Chương 6: Khai Nhãn (1)
Diêm ZK
12/08/2021
Một chiếc lệnh bài bằng chất liệu đồng xe giống như cục gạch, nện mạnh lên trên trán nó.
Coong!!!
…
Nện quỷ cảm giác như thế nào?
Nếu như muốn Vệ Uyên miêu tả, sẽ cso cảm giác tựa như cầm gậy gỗ đánh vào một mớ kẹo đường.
Hoặc là cảm giác như bóp con gà la hét đồ chơi vậy.
Cảm giác cũng được.
Rất thoải mái, rất giải tỏa.
Nếu như mở hoạt động này ở đô thị hiện đại có lẽ sẽ kiếm được bộn tiền.
Sau khi nện con quỷ này một cái, lệnh bài Ngọa Hổ khẽ rung lên rù rù, Vệ Uyên có cảm giác, tìm tờ giấy trắng, đặt mặt có chữ Vệ lên trên tờ giấy trắng, trên tờ giấy trắng hiển hiện từng văn tự viết theo thể chữ lệ, nhưng hoàn toàn không giống với những văn tự truy sát nhằm vào giày thêu đỏ trước đó.
"Du hồn, chưa từng uống máu ai, không có oán khí, chưa từng sát sinh, vô hại."
"Không cần tru trừ."
. . .
Một lát sau, Vệ Uyên kéo một cái ghế tới, ngồi dựa vào tường.
Tay trái khoác lên trên bàn, tay phải nhét trong túi, vẫn cầm lệnh bài Ngọa Hổ phát ra hơi nóng rực như trước.
Phía trước góc tường là một hàng quỷ đang ngồi ôm đầu ngồi xổm.
Cầm lệnh bài nóng rực, Vệ Uyên có thể miễn cưỡng nhìn thấy hình dáng thô sơ của lũ quỷ, nhưng chỉ cần bọn quỷ khẽ động đậy thôi sẽ không nhìn thấy rõ nữa.
Hết thảy năm con, ba con quỷ, hai con vật âm người giấy.
Bởi vì chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy hình dáng ba con quỷ kia, không nghe được tiếng nói chuyện, Vệ Uyên dùng lệnh bài Ngọa Hổ gõ một cái lên đầu mấy con này, sau đó đặt lệnh bài Ngọa Hổ lên trên tờ giấy trắng, văn tự hiện ra hoàn toàn không giống với loại lệ quỷ như giày thêu đỏ kia, đều là du hồn bình thường không có oán khí.
Vệ Uyên cũng đã suy đoán được nhiều điều về lệnh bài Ngọa Hổ, xem ra lệnh bài này chỉ nảy sinh phản ứng rất lớn đối các loại oan hồn lệ quỷ, không có hứng thú đối với du hồn dã quỷ vô hại.
Không có cách nào nghe được bọn nó nói chuyện, Vệ Uyên tuy hơi tò mò đối với những con quỷ vô hại quỷ này nhưng vẫn mang theo lệnh bài Ngọa Hổ vừa đe dọa vừa dụ dỗ bọn nó chạy tới một căn phòng khác, khóa cửa lại, tạm thời thể hiện thái độ của bản thân.
Mấy con quỷ này lần đầu tiên gặp người có thể đánh quỷ , xem chừng đang nghĩ Vệ uyên là loại đạo sĩ trừ quỷ, bị dọa cho phát sợ, cũng không dám đi ra nữa.
Vệ Uyên ngắm nhìn lệnh bài Ngọa Hổ trong tay.
Lệnh bài hai lần phản ứng, một lần là hư hư thực thực khi lệ quỷ giày thêu đỏ đi ngang qua bên ngoài, một lần là khi con quỷ xui xẻo kia đụng tới người mình, có phần giống với hình thức tiêu chuẩn “đưa vào phát ra”, thông qua những thông tin từ ngoại giới để phản hồi lại.
Nếu là quỷ quái nó sẽ nảy sinh phản hồi.
Không biết mình thì có thể hay không.
Nó có thể hút máu của mình.
Vệ Uyên nảy sinh hứng thú cực điểm đối với thế giới trước đây chưa từng gặp, tay phải chụp lấy lệnh bài, suy nghĩ, bình thường mà nói, đưa vào phát ra phải có liên hệ, thế là bắt chước văn tự ngữ khí trên tờ giấy trắng kia, nói: "Vật của Tư Đãi giáo úy, mắt không thể nhìn thẳng vật âm quỷ quái, có phương pháp gì?"
Lệnh bài Ngọa Hổ không phản ứng chút nào.
Không phải như vậy chứ.
Vệ Uyên suy nghĩ, nhớ lại kia văn tựtrên tờ giấy trắng trong ngày đầu tiên kia, tựa như nghĩ ra điều gì, mặt mũi tràn đầy nghiêm nghị nói:
"Hiện có quái lực loạn thần, phạm Thần Châu ta, ngô muốn truy bắt tru sát."
"Người trần mắt thịt không thể nhìn được quỷ vật, có phương pháp gì?"
Lần này, lệnh bài Ngọa Hổ khẽ rung động sáng lên.
Nhịp tim Vệ Uyên đập nhanh hơn, cảm giác như mình thật sự đã bước vào một thế giới mới.
Thật sự có thể làm được…
Bên trên lệnh bài Ngọa Hổ xuất hiện luồng khí nóng rực, Vệ Uyên trải qua hai lần, đã có kinh nghiệm, tìm một trang giấy trắng, đặt mặt có chữ Vệ lên trên tờ giấy trắng, từng văn tự lại lần nữa bắt đầu xuất hiện, Vệ Uyên giương mắt nhìn sang.
"Phàm Tư Đãi giáo úy sở thuộc, có thể trảm yêu tru quỷ, dùng công huân để vào kho báu Đại Hán lấy bảo binh trừ tà."
"Tư Đãi giáo úy chưa từng chém giết yêu quỷ, đuổi bắt loạn tự, không có công huân, kho báu không cách nào mở ra."
Vệ Uyên nao nao, chú ý tới những dòng văn tự nhỏ xíu.
Sẽ không thể mở ra kho báu Đại Hán, nói cách khác, có khả năng thời đại này vẫn tồn tại kho báu Đại Hán?
Chưa kịp suy nghĩ, văn tự tiếp tục nổi lên.
"Trong ghi chép có năm loại bàng môn, cũng không cần đạo hạnh, mở ra nhãn lực, thăm dò Âm Dương."
Tiếp theo sau đó hiện ra chi chít văn tự, chỉ ra cách làm như thế nào để một người trần mắt thịt có thể sử dụng ánh mắt của mình nhìn thấy quỷ quái linh thể, đúng là biện pháp bàng môn không cần đạo hạnh, trong đó phương pháp thứ nhất là lấy nước mắt bò, nhưng không phải dùng nước mắt gia súc thông thưởng để nhỏ vào mắt.
Làm vậy chỉ có thể khiến mình phải đến bệnh viện nhãn khoa.
Phải tìm được bò vàng, đi cắt một nhánh cỏ mực mọc trên bãi tha ma.
Quay trở về cho bò ăn, ngày hôm sau vào giờ Dần âm khí nặng nhất, nếu như bò bắt đầu bất an kêu to, giết nó đi, lấy Ngưu Hoàng, với Bạc Hà, cam thảo, sương sớm, hỗn hợp mảnh vỡ vật âm, nếu như là vật âm thông linh thì có thể giảm bớt những nguyên liệu những yêu cầu khác, vật âm bình thường thường gặp nhất chính là tro cốt.
Bôi hỗn hợp chất lỏng đó lên hốc mắt, bảy ngày sau đó, có thể có con mắt Âm Dương Nhãn trong thời gian tương đối dài.
Phương pháp này không ẩn chứa tai hoạ ngầm quá lớn, hiệu quả cũng dài, nhưng Vệ Uyên chỉ đành tiếc nuối từ bỏ.
Chỉ nghĩ đến giá tiền một con bò thôi cũng đủ khiến anh chùn bước.
Không có cách nào khác, nghèo mà.
Loại phương pháp thứ hai, thấy hiệu quả nhanh, hiệu quả dài, chỉ là có chút tai hoạ ngầm.
