Chương 25: Ngươi Chắc Chắn Không Phải Là Kẻ Địch Phái Tới?
Ninh Thái thần nhị thế
14/06/2021
Vừa mở miệng, tầm mắt Cao Dương cũng quan sát khắp nơi trong phòng, nhưng mà tiếng của hắn vang lên cũng không có một ai đáp lại.
"Chẳng lẽ đã nguội?"
Thấy vậy Cao Dương không khỏi gãi đầu một cái, nhưng mà cửa đều đã đạp liền trực tiếp đi luôn thì có chút không thích hợp, vì vậy sau một lúc trầm ngâm, Cao Dương bắt đầu tiến vào bên trong phòng.
Cùng lúc đó, vốn Nghiêm Tiểu Yên đang trốn dưới gầm giường nghe đến động tĩnh có người đạp cửa trong lòng liền vui mừng, ngay sau đó không biết nàng lấy dũng khí từ đâu tới, Nghiêm Tiểu Yên chợt chui ra khỏi gầm giường rồi lao ra ngoài, sau khi chạy đến trước mặt Cao Dương thì hai chân chợt đạp một cái.
Tiếp theo, Nghiêm Tiểu Yên cũng hoàn toàn không để ý tới mình chỉ ăn mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, cứ như thế như gấu bông treo trên người Cao Dương khiến khuôn mặt hắn tràn đầy hắc tuyến.
Phải biết rằng, hai cái tay của Cao Dương đang buông thấp xuống, bây giờ cái động tác này của Nghiêm Tiểu Yên lại tương đương với khóa chặt lại hai cánh tay của Cao Dương.
Quỷ còn chưa nhìn thấy, trước tiên liền bị một người sống khóa lại.
Ngươi chắc chắn không phải là người được kẻ địch phái tới?
Cao Dương một mực không thể cử động đôi tay, sợ làm bị thương cô nàng chỉ có thể có chút nhức đầu mở miệng nói: "Đi xuống!"
Mà Nghiêm Tiểu Yên trả lời cũng rất đơn giản: "Ta sợ, cứu ta!"
"Ngươi ‘Cmn’ khóa ta lại như vậy, ta cứu ngươi thế nào? " Cao Dương tức giận nói.
Nghiêm Tiểu Yên nghe nói như vậy mới tỉnh hồn lại sau đó thả lỏng ra chạy tới sau lưng Cao Dương, hai tay nắm chặt lấy vạt áo thể dục của hắn, giống như là sợ hắn bỗng nhiên chạy mất.
"Phanh"
Nhưng mà, ngay lúc này, cửa phòng sau lưng vốn bị Cao Dương vừa mới đá văng bất ngờ khép lại, cùng lúc đó, bên trong căn phòng bỗng nhiên có một luồng gió lạnh vờn quanh, khiến cho căn phòng trở nên tràn đầy lạnh giá.
"Keng, dương khí - 2 "
"Keng, kiểm tra được Quỷ Linh, đánh giá mục tiêu, Hung Ác Quỷ cấp ba."
"Tích tích, tí tách..."
Rất nhanh, âm thanh từng giọt nước nhỏ xuống sàn nhà giống như trong video một lần nữa lại vang vọng ở trong phòng, Nghiêm Tiểu Yên lần nữa nghe thấy âm thanh này, thân thể không nhịn được mà run lên, tay nắm lấy vạt áo của Cao Dương lại càng thêm dùng sức.
Sau đó.
"Xoẹt "
Chỉ thấy áo của Cao Dương từ phần hông trở lên trực tiếp bị Nghiêm Tiểu Yên tránh sau lưng kéo rách.
Cao Dương vốn đang tìm kiếm con quỷ vật ở xung quanh thu hồi lại tầm mắt sau đó cúi đầu nhìn cái áo của mình một chút, hắn quay đầu lại nhìn Nghiêm Tiểu Yên đang vô cùng ngạc nhiên, khóe mắt không nhịn được mà co giật.
Bỗng nhiên, Cao Dương cảm giác mình vừa rồi hẳn phải nên tới trễ mấy phút.
Cũng là lúc trong lòng Cao Dương có một câu "ĐCM" đang muốn chân thành gửi cho Nghiêm Tiểu Yên, ánh đèn trong phòng lại bắt đầu chớp lóe, ngay sau đó âm thanh giọt nước nhỏ xuống cũng trở nên càng dồn dập.
Theo ánh đèn lại tối xuống lần nữa, vị trí phòng ngủ nơi mà lúc nãy Nghiêm Tiểu Yên trốn ra, bỗng nhiên có một bóng người đang nằm sấp, một thân váy đỏ đơn giản mộc mạc, mặt mũi thì hoàn toàn bị mái tóc dài che lại để người ta không thể nhìn ra bộ dáng.
Một giây kế tiếp, ánh đèn trong phòng lại khôi phục như bình thường, bóng người mới vừa rồi còn đang nằm ở đó liền quỷ dị biến mất không còn tăm tích, chỉ có điều ở chỗ con Hung Ác Quỷ vừa mới xuất hiện đó để lại hai dấu tay màu máu.
Ngay sau đó, ánh đèn trong phòng lại bắt đầu lúc sáng lúc tối rất có tiết tấu, mà càng làm cho người ta hoảng sợ là sau mỗi lần ánh đèn sáng lên rồi tắt, Nghiêm Tiểu Yên lại phát hiện bóng người nằm sấp trên đất cũng gần bọn họ hơn một chút.
"Quỷ, quỷ, quỷ...."
Nhìn thấy một màn này, cặp mắt Nghiêm Tiểu Yên trợn tròn, chỉ bóng người nằm trên mặt đất mồm miệng lắp bắp nói.
Rất nhanh, tần số ánh đèn lóe lên dần dần giảm xuống, mà khoảng cách của con quỷ vật kia cũng ngày càng gần với Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên.
Rốt cuộc, theo ánh sáng xung quanh một lần nữa tiến vào bóng tối, con Hung Ác Quỷ lúc nãy ở cửa phòng ngủ bây giờ đã xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ.
Nó chậm rãi nâng đầu lên, trong khi mái tóc tán loạn xõa về phía sau thì hiện ra một khuôn mặt không nhìn thấy lỗ mũi và miệng, chỉ còn lại một đôi mắt màu u xanh cùng với cái cổ bị chém ra hơn một nửa, cảm giác đầu của nó bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Máu tươi không cầm được từ vết chém trên cổ không ngừng tràn ra, sau đó “tích tích” nhỏ xuống dưới đất.
Đối mặt với tình cảnh này, hai chân của Nghiêm Tiểu Yên sau lưng Cao Dương như bị mắc bệnh sốt rét, nếu không phải nắm chặt lấy vạt áo Cao Dương, chỉ sợ là đã bị dọa đến tê liệt ngồi dưới đất rồi, nước mắt kinh hoàng lăn lộn không cầm được tràn mi mà ra.
Mà sau khi dừng lại mấy giây, theo tinh quang trong đôi mắt u xanh của con Hung Ác Quỷ này lóe lên, một cái tay vốn là đang chống dưới đất chậm rãi nâng lên đưa về phía Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên.
Đối với việc này, sau khi hơi trầm mặc một lát, Cao Dương đưa tay đặt vào trong túi áo, sau đó móc ra một tờ tiền đặt ở trên cái tay đang với ở giữa không trung, khi con quỷ cầm được tờ tiền trong nháy mắt, cái tay vốn là đang đưa về phía Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên dừng lại ngay sau đó.
Khung cảnh bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lại như thế.
Nhờ tia sáng yếu ớt, Nghiêm Tiểu Yên nhìn chăm chăm vào tờ tiền mà Cao Dương đặt ở trên tay con Hung Ác Quỷ.
Mệnh giá.
Một Đồng.
Hung Ác Quỷ: "..."
Nghiêm Tiểu Yên: "????"
"Chẳng lẽ đã nguội?"
Thấy vậy Cao Dương không khỏi gãi đầu một cái, nhưng mà cửa đều đã đạp liền trực tiếp đi luôn thì có chút không thích hợp, vì vậy sau một lúc trầm ngâm, Cao Dương bắt đầu tiến vào bên trong phòng.
Cùng lúc đó, vốn Nghiêm Tiểu Yên đang trốn dưới gầm giường nghe đến động tĩnh có người đạp cửa trong lòng liền vui mừng, ngay sau đó không biết nàng lấy dũng khí từ đâu tới, Nghiêm Tiểu Yên chợt chui ra khỏi gầm giường rồi lao ra ngoài, sau khi chạy đến trước mặt Cao Dương thì hai chân chợt đạp một cái.
Tiếp theo, Nghiêm Tiểu Yên cũng hoàn toàn không để ý tới mình chỉ ăn mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, cứ như thế như gấu bông treo trên người Cao Dương khiến khuôn mặt hắn tràn đầy hắc tuyến.
Phải biết rằng, hai cái tay của Cao Dương đang buông thấp xuống, bây giờ cái động tác này của Nghiêm Tiểu Yên lại tương đương với khóa chặt lại hai cánh tay của Cao Dương.
Quỷ còn chưa nhìn thấy, trước tiên liền bị một người sống khóa lại.
Ngươi chắc chắn không phải là người được kẻ địch phái tới?
Cao Dương một mực không thể cử động đôi tay, sợ làm bị thương cô nàng chỉ có thể có chút nhức đầu mở miệng nói: "Đi xuống!"
Mà Nghiêm Tiểu Yên trả lời cũng rất đơn giản: "Ta sợ, cứu ta!"
"Ngươi ‘Cmn’ khóa ta lại như vậy, ta cứu ngươi thế nào? " Cao Dương tức giận nói.
Nghiêm Tiểu Yên nghe nói như vậy mới tỉnh hồn lại sau đó thả lỏng ra chạy tới sau lưng Cao Dương, hai tay nắm chặt lấy vạt áo thể dục của hắn, giống như là sợ hắn bỗng nhiên chạy mất.
"Phanh"
Nhưng mà, ngay lúc này, cửa phòng sau lưng vốn bị Cao Dương vừa mới đá văng bất ngờ khép lại, cùng lúc đó, bên trong căn phòng bỗng nhiên có một luồng gió lạnh vờn quanh, khiến cho căn phòng trở nên tràn đầy lạnh giá.
"Keng, dương khí - 2 "
"Keng, kiểm tra được Quỷ Linh, đánh giá mục tiêu, Hung Ác Quỷ cấp ba."
"Tích tích, tí tách..."
Rất nhanh, âm thanh từng giọt nước nhỏ xuống sàn nhà giống như trong video một lần nữa lại vang vọng ở trong phòng, Nghiêm Tiểu Yên lần nữa nghe thấy âm thanh này, thân thể không nhịn được mà run lên, tay nắm lấy vạt áo của Cao Dương lại càng thêm dùng sức.
Sau đó.
"Xoẹt "
Chỉ thấy áo của Cao Dương từ phần hông trở lên trực tiếp bị Nghiêm Tiểu Yên tránh sau lưng kéo rách.
Cao Dương vốn đang tìm kiếm con quỷ vật ở xung quanh thu hồi lại tầm mắt sau đó cúi đầu nhìn cái áo của mình một chút, hắn quay đầu lại nhìn Nghiêm Tiểu Yên đang vô cùng ngạc nhiên, khóe mắt không nhịn được mà co giật.
Bỗng nhiên, Cao Dương cảm giác mình vừa rồi hẳn phải nên tới trễ mấy phút.
Cũng là lúc trong lòng Cao Dương có một câu "ĐCM" đang muốn chân thành gửi cho Nghiêm Tiểu Yên, ánh đèn trong phòng lại bắt đầu chớp lóe, ngay sau đó âm thanh giọt nước nhỏ xuống cũng trở nên càng dồn dập.
Theo ánh đèn lại tối xuống lần nữa, vị trí phòng ngủ nơi mà lúc nãy Nghiêm Tiểu Yên trốn ra, bỗng nhiên có một bóng người đang nằm sấp, một thân váy đỏ đơn giản mộc mạc, mặt mũi thì hoàn toàn bị mái tóc dài che lại để người ta không thể nhìn ra bộ dáng.
Một giây kế tiếp, ánh đèn trong phòng lại khôi phục như bình thường, bóng người mới vừa rồi còn đang nằm ở đó liền quỷ dị biến mất không còn tăm tích, chỉ có điều ở chỗ con Hung Ác Quỷ vừa mới xuất hiện đó để lại hai dấu tay màu máu.
Ngay sau đó, ánh đèn trong phòng lại bắt đầu lúc sáng lúc tối rất có tiết tấu, mà càng làm cho người ta hoảng sợ là sau mỗi lần ánh đèn sáng lên rồi tắt, Nghiêm Tiểu Yên lại phát hiện bóng người nằm sấp trên đất cũng gần bọn họ hơn một chút.
"Quỷ, quỷ, quỷ...."
Nhìn thấy một màn này, cặp mắt Nghiêm Tiểu Yên trợn tròn, chỉ bóng người nằm trên mặt đất mồm miệng lắp bắp nói.
Rất nhanh, tần số ánh đèn lóe lên dần dần giảm xuống, mà khoảng cách của con quỷ vật kia cũng ngày càng gần với Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên.
Rốt cuộc, theo ánh sáng xung quanh một lần nữa tiến vào bóng tối, con Hung Ác Quỷ lúc nãy ở cửa phòng ngủ bây giờ đã xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ.
Nó chậm rãi nâng đầu lên, trong khi mái tóc tán loạn xõa về phía sau thì hiện ra một khuôn mặt không nhìn thấy lỗ mũi và miệng, chỉ còn lại một đôi mắt màu u xanh cùng với cái cổ bị chém ra hơn một nửa, cảm giác đầu của nó bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Máu tươi không cầm được từ vết chém trên cổ không ngừng tràn ra, sau đó “tích tích” nhỏ xuống dưới đất.
Đối mặt với tình cảnh này, hai chân của Nghiêm Tiểu Yên sau lưng Cao Dương như bị mắc bệnh sốt rét, nếu không phải nắm chặt lấy vạt áo Cao Dương, chỉ sợ là đã bị dọa đến tê liệt ngồi dưới đất rồi, nước mắt kinh hoàng lăn lộn không cầm được tràn mi mà ra.
Mà sau khi dừng lại mấy giây, theo tinh quang trong đôi mắt u xanh của con Hung Ác Quỷ này lóe lên, một cái tay vốn là đang chống dưới đất chậm rãi nâng lên đưa về phía Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên.
Đối với việc này, sau khi hơi trầm mặc một lát, Cao Dương đưa tay đặt vào trong túi áo, sau đó móc ra một tờ tiền đặt ở trên cái tay đang với ở giữa không trung, khi con quỷ cầm được tờ tiền trong nháy mắt, cái tay vốn là đang đưa về phía Cao Dương cùng Nghiêm Tiểu Yên dừng lại ngay sau đó.
Khung cảnh bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lại như thế.
Nhờ tia sáng yếu ớt, Nghiêm Tiểu Yên nhìn chăm chăm vào tờ tiền mà Cao Dương đặt ở trên tay con Hung Ác Quỷ.
Mệnh giá.
Một Đồng.
Hung Ác Quỷ: "..."
Nghiêm Tiểu Yên: "????"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.