Chương 13
Thiên Lại Chỉ Diên
09/08/2013
"Dán dùm tôi cái này lên trên cửa!" Đường Tư Viễn tiện tay rút ra tờ giấy rồi viết lên đó vài chữ, đưa cho Tiểu Thanh, "Gõ lại nội dung như thế này!"
Tiểu Thanh nhìn tờ giấy một chút, nhìn lại Đường Tư Viễn: "Thật à?"
"Đương nhiên là thật!" Đường Tư Viễn xua xua tay, "Cảm ơn nhiều, dán lên cửa xong rồi thì ở ngoài giữ cửa dùm tôi cái."
"Được rồi!" Tiểu Thanh gật đầu đi ra ngoài, sau đó dựa theo ý của Đường Tư Viễn mà gõ lại nội dung lên giấy in ra dán lên cửa phòng làm việc của hắn.
Thế giới này rốt cuộc đã an tĩnh lại rồi. Đường Tư Viễn day day thái dương, nhìn lại đồng hồ cũng đã sắp tới giờ cơm trưa rồi. Mà việc mình cần làm mới làm được có một phần ba, xem ra trưa nay không có hi vọng ăn cơm được rồi.
"Anh Hai, anh chưa ăn cơm à?" Tư Nam dắt theo A Kim cầm hộp cơm đi vào.
"Ừ! Sao em biết vậy?" Đường Tư Viễn ngẩng đầu lên trong một núi hồ sơ, hai mắt nhìn tới A Kim, con chó kia đang làm cái gì đó? Đang cười sao?
"Anh Hai, cái này cho anh nè! Em lấy ở nhà ăn lên đó." Tư Nam để hộp cơm lên bàn của Đường Tư Viễn, "Anh sao phải dán mấy cái kia ngoài cửa vậy? Làm lúc trưa em dẫn A Kim tới nhà ăn, ai cũng nhào lại hỏi em."
"Có cái gì không đúng sao?" Đường Tư Viễn nhìn Đường Tư Nam không hiểu gì cả, còn có tại sao nhìn kiểu gì cũng thấy con chó này đang cười.
"Anh tự đọc đi!" Tư Nam bĩu môi.
Đường Tư Nam đứng dậy đi ra cửa, đọc mấy chữ dán trên đó: "A Kim không phải chó nhà bình thường, không phải công việc chớ quấy rầy." Lặng đi một chút, liền gào lên một tiếng khiến cả phòng truyền thông đều nghe thấy, "Tiểu Thanh."
"Có việc gì sao?" Tiểu Thanh ngập ngừng đứng lên.
"Chuyện gì đây?" Đường Tư Viễn chỉ vào mấy chữ trên cửa.
"Là anh nói em dán cho anh mà!" Tiểu Thanh khó hiểu nhìn Đường Tư Viễn.
"Tôi nói cô gõ những chữ này sao?"
"Đúng vậy mà! Em dựa theo tờ giấy anh viết gõ ra mà." Tiểu Thanh không biết rốt cuộc hắn giận cái gì nữa.
"Tờ giấy đâu?" Đường Tư Viễn hít sâu một hơi.
"Ở đây nè." Tiểu Thanh cầm tờ giấy, đưa qua.
Tư Nam cầm lấy, đọc một chút: "Ha ha..."
"Cười cái gì hả?" Đường Tư Viễn một phát giật lại tờ giấy, ở trên đó chính là chử viết của mình, mặc dù viết rất láu, nhưng mà hắn viết rõ ràng là, "A Kim chỉ là chó nhà bình thường. Không phải công việc chớ quấy rầy." Chỉ sai một chữ, kết quả... Người nào có thể cho rằng hắn viết láu chứ! Đường Tư Viễn thở hồng hộc xé tờ giấy trên cửa phòng, quay vào trong chụp lấy cộp cơm, rồi lại xoay người đi ra phòng uống nước.
"Anh Hai, em lên trước nha!" Tư Nam liếc nhìn A Kim một cái, "Chúng ta đi nào!"
"A Kim thật là đẹp trai quá nha!" Tiểu thanh nhìn theo bóng lưng con chó nói.
...
"Chị Thước Nhã, anh Đường kia thật sự không có ở đây sao?" Moon đứng trước bàn làm việc của Thước Nhã, cầm hồ sơ trong tay nhưng lại không chịu đưa cho Thước Nhã.
"Cô rốt cuộc có muốn đưa hồ sơ cho tôi không hả?" Thước Nhã bất đắc dĩ nhìn Moon trước mặt, xem ra, Đường Tư Nam mà không quay lại, tài liệu này cô nhất định là chẳng thể cầm được trong tay rồi.
"Này!" Đường Tư Nam cùng A Kim đi ra khỏi thang máy, cười cười bắt chuyện với hai người phụ nữ đang đứng trước mặt.
"Anh Đường, anh ăn cơm xong rồi à?" Moon đem tài liệu trong tay kính đáo đưa cho Thước Nhã rồi lập tức đi lại gần.
"Gấu gấu!" (Mi muốn làm cái gì đó?)
"Vốn là, em..." Moon có chút ngượng ngùng rút ra một viên kẹo chocolate từ trong túi, "Cái này cho an nè, sẽ thấy ngọt sau khi ăn xong."
"Cảm ơn cô..." Nhìn thấy chocolate, Tư Nam cười đến toe toét, cầm vào trong tay cũng không biết cô gái nhỏ nhắn đang cười rạng rỡ trước mặt tên là gì nữa.
"Em là Moon, là thư kí ở đây. Sau này còn phải nhờ anh chỉ giáo nhiều."
"Cảm ơn cô, Moon, tôi cũng vậy. Vừa mới vào làm, sau này cũng nhờ cô hỗ trợ nhiều."
"Gấu!" (đi thôi!) A Kim cắn lấy gấu quần Tư Nam kéo vào trong phòng, không cần đứng đó cười tít mắt với con gái như thế kia!
"A, A Kim..." Tư Nam bất đắc dĩ bị A Kim kéo vào trong phòng làm việc.
Thước Nhã che nửa miệng, nhìn kiểu gì cũng thấy A Kim y chang như là tổng tài phái tới canh chừng Đường Tư Nam vậy ta, mà không giống như là đi bảo vệ an toàn cái gì kia. Huống chi có Mạnh Ba cùng Kiệt Nhĩ bảo vệ, còn cần tới con chó này làm cái gì chứ?
Nhìn thân ảnh người kia bị con chó kéo vào trong phòng, Moon xoay người, thần thái giống như là đang bực bội: "Em về làm việc đây, gặp lại sau, chị Thước Nhã!"
Tiểu Thanh nhìn tờ giấy một chút, nhìn lại Đường Tư Viễn: "Thật à?"
"Đương nhiên là thật!" Đường Tư Viễn xua xua tay, "Cảm ơn nhiều, dán lên cửa xong rồi thì ở ngoài giữ cửa dùm tôi cái."
"Được rồi!" Tiểu Thanh gật đầu đi ra ngoài, sau đó dựa theo ý của Đường Tư Viễn mà gõ lại nội dung lên giấy in ra dán lên cửa phòng làm việc của hắn.
Thế giới này rốt cuộc đã an tĩnh lại rồi. Đường Tư Viễn day day thái dương, nhìn lại đồng hồ cũng đã sắp tới giờ cơm trưa rồi. Mà việc mình cần làm mới làm được có một phần ba, xem ra trưa nay không có hi vọng ăn cơm được rồi.
"Anh Hai, anh chưa ăn cơm à?" Tư Nam dắt theo A Kim cầm hộp cơm đi vào.
"Ừ! Sao em biết vậy?" Đường Tư Viễn ngẩng đầu lên trong một núi hồ sơ, hai mắt nhìn tới A Kim, con chó kia đang làm cái gì đó? Đang cười sao?
"Anh Hai, cái này cho anh nè! Em lấy ở nhà ăn lên đó." Tư Nam để hộp cơm lên bàn của Đường Tư Viễn, "Anh sao phải dán mấy cái kia ngoài cửa vậy? Làm lúc trưa em dẫn A Kim tới nhà ăn, ai cũng nhào lại hỏi em."
"Có cái gì không đúng sao?" Đường Tư Viễn nhìn Đường Tư Nam không hiểu gì cả, còn có tại sao nhìn kiểu gì cũng thấy con chó này đang cười.
"Anh tự đọc đi!" Tư Nam bĩu môi.
Đường Tư Nam đứng dậy đi ra cửa, đọc mấy chữ dán trên đó: "A Kim không phải chó nhà bình thường, không phải công việc chớ quấy rầy." Lặng đi một chút, liền gào lên một tiếng khiến cả phòng truyền thông đều nghe thấy, "Tiểu Thanh."
"Có việc gì sao?" Tiểu Thanh ngập ngừng đứng lên.
"Chuyện gì đây?" Đường Tư Viễn chỉ vào mấy chữ trên cửa.
"Là anh nói em dán cho anh mà!" Tiểu Thanh khó hiểu nhìn Đường Tư Viễn.
"Tôi nói cô gõ những chữ này sao?"
"Đúng vậy mà! Em dựa theo tờ giấy anh viết gõ ra mà." Tiểu Thanh không biết rốt cuộc hắn giận cái gì nữa.
"Tờ giấy đâu?" Đường Tư Viễn hít sâu một hơi.
"Ở đây nè." Tiểu Thanh cầm tờ giấy, đưa qua.
Tư Nam cầm lấy, đọc một chút: "Ha ha..."
"Cười cái gì hả?" Đường Tư Viễn một phát giật lại tờ giấy, ở trên đó chính là chử viết của mình, mặc dù viết rất láu, nhưng mà hắn viết rõ ràng là, "A Kim chỉ là chó nhà bình thường. Không phải công việc chớ quấy rầy." Chỉ sai một chữ, kết quả... Người nào có thể cho rằng hắn viết láu chứ! Đường Tư Viễn thở hồng hộc xé tờ giấy trên cửa phòng, quay vào trong chụp lấy cộp cơm, rồi lại xoay người đi ra phòng uống nước.
"Anh Hai, em lên trước nha!" Tư Nam liếc nhìn A Kim một cái, "Chúng ta đi nào!"
"A Kim thật là đẹp trai quá nha!" Tiểu thanh nhìn theo bóng lưng con chó nói.
...
"Chị Thước Nhã, anh Đường kia thật sự không có ở đây sao?" Moon đứng trước bàn làm việc của Thước Nhã, cầm hồ sơ trong tay nhưng lại không chịu đưa cho Thước Nhã.
"Cô rốt cuộc có muốn đưa hồ sơ cho tôi không hả?" Thước Nhã bất đắc dĩ nhìn Moon trước mặt, xem ra, Đường Tư Nam mà không quay lại, tài liệu này cô nhất định là chẳng thể cầm được trong tay rồi.
"Này!" Đường Tư Nam cùng A Kim đi ra khỏi thang máy, cười cười bắt chuyện với hai người phụ nữ đang đứng trước mặt.
"Anh Đường, anh ăn cơm xong rồi à?" Moon đem tài liệu trong tay kính đáo đưa cho Thước Nhã rồi lập tức đi lại gần.
"Gấu gấu!" (Mi muốn làm cái gì đó?)
"Vốn là, em..." Moon có chút ngượng ngùng rút ra một viên kẹo chocolate từ trong túi, "Cái này cho an nè, sẽ thấy ngọt sau khi ăn xong."
"Cảm ơn cô..." Nhìn thấy chocolate, Tư Nam cười đến toe toét, cầm vào trong tay cũng không biết cô gái nhỏ nhắn đang cười rạng rỡ trước mặt tên là gì nữa.
"Em là Moon, là thư kí ở đây. Sau này còn phải nhờ anh chỉ giáo nhiều."
"Cảm ơn cô, Moon, tôi cũng vậy. Vừa mới vào làm, sau này cũng nhờ cô hỗ trợ nhiều."
"Gấu!" (đi thôi!) A Kim cắn lấy gấu quần Tư Nam kéo vào trong phòng, không cần đứng đó cười tít mắt với con gái như thế kia!
"A, A Kim..." Tư Nam bất đắc dĩ bị A Kim kéo vào trong phòng làm việc.
Thước Nhã che nửa miệng, nhìn kiểu gì cũng thấy A Kim y chang như là tổng tài phái tới canh chừng Đường Tư Nam vậy ta, mà không giống như là đi bảo vệ an toàn cái gì kia. Huống chi có Mạnh Ba cùng Kiệt Nhĩ bảo vệ, còn cần tới con chó này làm cái gì chứ?
Nhìn thân ảnh người kia bị con chó kéo vào trong phòng, Moon xoay người, thần thái giống như là đang bực bội: "Em về làm việc đây, gặp lại sau, chị Thước Nhã!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.