Nhà Có Ba Lang Quân

Chương 21: Chúng ta cũng muốn thoải mái

Thập Bát Kinh

21/01/2017

Edit: Miho

Lúc Cam Đường và Tam Lang trở lại nhà tranh, Đại Lang, Nhị Lang đã muốn đi tìm, ở phía xa nhìn thấy bọn họ, Nhị Lang chạy nhanh, vội vàng nói: "Các ngươi đi đâu, không thấy nương tử ở đây, thật dọa chúng ta sợ hãi, nếu trễ một chút nữa mới trở về, ta cùng đại ca liền chia nhau ra đi tìm."

"Chúng ta đi động..." Tam Lang vừa há miệng liền dừng lại, vội vàng nhìn trộm nương tử một bên, biết mình nhanh miệng, ha ha cười, nói chuyển hướng: "Nương tử đói bụng, đệ mang nàng đi tìm chút trứng chim."

Cam Đường thật sự bị hắn làm hoảng sợ, vừa mới bảo hắn không được nói ra, hắn suýt chút nữa nhanh miệng, nội tâm một phen bất an, muốn hắn giữ bí mật này trong bụng, thật không phải dễ.

"Nương tử đói bụng sao? Ta đi nấu cơm, hôm nay ta cùng nhị đệ săn được vài con mồi, để lại một con hươu hoang dã chúng ta từ từ ăn, còn lại ngày mai cầm xuống núi bán." Đại Lang nghe bọn hắn nói chuyện, cũng đi tới.

Cam Đường vừa nghe thấy thịt hươu, liền thèm, mặc dù nàng không có ăn qua, nhưng lại nghe bạn học nói qua, thịt hươu phi thường ngon: "Vậy huynh mau đi nấu đi, ta thật đói bụng."

Đại Lang thấy nàng trợn tròn mắt, vẻ mặt nhảy nhót, bất giác nở nụ cười: "Đi, ta đi, tam đệ, đưa trứng chim cho ta, ta nấu cho nương tử ăn."

Nhận trứng chim, Đại Lang liền đi vào phòng bếp, Cam Đường nhất thời tò mò, cũng vào phòng bếp: "Huynh săn bắn là hươu gì, cho ta nhìn một cái?" Vào phòng bếp nàng liền hỏi.

Đại Lang đứng chỗ nước hang, giơ lên trước mặt nàng, nàng nhìn liền nhận ra trong TV có thấy qua hươu sao (cv: hươu hoa mai), cái đầu không phải rất lớn, da lông màu vàng, trên thân có từng khối màu trắng lấm tấm, trên đầu không có sừng.

"Huynh định nướng sao?" Nàng có vẻ quan tâm vấn đề này, nếu bị cháy không tốt, sẽ làm hỏng mất.

"Cắt để lại, trong nồi nướng." Đại Lang vừa nói, một bên cầm búa phách sài, đợi lấy thêm lửa.

Hắn nói một câu, Cam Đường lập tức nghĩ đến, trong phòng bếp trừ bỏ muối, còn lại gia vị gì đều không có, ngày thường nàng không quan tâm việc này, hôm nay vừa vặn nói đến, liền hỏi một chút: "Huynh không có nước tương, rượu, dấm chua, hành, gừng, tỏi, hạt tiêu, quế bát giác hay cái gì sao?"

Đại Lang nghe xong ngừng tay, nàng nói mấy thứ đó hắn đều chưa từng nghe thấy, nhưng chắc là có: "Rượu thì có, cha ta thích uống rượu, thường xuyên mang rượu lên núi, ngày thường nướng thịt hay dùng tới rượu." Đang nói chuyện, liền chỉ chỉ góc tường, Cam Đường nhìn qua, mới phát hiện góc tường quả thật có một cái chum.

Nói như vậy, ngày thường thịt đều thêm rượu muối rồi nướng mà thành, tuy nói nàng ăn cũng rất ngon, có thể suy nghĩ thật đơn điệu.

"Ngày mai huynh xuống núi, có thể mua mấy thứ ta nói đó được không?" Nếu nàng đã quyết định ở lại đây, thì không thể bạc đãi chính mình, trước tiên phải cải thiện thức ăn đã.

"Được, nương tử muốn mua cái gì nói với ta, ta mua cho nàng." Đại Lang đương nhiên vui vẻ, muốn còn không được nữa là.

"Có những thứ này, khi nướng thịt mới thơm, mua đủ cả, ta nướng một chút cho các huynh nếm thử." Cam Đường cũng vui vẻ nở nụ cười, không phải nàng nói ngoa, từ nhỏ nàng đã xuống bếp nướng đồ ăn, bà ngoại thường nói nàng nướng ăn ngon, thỉnh thoảng cũng nướng đồ ăn mang về trường học, bạn học ăn qua cũng khen ngợi nàng.

"Thật sự, nương tử, thật tốt nha." Nhị Lang vừa vặn tiến vào, nghe thấy nương tử nói muốn nướng đồ ăn cho bọn hắn ăn, liền hưng phấn, la hét chạy nhảy lên.



Cam Đường thấy hắn hưng phấn như vậy, nội tâm có mấy phần đắc ý, ngoài miệng lại nói: "Ta chỉ có thể nướng, còn khi sống, các huynh phải giết, phải rửa, phải thái tốt, ta mới động vào."

"Được, được, được, cái đó ta sẽ làm, nương tử nói một tiếng, ta lập tức chuẩn bị tốt chờ nương tử." Nhị Lang càng cao hứng thêm, những việc đó làm sao để ý, huống hồ, nội tâm bọn hắn chưa từng muốn nương tử làm việc một chút nào.

"Các huynh đã thành tâm thành ý, ta sẽ cố làm thật tốt đồ ăn, cho các huynh hưởng lộc ăn..." Cam Đường thấy bộ dạng huynh đệ vui mừng, cố ý ưỡn ngực, lời nói kiêu ngạo, ra giáng tôn quý, còn chưa nói xong, từ còn chưa phát ra được, đã phốc bật cười, cười khanh khách một hồi lâu, xem ra không có thiên phú kiêu ngạo.

Nghe được tiếng cười, Tam Lang cũng tới đây, hỏi ra mới biết nương tử muốn nướng đồ ăn cho bọn hắn ăn, cũng cười ngây ngô một hồi.

Bốn người ở phòng bếp nhỏ bé như vậy, nói nói cười cười thẳng đến lúc Đại Lang đã nướng tốt đồ ăn, mới ra khỏi phòng bếp.

Cam Đường ăn một chút thịt đã no, thật không hổ là thịt hươu, nướng đơn giản như vậy, cũng rất ngon và non mịn, nàng vuốt vuốt bụng, tâm tưởng, trong khoảng thời gian này đại khái cuộc đời nàng ăn thịt nhiều nhất, mỗi ngày đều có thịt ăn, còn không phải loại thịt bình thường, mà đều là món ăn thượng đẳng của thôn quê, đặt ở hiện đại, là mỹ thực cao cấp, nàng lại được ăn, thật đúng là không phải bình thường có lộc ăn.

Cơm no rượu đủ, không có việc gì làm, Cam Đường nằm ngửa ở đống cỏ khô, chờ trời tối ngủ.

Không biết là do ăn no dễ dàng mệt rã rời, hay hôm nay tắm rửa cả người sảng khoái, Cam Đường cư nhiên nằm một hồi liền mơ mơ màng màng, đầu nghiêng sang một bên.

Nàng ngủ như vậy không biết qua bao lâu, dần dần cảm giác bên người có người củng nàng, nhiễu nàng đang ngủ, hơi có chút không kiên nhẫn mở mắt, lập tức cảm giác có người dán bên cạnh nàng, cả người tản ra hơi nóng rất lớn, giống như quả cầu lửa, cái này cũng chưa tính, cảm giác có vật cứng đỉnh ở thắt lưng này rất quen thuộc, lập tức làm cho nàng hiểu được là có chuyện gì xảy ra.

Lại tới nữa, nội tâm Cam Đường kêu rên một tiếng, đang định hướng bên cạnh né ra, lại bị người sớm một bước bắt được tay, nhắm thẳng một chỗ kéo đi.

Một vật cứng rắn nóng bỏng nhét vào trong tay nàng, mà nhiệt độ như vậy cùng xúc cảm hơi hơi nhảy lên, mạnh mẽ xuất hiện trong trí nhớ của nàng, trong đầu nàng lăn qua một màn ở đầm nước, không cần đoán cũng biết là ai, đáp án rất rõ ràng.

Mặt Cam Đường lập tức nóng lên, giãy dụa muốn bỏ vật cứng trong lòng bàn tay ra, buồn bực cổ họng hô: "Nhanh chóng buông ra."

Tam Lang vừa nghe thấy âm thanh của nàng, lập tức chột dạ, tư vị như vậy thật sự quá mỹ diệu, hắn một chút cũng không muốn buông tay nàng ra, nội tâm do dự, lực đạo cầm tay nàng một chút cũng chưa giảm, miệng nhẹ cầu xin: "Nương tử, ta rất khó chịu, nàng theo ta chơi trò chơi đi."

"Ta không phải đã nói, trò chơi thật lâu mới có thể chơi một lần, huynh như thế nào không nghe lời." Cam Đường dùng sức lôi kéo, miệng vội la lên, lại sợ đánh thức Đại Lang, Nhị Lang đang ngủ, đè thấp âm thanh.

"Nương tử, thật là khó chịu, van cầu nàng." Tam Lang nếu chưa qua tư vị mất hồn như vậy, hắn cũng ngây thơ không biết, có thể nhịn xuống, nhưng sau khi trở về, cảm giác luôn luôn trong đầu hắn bay tới bay đi, nhất là đêm nay cảnh tối lửa tắt đèn, lại nhất thời không ngủ được, trí nhớ trong đầu càng thêm rõ ràng, làm sao có thể chịu đựng qua.