Nghe đồn quạ đêm có thể thấy được sinh tử, cho nên vào nửa đêm từ giờ Tý tới giờ Dần, bắt một con quạ đen mắt xanh trên cây khô ngoài mộ phần, khoét lấy đôi đồng tử còn sống sờ sờ đó ra, ngâm vào trong nước nóng rồi nuốt, nhớ là không được cắn bể.
Sau khi ăn vào có thể thấy được sinh tử âm dương.
Nhưng mà có xác suất cao sẽ xảy ra vấn đề, sẽ chọc cho bầy quạ đêm trả thù, thậm chí quạ đêm yêu vật truy sát.
Là pháp tà đạo mà Tư Đãi giáo úy pháp thời Hán Vũ đế đoạt được.
Người thi pháp sau này đều bị yêu vật quạ đêm mổ mù hai mắt, chết vì bị bầy quạ mổ, thịt toàn thân thối rữa.
Vệ Uyên cảm thấy phía sau toát ra một luồng khí lạnh.
Nhìn ba phương pháp còn lại.
Loại thứ ba, tìm kiếm chó mực từng gặp quỷ, nhất định phải là loại chó đen toàn thân, không được có chút tạp sắc nào, vào giờ Tý một khắc trước khi giết chết, dùng dao găm gỗ đào đâm vào trái tim, lấy giọt máu tâm đầu nhỏ vào mắt, phương pháp này cửu tử nhất sinh, nếu vượt qua được sẽ có thể mở ra Âm Dương nhãn thuật, hơn nữa cả một đời cũng sẽ không mất đi hiệu lực.
Nhưng là đại đa số những ai vượt qua được đều hy vọng mình chưa từng mở ra pháp này.
Loại thứ tư, vào giờ Dần âm khí nặng nhất, bày Bát Quái trận dưới chân núi, mười hai ngọn đèn sáng chiếu xung quanh trái phải, ở giữa đặt một chén sương sớm, lấy máu nơi đầu ngón tay ngón áp út, hòa vào sương sớm, trong lòng niệm tụng pháp chú 'Thiên địa càn khôn, mắt thấy Âm Dương', sẽ có thể thấy được quỷ vật.
Coong!!!
…
Nện quỷ cảm giác như thế nào?
Nếu như muốn Vệ Uyên miêu tả, sẽ cso cảm giác tựa như cầm gậy gỗ đánh vào một mớ kẹo đường.
Hoặc là cảm giác như bóp con gà la hét đồ chơi vậy.
Cảm giác cũng được.
Rất thoải mái, rất giải tỏa.
Nếu như mở hoạt động này ở đô thị hiện đại có lẽ sẽ kiếm được bộn tiền.
Sau khi nện con quỷ này một cái, lệnh bài Ngọa Hổ khẽ rung lên rù rù, Vệ Uyên có cảm giác, tìm tờ giấy trắng, đặt mặt có chữ Vệ lên trên tờ giấy trắng, trên tờ giấy trắng hiển hiện từng văn tự viết theo thể chữ lệ, nhưng hoàn toàn không giống với những văn tự truy sát nhằm vào giày thêu đỏ trước đó.
"Du hồn, chưa từng uống máu ai, không có oán khí, chưa từng sát sinh, vô hại."
"Không cần tru trừ."
. . .
Một lát sau, Vệ Uyên kéo một cái ghế tới, ngồi dựa vào tường.
Tay trái khoác lên trên bàn, tay phải nhét trong túi, vẫn cầm lệnh bài Ngọa Hổ phát ra hơi nóng rực như trước.
Phía trước góc tường là một hàng quỷ đang ngồi ôm đầu ngồi xổm.
Cầm lệnh bài nóng rực, Vệ Uyên có thể miễn cưỡng nhìn thấy hình dáng thô sơ của lũ quỷ, nhưng chỉ cần bọn quỷ khẽ động đậy thôi sẽ không nhìn thấy rõ nữa.
Hết thảy năm con, ba con quỷ, hai con vật âm người giấy.
Bởi vì chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy hình dáng ba con quỷ kia, không nghe được tiếng nói chuyện, Vệ Uyên dùng lệnh bài Ngọa Hổ gõ một cái lên đầu mấy con này, sau đó đặt lệnh bài Ngọa Hổ lên trên tờ giấy trắng, văn tự hiện ra hoàn toàn không giống với loại lệ quỷ như giày thêu đỏ kia, đều là du hồn bình thường không có oán khí.
Vệ Uyên cũng đã suy đoán được nhiều điều về lệnh bài Ngọa Hổ, xem ra lệnh bài này chỉ nảy sinh phản ứng rất lớn đối các loại oan hồn lệ quỷ, không có hứng thú đối với du hồn dã quỷ vô hại.
Không có cách nào nghe được bọn nó nói chuyện, Vệ Uyên tuy hơi tò mò đối với những con quỷ vô hại quỷ này nhưng vẫn mang theo lệnh bài Ngọa Hổ vừa đe dọa vừa dụ dỗ bọn nó chạy tới một căn phòng khác, khóa cửa lại, tạm thời thể hiện thái độ của bản thân.
Mấy con quỷ này lần đầu tiên gặp người có thể đánh quỷ , xem chừng đang nghĩ Vệ uyên là loại đạo sĩ trừ quỷ, bị dọa cho phát sợ, cũng không dám đi ra nữa.
Vệ Uyên ngắm nhìn lệnh bài Ngọa Hổ trong tay.
Lệnh bài hai lần phản ứng, một lần là hư hư thực thực khi lệ quỷ giày thêu đỏ đi ngang qua bên ngoài, một lần là khi con quỷ xui xẻo kia đụng tới người mình, có phần giống với hình thức tiêu chuẩn “đưa vào phát ra”, thông qua những thông tin từ ngoại giới để phản hồi lại.
Nếu là quỷ quái nó sẽ nảy sinh phản hồi.
Không biết mình thì có thể hay không.
Nó có thể hút máu của mình.
Vệ Uyên nảy sinh hứng thú cực điểm đối với thế giới trước đây chưa từng gặp, tay phải chụp lấy lệnh bài, suy nghĩ, bình thường mà nói, đưa vào phát ra phải có liên hệ, thế là bắt chước văn tự ngữ khí trên tờ giấy trắng kia, nói: "Vật của Tư Đãi giáo úy, mắt không thể nhìn thẳng vật âm quỷ quái, có phương pháp gì?"
Lệnh bài Ngọa Hổ không phản ứng chút nào.
Không phải như vậy chứ.
Vệ Uyên suy nghĩ, nhớ lại kia văn tựtrên tờ giấy trắng trong ngày đầu tiên kia, tựa như nghĩ ra điều gì, mặt mũi tràn đầy nghiêm nghị nói:
"Hiện có quái lực loạn thần, phạm Thần Châu ta, ngô muốn truy bắt tru sát."
"Người trần mắt thịt không thể nhìn được quỷ vật, có phương pháp gì?"
Lần này, lệnh bài Ngọa Hổ khẽ rung động sáng lên.
Nhịp tim Vệ Uyên đập nhanh hơn, cảm giác như mình thật sự đã bước vào một thế giới mới.
Thật sự có thể làm được…
Bên trên lệnh bài Ngọa Hổ xuất hiện luồng khí nóng rực, Vệ Uyên trải qua hai lần, đã có kinh nghiệm, tìm một trang giấy trắng, đặt mặt có chữ Vệ lên trên tờ giấy trắng, từng văn tự lại lần nữa bắt đầu xuất hiện, Vệ Uyên giương mắt nhìn sang.
"Phàm Tư Đãi giáo úy sở thuộc, có thể trảm yêu tru quỷ, dùng công huân để vào kho báu Đại Hán lấy bảo binh trừ tà."
"Tư Đãi giáo úy chưa từng chém giết yêu quỷ, đuổi bắt loạn tự, không có công huân, kho báu không cách nào mở ra."
Vệ Uyên nao nao, chú ý tới những dòng văn tự nhỏ xíu.
Sẽ không thể mở ra kho báu Đại Hán, nói cách khác, có khả năng thời đại này vẫn tồn tại kho báu Đại Hán?
Chưa kịp suy nghĩ, văn tự tiếp tục nổi lên.
"Trong ghi chép có năm loại bàng môn, cũng không cần đạo hạnh, mở ra nhãn lực, thăm dò Âm Dương."
Tiếp theo sau đó hiện ra chi chít văn tự, chỉ ra cách làm như thế nào để một người trần mắt thịt có thể sử dụng ánh mắt của mình nhìn thấy quỷ quái linh thể, đúng là biện pháp bàng môn không cần đạo hạnh, trong đó phương pháp thứ nhất là lấy nước mắt bò, nhưng không phải dùng nước mắt gia súc thông thưởng để nhỏ vào mắt.
Làm vậy chỉ có thể khiến mình phải đến bệnh viện nhãn khoa.
Phải tìm được bò vàng, đi cắt một nhánh cỏ mực mọc trên bãi tha ma.
Quay trở về cho bò ăn, ngày hôm sau vào giờ Dần âm khí nặng nhất, nếu như bò bắt đầu bất an kêu to, giết nó đi, lấy Ngưu Hoàng, với Bạc Hà, cam thảo, sương sớm, hỗn hợp mảnh vỡ vật âm, nếu như là vật âm thông linh thì có thể giảm bớt những nguyên liệu những yêu cầu khác, vật âm bình thường thường gặp nhất chính là tro cốt.
Bôi hỗn hợp chất lỏng đó lên hốc mắt, bảy ngày sau đó, có thể có con mắt Âm Dương Nhãn trong thời gian tương đối dài.
Phương pháp này không ẩn chứa tai hoạ ngầm quá lớn, hiệu quả cũng dài, nhưng Vệ Uyên chỉ đành tiếc nuối từ bỏ.
Chỉ nghĩ đến giá tiền một con bò thôi cũng đủ khiến anh chùn bước.
Không có cách nào khác, nghèo mà.
Loại phương pháp thứ hai, thấy hiệu quả nhanh, hiệu quả dài, chỉ là có chút tai hoạ ngầm.
Nghe đồn quạ đêm có thể thấy được sinh tử, cho nên vào nửa đêm từ giờ Tý tới giờ Dần, bắt một con quạ đen mắt xanh trên cây khô ngoài mộ phần, khoét lấy đôi đồng tử còn sống sờ sờ đó ra, ngâm vào trong nước nóng rồi nuốt, nhớ là không được cắn bể.
Sau khi ăn vào có thể thấy được sinh tử âm dương.
Nhưng mà có xác suất cao sẽ xảy ra vấn đề, sẽ chọc cho bầy quạ đêm trả thù, thậm chí quạ đêm yêu vật truy sát.
Là pháp tà đạo mà Tư Đãi giáo úy pháp thời Hán Vũ đế đoạt được.
Người thi pháp sau này đều bị yêu vật quạ đêm mổ mù hai mắt, chết vì bị bầy quạ mổ, thịt toàn thân thối rữa.
Vệ Uyên cảm thấy phía sau toát ra một luồng khí lạnh.
Nhìn ba phương pháp còn lại.
Loại thứ ba, tìm kiếm chó mực từng gặp quỷ, nhất định phải là loại chó đen toàn thân, không được có chút tạp sắc nào, vào giờ Tý một khắc trước khi giết chết, dùng dao găm gỗ đào đâm vào trái tim, lấy giọt máu tâm đầu nhỏ vào mắt, phương pháp này cửu tử nhất sinh, nếu vượt qua được sẽ có thể mở ra Âm Dương nhãn thuật, hơn nữa cả một đời cũng sẽ không mất đi hiệu lực.
Nhưng là đại đa số những ai vượt qua được đều hy vọng mình chưa từng mở ra pháp này.
Loại thứ tư, vào giờ Dần âm khí nặng nhất, bày Bát Quái trận dưới chân núi, mười hai ngọn đèn sáng chiếu xung quanh trái phải, ở giữa đặt một chén sương sớm, lấy máu nơi đầu ngón tay ngón áp út, hòa vào sương sớm, trong lòng niệm tụng pháp chú 'Thiên địa càn khôn, mắt thấy Âm Dương', sẽ có thể thấy được quỷ vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.