Chương 38: Thật U Sầu 6
Tây Lương Miêu
25/02/2024
Lúc bắt đầu, Hạ Đồng còn sợ hãi kháng cự, nhưng đến hiện tại đã hiểu Thông Thiên Quan là nơi như thế nào, cô ngày càng hiểu được tác dụng khi ở lại nơi này.
Mặc dù biết bản là “người công cụ” vô cùng quan trọng, nhưng cô vẫn muốn tự do thoải mái ra ngoài chơi.
“Mấy ngày này con đừng ra khỏi cửa, cứ tiếp tục ngốc ở nơi này, tuần sau là đến kỳ thi cuối kỳ, con nên ôn tập bài vở, cũng thuận tiện tích góp chút công đức, đến ngày thi thì lại về trường học.”
“Cũng chỉ có thể như vậy!” Hạ Đồng xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn, cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Lợn tết mà nhà bọn họ đặt mua vẫn đang được người bán nuôi trong chuồng, nhưng cũng không thiếu thịt ăn. Mỗi ngày Trương Đại Vĩ và Hạ Lâm đều chạy đến nông thôn, gặp người nào giết heo cũng mua chút thịt về, những thứ như giò heo, ruột già, đầu heo, chỉ cần người ta đồng ý bán thì bọn họ đều mua.
Kết quả là mấy ngày nay lượng thức ăn của Thông Thiên Quan tăng vọt, bác lái đò cũng thường xuyên lui tới. Lúc trước phải cách hai ba ngày mới đến một lần, hiện tại chạng vạng rời đi, rạng sáng lại đến.
Hạ Đồng nửa đêm bị gọi dậy để dẫn quỷ vào tá túc, cô quả thật muốn hỏi bọn họ, có phải địa phủ ở ngay bên cạnh Thông Thiên Quan hay không.
Đây đều là vì ăn thịt mà đến, Vương Dũng còn vì chuyện này mà có chút kiêu ngạo - tất cả đều khuất phục dưới tay nghề của hắn, đúng không.
Tiểu hoà thượng Tuệ Tâm lại có chút lo lắng, đã nói sẽ phân chia lá cây bạch quả cho bọn họ, nhưng dựa theo số thức ăn hiện giờ thì đến lúc đó sẽ còn dư bao nhiêu lá cây cho cậu làm hương dẫn hồn đây?
Vương Dũng đặc biệt làm cho Tuệ Tâm một nồi canh cải trắng đậu hủ, thả nhiều bột lá hơn.
“Cậu yên tâm, chỉ cần không lấy nướng BBQ thì chắc chắn đủ dùng, sẽ không thâm hụt vào số lượng hương dẫn hồn của cậu.”
Bác lái đò đang ăn mì, nghe hắn nói vậy thì đặt bát xuống, xoay cơ thể lưng hùm vai gấu qua:
“Tôi cũng muốn nếm thử BBQ, lần trước đến đây đã nếm thử cơm hộp, hương vị cũng bình thường, chắc là do nêm nếm chưa đủ vị.”
“Giữa trưa sẽ làm cho ngài nếm thử.” Vương Dũng khom lưng cúi đầu, vội vàng đồng ý.
Tuệ Tâm: “…” Lời vừa nãy ông nói có thật không vậy?
Tuệ Tâm muốn tìm Hạ Đồng nói về chuyện này, bây giờ mới hơn 8 giờ sáng, Hạ Đồng vẫn đang ngủ nướng trên lầu sáu, cô không xuống thì người dưới lầu cũng không thể đi lên, chỉ có thể chờ đợi.
Lúc Hạ Đồng tỉnh dậy đã là giờ cơm trưa, cô duỗi eo lười biếng ngồi dậy, sau đó đưa tay kéo rèm, bên ngoài nhà gỗ đều là sương mù, đã giờ này mà sương mù vẫn chưa tan.
Hôm nay trời đầy mây, không có ánh nắng, haiz, thật sự không muốn rời giường.
Xem ra cô vẫn nên giao công việc kéo khách cho người khác, bọn họ là ma quỷ cô lại là con người có máu có thịt, rạng sáng mỗi ngày đều không thể ngủ ngon giấc, cứ chạy từ lầu trên xuống lầu dưới, thật sự quá mệt mỏi.
Cố tình A Phúc lại không thể làm việc này. Không biết vì sao anh ta có thể tùy ý bay đến tiền viện và hậu viện của Thông Thiên Quan, nhưng lại không thể mở sổ sách, chỉ có Hạ Đồng làm được việc này.
Sầu quá đi mất!
Bà chủ nhà ai phải làm việc ở quầy lễ tân cả ngày? Đúng rồi, còn phải phụ trách tiếp khách, ma quỷ và con người đều không vào được, phải để cô tự mình dẫn vào.
Thật u sầu!
Mặc dù biết bản là “người công cụ” vô cùng quan trọng, nhưng cô vẫn muốn tự do thoải mái ra ngoài chơi.
“Mấy ngày này con đừng ra khỏi cửa, cứ tiếp tục ngốc ở nơi này, tuần sau là đến kỳ thi cuối kỳ, con nên ôn tập bài vở, cũng thuận tiện tích góp chút công đức, đến ngày thi thì lại về trường học.”
“Cũng chỉ có thể như vậy!” Hạ Đồng xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn, cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Lợn tết mà nhà bọn họ đặt mua vẫn đang được người bán nuôi trong chuồng, nhưng cũng không thiếu thịt ăn. Mỗi ngày Trương Đại Vĩ và Hạ Lâm đều chạy đến nông thôn, gặp người nào giết heo cũng mua chút thịt về, những thứ như giò heo, ruột già, đầu heo, chỉ cần người ta đồng ý bán thì bọn họ đều mua.
Kết quả là mấy ngày nay lượng thức ăn của Thông Thiên Quan tăng vọt, bác lái đò cũng thường xuyên lui tới. Lúc trước phải cách hai ba ngày mới đến một lần, hiện tại chạng vạng rời đi, rạng sáng lại đến.
Hạ Đồng nửa đêm bị gọi dậy để dẫn quỷ vào tá túc, cô quả thật muốn hỏi bọn họ, có phải địa phủ ở ngay bên cạnh Thông Thiên Quan hay không.
Đây đều là vì ăn thịt mà đến, Vương Dũng còn vì chuyện này mà có chút kiêu ngạo - tất cả đều khuất phục dưới tay nghề của hắn, đúng không.
Tiểu hoà thượng Tuệ Tâm lại có chút lo lắng, đã nói sẽ phân chia lá cây bạch quả cho bọn họ, nhưng dựa theo số thức ăn hiện giờ thì đến lúc đó sẽ còn dư bao nhiêu lá cây cho cậu làm hương dẫn hồn đây?
Vương Dũng đặc biệt làm cho Tuệ Tâm một nồi canh cải trắng đậu hủ, thả nhiều bột lá hơn.
“Cậu yên tâm, chỉ cần không lấy nướng BBQ thì chắc chắn đủ dùng, sẽ không thâm hụt vào số lượng hương dẫn hồn của cậu.”
Bác lái đò đang ăn mì, nghe hắn nói vậy thì đặt bát xuống, xoay cơ thể lưng hùm vai gấu qua:
“Tôi cũng muốn nếm thử BBQ, lần trước đến đây đã nếm thử cơm hộp, hương vị cũng bình thường, chắc là do nêm nếm chưa đủ vị.”
“Giữa trưa sẽ làm cho ngài nếm thử.” Vương Dũng khom lưng cúi đầu, vội vàng đồng ý.
Tuệ Tâm: “…” Lời vừa nãy ông nói có thật không vậy?
Tuệ Tâm muốn tìm Hạ Đồng nói về chuyện này, bây giờ mới hơn 8 giờ sáng, Hạ Đồng vẫn đang ngủ nướng trên lầu sáu, cô không xuống thì người dưới lầu cũng không thể đi lên, chỉ có thể chờ đợi.
Lúc Hạ Đồng tỉnh dậy đã là giờ cơm trưa, cô duỗi eo lười biếng ngồi dậy, sau đó đưa tay kéo rèm, bên ngoài nhà gỗ đều là sương mù, đã giờ này mà sương mù vẫn chưa tan.
Hôm nay trời đầy mây, không có ánh nắng, haiz, thật sự không muốn rời giường.
Xem ra cô vẫn nên giao công việc kéo khách cho người khác, bọn họ là ma quỷ cô lại là con người có máu có thịt, rạng sáng mỗi ngày đều không thể ngủ ngon giấc, cứ chạy từ lầu trên xuống lầu dưới, thật sự quá mệt mỏi.
Cố tình A Phúc lại không thể làm việc này. Không biết vì sao anh ta có thể tùy ý bay đến tiền viện và hậu viện của Thông Thiên Quan, nhưng lại không thể mở sổ sách, chỉ có Hạ Đồng làm được việc này.
Sầu quá đi mất!
Bà chủ nhà ai phải làm việc ở quầy lễ tân cả ngày? Đúng rồi, còn phải phụ trách tiếp khách, ma quỷ và con người đều không vào được, phải để cô tự mình dẫn vào.
Thật u sầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.