Nàng liếc mắt một cái, vẫn ngồi một bên trầm mặt nhìn Mục Viễn. Hắn rõ ràng chỉ hơn nàng một tuổi, nhưng tính tình lại rất trầm lặng, những người cùng trang lứa đều không có được thần thái này.
Trọng Tuyết Chi thật sự rất giận. Cha rõ ràng rất thương yêu nàng, sao lại không chịu đích thân dạy võ công cho nàng?
Võ lâm Trung Nguyên có hai đại hội luận võ lớn nhất, một là “Phụng Thiên Anh Hùng Đại Hội” ba năm tổ chức một lần, hai là đại hội mỗi năm một lần do Thiếu Lâm đứng ra chủ trì. Năm nay ở Phụng Thiên, đêm trước kỳ “Anh Hùng Đại Hội” thật náo nhiệt.
Nhà trọ Phụng Thiên là nhà trọ lớn nhất ở đây, mọi người trong nhà trọ này đều là các cao thủ của môn phái lớn. Cho nên, lúc này đây, có một đám người ngồi ở gần song cửa, tránh xa tầm nhìn của mọi người xung quanh. Có một cặp nam nữ trung niên, một đôi nam nữ trẻ và hai nha hoàn. Ai nấy đều biết, đó là người của Trọng Hỏa Cung.
Đổi lại là mười năm trước, nếu hỏi mọi người Trọng Hỏa Cung là môn phái nào. Người ta sẽ tả là: “Trọng Hỏa Cung là giang hồ đệ nhất tà giáo, có mấy trăm đệ tử, tứ đại trưởng lão, tứ đại hộ pháp, còn có hai cung chủ sáng lập cung. Hai đại cung chủ đều có võ công cái thế, nhưng chỉ cần là người đều biết đến Trọng Liên cung chủ. Ngươi không cần nói ngươi không biết Trọng Liên là ai. Nếu trả lời là không biết, người kia nhất định sẽ vừa há hốc òồm ra vừa nói:” Trời ơi, ngươi có phải người không, nếu phải sao lại không biết Trọng Liên. Ngươi … bộ ngươi trên trời rơi xuống hả?!”
Không ai có thể dùng một câu mà miêu tả được Trọng Liên. Nhưng đứa trẻ ba tuổi cũng có thể dùng hai chữ để tả hắn ta. Đó là “Truyền kỳ”.
Trọng Liên thành danh tại đại hội anh hùng hai mươi bốn năm trước. Lúc đó, hắn ta mới chỉ mười lăm tuổi, lấy thân phận là cung chủ Trọng Hỏa Cung để tham gia, chỉ với hai chiêu đã đánh bại trang chủ Linh Kiếm sơn trang – Lâu Thất Chỉ, đoạt được hạng nhất, giành được danh hiệu “Võ bá thiên hạ” cùng “Quan thế mỹ nhân” truyền khắp giang hồ. Có người trêu tức nói:” Trọng Liên thật có mặt mũi khắp thiên hạ nha, bất kể nam nữ muốn gì hắn cũng đều có hết. Chỉ tiếc, những người này không hiểu, làm thiên hạ đệ nhất tất nhiên phải đánh đổi một số thứ. Người biết được cũng không dám nói trước mặt hắn.
Trong võ lâm, có hai bản bí kíp tà công được mọi người đấu đá tranh dành nhiều nhất. Một là “Phù Dung tâm kinh” và hai là “Liên Thần cửu thức”, hai thứ đó hợp lại gọi là “Liên Dực”, đều cùng một người viết ra, chính là người sáng lập ra Trọng Hỏa Cung. Không biết là cổ nhân thích tự hại minh hay là bí kíp này vẫn nên cho thiên nhân tu luyện mà phàm là người tu luyện hai quyển bí kíp này đều không được chết tử tế, không có một ngoại lệ nào, nếu người tu luyện thành công khắc đứng đầu thiên hạ, ngược lại thì chỉ có chết. Trong đó, “Phù Dung tâm kinh” của vị tiền bối cung chủ kia trước khi lâm chung đã bị trộm mất, đến hơn năm mươi năm trước mới biết là nó đang ở Vương phủ của Vương gia ở Kinh thành. Quyển bí kíp này lại một lần nửa tái xuất khiến giang hồ chuẩn bị có một trận gió tanh mưa máu xảy ra. Vì tranh đoạt quyển võ công này, vô số người đã chết mà bí kíp đến nay vẫn không rõ tung tích. “Liên Thần Cửu Thức” là trấn bảo của Trọng Hỏa Cung, lưu truyền đến nay chỉ có hai người luyện thành. Người thứ nhất là tiền bối sáng lập Trọng Hỏa Cung, người thứ hai chính là Trọng Liên.
