Nhà Lão Khương Trong Con Hẻm Nhỏ (Niên Đại)
Chương 24:
Nhị Đinh
06/08/2024
Nước đường ngọt đến phát ngán, không biết anh trai đã cho bao nhiêu thìa đường vào nước, dính cả miệng.
"Không thích, một xíu cũng không thích."
"Vậy nếu cô ta thật sự tặng đồng hồ thì sao?"
"Sẽ không nhận, còn nói rõ ràng với cô ta là phải giữ khoảng cách." Khương Hướng Nam bất lực.
Thứ nhất, một cô gái mười mấy tuổi ra tay tặng người khác một chiếc đồng hồ, Khương Hướng Nam không tin.
Thứ hai, người ta có thích cậu hay không cũng là chuyện không chắc chắn.
Khương Hướng Nam trả lời dứt khoát như vậy nhưng thực ra nói xong là quên, căn bản không để trong lòng.
Sau đó...
"Bạn Khương Hướng Nam."
Ăn tối xong, Khương Ái Quốc mang đồ mộc ra sân làm, Khương Bán và Khương Thành Quân giúp đỡ.
Còn Tư Văn Lan thì đan len, thúc giục hai anh em, chính xác là thúc giục Khương Hướng Bắc làm bài tập.
Một cô gái mặc váy hoa màu trắng bay vào như một con bướm, mùi dầu gội cao cấp thoang thoảng bay đến mũi Khương Hướng Bắc.
Cô gái gọi thẳng tên Khương Hướng Nam, không hề e thẹn ngượng ngùng.
Nữ chính có thể trở thành nữ chính, về mặt nhan sắc chắc chắn phải rất nổi bật.
Cố Tư Nhược rất xinh đẹp, là kiểu nhan sắc rực rỡ khiến người ta nhớ ngay từ cái nhìn đầu tiên, giọng nói cũng rất dễ nghe.
Váy liền, giày da đen, nhìn trang phục cũng biết không phải thứ mà nhà bình thường có thể mua được.
Thảo nào... Ra tay tặng luôn đồng hồ.
Khương Hướng Nam ngẩng đầu nhìn người đến, một lúc sau mới lộ vẻ kinh ngạc trên mặt.
"Bạn Cố Tư Nhược?"
Sự kinh ngạc của cậu hoàn toàn xuất phát từ việc Cố Tư Nhược đến nhà cậu, lại còn trước mặt mọi người.
Một cô gái chưa kết hôn chạy đến nhà bạn học nam, nếu bị người khác nhìn thấy, hàng xóm sẽ có không ít lời ra tiếng vào.
Nhưng Cố Tư Nhược dường như không quan tâm chút nào, sau khi chào hỏi những người khác trong nhà họ Khương một cách ngoan ngoãn, cô ta mỉm cười ngọt ngào.
"Bạn học Khương Hướng Nam, cậu có thể ra ngoài một chút không? Tớ có chuyện muốn nói với cậu!"
Lúc này, Khương Hướng Bắc dường như có chút thưởng thức Cố Tư Nhược, cô gái này thật sự rất thoải mái, thẳng thắn bày tỏ tâm ý của mình.
Phải biết rằng... Lúc này trong sân không chỉ có mấy người nhà họ Khương.
Khương Hướng Nam khẽ mím môi, quay đầu nhìn cô em gái đang mắt sáng rỡ, gật đầu đứng dậy.
"Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi."
"Ừ!"
Khương Hướng Nam vừa lên tiếng, Cố Tư Nhược lại trở nên xấu hổ, dưới ánh đèn có thể thấy rõ má côta dần ửng hồng.
Hai người vừa đi, Khương Hướng Bắc lập tức nhảy dựng lên.
"Tôi nói ông bạn, xem ra nhà ông sắp cưới con dâu rồi nhỉ." Hạ Vĩ dùng quạt mo đuổi muỗi xung quanh cháu trai, cười ha hả nói.
Khương Bán vẻ mặt mơ hồ.
Còn Tư Văn Lan, vừa đan len vừa cười đáp: "Hướng Nam nhà chúng tôi còn nhỏ, sẽ không kết hôn sớm như vậy."
"Cái đó chưa chắc, ông xem Quốc Hoa nhà tôi này." Hạ Vĩ vỗ vỗ đứa cháu trong lòng: "Sớm bế cháu trai thì tốt biết bao."
Khương Bán mấp máy môi không nói gì nhưng cũng theo Khương Hướng Bắc chạy ra ngoài sân.
Khương Ái Quốc gõ gõ ống điếu: "Hướng Nam còn phải học hành!"
Nếu không phải thấy quan hệ hai nhà không tệ, Khương Ái Quốc đã sớm nói câu không thể học theo Hạ Quốc Hoa.
Kết hôn sinh con sớm, ngay cả trung cấp cũng chưa học xong, sau này muốn tiếp quản công việc của Lưu Xuân Hoa cũng khó.
"Không thích, một xíu cũng không thích."
"Vậy nếu cô ta thật sự tặng đồng hồ thì sao?"
"Sẽ không nhận, còn nói rõ ràng với cô ta là phải giữ khoảng cách." Khương Hướng Nam bất lực.
Thứ nhất, một cô gái mười mấy tuổi ra tay tặng người khác một chiếc đồng hồ, Khương Hướng Nam không tin.
Thứ hai, người ta có thích cậu hay không cũng là chuyện không chắc chắn.
Khương Hướng Nam trả lời dứt khoát như vậy nhưng thực ra nói xong là quên, căn bản không để trong lòng.
Sau đó...
"Bạn Khương Hướng Nam."
Ăn tối xong, Khương Ái Quốc mang đồ mộc ra sân làm, Khương Bán và Khương Thành Quân giúp đỡ.
Còn Tư Văn Lan thì đan len, thúc giục hai anh em, chính xác là thúc giục Khương Hướng Bắc làm bài tập.
Một cô gái mặc váy hoa màu trắng bay vào như một con bướm, mùi dầu gội cao cấp thoang thoảng bay đến mũi Khương Hướng Bắc.
Cô gái gọi thẳng tên Khương Hướng Nam, không hề e thẹn ngượng ngùng.
Nữ chính có thể trở thành nữ chính, về mặt nhan sắc chắc chắn phải rất nổi bật.
Cố Tư Nhược rất xinh đẹp, là kiểu nhan sắc rực rỡ khiến người ta nhớ ngay từ cái nhìn đầu tiên, giọng nói cũng rất dễ nghe.
Váy liền, giày da đen, nhìn trang phục cũng biết không phải thứ mà nhà bình thường có thể mua được.
Thảo nào... Ra tay tặng luôn đồng hồ.
Khương Hướng Nam ngẩng đầu nhìn người đến, một lúc sau mới lộ vẻ kinh ngạc trên mặt.
"Bạn Cố Tư Nhược?"
Sự kinh ngạc của cậu hoàn toàn xuất phát từ việc Cố Tư Nhược đến nhà cậu, lại còn trước mặt mọi người.
Một cô gái chưa kết hôn chạy đến nhà bạn học nam, nếu bị người khác nhìn thấy, hàng xóm sẽ có không ít lời ra tiếng vào.
Nhưng Cố Tư Nhược dường như không quan tâm chút nào, sau khi chào hỏi những người khác trong nhà họ Khương một cách ngoan ngoãn, cô ta mỉm cười ngọt ngào.
"Bạn học Khương Hướng Nam, cậu có thể ra ngoài một chút không? Tớ có chuyện muốn nói với cậu!"
Lúc này, Khương Hướng Bắc dường như có chút thưởng thức Cố Tư Nhược, cô gái này thật sự rất thoải mái, thẳng thắn bày tỏ tâm ý của mình.
Phải biết rằng... Lúc này trong sân không chỉ có mấy người nhà họ Khương.
Khương Hướng Nam khẽ mím môi, quay đầu nhìn cô em gái đang mắt sáng rỡ, gật đầu đứng dậy.
"Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi."
"Ừ!"
Khương Hướng Nam vừa lên tiếng, Cố Tư Nhược lại trở nên xấu hổ, dưới ánh đèn có thể thấy rõ má côta dần ửng hồng.
Hai người vừa đi, Khương Hướng Bắc lập tức nhảy dựng lên.
"Tôi nói ông bạn, xem ra nhà ông sắp cưới con dâu rồi nhỉ." Hạ Vĩ dùng quạt mo đuổi muỗi xung quanh cháu trai, cười ha hả nói.
Khương Bán vẻ mặt mơ hồ.
Còn Tư Văn Lan, vừa đan len vừa cười đáp: "Hướng Nam nhà chúng tôi còn nhỏ, sẽ không kết hôn sớm như vậy."
"Cái đó chưa chắc, ông xem Quốc Hoa nhà tôi này." Hạ Vĩ vỗ vỗ đứa cháu trong lòng: "Sớm bế cháu trai thì tốt biết bao."
Khương Bán mấp máy môi không nói gì nhưng cũng theo Khương Hướng Bắc chạy ra ngoài sân.
Khương Ái Quốc gõ gõ ống điếu: "Hướng Nam còn phải học hành!"
Nếu không phải thấy quan hệ hai nhà không tệ, Khương Ái Quốc đã sớm nói câu không thể học theo Hạ Quốc Hoa.
Kết hôn sinh con sớm, ngay cả trung cấp cũng chưa học xong, sau này muốn tiếp quản công việc của Lưu Xuân Hoa cũng khó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.