Chương 27: Cảnh Đêm
Cố Tiểu Hà
18/01/2021
Tắm rửa xong, đoàn người Thiên Quân lại tiếp tục hành trình.
Tất cả vẫn chỉ đang mặc những bộ đồ thể thao hoặc những gì đó tương tự, khi lên đến đỉnh núi mới là nơi họ thoải mái được mặc những bộ đồ thời trang.
Kể cũng lạ, ngoài lúc gặp được mấy nhóm cắm trại lúc lưng chừng núi thì trên đường đi hoàn toàn không có người khác.
Mặc dù núi Bạch Vân không phải một địa điểm được đầu tư để khai thác du lịch, thậm chí đến đường đi cho ô tô cũng không có thế nhưng dù sao đây cũng là một nơi có nhiều cảnh đẹp, không khí trong lành, vì thế nên cũng có không ít người muốn đến trải nghiệm.
Mãi đến gần tối thì họ mới tới nơi, đây là một khu vực có địa hình rộng rãi và bằng phẳng, ngoài ra còn có một con suối nhỏ đủ để đáp ứng hầu hết nhu cầu của người tới cắm trại. Ngoài ra thì cảnh quang cũng thoáng đãng, phía xa là cả một bầu trời nhỏ không hề bị cái gì khuất tầm nhìn.
Sau khi dựng được lều xong thì họ bắt đầu ăn tối.
Bữa tối cũng khá đơn giản với một chút cơm, khoai cùng thịt bò, thịt trâu khô kèm theo đó là mấy loại rau và nấm họ hái được trên ngọn núi.
Vào bữa ăn thì mấy người bắt đầu trò chuyện, đây là lúc tâm trạng mọi người vô cùng thoải mái.
Lâm Gia Hân bắt đầu than vãn :"Đi du lịch kiểu này đúng là mệt nha."
Mọi người đều nhìn Lâm Gia Hân với ánh mắt kỳ lạ, cô ấy phải là người không nên nói câu đó nhất chứ. Hay là cô ấy chơi đến mệt chăng?
Vương Uyển Nhi cười khúc khích đáp lời :"Đúng là rất mệt nhưng cũng rất vui nha."
Tần Tuyết Y cũng tiếp lời :"Uyển Nhi cậu thật sự rất giỏi nha, không ngờ cậu còn phân biệt được những loại nấm cơ đấy."
Vương Uyển Nhi xua tay :"Cũng không tính là giỏi gì, chỉ là tớ từng được thấy chúng khá nhiều mà thôi."
Rồi cô tự bổ sung :"Những loại nấm này đều là món ăn ưa thích của gia đình tớ đấy."
Giữa mấy người bình thường và mấy người nhà giàu không có quá nhiều sở thích chung nên họ chuyển sang nói về học tập và cuộc sống.
"Vậy các cậu đã quyết định sẽ thi trường nào chưa?" Vương Uyển Nhi hỏi mấy người Tuyết Y, Tô Phượng.
Tần Tuyết Y trả lời đầu tiên :"Đã quyết rồi, tớ vốn thích thiết kế thời trang nên sẽ thi vào đại học Thiên Thiên."
"Thiên Thiên sao? Nếu về thiết kế thời trang thì đại học Đông Đô sẽ tốt hơn chứ?"
"Có lẽ như vậy nhưng trường đó lấy điểm khá cao, hơn nữa học phí cũng đắt gấp nhiều lần Thiên Thiên."
Vương Uyển Nhi gật gù, nhìn sang Cẩm Vân hỏi :"Còn cậu?"
"Tớ thì đang phân vân giữa đại học âm nhạc Tiểu Lợi hay đại học Minh Phương." Cẩm Vân trả lời.
"Vậy cậu dự định học chuyên sâu về âm nhạc sao?" Lâm Gia Hân hỏi.
"Đúng vậy, đại học âm nhạc Tiểu Lợi thường xuyên tổ chức thi nên sẽ có nhiều cơ hội được trình diễn hơn, thầy cô cũng là những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực giáo dục âm nhạc, còn Minh Phương thì có nhiều lợi thế hơn về trang thiết bị."
Nghỉ một chút, cô nói tiếp :"Thế nên nếu có thể tự mua được trang thiết bị luyện tập thì tớ sẽ chọn Tiểu Lợi, còn không thì sẽ chọn Minh Phương, dù sao thì việc luyện tập thường xuyên cũng rất quan trọng."
Nghe thấy vậy, Vương Thiên Quân chen vào :"Về tài chính thì em khỏi lo, anh sẽ hỗ trợ hết sức có thể, còn cả tiểu Tuyết nữa, nếu có thể thì cứ thi vào Đông Đô đi."
Tuyết Y cười :"Em cũng không quá lo về tài chính đâu, chỉ là trường đó thật sự lấy điểm rất cao, em sợ thi không nổi thôi, và hai trường cũng không chênh quá nhiều."
Cẩm Vân cũng nói :"Cảm ơn ông xã."
Tiếp đó đến Tô Phượng, cô nói :"Tớ và Lục Liễu đều dự định thi vào đại học kinh tế Thuần Bác, sức học của bạn tớ cũng bình thường, cũng không có sở thích gì về mấy mảng nghệ thuật cả, có lẽ sau này sẽ trở thành mấy nhân viên văn phòng bình thường thôi."
Lục Liễu gật đầu đồng ý, rồi quay sang hỏi mấy người Uyển Nhi :"Còn các cậu thì sao?"
Vương Uyển Nhi đại diện cả mấy người trả lời :"Bọn tớ thì có lẽ sẽ đều vào đại học Uyển Nhi thôi."
"Đó là trường học nhà cậu mở đúng không?"
"Ừ, nghe nói khi mẹ mới sinh tớ thì ba tớ đã cho xây dựng trường từ mẫu giáo đến đại học đều đặt tên là Uyển Nhi."
Tiếp xúc một thời gian thì mấy người Tô Phượng đã biết được sự giàu có của gia đình Uyển Nhi nên cũng không còn bất ngờ nữa.
"Nghe nói tất cả đều là trường quý tộc, chỉ dành cho con cháu nhà giàu đúng không?" - Tô Phượng hỏi
"Ban đầu là vậy, vì ba tớ bảo những người như vậy mới tạo được thành môi trường tốt. Nhưng đó chỉ là ở mấy cấp dưới thôi, đến cấp 3 và đại học thì ngoài những người có tiền ra thì trường vẫn tuyển cả những người có sức học và phẩm chất tốt nữa." Uyển Nhi trả lời
Cô tiếp tục bổ sung :"Chỉ cần đủ điểm đầu vào và tất cả những năm trước đều đạt học lực và hạnh kiểm tốt đó."
Rồi cô chỉ vào Vương Thiên Quân :"Như anh Quân đây chính là người như vậy đó."
Vương Thiên Quân nghe vậy thì cười ha ha, đây cũng coi như một lời khen đúng không?
Thật ra chính anh cũng không hiểu nổi tên Vương Thiên Quân kia, hắn còn rất trẻ đã có thể tự mua nhà mua xe mà không cần nhờ vào gia đình, sức học và đạo đức có vẻ cũng rất tốt. Đạo đức thì khó nói nhưng ít ra trên mặt giấy tờ thì là vậy còn điểm đầu vào của cấp 3 Uyển Nhi thật sự rất cao, là một trong vài trường lấy điểm cao nhất Tần Thành.
Họ trò chuyện với nhau thêm một vài với vấn đề nữa đến lúc ăn xong.
Dù đang ở đỉnh núi rất lạnh nhưng vì có một con suối nước nóng chảy qua nên việc tắm rửa cũng không lấy gì làm khó khăn.
Vì con suối lần này ở vị trí khá an toàn và cũng rất rộng nên mọi người cũng không cần phải chia nhóm tắm chung nữa mà có thể tự chia ra mà tắm rửa. Những món đồ như sữa tắm, dầu gội hay kem đánh răng đều đã được chuẩn bị đầy đủ từ trước.
Vương Thiên Quân tắm xong liền đi dạo xung quanh, bất ngờ gặp phải Tống Gia Hân đang đứng ở mỏm đá ngắm cảnh, hình như cô cũng vừa mới tắm xong, đến gần còn ngửi thấy mùi hương thơm mát.
Tống Gia Hân là một người trầm lặng, ít nói, nhưng điều đó càng làm tăng lên vẻ quyến rũ của cô.
Đến lúc này thì Thiên Quân đã biết cô chính là người đứng đầu tứ đại mỹ nhân của cấp 3 Uyển Nhi nếu chỉ xét về kết quả cuộc thi.
Có lẽ sự xinh đẹp của bốn người tương đương, mỗi người một vẻ, nhưng công nhận nếu xét toàn thể thì cô là nổi bật nhất.
Cô có một vóc dáng cực kỳ quyến rũ đồng thời lại có sự rắn rỏi của người luyện võ.
Uyển Nhi có vóc dáng gần tương tự nhất nhưng lại chỉ thuần vẻ yểu điệu thục nữ.
Lâm Gia Hân về vóc dáng còn hụt hơn một chút nữa.
Còn Liễu Hạ Vi tuy cũng có nét quyến rũ của người luyện võ, nhưng "vòng một" thì ...
Vương Thiên Quân tiến tới bên cạnh cô, cô đang đứng ở một ví trí cực kì nguy hiểm trong mắt người thường, là một mỏm đá nằm chơi vơi trên vực thẳm, thế nhưng anh cũng không có nhắc nhở mà chỉ đứng bên cạnh.
Nhìn thấy anh, cô quay sang gật đầu chào hỏi :"Sư huynh."
Anh gật đầu đáp lại, hỏi :"Sao muội lại đứng đây một mình vậy? Có tâm sự sao?"
Cô không trả lời, nhìn xa xăm về phía màn đêm.
Không ai nói gì, bầu không khí có chút trầm lắng.
Tưởng như bầu không khí sẽ cứ mãi như thế cho đến khi có ai khác đến thì bất ngờ cô lên tiếng :"Bây giờ huynh có hạnh phúc không?"
Vương Thiên Quân không hiểu sao tự nhiên Tống Gia Hân lại hỏi một câu chẳng liên quan gì như vậy, nhưng vẫn trả lời :"Dĩ nhiên, huynh sắp lấy vợ, còn là mấy người, ai nấy đều xinh đẹp, tốt bụng, sao có thể không hạnh phúc được."
Tống Gia Hân trầm mặc, rồi lại quay sang nói :"Huynh hãy đối xử đối với mấy cô ấy, và phải bảo vệ mấy cô ấy thật cẩn thận."
Dừng một chút, cô tiếp tục nói :"Mấy thế lực võ giả tà đạo đã quay trở lại rồi."
Vương Thiên Quân bất ngờ :"Thế lực võ giả tà đạo ư?"
"Đúng vậy, mục tiêu của chúng chính là mấy vị lãnh đạo đất nước và cả mấy võ tộc chính đạo mà chúng cho là đã phản bội giới võ giả."
Tất cả vẫn chỉ đang mặc những bộ đồ thể thao hoặc những gì đó tương tự, khi lên đến đỉnh núi mới là nơi họ thoải mái được mặc những bộ đồ thời trang.
Kể cũng lạ, ngoài lúc gặp được mấy nhóm cắm trại lúc lưng chừng núi thì trên đường đi hoàn toàn không có người khác.
Mặc dù núi Bạch Vân không phải một địa điểm được đầu tư để khai thác du lịch, thậm chí đến đường đi cho ô tô cũng không có thế nhưng dù sao đây cũng là một nơi có nhiều cảnh đẹp, không khí trong lành, vì thế nên cũng có không ít người muốn đến trải nghiệm.
Mãi đến gần tối thì họ mới tới nơi, đây là một khu vực có địa hình rộng rãi và bằng phẳng, ngoài ra còn có một con suối nhỏ đủ để đáp ứng hầu hết nhu cầu của người tới cắm trại. Ngoài ra thì cảnh quang cũng thoáng đãng, phía xa là cả một bầu trời nhỏ không hề bị cái gì khuất tầm nhìn.
Sau khi dựng được lều xong thì họ bắt đầu ăn tối.
Bữa tối cũng khá đơn giản với một chút cơm, khoai cùng thịt bò, thịt trâu khô kèm theo đó là mấy loại rau và nấm họ hái được trên ngọn núi.
Vào bữa ăn thì mấy người bắt đầu trò chuyện, đây là lúc tâm trạng mọi người vô cùng thoải mái.
Lâm Gia Hân bắt đầu than vãn :"Đi du lịch kiểu này đúng là mệt nha."
Mọi người đều nhìn Lâm Gia Hân với ánh mắt kỳ lạ, cô ấy phải là người không nên nói câu đó nhất chứ. Hay là cô ấy chơi đến mệt chăng?
Vương Uyển Nhi cười khúc khích đáp lời :"Đúng là rất mệt nhưng cũng rất vui nha."
Tần Tuyết Y cũng tiếp lời :"Uyển Nhi cậu thật sự rất giỏi nha, không ngờ cậu còn phân biệt được những loại nấm cơ đấy."
