Chương 40: Quán Bar
Samson
18/01/2023
Thẩm Hạo thỏa mãn hít sâu hai hơi, nghĩ đến bộ dáng xinh đẹp của mẹ vợ, hắn ngược lại không vội, dựa theo phát triển như vậy, đem mẹ vợ ăn tươi, chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Ngược lại là Hạ Tiểu Vũ kia, cô nàng này không dễ làm, về sau phải đề phòng nàng một chút, miễn cho lại bị thương tiểu đệ.
Sau khi nghỉ ngơi trong phòng một lát, Thẩm Hạo liền trở về, hắn phải chuẩn bị tư liệu một chút, hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng, ngày mai hắn sẽ đi làm lại.
Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong, hắn lái xe đến công ty, chỉ là trạng thái công việc không được tốt lắm, không cẩn thận gửi một tài liệu còn chưa sửa qua hộp thư của giám đốc Tôn Đức.
Chỉ chốc lát sau, trên máy tính truyền đến âm thanh nhỏ giọt.
Thẩm Hạo ngẩng đầu nhìn, liền thấy Tôn Đức gửi tin nhắn Thẩm Hạo, “Cậu tới đây chỗ tôi một chuyến!”
Nhìn thấy tin tức này, trong lòng hắn bỗng nhiên lộp bộp một chút.
Gã mập mạp chết tiệt này tại sao lại tìm mình.
Thẩm Hạo là trưởng phòng bán hàng của công ty, mà Tôn Đức là cấp trên trực tiếp của Thẩm Hạo, lần trước khi công ty tụ tập, trong lúc say rượu, hắn đã nói xấu Tôn Đức mấy câu, kết quả là bị chân chó(ý kẻ nịnh bợ) của Tôn Đức nghe thấy, đi báo cáo nhỏ cho hắn, sau đó Tôn Đức liền liên tục nhìn chằm chằm Thẩm Hạo, chỉ cần Thẩm Hạo hơi có chút sai sót, liền nắm lấy mắng chửi một trận.
Tuy rằng chức vụ bản thân là trưởng phòng, nhưng chỉ là một chức vụ hư chức, thủ hạ dưới trướng, một cái có thể dùng cũng không có, toàn bộ đều được Tôn Đức an bài cho trưởng phòng khác.
Trong phòng làm việc của giám đốc, Tôn Đức vẻ mặt âm trầm ngồi trên ghế văn phòng, thấy Thẩm Hạo tiến vào, hắn chỉ vào hộp thư trên máy tính, hừ lạnh một tiếng.
“Cậu tự mình nhìn xem xem, cậu làm cái là đồ chơi gì vậy hả, nghỉ phép mấy ngày, đi làm lại thì chỉ một chút chuyện nhỏ cũng có thể làm sai, vậy cậu còn có tác dụng gì ngoại trừ lãng phí tài nguyên của công ty, có tác dụng cái rắm gì hay không!”
Một trận mắng thối phô thiên cái địa, Thẩm Hạo bị mắng chỉ có thể cúi đầu chống đỡ.
Lật qua tài liệu trong thư mục, mới biết mình không cẩn thận gửi nhầm một văn kiện.
“Thực xin lỗi giám đốc, là tôi không cẩn thận nhầm lẫn, bây giờ tôi trở về sửa lại cho ngài.”
“Xin lỗi vì có ích lợi gì, cậu có biết, cậu không cẩn thận như vậy, sẽ lãng phí bao nhiêu thời gian của mọi người?”
Tôn Đức cau mày, hung hăng nói tiếp.
“Thẩm Hạo a Thẩm Hạo, tôi thấy gần đây cậu càng ngày càng quá đáng, nếu cậu không muốn đi làm, thì sớm một chút từ chức cút đi, công ty không nuôi người nhàn rỗi.”
“Vâng, giám đốc, tôi biết rồi, lần sau chắc chắn sẽ không phạm sai lầm nữa.”
Nói xong, Thẩm Hạo rời khỏi văn phòng, trong lòng thầm mắng một tiếng,”Thằng mập chết tiệt, một ngày nào đó, lão tử sẽ khiến cho ngươi hối hận, hơn bốn mươi tuổi còn thông đồng với tiểu cô nương của công ty, thật không biết xấu hổ!”
Sửa lại văn kiện xong, Thẩm Hạo cẩn thận xác nhận không tìm ra bất kỳ khuyết điểm nào, mới gửi tới cho Tôn Đức.
Thật vất vả mới chịu đựng được đến giờ tan tầm, Thẩm Hạo khẩn cấp rời khỏi công ty, ngày đầu tiên đi làm đã bị giáo huấn, tâm tình có chút không tốt, vì thế ở bên ngoài đi dạo chung quanh.
Trễ một chút, bất tri bất giác đã đi tới ngoài cửa một quán bar.
“Mẹ kiếp, uống chút rượu đi!”
Thẩm Hạo nói thầm một tiếng, xoay người đi vào quán bar.
Bên trong quán bar, tiếng nhạc đinh tai nhức óc vang vọng vào tai hắn, ở giữa sân khấu, một đám nam nữ đang làm càn lắc lư thân thể của chính mình, theo tiết tấu của bài hát.
Trong đó không thiếu nữ nhân xinh đẹp ăn mặc hở hang, đang cùng một ít nam nhân uống rượu.
Nghề nghiệp của những người phụ nữ này không cần nhìn cũng biết là làm gì, đáng tiếc Thẩm Hạo một chút hứng thú cũng không có.
Ngồi ở quầy bar, hắn gọi một ly rượu mạnh, uống một ngụm cạn sạch.
Cảm giác nóng bỏng thiêu đốt ở sâu trong bụng hắn, tâm tình của hắn cũng dần dần trở nên tốt hơn một chút.
Nhưng một chén rượu làm sao có thể làm cho tâm tình hắn trở nên thoải mái, tiếp theo một ly lại một ly rượu uống xuống bụng, tựa hồ muốn đem cỗ cảm giác không thoải mái trong nội tâm của mình rửa sạch.
Ngược lại là Hạ Tiểu Vũ kia, cô nàng này không dễ làm, về sau phải đề phòng nàng một chút, miễn cho lại bị thương tiểu đệ.
Sau khi nghỉ ngơi trong phòng một lát, Thẩm Hạo liền trở về, hắn phải chuẩn bị tư liệu một chút, hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng, ngày mai hắn sẽ đi làm lại.
Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong, hắn lái xe đến công ty, chỉ là trạng thái công việc không được tốt lắm, không cẩn thận gửi một tài liệu còn chưa sửa qua hộp thư của giám đốc Tôn Đức.
Chỉ chốc lát sau, trên máy tính truyền đến âm thanh nhỏ giọt.
Thẩm Hạo ngẩng đầu nhìn, liền thấy Tôn Đức gửi tin nhắn Thẩm Hạo, “Cậu tới đây chỗ tôi một chuyến!”
Nhìn thấy tin tức này, trong lòng hắn bỗng nhiên lộp bộp một chút.
Gã mập mạp chết tiệt này tại sao lại tìm mình.
Thẩm Hạo là trưởng phòng bán hàng của công ty, mà Tôn Đức là cấp trên trực tiếp của Thẩm Hạo, lần trước khi công ty tụ tập, trong lúc say rượu, hắn đã nói xấu Tôn Đức mấy câu, kết quả là bị chân chó(ý kẻ nịnh bợ) của Tôn Đức nghe thấy, đi báo cáo nhỏ cho hắn, sau đó Tôn Đức liền liên tục nhìn chằm chằm Thẩm Hạo, chỉ cần Thẩm Hạo hơi có chút sai sót, liền nắm lấy mắng chửi một trận.
Tuy rằng chức vụ bản thân là trưởng phòng, nhưng chỉ là một chức vụ hư chức, thủ hạ dưới trướng, một cái có thể dùng cũng không có, toàn bộ đều được Tôn Đức an bài cho trưởng phòng khác.
Trong phòng làm việc của giám đốc, Tôn Đức vẻ mặt âm trầm ngồi trên ghế văn phòng, thấy Thẩm Hạo tiến vào, hắn chỉ vào hộp thư trên máy tính, hừ lạnh một tiếng.
“Cậu tự mình nhìn xem xem, cậu làm cái là đồ chơi gì vậy hả, nghỉ phép mấy ngày, đi làm lại thì chỉ một chút chuyện nhỏ cũng có thể làm sai, vậy cậu còn có tác dụng gì ngoại trừ lãng phí tài nguyên của công ty, có tác dụng cái rắm gì hay không!”
Một trận mắng thối phô thiên cái địa, Thẩm Hạo bị mắng chỉ có thể cúi đầu chống đỡ.
Lật qua tài liệu trong thư mục, mới biết mình không cẩn thận gửi nhầm một văn kiện.
“Thực xin lỗi giám đốc, là tôi không cẩn thận nhầm lẫn, bây giờ tôi trở về sửa lại cho ngài.”
“Xin lỗi vì có ích lợi gì, cậu có biết, cậu không cẩn thận như vậy, sẽ lãng phí bao nhiêu thời gian của mọi người?”
Tôn Đức cau mày, hung hăng nói tiếp.
“Thẩm Hạo a Thẩm Hạo, tôi thấy gần đây cậu càng ngày càng quá đáng, nếu cậu không muốn đi làm, thì sớm một chút từ chức cút đi, công ty không nuôi người nhàn rỗi.”
“Vâng, giám đốc, tôi biết rồi, lần sau chắc chắn sẽ không phạm sai lầm nữa.”
Nói xong, Thẩm Hạo rời khỏi văn phòng, trong lòng thầm mắng một tiếng,”Thằng mập chết tiệt, một ngày nào đó, lão tử sẽ khiến cho ngươi hối hận, hơn bốn mươi tuổi còn thông đồng với tiểu cô nương của công ty, thật không biết xấu hổ!”
Sửa lại văn kiện xong, Thẩm Hạo cẩn thận xác nhận không tìm ra bất kỳ khuyết điểm nào, mới gửi tới cho Tôn Đức.
Thật vất vả mới chịu đựng được đến giờ tan tầm, Thẩm Hạo khẩn cấp rời khỏi công ty, ngày đầu tiên đi làm đã bị giáo huấn, tâm tình có chút không tốt, vì thế ở bên ngoài đi dạo chung quanh.
Trễ một chút, bất tri bất giác đã đi tới ngoài cửa một quán bar.
“Mẹ kiếp, uống chút rượu đi!”
Thẩm Hạo nói thầm một tiếng, xoay người đi vào quán bar.
Bên trong quán bar, tiếng nhạc đinh tai nhức óc vang vọng vào tai hắn, ở giữa sân khấu, một đám nam nữ đang làm càn lắc lư thân thể của chính mình, theo tiết tấu của bài hát.
Trong đó không thiếu nữ nhân xinh đẹp ăn mặc hở hang, đang cùng một ít nam nhân uống rượu.
Nghề nghiệp của những người phụ nữ này không cần nhìn cũng biết là làm gì, đáng tiếc Thẩm Hạo một chút hứng thú cũng không có.
Ngồi ở quầy bar, hắn gọi một ly rượu mạnh, uống một ngụm cạn sạch.
Cảm giác nóng bỏng thiêu đốt ở sâu trong bụng hắn, tâm tình của hắn cũng dần dần trở nên tốt hơn một chút.
Nhưng một chén rượu làm sao có thể làm cho tâm tình hắn trở nên thoải mái, tiếp theo một ly lại một ly rượu uống xuống bụng, tựa hồ muốn đem cỗ cảm giác không thoải mái trong nội tâm của mình rửa sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.