Chương 19: Em Muốn Lấy Lòng Hay Là Muốn Lấy Mạng Vậy?
Vạn Thù (Vạn Thụ)
12/05/2023
Lúc này tâm trạng của Kinh Hà vô cùng hỗn loạn.
Cô không hề có kinh nghiệm trong việc này, làm sao biết được làm thế nào là lấy lòng được đàn ông?
Ngay lúc Kinh Hà đang do dự, anh ta lạnh nhạt đẩy tay cô ra: "Nếu miễn cưỡng như vậy thì thôi đi."
"Không!"
Kinh Hà vội vàng nắm chặt lấy cây hàng của anh ta, lúc này đây nó chính là cọng cỏ cứu mạng của cô, nhưng cô nào biết rằng cô nắm chặt như vậy khiến cho anh ta đau đến điếng người.
"Này, em muốn lấy lòng hay là lấy mạng vậy hả?"
Thu Diệp Đình đen mặt, cảm giác như mình tự tìm đau vậy.
Giao vận mệnh của mình vào tay con mèo cái như này, sợ cô nghĩ quẩn một cái thì anh ta chắc cũng không dùng được nữa quá.
Nhưng khi thấy người con gái đó căng thẳng muốn vuốt lấy vật nam tính của anh ta, phà ra hơi nóng vào cái đó của anh ta, tất cả bất mãn của Thu Diệp Đình đều biến mất.
Thật sự đúng như thành ngữ trên đầu chữ sắc có một thanh đao.
Kinh Hà bị tiếng quát giận của anh ta doạ sợ đến mức co rúm cả vai, cô hơi giảm lực ở tay lại.
Cái đó mặc dù cứng đó nhưng cũng chính là nơi yếu ớt nhất của một người đàn ông.
Thật ra cô có thể thừa cơ huỷ hoại công cụ gây án của người đàn ông này, khiến anh ta phải trả giá, ít nhất nếu không thể tống anh ta vào tù thì cô cũng xả được cơn tức.
Nhưng không biết vì sao từ sau khi nhìn thấy được cơ thể của người đàn ông này là cô cảm thấy có chút bối rối, ý chí cũng không còn kiên định như trước đó nữa.
Đầu óc cô hơi mơ màng, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên, Kinh Hà điều chỉnh lại hơi thở của mình rồi khôi phục lại tâm trạng.
Nếu như cô chú ý quan sát thì sẽ phát hiện được hai tay anh ta cố chống lên thành bồn tắm đã trở nên cứng ngắc, gân nổi trên mu bàn tay cũng nhô lên.
Thu Diệp Đình đã chủ quan.
Anh ta cứ nghĩ rằng mình đã lấy lại được lý trí sau cơn hứng tình, nhưng chỉ với vài phen kích thích của Kinh Hà là phía thân dưới của anh ta lại có dấu hiệu tái phát.
Anh ta quên rằng chỉ cần giống cái vẫn còn đang toả ra mùi hương hấp dẫn thì dục vọng của anh ta sẽ bị khơi gợi lên liên tục.
Mèo cái nhỏ của anh ta nóng lòng muốn tống anh ta vào tù, nếu như lúc này anh ta còn mất khống chế tiếp tục cưỡng hiếp cô thì chỉ sợ là cô bất chấp rồi cá chết lưới rách cùng anh ta…
Trong lúc Thu Diệp Đình còn đang mãi suy nghĩ có phải đã đến lúc dừng lại rồi không, thì Kinh Hà đột ngột đứng dậy từ trong bồn tắm.
Hai chân nhỏ còn đang vương những giọt nước của cô ngồi vào đùi của người đàn ông, một tay cô đặt lên bả vai của anh ta, sau đó gần như cả người dựa hết lên anh ta.
Cái tay còn lại của cô thì đang nắm lấy gậy thịt của anh ta hướng tới lỗ nhỏ phía dưới, cô từ từ nhắm hai mắt rồi ngồi xuống.
Đây là chuyện mà Thu Diệp Đình không thể ngờ tới.
Vốn dĩ anh ta chỉ muốn Kinh Hà dùng tay để lấy lòng mình mà thôi, không ngờ rằng vật nhỏ này lại thèm khát đến thế, còn chủ động nhét vật nam tính của anh ta vào trong lỗ nhỏ của mình.
Khiến anh bất ngờ hơn chính là, sau khi đã đưa vào hết rồi anh ta mới phát hiện, lỗ nhỏ đã ướt đẫm, tức là đã sẵn sàng để anh ta thâm nhập vào rồi.
Biết được điều này khiến cho hơi thở của Thu Diệp Đình trở nên hỗn loạn.
Mèo cái nhỏ này của anh ta đúng thật là dâm mà.
Dương vật cứng rắn nóng hổi bắt đầu đâm xuyên qua lỗ nhỏ đang thít chặt, qua vài lần ma sát cuối cùng cũng chạm đến được nơi sâu nhất.
Kinh Hà rên lên một tiếng đầy quyến rũ, thân thể cô run rẩy, không khống chế được mà dựa vào người duy nhất trước mặt cô lúc này.
Mặc dù trong lòng cô không ngừng tự nhắc nhở mình rằng tất cả những việc cô làm gì là giả vờ mà thôi, nhưng Kinh Hà vẫn bị khoái cảm chưa từng có này làm cho gục ngã.
Chỗ âm hộ của cô liên tục tiết ra chất lỏng, thậm chí lúc khi gậy thịt đó tiến vào, cô lại có một cảm giác rất thỏa mãn khi được lấp đầy.
Như thể cô đang rất tận hưởng màn giao hợp này vậy…
Không, không nên như vậy.
Mắt Kinh Hà rưng rưng, cô muốn chạy trốn nhưng Thu Diệp Đình nắm lấy bả vai gầy gò của cô, ôm chặt cô trong lòng ngực mình, mê đắm hôn lên cô rồi thì thầm bên tai.
"Bé ngoan, em lần này là tự nguyện."
Trong âm thanh của người đàn ông mang theo dục vọng, giọng anh ta khàn đến mức không thể tưởng nổi, mỗi một tiếng lọt vào tai Kinh Hà đều khiến cô phải run rẩy.
Không kịp nữa rồi, dục vọng của anh ta đã ập tới nữa rồi, thậm chí còn mãnh liệt hơn lần trước đó.
Lúc anh ta đang bị dục vọng dữ dội chi phối thì chỉ có thể làm tình đến hết sức hoặc là… chỉ có thể chờ đến khi anh ta lấy lại được lý trí thì mới có thể dừng lại.
Cô không hề có kinh nghiệm trong việc này, làm sao biết được làm thế nào là lấy lòng được đàn ông?
Ngay lúc Kinh Hà đang do dự, anh ta lạnh nhạt đẩy tay cô ra: "Nếu miễn cưỡng như vậy thì thôi đi."
"Không!"
Kinh Hà vội vàng nắm chặt lấy cây hàng của anh ta, lúc này đây nó chính là cọng cỏ cứu mạng của cô, nhưng cô nào biết rằng cô nắm chặt như vậy khiến cho anh ta đau đến điếng người.
"Này, em muốn lấy lòng hay là lấy mạng vậy hả?"
Thu Diệp Đình đen mặt, cảm giác như mình tự tìm đau vậy.
Giao vận mệnh của mình vào tay con mèo cái như này, sợ cô nghĩ quẩn một cái thì anh ta chắc cũng không dùng được nữa quá.
Nhưng khi thấy người con gái đó căng thẳng muốn vuốt lấy vật nam tính của anh ta, phà ra hơi nóng vào cái đó của anh ta, tất cả bất mãn của Thu Diệp Đình đều biến mất.
Thật sự đúng như thành ngữ trên đầu chữ sắc có một thanh đao.
Kinh Hà bị tiếng quát giận của anh ta doạ sợ đến mức co rúm cả vai, cô hơi giảm lực ở tay lại.
Cái đó mặc dù cứng đó nhưng cũng chính là nơi yếu ớt nhất của một người đàn ông.
Thật ra cô có thể thừa cơ huỷ hoại công cụ gây án của người đàn ông này, khiến anh ta phải trả giá, ít nhất nếu không thể tống anh ta vào tù thì cô cũng xả được cơn tức.
Nhưng không biết vì sao từ sau khi nhìn thấy được cơ thể của người đàn ông này là cô cảm thấy có chút bối rối, ý chí cũng không còn kiên định như trước đó nữa.
Đầu óc cô hơi mơ màng, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên, Kinh Hà điều chỉnh lại hơi thở của mình rồi khôi phục lại tâm trạng.