Vương Uyển Nhi xua tay :"Cũng không tính là giỏi gì, chỉ là tớ từng được thấy chúng khá nhiều mà thôi."
Rồi cô tự bổ sung :"Những loại nấm này đều là món ăn ưa thích của gia đình tớ đấy."
Giữa mấy người bình thường và mấy người nhà giàu không có quá nhiều sở thích chung nên họ chuyển sang nói về học tập và cuộc sống.
"Vậy các cậu đã quyết định sẽ thi trường nào chưa?" Vương Uyển Nhi hỏi mấy người Tuyết Y, Tô Phượng.
Tần Tuyết Y trả lời đầu tiên :"Đã quyết rồi, tớ vốn thích thiết kế thời trang nên sẽ thi vào đại học Thiên Thiên."
"Thiên Thiên sao? Nếu về thiết kế thời trang thì đại học Đông Đô sẽ tốt hơn chứ?"
"Có lẽ như vậy nhưng trường đó lấy điểm khá cao, hơn nữa học phí cũng đắt gấp nhiều lần Thiên Thiên."
Vương Uyển Nhi gật gù, nhìn sang Cẩm Vân hỏi :"Còn cậu?"
"Tớ thì đang phân vân giữa đại học âm nhạc Tiểu Lợi hay đại học Minh Phương." Cẩm Vân trả lời.
"Vậy cậu dự định học chuyên sâu về âm nhạc sao?" Lâm Gia Hân hỏi.
"Đúng vậy, đại học âm nhạc Tiểu Lợi thường xuyên tổ chức thi nên sẽ có nhiều cơ hội được trình diễn hơn, thầy cô cũng là những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực giáo dục âm nhạc, còn Minh Phương thì có nhiều lợi thế hơn về trang thiết bị."
Nghỉ một chút, cô nói tiếp :"Thế nên nếu có thể tự mua được trang thiết bị luyện tập thì tớ sẽ chọn Tiểu Lợi, còn không thì sẽ chọn Minh Phương, dù sao thì việc luyện tập thường xuyên cũng rất quan trọng."
Nghe thấy vậy, Vương Thiên Quân chen vào :"Về tài chính thì em khỏi lo, anh sẽ hỗ trợ hết sức có thể, còn cả tiểu Tuyết nữa, nếu có thể thì cứ thi vào Đông Đô đi."
Tuyết Y cười :"Em cũng không quá lo về tài chính đâu, chỉ là trường đó thật sự lấy điểm rất cao, em sợ thi không nổi thôi, và hai trường cũng không chênh quá nhiều."
Cẩm Vân cũng nói :"Cảm ơn ông xã."
Tiếp đó đến Tô Phượng, cô nói :"Tớ và Lục Liễu đều dự định thi vào đại học kinh tế Thuần Bác, sức học của bạn tớ cũng bình thường, cũng không có sở thích gì về mấy mảng nghệ thuật cả, có lẽ sau này sẽ trở thành mấy nhân viên văn phòng bình thường thôi."
Lục Liễu gật đầu đồng ý, rồi quay sang hỏi mấy người Uyển Nhi :"Còn các cậu thì sao?"
Vương Uyển Nhi đại diện cả mấy người trả lời :"Bọn tớ thì có lẽ sẽ đều vào đại học Uyển Nhi thôi."
"Đó là trường học nhà cậu mở đúng không?"
"Ừ, nghe nói khi mẹ mới sinh tớ thì ba tớ đã cho xây dựng trường từ mẫu giáo đến đại học đều đặt tên là Uyển Nhi."
Tiếp xúc một thời gian thì mấy người Tô Phượng đã biết được sự giàu có của gia đình Uyển Nhi nên cũng không còn bất ngờ nữa.
"Nghe nói tất cả đều là trường quý tộc, chỉ dành cho con cháu nhà giàu đúng không?" - Tô Phượng hỏi
"Ban đầu là vậy, vì ba tớ bảo những người như vậy mới tạo được thành môi trường tốt. Nhưng đó chỉ là ở mấy cấp dưới thôi, đến cấp 3 và đại học thì ngoài những người có tiền ra thì trường vẫn tuyển cả những người có sức học và phẩm chất tốt nữa." Uyển Nhi trả lời
Cô tiếp tục bổ sung :"Chỉ cần đủ điểm đầu vào và tất cả những năm trước đều đạt học lực và hạnh kiểm tốt đó."
Rồi cô chỉ vào Vương Thiên Quân :"Như anh Quân đây chính là người như vậy đó."
Vương Thiên Quân nghe vậy thì cười ha ha, đây cũng coi như một lời khen đúng không?
Thật ra chính anh cũng không hiểu nổi tên Vương Thiên Quân kia, hắn còn rất trẻ đã có thể tự mua nhà mua xe mà không cần nhờ vào gia đình, sức học và đạo đức có vẻ cũng rất tốt. Đạo đức thì khó nói nhưng ít ra trên mặt giấy tờ thì là vậy còn điểm đầu vào của cấp 3 Uyển Nhi thật sự rất cao, là một trong vài trường lấy điểm cao nhất Tần Thành.
Họ trò chuyện với nhau thêm một vài với vấn đề nữa đến lúc ăn xong.
Dù đang ở đỉnh núi rất lạnh nhưng vì có một con suối nước nóng chảy qua nên việc tắm rửa cũng không lấy gì làm khó khăn.
Vì con suối lần này ở vị trí khá an toàn và cũng rất rộng nên mọi người cũng không cần phải chia nhóm tắm chung nữa mà có thể tự chia ra mà tắm rửa. Những món đồ như sữa tắm, dầu gội hay kem đánh răng đều đã được chuẩn bị đầy đủ từ trước.
Vương Thiên Quân tắm xong liền đi dạo xung quanh, bất ngờ gặp phải Tống Gia Hân đang đứng ở mỏm đá ngắm cảnh, hình như cô cũng vừa mới tắm xong, đến gần còn ngửi thấy mùi hương thơm mát.
Tống Gia Hân là một người trầm lặng, ít nói, nhưng điều đó càng làm tăng lên vẻ quyến rũ của cô.
Đến lúc này thì Thiên Quân đã biết cô chính là người đứng đầu tứ đại mỹ nhân của cấp 3 Uyển Nhi nếu chỉ xét về kết quả cuộc thi.
Có lẽ sự xinh đẹp của bốn người tương đương, mỗi người một vẻ, nhưng công nhận nếu xét toàn thể thì cô là nổi bật nhất.
Cô có một vóc dáng cực kỳ quyến rũ đồng thời lại có sự rắn rỏi của người luyện võ.
Uyển Nhi có vóc dáng gần tương tự nhất nhưng lại chỉ thuần vẻ yểu điệu thục nữ.
Lâm Gia Hân về vóc dáng còn hụt hơn một chút nữa.
Còn Liễu Hạ Vi tuy cũng có nét quyến rũ của người luyện võ, nhưng "vòng một" thì ...
Vương Thiên Quân tiến tới bên cạnh cô, cô đang đứng ở một ví trí cực kì nguy hiểm trong mắt người thường, là một mỏm đá nằm chơi vơi trên vực thẳm, thế nhưng anh cũng không có nhắc nhở mà chỉ đứng bên cạnh.
Nhìn thấy anh, cô quay sang gật đầu chào hỏi :"Sư huynh."
Anh gật đầu đáp lại, hỏi :"Sao muội lại đứng đây một mình vậy? Có tâm sự sao?"
Cô không trả lời, nhìn xa xăm về phía màn đêm.
Không ai nói gì, bầu không khí có chút trầm lắng.
Tưởng như bầu không khí sẽ cứ mãi như thế cho đến khi có ai khác đến thì bất ngờ cô lên tiếng :"Bây giờ huynh có hạnh phúc không?"
Vương Thiên Quân không hiểu sao tự nhiên Tống Gia Hân lại hỏi một câu chẳng liên quan gì như vậy, nhưng vẫn trả lời :"Dĩ nhiên, huynh sắp lấy vợ, còn là mấy người, ai nấy đều xinh đẹp, tốt bụng, sao có thể không hạnh phúc được."
Tống Gia Hân trầm mặc, rồi lại quay sang nói :"Huynh hãy đối xử đối với mấy cô ấy, và phải bảo vệ mấy cô ấy thật cẩn thận."
Dừng một chút, cô tiếp tục nói :"Mấy thế lực võ giả tà đạo đã quay trở lại rồi."
Vương Thiên Quân bất ngờ :"Thế lực võ giả tà đạo ư?"
"Đúng vậy, mục tiêu của chúng chính là mấy vị lãnh đạo đất nước và cả mấy võ tộc chính đạo mà chúng cho là đã phản bội giới võ giả."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.