Chương 24: chương 24
Mai Bối Nhĩ
12/10/2013
Ngữ khí của Linh Lung bình thản:“Ngươi coi như ta không dám trèo cao, ta nghĩ hoàng thượng cũng sẽ không thích một cô nương giỏi công phu hơn hắn, lại còn không nghe lời.”.
Khóe mắt của Tiểu Thuận Tử nhìn vào phòng trong, vừa rồi có một than ảnh chợt lóe qua, không cần đoán cũng biết là ai.“Vậy cũng đừng nên nói không, cô nương sao thử xem một chút?”.
“Hoàng Thượng muốn dạng nữ tử nào đều được,cần gì đến chịu thiệt cho dân nữ nho nhỏ?”.
“Cô nương……”.
Tiểu Thuận Tử còn muốn vì chủ tử nói them vài lời hay, nhưng rốt cuộc nghe được Nạp Lam đi ra kêu ngừng, muốn giữ lại chút mặt mũi.
“Đủ rồi! Tiểu Thuận Tử, nàng nói đúng,trong thiên hạ thiếu gì nữ tử vì trẫm, giống như nàng vừa gầy, tính tình lại quật cường,làm trẫm chướng mắt.” Hừ! Hắn mới không thích.
Vẻ mặt của Linh Lung t lộ vẻ tức giận, liền chờ căn dặn, nhưng cuối cùng vẫn chịu đựng.“Đa tạ Hoàng Thượng chứa chấp dân nữ, mời Hoàng Thượng sớm nghỉ ngơi, dân nữ trước nên cáo lui.”.
“Nàng nơi nào cũng không thể đi.” Không ngờ Nạp Lam không có bị nàng chọc giận, đầu còn có thể bình tĩnh vận chuyển,“Nàng chẳng lẽ đã quên chuyện xảy ra ban ngày sao? Lỡ như người đó lại hạ độc thủ, nàng có thể cam đoan có gặp may mắn giống như hôm nay không? Tiểu Thuận Tử, sai người đưa nàng đến Hoạ Mi Tiểu Trúc đi, trước khi bắt được hung thủ, tất cả món nàng ăn đều giống như trẫm.”.
Linh Lung quật cường nói:“Hoàng Thượng, dân nữ có thể bảo hộ chính mình.”.
Sắc mặt của Nạp Lam trầm xuống,“Trẫm đã quyết định , không cần nhiều lời.”.
“Cô nương, cô cũng đừng cố chấp như vậy.” Tiểu Thuận Tử nói tốt khuyên bảo,“Đối phương dám hạ độc cô, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, phải đề phòng.”.
“Dân nữ đa tạ hoàng thượng.” Linh Lung cuối cùng vẫn phải khuất phục .
Vì thế,Tiểu Thuận Tử lập tức phái người đưa nàng tạm thời ở trong Hoạ Mi Tiểu Trúc, hơn nữa tăng thêm hộ vệ.
“Tiểu Thuận Tử, trẫm thật sự rất đáng ghét sao?” Nạp Lam khó tự xét lại mình.
Tiểu Thuận Tử kinh ngạc đến cắn đầu lưỡi.“Ha ha! Hoàng Thượng tuổi trẻ anh tuấn, phong thái tuyệt luân, có thể làm cho nữ tử khắp thiên hạ ái mộ, chỉ là có chút người không hiểu không thưởng thức, Hoàng Thượng đừng nghĩ quá nhiều.”.
Vẻ mặt của Nạp Lam như suy nghĩ sâu xa, giúp hắn thay y phục.“Tiểu Thuận Tử, nữ nhân thích nhất cái gì vậy?”.
“Bình thường là trân châu, mã não trang sức linh tinh …hoặc các món đồ chơi nhỏ, vải dệt, có thể trang điểm cho mình trở nên xinh đẹp.” Tiểu Thuận Tử giải thích cho hắn.
“Nhưng mà hai ngày nay trẫm tặng rất nhiều châu báu cho nàng, toàn bộ đều được trả lại, có thể thấy được nàng không thích những thứ đó, ngươi mau mau chỉ cho trẫm, nên làm như thế nào để nàng đối trẫm tốt một chút?”.
