Chương 75
Thiên Lại Chỉ Diên
09/08/2013
Bên kia
Đem Uông Phong Lân sắp xếp ổn thỏa, liền mang theo A Kim trở về phòng.
"Muốn tắm rửa không?" Tư Nam hỏi bạn chó vàng to con đang quấn bên chân.
"Gấu!" (Muốn chứ!)
"Như vậy đến đây nào!" Tư Nam mở cửa phòng tắm ra, để A Kim đi vào, bản thân mình cũng theo sau, xoay người đóng cửa phòng tắm lại. Sau đó, ngồi xổm xuống nhìn A Kim bên cạnh: "Hẳn là lần cuối cùng tắm cho cục cưng rồi."
"Gấu gâu!" (Anh biết.) A Kim gật đầu, không nỡ nhìn Tư Nam, mặc dù biết nếu quay lại cơ thể của mình thì có thể càng thân mật cùng với em khi tắm rửa, nhưng mà hết lần này đến lần khác cũng không thể đem cảm giác không nỡ như bây giờ bỏ xuống. Nhớ tới lần đầu tiên cùng em tắm rửa liền không tự kiềm hãm được mà chảy máu mũi, khi đó em đã trở thành người quan trọng nhất trong cuộc sống của mình rồi, nhất định là một tồn tại rất đặc biệt?
Tư Nam xoay lưng về phía A Kim cởi bỏ từng món từng móng quần áo, thẳng đến khi chẳng còn gì mới chậm rãi xoay người.
A Kim xịt hai dòng máu mũi ngơ ngác nhìn Tư Nam, mỗi động tác đều mang theo vô hạn hấp dẫn, chỉ có một đêm nữa thôi, chờ khi anh khỏe lại, anh nhất định sẽ phải chiếm lấy toàn bộ tất cả những gì thuộc về em, muốn em vì anh mà rên rỉ, yêu kiều thấp giọng, muốn thân thể kia dưới tay nghề của mình mà đạt đến cao trào...
"Còn chưa miễn dịch được sao?" Tư Nam thế nhưng không ngờ được đến giờ phút này mà chó cưng vẫn còn mơ mộng, lại giúp anh lau máu mũi vừa cười.
Vĩnh viễn cũng không thể. Trong lòng trả lời, đồng thời vươn đầu lưỡi liến đến quả bồ đào mẫn cảm gần trong gang tất.
"Uh, ~" Tư Nam nghiêng người, tránh né cảm xúc ấm áp từ đầu lưỡi anh, "Đừng náo loạn!"
"Ô ~" Nhõng nhẽo cứ tiếp tục liếm.
"Quậy nữa thì chẳng thể tắm rửa sạch sẽ cho anh." Tư Nam đập cho anh một cái, "Hơn nữa, sau này cũng chẳng thể cùng nhau tắm rửa nữa rồi!"
"Ô?" Trong nháy mắt liền giả bộ đáng thương.
"Ôi..." Tư Nam thở dài một tiếng, "Vẻ mặt này thật là thích hợp để A Kim làm!"
"Gấu gấu!" (Đừng thương tâm mà!) A Kim thu lại bộ mặt đáng thương, ôn nhu liếm lên gương mặt của Tư Nam.
"Ngày mai em muốn nghỉ phép!" Tư Nam xoa nắm cơ thể của chó cưng vừa nhỏ giọng nói.
"Gấu!" (Được mà!) gật đầu.
"A Kim có thể gật đầu, nhưng Uông tổng thì không thể nha!" Tư Nam bôi sữa tắm lên bộ lông dài màu vàng của A Kim, "Từ hồi mười tuổi em đã tắm cho A Kim rồi, nghĩ đến sau này không còn bộ lông dài sờ lên thật là thoải mái này nữa, thật đúng là không nỡ chút nào!"
"Gấu gấu!" (Đừng thương tâm mà!) Anh biết em không nữa, nhưng mà vẫn không giữ A Kim lại được.
"Sau này, em muốn thường xuyên gội đầu cho anh, giống như bây giờ!" Tư Nam xoa nắm những sợi lông mềm mại, "Bất quá, tóc của anh không có cảm giác tốt như là lông của A Kim nha!"
"Gấu gấu, gấu gâu!" (Chỉ cần em thích, gội thế nào cũng được cả!)
"Ôi, em nói muốn dẫn A Kim đi ngắm biển, vẫn chưa đi được." Tư Nam lại thở dài.
Ngửa đầu liếm qua bờ môi của em: "Gấu gấu gâu!" (Đừng thương tâm mà!)
"Ngày mai chúng ta mướn xe chạy ra biển nha!" Tư Nam nói chuyện rất nhẹ, giống như là sợ phiền nhiễu đến người nào đó.
"Gấu!" (Được đó!) em nói gì đều đơợc cả, tưởng rằng em sẽ bỏ xuống được, nhưng mà nhìn thấy tia ưu thương mơ hồ trong đôi mắt trong veo của em, vẫn thấy đau lòng.
"Em có phải sẽ không thể nhìn thấy khoảnh khắc anh chính thức tỉnh lại rồi?" Tư Nam lại hỏi, đồng thời dùng nước xả bọt sữa tắm trên người A Kim.
A Kim tựa đầu dụi vào trong lòng Tư Nam, đầu lưỡi như trước lại không thành thật liếm liếm lên làn da trơn bóng kia một hồi.
"Ôi, anh coi chừng em quen với thói quen của A Kim, sau này sẽ không tiếp thu anh được nha!" Tư Nam tiếp tục xả nước cho chó cưng, mở miệng trêu ghẹo.
A Kim dừng lại, ngửa đầu nhìn Tư Nam. Tưởng tượng thấy khi đã trở về với cơ thể của mình, sau khi áp đảo em thì sẽ hôn lên toàn thân em, mỗi phân mỗi tấc da thịt nõn nà này đều phải cẩn thận không bỏ sót chỗ nào.
"Làm gì vậy? Lại chảy máu mũi nữa rồi!" Tư Nam cong môi lên, "Lại phải tắm lại cho anh rồi!"
"Gấu gấu!" (Anh không cố ý mà!)
Đem Uông Phong Lân sắp xếp ổn thỏa, liền mang theo A Kim trở về phòng.
"Muốn tắm rửa không?" Tư Nam hỏi bạn chó vàng to con đang quấn bên chân.
"Gấu!" (Muốn chứ!)
"Như vậy đến đây nào!" Tư Nam mở cửa phòng tắm ra, để A Kim đi vào, bản thân mình cũng theo sau, xoay người đóng cửa phòng tắm lại. Sau đó, ngồi xổm xuống nhìn A Kim bên cạnh: "Hẳn là lần cuối cùng tắm cho cục cưng rồi."
"Gấu gâu!" (Anh biết.) A Kim gật đầu, không nỡ nhìn Tư Nam, mặc dù biết nếu quay lại cơ thể của mình thì có thể càng thân mật cùng với em khi tắm rửa, nhưng mà hết lần này đến lần khác cũng không thể đem cảm giác không nỡ như bây giờ bỏ xuống. Nhớ tới lần đầu tiên cùng em tắm rửa liền không tự kiềm hãm được mà chảy máu mũi, khi đó em đã trở thành người quan trọng nhất trong cuộc sống của mình rồi, nhất định là một tồn tại rất đặc biệt?
Tư Nam xoay lưng về phía A Kim cởi bỏ từng món từng móng quần áo, thẳng đến khi chẳng còn gì mới chậm rãi xoay người.
A Kim xịt hai dòng máu mũi ngơ ngác nhìn Tư Nam, mỗi động tác đều mang theo vô hạn hấp dẫn, chỉ có một đêm nữa thôi, chờ khi anh khỏe lại, anh nhất định sẽ phải chiếm lấy toàn bộ tất cả những gì thuộc về em, muốn em vì anh mà rên rỉ, yêu kiều thấp giọng, muốn thân thể kia dưới tay nghề của mình mà đạt đến cao trào...
"Còn chưa miễn dịch được sao?" Tư Nam thế nhưng không ngờ được đến giờ phút này mà chó cưng vẫn còn mơ mộng, lại giúp anh lau máu mũi vừa cười.
Vĩnh viễn cũng không thể. Trong lòng trả lời, đồng thời vươn đầu lưỡi liến đến quả bồ đào mẫn cảm gần trong gang tất.
"Uh, ~" Tư Nam nghiêng người, tránh né cảm xúc ấm áp từ đầu lưỡi anh, "Đừng náo loạn!"
"Ô ~" Nhõng nhẽo cứ tiếp tục liếm.
"Quậy nữa thì chẳng thể tắm rửa sạch sẽ cho anh." Tư Nam đập cho anh một cái, "Hơn nữa, sau này cũng chẳng thể cùng nhau tắm rửa nữa rồi!"
"Ô?" Trong nháy mắt liền giả bộ đáng thương.
"Ôi..." Tư Nam thở dài một tiếng, "Vẻ mặt này thật là thích hợp để A Kim làm!"
"Gấu gấu!" (Đừng thương tâm mà!) A Kim thu lại bộ mặt đáng thương, ôn nhu liếm lên gương mặt của Tư Nam.
"Ngày mai em muốn nghỉ phép!" Tư Nam xoa nắm cơ thể của chó cưng vừa nhỏ giọng nói.
"Gấu!" (Được mà!) gật đầu.
"A Kim có thể gật đầu, nhưng Uông tổng thì không thể nha!" Tư Nam bôi sữa tắm lên bộ lông dài màu vàng của A Kim, "Từ hồi mười tuổi em đã tắm cho A Kim rồi, nghĩ đến sau này không còn bộ lông dài sờ lên thật là thoải mái này nữa, thật đúng là không nỡ chút nào!"
"Gấu gấu!" (Đừng thương tâm mà!) Anh biết em không nữa, nhưng mà vẫn không giữ A Kim lại được.
"Sau này, em muốn thường xuyên gội đầu cho anh, giống như bây giờ!" Tư Nam xoa nắm những sợi lông mềm mại, "Bất quá, tóc của anh không có cảm giác tốt như là lông của A Kim nha!"
"Gấu gấu, gấu gâu!" (Chỉ cần em thích, gội thế nào cũng được cả!)
"Ôi, em nói muốn dẫn A Kim đi ngắm biển, vẫn chưa đi được." Tư Nam lại thở dài.
Ngửa đầu liếm qua bờ môi của em: "Gấu gấu gâu!" (Đừng thương tâm mà!)
"Ngày mai chúng ta mướn xe chạy ra biển nha!" Tư Nam nói chuyện rất nhẹ, giống như là sợ phiền nhiễu đến người nào đó.
"Gấu!" (Được đó!) em nói gì đều đơợc cả, tưởng rằng em sẽ bỏ xuống được, nhưng mà nhìn thấy tia ưu thương mơ hồ trong đôi mắt trong veo của em, vẫn thấy đau lòng.
"Em có phải sẽ không thể nhìn thấy khoảnh khắc anh chính thức tỉnh lại rồi?" Tư Nam lại hỏi, đồng thời dùng nước xả bọt sữa tắm trên người A Kim.
A Kim tựa đầu dụi vào trong lòng Tư Nam, đầu lưỡi như trước lại không thành thật liếm liếm lên làn da trơn bóng kia một hồi.
"Ôi, anh coi chừng em quen với thói quen của A Kim, sau này sẽ không tiếp thu anh được nha!" Tư Nam tiếp tục xả nước cho chó cưng, mở miệng trêu ghẹo.
A Kim dừng lại, ngửa đầu nhìn Tư Nam. Tưởng tượng thấy khi đã trở về với cơ thể của mình, sau khi áp đảo em thì sẽ hôn lên toàn thân em, mỗi phân mỗi tấc da thịt nõn nà này đều phải cẩn thận không bỏ sót chỗ nào.
"Làm gì vậy? Lại chảy máu mũi nữa rồi!" Tư Nam cong môi lên, "Lại phải tắm lại cho anh rồi!"
"Gấu gấu!" (Anh không cố ý mà!)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.