Trọng Liên quả không phụ sự mong đợi của mọi người, trở thành thiên hạ đệ nhất của võ lâm Trung Nguyên, cũng trở thành người mạnh nhất trong lịch sử truyền lại của Trọng Hỏa Cung. Có người nói, hắn có được cơ hội tốt như vậy, đều là nhờ vào môn võ công kia. Bởi vì lúc tu luyện vẫn chưa hiểu hết sự ảo diệu của quyển bí kíp này, cho nên Trọng Liên hành sự rất khác người, người đời đồn rằng, Trọng Liên tu luyện “Liên Thần Cửu Thức” đến độ bị tẩu hỏa nhập ma, trở thành lưỡng tính, thích nam nhân. Thậm chí, có người còn nói Trọng Hỏa Cung bố cáo thiên hạ rằng Trọng Tuyết Chi là con nuôi của Trọng Liên. Trên thực tế, là con của hắn cùng nam sủng Lâm Vũ Hoàng sinh ra. Nói tóm lại, giang hồ rộng lớn, việc lạ không ít. Còn nửa, bởi vì loại võ công hại người hại mình này, Trọng Liên vốn chỉ là một người bình thường, không thể gánh vác áp lực quá lớn, đã qua đời ở tuổi ba mươi hai.
Trọng Liên tạo ra nhiều kỳ tích nhưng cũng không thể bỏ qua việc hắn giết người vô số. Thật sự đã giết bao nhiêu người, chính hắn cũng không rõ…
Cho nên khi Trọng Tuyết Chi đi lại trên võ lâm, bị người khắp thiên hạ chú ý, không ai dám bảo vệ nàng, cũng có không ít người đòi lấy mạng của nàng.
Bởi vì nàng là con gái của Trọng Liên.
Từ xưa đến nay, cung quy của Trọng Hỏa Cung, phàm là cung chủ phải mang họ Trọng, mà qua nhiều thế hệ, đều là con gái hoặc là con nuôi của cung chủ đời trước đảm nhận chức vị. Nếu là con gái, tương lai lập gia đình, sinh con gái đều phải mạng họ Trọng, và hơn hết là phải tiếp quản Trọng Hỏa Cung. Trọng Tuyết Chi mười một tuổi tiếp nhận chức vị cung chủ Trọng Hỏa Cung, mười bốn tuổi bắt đầu thu nhận đệ tử, quan hệ qua lại cùng các môn phái khác, cũng tham gia các sự kiện của vô lâm đồng đạo. Từ đó về sau, mọi người khi hồi tưởng lại đều nhớ đến chuyện đau đầu khác -Trọng Liên năm mười tuổi tính tình ôn hòa, cẩn trọng, không ngờ con gái hắn tính tình lại bá đạo như vậy, nhất là lúc người khác vô tình nói xấu đến Trọng Liên, Trọng Tuyết Chi thiếu chút nửa gây ra án mạng.
Mà lúc này, nàng nhìn lướt qua bốn phía, uống một ngụm trà, thấp giọng nói:” Ngày mai nhất định phải thắng.”
Hộ pháp Ngọc Lưu Ly nói:” Người nói muốn chai lỗ tai ta luôn rồi.”
“Ngươi thì biết cái gì.” Tuyết Chi liếc Ngọc Lưu Ly một cái, nhỏ giọng nói, “Ta biết lần này tất cả những người xung quanh đây đều muốn giết chúng ta. Nếu ta thua chắc chắn kẻ thù sẽ tìm đến cửa. Nếu kẻ thù giết chết ta, các ngươi không phải đã phụ lời gửi gắm của cha ta rồi sao”.
Chu Sa hộ pháp trầm mặt một lát, thu lại ánh mắt nhìn Tuyết Chi:” Có người sẽ giết người thật à thiếu cung chủ?” Tuyết Chi dùng sức gật đầu:” Đúng vậy.”
“Thiếu cung chủ, người đừng quá khẩn trương. Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là giúp thiếu cung chủ rèn luyện nhiều hơn, về sau mới có thể thuận lợi kế thừa chức vị.”
Đang nói là một phụ nữ đứng đầu tứ đại hộ pháp, Hải Đường xưa kia là một trong tam đại mỹ nữ của võ lâm, và là người có rất nhiều cống hiến cho Trọng Hỏa Cung, hiện tại, Hải Đường đã không còn trẻ nhưng vẫn xinh đẹp như xưa.
Tuyết Chi không nói lời nào, dù có vấn đề nàng cũng không dám hỏi. Ví dụ như hỏi, hai vị phụ thân đã đi đâu? Tiếp theo là, sau khi nàng thua có bị các trưởng lão trách phạt không? Tỷ như hỏi, tất cả mọi người đều nói Mục Viễn là Đại hộ pháp, nhưng thường thấy rõ ràng chỉ có bốn vị hộ pháp. Trước giờ, quy cũ của Trọng Hỏa Cung chỉ có bốn hộ pháp, vậy Mục Viễn giữ chức vụ gì?
Kỳ thực nàng biết, Trọng Hỏa Cung tuyên bố Mục Viễn là Đại hộ pháp, nhưng thực tế hắn chính là con nuôi của Trọng Liên. Lúc cha hai mươi tám tuổi đã nhận nuôi Mục Viễn, hơn nửa còn đích thân dạy võ công cho hắn, nghe nói bởi vì hắn tư chất thông mình, rất thích hợp ở lại Trọng Hỏa Cung. Mục Viễn … có phải sắp thay thế nàng, trở thành cung chủ?
Nàng liếc mắt một cái, vẫn ngồi một bên trầm mặt nhìn Mục Viễn. Hắn rõ ràng chỉ hơn nàng một tuổi, nhưng tính tình lại rất trầm lặng, những người cùng trang lứa đều không có được thần thái này.
Trọng Tuyết Chi thật sự rất giận. Cha rõ ràng rất thương yêu nàng, sao lại không chịu đích thân dạy võ công cho nàng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.