Hắn không có nghe sai chứa? Miệng của Tiểu Thuận Tử há to đến nổi có thể nhét vào một quả trứng.
Khóe mắt của Tiểu Thuận Tử nhìn vào phòng trong, vừa rồi có một than ảnh chợt lóe qua, không cần đoán cũng biết là ai.“Vậy cũng đừng nên nói không, cô nương sao thử xem một chút?”.
“Hoàng Thượng muốn dạng nữ tử nào đều được,cần gì đến chịu thiệt cho dân nữ nho nhỏ?”.
“Cô nương……”.
Tiểu Thuận Tử còn muốn vì chủ tử nói them vài lời hay, nhưng rốt cuộc nghe được Nạp Lam đi ra kêu ngừng, muốn giữ lại chút mặt mũi.
“Đủ rồi! Tiểu Thuận Tử, nàng nói đúng,trong thiên hạ thiếu gì nữ tử vì trẫm, giống như nàng vừa gầy, tính tình lại quật cường,làm trẫm chướng mắt.” Hừ! Hắn mới không thích.
Vẻ mặt của Linh Lung t lộ vẻ tức giận, liền chờ căn dặn, nhưng cuối cùng vẫn chịu đựng.“Đa tạ Hoàng Thượng chứa chấp dân nữ, mời Hoàng Thượng sớm nghỉ ngơi, dân nữ trước nên cáo lui.”.
“Nàng nơi nào cũng không thể đi.” Không ngờ Nạp Lam không có bị nàng chọc giận, đầu còn có thể bình tĩnh vận chuyển,“Nàng chẳng lẽ đã quên chuyện xảy ra ban ngày sao? Lỡ như người đó lại hạ độc thủ, nàng có thể cam đoan có gặp may mắn giống như hôm nay không? Tiểu Thuận Tử, sai người đưa nàng đến Hoạ Mi Tiểu Trúc đi, trước khi bắt được hung thủ, tất cả món nàng ăn đều giống như trẫm.”.
Linh Lung quật cường nói:“Hoàng Thượng, dân nữ có thể bảo hộ chính mình.”.
Sắc mặt của Nạp Lam trầm xuống,“Trẫm đã quyết định , không cần nhiều lời.”.
“Cô nương, cô cũng đừng cố chấp như vậy.” Tiểu Thuận Tử nói tốt khuyên bảo,“Đối phương dám hạ độc cô, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, phải đề phòng.”.
“Dân nữ đa tạ hoàng thượng.” Linh Lung cuối cùng vẫn phải khuất phục .
Vì thế,Tiểu Thuận Tử lập tức phái người đưa nàng tạm thời ở trong Hoạ Mi Tiểu Trúc, hơn nữa tăng thêm hộ vệ.
“Tiểu Thuận Tử, trẫm thật sự rất đáng ghét sao?” Nạp Lam khó tự xét lại mình.
Tiểu Thuận Tử kinh ngạc đến cắn đầu lưỡi.“Ha ha! Hoàng Thượng tuổi trẻ anh tuấn, phong thái tuyệt luân, có thể làm cho nữ tử khắp thiên hạ ái mộ, chỉ là có chút người không hiểu không thưởng thức, Hoàng Thượng đừng nghĩ quá nhiều.”.
Vẻ mặt của Nạp Lam như suy nghĩ sâu xa, giúp hắn thay y phục.“Tiểu Thuận Tử, nữ nhân thích nhất cái gì vậy?”.
“Bình thường là trân châu, mã não trang sức linh tinh …hoặc các món đồ chơi nhỏ, vải dệt, có thể trang điểm cho mình trở nên xinh đẹp.” Tiểu Thuận Tử giải thích cho hắn.
“Nhưng mà hai ngày nay trẫm tặng rất nhiều châu báu cho nàng, toàn bộ đều được trả lại, có thể thấy được nàng không thích những thứ đó, ngươi mau mau chỉ cho trẫm, nên làm như thế nào để nàng đối trẫm tốt một chút?”.
Hắn không có nghe sai chứa? Miệng của Tiểu Thuận Tử há to đến nổi có thể nhét vào một quả trứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.