"Không cần, huynh mau buông tay." Cam Đường nóng nảy, liều mạng muốn bỏ hắn ra, nàng thật sự sợ kinh động Đại Lang, Nhị Lang, nếu đơn độc một trong ba bọn hắn, nàng có lẽ có thể bước ra một bước, nhưng hôm nay là ba người, cho dù lấy tay, nàng cũng đành vô năng.

Nhưng nàng giãy dụa như thế nào đi nữa, cánh tay vẫn bị Tam Lang cầm lấy, trong khi giãy chết, chuyện nàng không mong muốn nhất vẫn phát sinh không có cách gì tránh cho xảy ra, Đại Lang, Nhị Lang bị động tĩnh hai người đánh thức.



"Chuyện gì vậy?" Đại Lang xoa mắt ngồi dậy, cơn buồn ngủ còn chưa hoàn toàn tỉnh.

"Hơn nửa đêm các ngươi ồn gì vậy?" Nhị Lang theo sau cũng nói ra.

Cam Đường càng thêm nóng nảy, vật cứng cực nóng của Tam Lang vẫn còn trong tay nàng, nếu như bị Đại Lang, Nhị Lang nhìn thấy, sẽ phải giải thích như thế nào, nàng lấy cái động nào để chui vào đây.

Nàng nghĩ muốn trốn, tránh như thế nào cũng vô dụng, Đại Lang, Nhị Lang trước ánh trăng, vẫn xem rõ ràng một màn này.

Chỉ thấy quần Tam Lang để ở một góc, toàn thân xích lõa, không có gì, ngày thường mùa hè nóng, bọn hắn thường xuyên cởi hết để ngủ, nhưng tình huống hôm nay, cho dù ai cũng sẽ không nghĩ hắn cởi sạch chỉ để ngủ mà thôi.

Đại Lang, Nhị Lang hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vật cứng cùng bàn tay thiếp hợp một chỗ, vật này bọn hắn đều có, thời điểm cương cứng bọn hắn cũng gặp qua, tựa như hiện tại vậy, đặt ở trong lòng bàn tay nương tử, gặp cảnh này nội tâm chấn động, không có cách gì dùng từ miêu tả.

"Tam đệ, đệ đây là làm gì?" Tuy rằng nội tâm hai người lúc này đều như có lửa đốt, chỉ là bản năng thân thể, thực tế mà nói, bọn họ muốn im hơi lặng tiếng mà làm như vậy là sao, Nhị Lang tâm tính nóng nảy, liền hỏi.

"Đệ không thể nói." Tam Lang đối mặt hai vị huynh trưởng, cũng ngây dại thốt ra, tay lại theo bản năng cầm lấy, cũng không buông ra.

"Đối với chúng ta còn có gì không thể nói, nói mau." Nhị Lang chỉ kém xông lên một chưởng chụp tỉnh hắn.

"Đúng vậy, tam đệ, đệ có việc gì mà không thể cho chúng ta biết." Đại Lang cũng mở miệng, tuy rằng hắn ẩn ẩn cảm giác được cái gì, nhưng nội tâm vẫn bức thiết muốn biết sự tình ngọn nguồn.

Tam Lang bị bọn hắn bức như vậy, khó khăn nhìn thẳng nương tử, nhưng toàn bộ mặt Cam Đường đều vùi vào trong cỏ khô, nàng làm sao còn dám nhìn bọn hắn.

Không được nương tử bày mưu đặt kế, nội tâm Tam Lang không chủ ý, nhìn lại hai vị huynh trưởng trước mặt, cắn chặt răng, nói ra: "Nương tử nói, đây gọi là trò chơi, hôm nay bọn đệ đã chơi qua, thật sự rất thoải mái, thật thoải mái."

"Trò chơi?" Đại Lang không hiểu, muốn im hơi lặng tiếng đây là làm gì, nhưng lại bật thốt lên hỏi một câu.

"Đúng vậy, nương tử nói, cái này gọi là trò chơi." Tam Lang khẳng định nói.

"Mặc kệ là gì, tam đệ không phải nói rất thoải mái sao, nương tử, ta cũng muốn chơi trò chơi, ta cũng muốn thoải mái." Nhị Lang mới mặc kệ ba bảy hai mươi mốt, vừa nghe nói rất thoải mái, tâm hắn liền ngứa ngáy khó nhịn, lăn lông lốc đến bên người nương tử, cực kỳ thành thạo thoát quần, cầm lấy tay nàng đưa xuống vật cứng đã muốn nhếch lên, học theo.

Đại Lang làm sao còn có thể bình tĩnh được, nhìn nhìn, nương tử chỉ có hai tay, không có phần của hắn, chỉ có thể đi lên chờ một bên, miệng nói: "Nương tử, bọn hắn thoải mái xong rồi, ta cũng muốn thoải mái."

Cam Đường vùi đầu vào đống cỏ khô làm đà điểu, nghe vậy chỉ cảm thấy đổ mồ hôi hột!

Trong lòng hò hét: trời ạ, ai nhanh tới cứu ta a!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Có Ba Lang Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook