Chương 22: Một Ngày Bình Yên
Cố Tiểu Hà
18/01/2021
Thời gian cứ thế dần trôi, đây là thời gian đặc thù, nhóm Vương Thiên Quân không những phải luyện tập võ công, còn phải ra sức ôn thi đại học, và sắp tới còn là hai lễ cưới với Tuyết Y và Hạ Vi.
Biệt thự Minh Nguyệt.
Vương Thiên Quân ngẩn ngơ, suy nghĩ về tương lai.
Mặc dù chàng thích cuộc sống hiện tại, thế nhưng việc luyện tập và học tập, và sau này là công việc tốn quá nhiều thời gian khiến chàng bắt đầu suy nghĩ về định hướng bản thân, đúng vậy, chàng gần như không có thời gian giải trí hoặc những gì tương tự như thế.
Chàng muốn làm gì?
Võ giả? Hay một doanh nhân?
Nếu chuyên tâm luyện võ, có lẽ một công việc liên quan đến sức mạnh như vệ sĩ chả hạn, sẽ là phù hợp hơn.
Còn nếu muốn kinh doanh hoặc làm bất cứ công việc nào khác thì kiến thức chuyên môn là rất quan trọng, và cũng rất tốn thời gian để học.
Bây giờ chàng cũng đã đạt được trở thành võ giả, được gia nhập giang hồ rồi, coi như đã đạt được mục đích.
Việc mạnh lên có lẽ không quá quan trọng miễn là chàng tránh xa giới giang hồ.
Tất nhiên là để cưới được Cẩm Vân thì chàng còn phải đạt được cảnh giới tứ tinh, thế nên đó là cảnh giới chàng bắt buộc phải đạt được.
Câu hỏi ở đây là sau khi đạt được cảnh giới đó thì sao? Chàng sẽ tiếp tục luyện tập hay sẽ rẽ sang một hướng khác hẳn?
Đang đăm chiêu suy nghĩ thì chàng nhận thấy mấy luồng nội công cùng phát ra.
Đó là ba người Hạ Vi, Tuyết Y và Cẩm Vân đang tập luyện với nhau.
Có Hạ Vi chỉ dẫn, Tuyết Y và Cẩm Vân cũng tiến bộ rất nhanh, từ chỗ còn không bước vào được cảnh giới thấp nhất thì nay đã đạt được nhất tinh đỉnh cấp rồi.
Hạ Vi thì khỏi phải bàn, nàng rất có năng khiếu về những thứ như võ công, sớm đã đạt đến cảnh giới tam tinh và thiên băng chưởng cấp 2 rồi.
Thiên Quân thực sự ghen tị với Hạ Vi, cô học võ cũng nhanh mà học văn cũng giỏi.
Các kiến thức ở trường cô chỉ cần đọc qua là có thể ghi nhớ, hoàn toàn giải được bất kể bài tập nào.
Cô chính là top 1 của trường về sức học, đạt điểm trung bình 99, không những thế còn liên tục đạt được những giải thể thao, huy chương của cô phải dùng cả một phòng để chứa.
Lúc này cũng thế, trong khi Thiên Quân đang bù đầu với chỗ bài tập thì Hạ Vi đã sớm làm xong tất cả và đang tập luyện rồi.
Còn bài tập của Tuyết Y với Cẩm Vân vốn dĩ không quá khó, họ chỉ học những ngôi trường bình thường, và sức học của họ vốn cũng đã hơn Thiên Quân rồi, nên lúc này mới có cảnh chàng ngồi làm bài tập nhìn ba nàng luyện võ.
"Chị Hạ Vi giỏi quá." Cẩm Vân lên tiếng.
Thì ra Hạ Vi đang hướng dẫn cách luyện tập và giảng giải mấy đòn thế võ công cho Cẩm Vân.
Cẩm Vân cũng rất thông minh, có người chỉ điểm thì hiểu rất nhanh, liên tục khen ngợi.
Vốn dĩ ba người bằng tuổi nhau, nhưng thứ nhất là do Cẩm Vân ít hơn hai người kia mấy tháng tuổi, thứ hai là về địa vị- mối quan hệ với Thiên Quân nên Cẩm Vân luôn gọi Hạ Vi với Tuyết Y là chị.
Còn Hạ Vi hơn Tuyết Y mấy tháng tuổi nhưng địa vị có thấp hơn chút nên hai người đều gọi cậu xưng tớ với người kia như hai người bạn.
Thật ra thì dù Tuyết Y có hơn Hạ Vi mấy tháng đi chăng nữa thì hai người vẫn sẽ xưng hô như vậy, vì thật sự họ coi nhau như những người bạn, không phân biệt vị trí, chỉ có Cẩm Vân là luôn đặt mình ở dưới mà thôi.
Đối với cách xưng hô của Cẩm Vân thì Tuyết Y đã quen từ lâu thì không nói, Hạ Vi ban đầu cũng hơi ngại ngùng nhưng cuối cùng cũng chấp nhận cách xưng hô này, gọi Cẩm Vân là em xưng chị.
Điều quan trọng là ba người họ rất thân thiết với nhau, và không chỉ Cẩm Vân tôn trọng hai người họ mà hai người họ cũng cực kỳ tôn trọng Cẩm Vân, không hề có kiểu cách bề trên.
Nhìn họ luyện tập, vui đùa với nhau mà lòng Thiên Quân cũng thấy bình yên, tưởng chừng như hạnh phúc nhất thế gian cũng chỉ như thế này.
Một lúc sau, Thiên Quân đặt đống sách vở sang một bên, mang theo rất nhiều nguyên liệu và bếp nướng ra ngoài sân.
Kế hoạch hôm nay của họ và tổ chức một bữa tiệc BBQ ngoài trời.
Trong lúc Thiên Quân sắp xếp thì ba nàng đi tắm.
Hôm nay họ có hẹn thêm vài người, là bạn của Hạ Vi, Tuyết Y và Cẩm Vân và cả chính Vương Thiên Quân nữa.
Sau khi mấy người Hạ Vi tắm xong thì các nhóm bạn cũng lần lượt kéo đến.
Đầu tiên là bạn của Vương Thiên Quân, chỉ có một người duy nhất, Điền Bá. Điền Bá là một thanh niên cao lớn, trông rất chọi, nhưng thật ra lại là một người khá thân thiện, hắn là bạn thân của Vương Thiên Quân ở lớp cấp 3.
Sau đó đến nhóm bạn của Tuyết Y, Cẩm Vân, gồm 2 cô gái tên là Tô Phượng và Lục Liễu. Tô Phượng là một cô gái hơi thấp, gầy, da vàng nhưng hơi ngăm đen. Còn Lục Liễu là một cô gái trông thì nhỏ nhưng lại khá đẫy đà, khá xinh xắn. Vốn dĩ Tô Phượng là bạn học của Tuyết Y còn Lục Liễu là bạn học của Cẩm Vân, nhưng họ biết nhau đã mấy năm rồi, cũng thành lập nhóm bốn người từ lâu rồi.
Cuối cùng đến nhóm bạn của Hạ Vi, không phải ai xa lạ, là ba cô nàng còn lại trong tứ đại mỹ nhân- Vương Uyển Nhi, Tống Gia Hân, Lâm Gia Hân và anh chàng bạn trai của Lâm Gia Hân- mỹ nam Hàn Diệp Vũ.
Cách biệt về đẳng cấp không làm bọn họ xa cách, nhất là khi nhóm Vương Uyển Nhi cũng không hề kiểu cách.
Tiệc bắt đầu, tiếng nói cười bắt đầu vang lên rôm rả, Tô Phượng và Lục Liễu nghe danh nhóm mỹ nam mỹ nữ Vương Uyển Nhi đã lâu, nay được trực tiếp gặp mặt, lại còn được ngồi ăn cùng, phấn khích không để đâu cho hết.
Thật ra mấy người Vương Uyển Nhi cũng rất ít bạn, nay có thêm bạn mới, lại còn rất hâm mộ họ làm họ cũng vui vẻ không ít, chỉ riêng Hàn Diệp Vũ là ngoại lệ, không phải vì anh không nói cười vui vẻ, mà vì vốn dĩ anh đã có nhiều bạn.
Biệt thự Minh Nguyệt.
Vương Thiên Quân ngẩn ngơ, suy nghĩ về tương lai.
Mặc dù chàng thích cuộc sống hiện tại, thế nhưng việc luyện tập và học tập, và sau này là công việc tốn quá nhiều thời gian khiến chàng bắt đầu suy nghĩ về định hướng bản thân, đúng vậy, chàng gần như không có thời gian giải trí hoặc những gì tương tự như thế.
Chàng muốn làm gì?
Võ giả? Hay một doanh nhân?
Nếu chuyên tâm luyện võ, có lẽ một công việc liên quan đến sức mạnh như vệ sĩ chả hạn, sẽ là phù hợp hơn.
Còn nếu muốn kinh doanh hoặc làm bất cứ công việc nào khác thì kiến thức chuyên môn là rất quan trọng, và cũng rất tốn thời gian để học.
Bây giờ chàng cũng đã đạt được trở thành võ giả, được gia nhập giang hồ rồi, coi như đã đạt được mục đích.
Việc mạnh lên có lẽ không quá quan trọng miễn là chàng tránh xa giới giang hồ.
Tất nhiên là để cưới được Cẩm Vân thì chàng còn phải đạt được cảnh giới tứ tinh, thế nên đó là cảnh giới chàng bắt buộc phải đạt được.
Câu hỏi ở đây là sau khi đạt được cảnh giới đó thì sao? Chàng sẽ tiếp tục luyện tập hay sẽ rẽ sang một hướng khác hẳn?
Đang đăm chiêu suy nghĩ thì chàng nhận thấy mấy luồng nội công cùng phát ra.
Đó là ba người Hạ Vi, Tuyết Y và Cẩm Vân đang tập luyện với nhau.
Có Hạ Vi chỉ dẫn, Tuyết Y và Cẩm Vân cũng tiến bộ rất nhanh, từ chỗ còn không bước vào được cảnh giới thấp nhất thì nay đã đạt được nhất tinh đỉnh cấp rồi.
Hạ Vi thì khỏi phải bàn, nàng rất có năng khiếu về những thứ như võ công, sớm đã đạt đến cảnh giới tam tinh và thiên băng chưởng cấp 2 rồi.
Thiên Quân thực sự ghen tị với Hạ Vi, cô học võ cũng nhanh mà học văn cũng giỏi.
Các kiến thức ở trường cô chỉ cần đọc qua là có thể ghi nhớ, hoàn toàn giải được bất kể bài tập nào.
Cô chính là top 1 của trường về sức học, đạt điểm trung bình 99, không những thế còn liên tục đạt được những giải thể thao, huy chương của cô phải dùng cả một phòng để chứa.
Lúc này cũng thế, trong khi Thiên Quân đang bù đầu với chỗ bài tập thì Hạ Vi đã sớm làm xong tất cả và đang tập luyện rồi.
Còn bài tập của Tuyết Y với Cẩm Vân vốn dĩ không quá khó, họ chỉ học những ngôi trường bình thường, và sức học của họ vốn cũng đã hơn Thiên Quân rồi, nên lúc này mới có cảnh chàng ngồi làm bài tập nhìn ba nàng luyện võ.
"Chị Hạ Vi giỏi quá." Cẩm Vân lên tiếng.
Thì ra Hạ Vi đang hướng dẫn cách luyện tập và giảng giải mấy đòn thế võ công cho Cẩm Vân.
Cẩm Vân cũng rất thông minh, có người chỉ điểm thì hiểu rất nhanh, liên tục khen ngợi.
Vốn dĩ ba người bằng tuổi nhau, nhưng thứ nhất là do Cẩm Vân ít hơn hai người kia mấy tháng tuổi, thứ hai là về địa vị- mối quan hệ với Thiên Quân nên Cẩm Vân luôn gọi Hạ Vi với Tuyết Y là chị.
Còn Hạ Vi hơn Tuyết Y mấy tháng tuổi nhưng địa vị có thấp hơn chút nên hai người đều gọi cậu xưng tớ với người kia như hai người bạn.
Thật ra thì dù Tuyết Y có hơn Hạ Vi mấy tháng đi chăng nữa thì hai người vẫn sẽ xưng hô như vậy, vì thật sự họ coi nhau như những người bạn, không phân biệt vị trí, chỉ có Cẩm Vân là luôn đặt mình ở dưới mà thôi.
Đối với cách xưng hô của Cẩm Vân thì Tuyết Y đã quen từ lâu thì không nói, Hạ Vi ban đầu cũng hơi ngại ngùng nhưng cuối cùng cũng chấp nhận cách xưng hô này, gọi Cẩm Vân là em xưng chị.
Điều quan trọng là ba người họ rất thân thiết với nhau, và không chỉ Cẩm Vân tôn trọng hai người họ mà hai người họ cũng cực kỳ tôn trọng Cẩm Vân, không hề có kiểu cách bề trên.
Nhìn họ luyện tập, vui đùa với nhau mà lòng Thiên Quân cũng thấy bình yên, tưởng chừng như hạnh phúc nhất thế gian cũng chỉ như thế này.
Một lúc sau, Thiên Quân đặt đống sách vở sang một bên, mang theo rất nhiều nguyên liệu và bếp nướng ra ngoài sân.
Kế hoạch hôm nay của họ và tổ chức một bữa tiệc BBQ ngoài trời.
Trong lúc Thiên Quân sắp xếp thì ba nàng đi tắm.
Hôm nay họ có hẹn thêm vài người, là bạn của Hạ Vi, Tuyết Y và Cẩm Vân và cả chính Vương Thiên Quân nữa.
Sau khi mấy người Hạ Vi tắm xong thì các nhóm bạn cũng lần lượt kéo đến.
Đầu tiên là bạn của Vương Thiên Quân, chỉ có một người duy nhất, Điền Bá. Điền Bá là một thanh niên cao lớn, trông rất chọi, nhưng thật ra lại là một người khá thân thiện, hắn là bạn thân của Vương Thiên Quân ở lớp cấp 3.
Sau đó đến nhóm bạn của Tuyết Y, Cẩm Vân, gồm 2 cô gái tên là Tô Phượng và Lục Liễu. Tô Phượng là một cô gái hơi thấp, gầy, da vàng nhưng hơi ngăm đen. Còn Lục Liễu là một cô gái trông thì nhỏ nhưng lại khá đẫy đà, khá xinh xắn. Vốn dĩ Tô Phượng là bạn học của Tuyết Y còn Lục Liễu là bạn học của Cẩm Vân, nhưng họ biết nhau đã mấy năm rồi, cũng thành lập nhóm bốn người từ lâu rồi.
Cuối cùng đến nhóm bạn của Hạ Vi, không phải ai xa lạ, là ba cô nàng còn lại trong tứ đại mỹ nhân- Vương Uyển Nhi, Tống Gia Hân, Lâm Gia Hân và anh chàng bạn trai của Lâm Gia Hân- mỹ nam Hàn Diệp Vũ.
Cách biệt về đẳng cấp không làm bọn họ xa cách, nhất là khi nhóm Vương Uyển Nhi cũng không hề kiểu cách.
Tiệc bắt đầu, tiếng nói cười bắt đầu vang lên rôm rả, Tô Phượng và Lục Liễu nghe danh nhóm mỹ nam mỹ nữ Vương Uyển Nhi đã lâu, nay được trực tiếp gặp mặt, lại còn được ngồi ăn cùng, phấn khích không để đâu cho hết.
Thật ra mấy người Vương Uyển Nhi cũng rất ít bạn, nay có thêm bạn mới, lại còn rất hâm mộ họ làm họ cũng vui vẻ không ít, chỉ riêng Hàn Diệp Vũ là ngoại lệ, không phải vì anh không nói cười vui vẻ, mà vì vốn dĩ anh đã có nhiều bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.