Nếu như cô chú ý quan sát thì sẽ phát hiện được hai tay anh ta cố chống lên thành bồn tắm đã trở nên cứng ngắc, gân nổi trên mu bàn tay cũng nhô lên.
Thu Diệp Đình đã chủ quan.
Anh ta cứ nghĩ rằng mình đã lấy lại được lý trí sau cơn hứng tình, nhưng chỉ với vài phen kích thích của Kinh Hà là phía thân dưới của anh ta lại có dấu hiệu tái phát.
Anh ta quên rằng chỉ cần giống cái vẫn còn đang toả ra mùi hương hấp dẫn thì dục vọng của anh ta sẽ bị khơi gợi lên liên tục.
Mèo cái nhỏ của anh ta nóng lòng muốn tống anh ta vào tù, nếu như lúc này anh ta còn mất khống chế tiếp tục cưỡng hiếp cô thì chỉ sợ là cô bất chấp rồi cá chết lưới rách cùng anh ta…
Trong lúc Thu Diệp Đình còn đang mãi suy nghĩ có phải đã đến lúc dừng lại rồi không, thì Kinh Hà đột ngột đứng dậy từ trong bồn tắm.
Hai chân nhỏ còn đang vương những giọt nước của cô ngồi vào đùi của người đàn ông, một tay cô đặt lên bả vai của anh ta, sau đó gần như cả người dựa hết lên anh ta.
Cái tay còn lại của cô thì đang nắm lấy gậy thịt của anh ta hướng tới lỗ nhỏ phía dưới, cô từ từ nhắm hai mắt rồi ngồi xuống.
Đây là chuyện mà Thu Diệp Đình không thể ngờ tới.
Vốn dĩ anh ta chỉ muốn Kinh Hà dùng tay để lấy lòng mình mà thôi, không ngờ rằng vật nhỏ này lại thèm khát đến thế, còn chủ động nhét vật nam tính của anh ta vào trong lỗ nhỏ của mình.
Khiến anh bất ngờ hơn chính là, sau khi đã đưa vào hết rồi anh ta mới phát hiện, lỗ nhỏ đã ướt đẫm, tức là đã sẵn sàng để anh ta thâm nhập vào rồi.
Biết được điều này khiến cho hơi thở của Thu Diệp Đình trở nên hỗn loạn.
Mèo cái nhỏ này của anh ta đúng thật là dâm mà.
Dương vật cứng rắn nóng hổi bắt đầu đâm xuyên qua lỗ nhỏ đang thít chặt, qua vài lần ma sát cuối cùng cũng chạm đến được nơi sâu nhất.
Kinh Hà rên lên một tiếng đầy quyến rũ, thân thể cô run rẩy, không khống chế được mà dựa vào người duy nhất trước mặt cô lúc này.
Mặc dù trong lòng cô không ngừng tự nhắc nhở mình rằng tất cả những việc cô làm gì là giả vờ mà thôi, nhưng Kinh Hà vẫn bị khoái cảm chưa từng có này làm cho gục ngã.
Chỗ âm hộ của cô liên tục tiết ra chất lỏng, thậm chí lúc khi gậy thịt đó tiến vào, cô lại có một cảm giác rất thỏa mãn khi được lấp đầy.
Như thể cô đang rất tận hưởng màn giao hợp này vậy…
Không, không nên như vậy.
Mắt Kinh Hà rưng rưng, cô muốn chạy trốn nhưng Thu Diệp Đình nắm lấy bả vai gầy gò của cô, ôm chặt cô trong lòng ngực mình, mê đắm hôn lên cô rồi thì thầm bên tai.
"Bé ngoan, em lần này là tự nguyện."
Trong âm thanh của người đàn ông mang theo dục vọng, giọng anh ta khàn đến mức không thể tưởng nổi, mỗi một tiếng lọt vào tai Kinh Hà đều khiến cô phải run rẩy.
Không kịp nữa rồi, dục vọng của anh ta đã ập tới nữa rồi, thậm chí còn mãnh liệt hơn lần trước đó.
Lúc anh ta đang bị dục vọng dữ dội chi phối thì chỉ có thể làm tình đến hết sức hoặc là… chỉ có thể chờ đến khi anh ta lấy lại được lý trí thì mới có thể dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.