Nhà Lão Khương Trong Con Hẻm Nhỏ (Niên Đại)

Chương 42:

Nhị Đinh

14/08/2024

"Học cấp ba, em cũng bắt anh học kiến thức cấp ba theo à?"

Khương Bán mắt đờ đẫn vô hồn, mất tập trung hỏi lại hai lần.

Tư Văn Lan trả lời liên tiếp hai lần "đúng", anh vẫn ngơ ngác quay sang nhìn Khương Ái Quốc: "Ba, ba cũng biết à?"

Khương Ái Quốc gật đầu.

"Cả nhà mình đều phải tiến bộ, con là trụ cột gia đình, đương nhiên phải gương mẫu cho các cháu."

Khương Bán ngây người tại chỗ.

Từ bao giờ anh trở thành trụ cột gia đình rồi, từ Khương Ái Quốc cho đến hàng xóm trong viện, ai mà không biết Khương Bán anh đây là một kẻ sợ vợ.

Bình thường mua cái bánh bao cũng phải hỏi Tư Văn Lan xin phiếu mua hàng, còn trụ cột gia đình gì chứ?

Đùa trẻ con à!

Nhìn lại hai đứa trẻ đang cười trộm... Đến cả trẻ con cũng không tin.



"Được!" Khương Bán đập mạnh đôi đũa xuống, vẻ mặt hào hùng chịu chết, vừa nói vừa vung nắm đấm: "Đã bảo cả nhà phải tiến bộ, vậy thì ba là đầu tàu của gia đình mình, ba cũng phải phát huy vai trò tiên phong."

Khương Hướng Bắc bật cười.

Trụ cột gia đình, đầu tàu, vậy thì Tư Văn Lan chính là người lãnh đạo đứng sau nhà họ Khương.

"Ba đã bảy tám mươi tuổi rồi, còn học hành gì nữa." Khương Ái Quốc giật mình, vừa nói vừa nghiêm mặt lại.

Những năm trước, bộ đội xóa mù chữ, ông chỉ nhận biết được những chữ cơ bản đã tốn rất nhiều công sức, bây giờ nói gì đến cấp ba, còn không bằng quay lại bộ đội làm tân binh.

Lúc này, Khương Bán cũng nghiêm túc gật đầu: "Năm đó nếu không phải ba lập công trên chiến trường thì làm sao con có tư cách làm công nhân."

Khương Ái Quốc không nói nên lời.

Sau khi đất nước mới thành lập, hầu hết mọi người đều nghèo đến mức chỉ có thể ăn rau dại và cháo để no bụng, ngay cả nhu cầu ăn mặc cơ bản cũng không giải quyết được, ai còn tiền rảnh để cho con đi học.

Làng tổ chức giáo viên xóa mù chữ cho trẻ em, cũng chỉ là nhận biết một số chữ, học phép tính cơ bản, để không trở thành người mù chữ.

Khương Bán đến Lạc Xuyên đã mười mấy tuổi, miễn cưỡng học hai năm cấp hai rồi vào nhà máy.



"Con không phải là người học hành." Khương Bán liệt kê từng điều một, cuối cùng kết luận: "Con giống ba."

Có người cố gắng hết sức cũng không thể theo kịp nhưng Khương Bán thuộc loại cố gắng hết sức cũng không được.

Khương Hướng Bắc vô cùng đồng tình.

Cô cũng muốn hét lên một câu, nói rằng mình không phải là người học hành.

Nhưng... cô không phải Khương Bán, nói xong câu này thì chắc chắn sẽ bị đánh, vấn đề là đánh xong thì vẫn phải học.

"Về khoản học hành này, Khương Bán đúng là giống ba, quả thật..." Khương Ái Quốc khoát tay, không thể không thừa nhận: "Quả thật không được."

Khương Bán nhướng mày cười hì hì hai tiếng, rồi lập tức chuyển hướng.

"Là trụ cột gia đình, anh không thể làm gương trong việc học hành nhưng tôi đảm bảo sẽ làm tốt công tác hậu cần, để mọi người chuyên tâm học hành."

Tư Văn Lan không nói gì.

Khương Bán liền gắp một miếng cá vào bát cô, tiếp tục khuyên: "Chúng ta đều đi học thì ai trông nom bọn trẻ? Ba đã lớn tuổi rồi, sau này còn phải có người hầu hạ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Lão Khương Trong Con Hẻm Nhỏ (Niên Đại)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook