Nhà Có Chó Dữ

Chương 54

Thiên Lại Chỉ Diên

09/08/2013

"Nói vậy cũng đúng! Bây giờ yêu người cùng giới cũng không có gì lạ." Mẹ Đường gật đầu, "Dù sao cũng đỡ hơn so với người cùng chó yêu nhau, đúng là hiếm có thật!"

"Mẹ, đó không phải là vấn đề hiếm hay không hiếm!" Đường Tư Viễn cau màu nhìn mẹ, "Vấn đề nằm ở chỗ là chỉ cần Tư Nam cả ngày không dính chùm lấy A Kim là được rồi."

"Đúng vậy, đúng vậy!" Đường Chính Sâm cũng gật đầu, "Tư nam, con quen bạn trai bạn gái gì ở nhà đều không có ý kiến, chỉ cần con đừng cưới A Kim làm vợ là đượt rồi!"

"Bạn trai cũng được?" Tư Nam buồn cười nhìn ba người vừa liếc qua đã biết là "thiên tài" của nhà mình.

"Đúng vậy, nam cũng được! Là người thì liền được!" Mẹ Đường nói như đinh đóng cột.

"Gấu!" (Quá tốt!)

"Ôi!" Tư Nam thở dài, cúi đầu nhìn A Kim, đem tay xoa xoa lên mớ lông trên lưng, "Nhưng mà A Kim rất đáng yêu mà!"

"Đáng yêu cũng không thể thương nó được!" Đường Tư Viễn ngó ánh mắt em trai nhìn A Kim, thật muốn điên luôn.

"Đúng vậy đó, Tư Nam, con tại sao có thể cùng một con chó yêu nhau chứ?" Đường Chính Sâm cũng khuyên bảo.

"Đây chắc là tâm lí có vấn đề, ngày mai mẹ hẹn bác sĩ cho con nha?" Mẹ Đường lo lắng nhìn con út.

"Mọi người kì cục quá đi!" Tư Nam bực bội cong môi lên, "Con chỉ cần cùng với A Kim là được rồi mà, đâu có nghiêm trọng như mọi người nói đâu?"

"Tư Nam, mọi người là muốn tốt cho con!" Đường Chính Sâm thở dài, "Mọi người đều biết con từ nhỏ đã quấn quít với A Kim rồi, đối với nó rất là thân thiết, nhưng mà, nó dù sao cũng chỉ là một con chó mà thôi."

"Được rồi, con biết rồi!" Tư Nam vỗ lên đầu A Kim ra ý bảo lên lầu, chó cưng nhảy xuống nền nhà, một người một chó kẻ trước người sau xoay người bước lên lầu, chỉ để lại ba người ở lại phòng khách vẫn còn đang trong tình trạng kinh ngạc.



"Gấu gấu?" (Mọi người nói thật à?) Vừa vào phòng ngủ, A Kim liền đặt câu hỏi.

"Ôi!" Tư Nam thở dài, "Tại sao lại có ai thiên tài như người nhà em vậy chứ?"

"Gấu gâu!" (Cái này tốt mà!) nhìn Tư Nam ngồi trên ghế, lập tức chạy qua cọ cọ vào chân em.

"Không biết anh nói gì hết, không thì anh viết ra cho em đi?" Tư Nam nhìn "chó cưng" khóe miệng lộ ra nụ cười đáng yêu.

"Gâu?" (Viết) nhìn lại một chút xuống móng chân của mình, Uông Phong Lân cảm thấy thất bại nặng nề, cho dù biết viết chữ như thế nào, bộ móng như thế này thì biết viết kiểu gì đây?

"Không cầm được bút à?" Tư Nam ôm A Kim lên đùi, đối diện với máy tính, "Vậy gõ chữ nha!"

"Gấu!" (Gõ chữ?) A Kim cúi đầu đè lên mặt bàn, gõ chữ? May mà em nghĩ ra đó, hay là em tự gõ đi!

"Ha ha ha, ngốc nghếch, ghẹo anh thôi!" Tư Nam xoa xoa bộ lông vàng của anh, "Chúng ta đi ra ngoài chơi đi?"

"Gâu?" A Kim liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối rồi, lúc này em nếu không chơi một chút thì là đọc sách, hôm nay tại sao lại đột nhiên muốn đi ra ngoài?

"Chúng ta đi gặp một người!" Tư Nam nhỏ giọng nói, giống như là sợ bị người nào nghe thấy.

"Gâu?" (Người nào?) em muốn đi ra ngoài gặp ai? Nhìn em khó hiểu.

"Tới rồi anh sẽ biết thôi! Đi nào!" Tư Nam ra hiệu bảo anh nhảy xuống, sau đó đứng dậy mở cửa, xuống lầu nhìn thấy cha mẹ vẫn còn ngồi trong phòng khách xem TV, "Ba, mẹ con với A Kim đi ra ngoài hẹn hò nha!"



"Hả? Lại còn hẹn hò sao?" Mẹ Đường trừng mắt nhìn y

Đường Chính Sâm cười cười: "Con nói giỡn đó!"

"Con đâu có nói giỡn đâu, mọi người không nói, con còn không có chú ý, thì ra A Kim thật sự rất quan trọng đối với con, ngoại trừ cục cưng, con chẳng muốn yêu ai cả." Đường Tư Nam ngồi xổm xuống, xoa xoa mớ lông vàng trên đầu A Kim, dùng cái mũi của mình cọ cọ vào anh, "Cho nên, bây giờ con muốn chính thức hẹn hò với cục cưng!"

Miệng Đường Chính Sâm cùng với mẹ Đường đều há hốc rồi.

"Được rồi, chúng ta ra ngoài nào!" Tư Nam đứng lên, "Đi thôi, A Kim!"

Nhìn một người một chó biến mất ngoài cửa, mẹ Đường quay đầu lại nhìn chồng mình: "Con rốt cuộc là nói thiệt hay nói chơi vậy?"

Đường Chính Sâm buông thỏng tay: "Anh cũng không biết!"

"Em nói cho anh biết, cái này anh tự nghĩ cách đi!" Mẹ Đường cong cong môi, "Dù là Tư Nam yêu một người đàn ông cũng tuyệt đối không cho phép con nó yêu một con chó!"

"Được rồi!" Vỗ vỗ lưng vợ trấn an, Đường Chính Sâm trong nhất thời cũng không nghĩ ra được biện pháp nào giải quyết vấn đề yêu chó của đứa con mình.

Đi theo sau lưng Tư Nam, A Kim cảnh giác nhìn tứ phía, không phát hiện ra cái gì bất thường, rốt cuộc là đi gặp người khác hay đi hẹn hò vậy?

"Ánh mắt của anh đầy nghi vấn nha!" Tư Nam cúi đầu liếc anh một cái, "Anh hai em không phải đã nói em có yêu đàn ông cũng được, chỉ không cần yêu chó sao?"

"Gâu!" Đúng vậy!"

"Vậy thì em càng ra sức yêu chó cho bọn họ xem!" Tư Nam cười, "Như vậy, chờ tới khi anh quay lại với cơ thể mình, lúc A Kim biến mất, em liền hung hăng gào thét vài ngày, anh tới an ủi em, hén?" Nhướng nhướng chân mày, "Hiểu chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Có Chó Dữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook