Chương 18: Ta Vẫn Là Một Bảo Bảo!
Ninh Thái thần nhị thế
18/03/2021
"Cmn, ngươi làm gì vậy?" thay đổi bất ngờ khiến Cao Dương có chút kinh ngạc.
Ngón tay xẹt qua trên mặt Cao Dương, Liễu Chiêu Vân khẽ cười một tiếng. "Thế nào? Nói ngươi chuẩn bị hẹn hò không thấy đâu, không cảm thấy nên cho ta ăn lót dạ sao?"
Cao Dương tức giận nói: "Đừng làm rộn!"
Liễu Chiêu Vân nhíu mày nói: "Ngươi coi ta với ngươi ai náo đây?"
Trong khi nói chuyện, bàn tay của Liễu Chiêu Vân thuận theo gò má của Cao Dương một đường đi xuống, sau đó có khuynh hướng đến gần tiểu huynh đệ của Cao Dương.
Nhìn thấy vậy, sau khi thân thể Cao Dương run lên, liền vội vàng đè xuống bàn tay đang không an phận của Liễu Chiêu Vân nói: "Đại tỷ, ta vẫn là một Bảo Bảo a! Ngươi nỡ lòng nào giết hại đóa hoa tương lai của tổ quốc?"
Sau khi nghe lời này, cho dù là Liễu Chiêu Vân cũng phải ngẩn người một chút, sau đó giễu cợt nói: "Nhà ai có Bảo Bảo lớn như ngươi? Ngươi nói ra lời này cũng không cảm thấy ngại?"
Có điều vừa nói xong, ngay cả Liễu Chiêu Vân cũng phải bật cười, sau khi nghịch ngợm trong chốc lát, nàng mới đi xuống khỏi trên người Cao Dương.
Mà kết quả chính là dương khí của Cao Dương lần nữa giảm bớt 100 điểm.
Ngước đầu lên dùng khăn giấy chặn lại máu mũi mới vừa rồi không nhịn được mà phun ra, Cao Dương liếc vẻ mặt của Liễu Chiêu Vân bên cạnh đang đắc ý mà bất đắc dĩ.
Lần đầu tiên gặp mặt Liễu Chiêu Vân, Cao Dương còn tưởng rằng nàng đúng là loại hình bá đạo cao lãnh tổng giám đốc, nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện, đây chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài của nàng mà thôi.
Từ lúc vào cửa đến bây giờ, động tác của nàng như có như không mơ hồ mang theo mấy phần dụ người phạm tội, nhưng mấu chốt là bản thân Liễu Chiêu Vân liền là một người đẹp đến nổi bong bóng, sau sự kích thích của một phen tiếp xúc thân mật, Cao Dương vốn chỉ là một tên cừu non làm sao có thể chịu được?
Chờ đến khi máu mũi dừng phun, Cao Dương lặng lẽ dời vị trí của mình một chút cách Liễu Chiêu Vân một khoảng cách an toàn.
Nhìn cái bộ dáng này của Cao Dương, Liễu Chiêu Vân không nhịn được mà bật cười lên.
"Đúng rồi, hỏi ngươi chút chính sự, ngươi biết quỷ vật nơi nào tương đối nhiều sao?" Sau khi cười đùa, Cao Dương đột nhiên hỏi.
Vừa vuốt mái tóc của mình, Liễu Chiêu Vân vừa thuận miệng lên tiếng: "Ngươi hỏi cái này làm gì?"
Cao Dương giang hai tay ra đem giải thích của mình đã nghĩ xong từ trước nói ra: "Dù sao muốn cùng ở chung sớm chiều với ngươi, hơn nữa về sau còn có thêm mấy nữ quỷ lão bà khác đến cửa, ta cảm thấy cần phải đi tìm chút quỷ vật sau đó thích ứng một chút, tránh cho ngày nào đó lại bị hù dọa."
Liễu Chiêu Vân cũng không có suy nghĩ nhiều, thuận miệng đáp lại một câu: "Chút tiểu quỷ kia ta không có hứng thú đi quản, biết được mấy cái phỏng chừng ngươi gặp được ngay cả hồn phách cũng bị nuốt không còn chút cặn, ngươi chắc chắn muốn đi tìm bọn họ?"
Cao Dương trầm ngâm một chút sau đó sâu xa nói: "Quấy rầy."
Quả nhiên, trong thế giới của lão đại thì sẽ có lão đại khác, không trêu chọc nổi.
Sau đó, Liễu Chiêu Vân mở miệng nói: "Mặc dù ta không biết ngươi làm gì khiến cho trong ba ngày dương khí cùng khí lực của ngươi tăng cường nhiều như vậy, nhưng mà tiểu quỷ cấp 1 cấp 2 ngươi khả năng còn có thể xử lý, nhưng nếu là đến cấp 3 ngươi nhìn thấy tốt nhất vẫn là chạy đi!"
"Sao lại như thế? " Cao Dương hỏi.
Liễu Chiêu Vân giải thích: "Tiểu quỷ cấp 1 cùng cấp 2 chỉ có thể coi là dã quỷ thông thường, phần lớn cũng chỉ có thể dựa vào dọa sợ người sống sau đó chiếm đoạt dương khí cùng khí huyết. Nhưng một khi quỷ vật đạt đến cấp 3 thì sẽ bắt đầu hướng về Quỷ Linh mà thuế biến, một khi thuế biến thành công sẽ trở thành quỷ vật cấp 4. Vào lúc này, oán lực trên người quỷ vật sẽ có một bộ phận bắt đầu thực thể hóa, thủ đoạn công kích cũng càng quỷ dị hơn, tính nguy hiểm sẽ tăng nhiều."
"Vậy cao hơn cấp 4 thì sao? " Cao Dương hỏi tới.
Liễu Chiêu Vân khẽ cười một tiếng, sau đó lười biếng liếc Cao Dương một cái rồi chậm rãi nói: "Gặp quỷ vật cao hơn cấp 4, đừng lo lắng, yên lặng chờ chết là tốt rồi."
Cao Dương: "..."
Đối mặt với lời nói của Liễu Chiêu Vân, Cao Dương rất muốn phun ra một câu chửi bậy, có ai nói như vậy sao?
Mặc dù oán thầm trong lòng, nhưng từ lời nói của Liễu Chiêu Vân cũng có thể rõ ràng nhìn ra được quỷ vật cấp 3 cùng với cấp 5 đều thuộc về một cái ranh giới, một khi vượt qua, thực lực liền sẽ có biến hóa cực lớn.
"Nói tiếp, tối nay ta cũng ở lại trong nhà sao?" Lúc này, sau khi Liễu Chiêu Vân quan sát căn phòng một chút thì hứng thú nhìn Cao Dương hỏi.
Cao Dương yên lặng nhìn mấy viên thuốc nhỏ của mình, bởi vì ở cùng với Liễu Chiêu Vân, dương khí đang ổn định lại tiếp tục giảm xuống sau đó cười khan một tiếng. "Phòng trống nhiều, ngươi tùy ý chọn một cái là được, nếu muốn chăn bông hoặc là đồ rửa mặt thì ta lập tức đi mua cho ngươi."
Liễu Chiêu Vân nghe nói như vậy, vẻ mặt nàng bắt đầu trở nên u oán. "Đã là vợ chồng, sao ngươi lại sợ ta như vậy, không sợ người ta thương tâm sao?"
Cái bộ dáng như khóc lóc kể lể này, Cao Dương cảm thấy Oscar đều phải thiếu nợ Liễu Chiêu Vân một bức tượng vàng.
Mười phút sau, Liễu Chiêu Vân rời đi.
Mà Cao Dương thì lại lần nữa dùng khăn giấy chặn lại máu mũi đang chảy dài xụi lơ nằm trên ghế sal**, nhìn xem 100 điểm dương khí mà khóc không ra nước mắt.
Giời ạ, cái này thật giống như là đem mình làm cừu để lấy lông mà.
Cái gì gọi là hạnh phúc cùng vui vẻ, xem như hôm nay Cao Dương có thêm nhận thức sâu sắc.
Ngón tay xẹt qua trên mặt Cao Dương, Liễu Chiêu Vân khẽ cười một tiếng. "Thế nào? Nói ngươi chuẩn bị hẹn hò không thấy đâu, không cảm thấy nên cho ta ăn lót dạ sao?"
Cao Dương tức giận nói: "Đừng làm rộn!"
Liễu Chiêu Vân nhíu mày nói: "Ngươi coi ta với ngươi ai náo đây?"
Trong khi nói chuyện, bàn tay của Liễu Chiêu Vân thuận theo gò má của Cao Dương một đường đi xuống, sau đó có khuynh hướng đến gần tiểu huynh đệ của Cao Dương.
Nhìn thấy vậy, sau khi thân thể Cao Dương run lên, liền vội vàng đè xuống bàn tay đang không an phận của Liễu Chiêu Vân nói: "Đại tỷ, ta vẫn là một Bảo Bảo a! Ngươi nỡ lòng nào giết hại đóa hoa tương lai của tổ quốc?"
Sau khi nghe lời này, cho dù là Liễu Chiêu Vân cũng phải ngẩn người một chút, sau đó giễu cợt nói: "Nhà ai có Bảo Bảo lớn như ngươi? Ngươi nói ra lời này cũng không cảm thấy ngại?"
Có điều vừa nói xong, ngay cả Liễu Chiêu Vân cũng phải bật cười, sau khi nghịch ngợm trong chốc lát, nàng mới đi xuống khỏi trên người Cao Dương.
Mà kết quả chính là dương khí của Cao Dương lần nữa giảm bớt 100 điểm.
Ngước đầu lên dùng khăn giấy chặn lại máu mũi mới vừa rồi không nhịn được mà phun ra, Cao Dương liếc vẻ mặt của Liễu Chiêu Vân bên cạnh đang đắc ý mà bất đắc dĩ.
Lần đầu tiên gặp mặt Liễu Chiêu Vân, Cao Dương còn tưởng rằng nàng đúng là loại hình bá đạo cao lãnh tổng giám đốc, nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện, đây chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài của nàng mà thôi.
Từ lúc vào cửa đến bây giờ, động tác của nàng như có như không mơ hồ mang theo mấy phần dụ người phạm tội, nhưng mấu chốt là bản thân Liễu Chiêu Vân liền là một người đẹp đến nổi bong bóng, sau sự kích thích của một phen tiếp xúc thân mật, Cao Dương vốn chỉ là một tên cừu non làm sao có thể chịu được?
Chờ đến khi máu mũi dừng phun, Cao Dương lặng lẽ dời vị trí của mình một chút cách Liễu Chiêu Vân một khoảng cách an toàn.
Nhìn cái bộ dáng này của Cao Dương, Liễu Chiêu Vân không nhịn được mà bật cười lên.
"Đúng rồi, hỏi ngươi chút chính sự, ngươi biết quỷ vật nơi nào tương đối nhiều sao?" Sau khi cười đùa, Cao Dương đột nhiên hỏi.
Vừa vuốt mái tóc của mình, Liễu Chiêu Vân vừa thuận miệng lên tiếng: "Ngươi hỏi cái này làm gì?"
Cao Dương giang hai tay ra đem giải thích của mình đã nghĩ xong từ trước nói ra: "Dù sao muốn cùng ở chung sớm chiều với ngươi, hơn nữa về sau còn có thêm mấy nữ quỷ lão bà khác đến cửa, ta cảm thấy cần phải đi tìm chút quỷ vật sau đó thích ứng một chút, tránh cho ngày nào đó lại bị hù dọa."
Liễu Chiêu Vân cũng không có suy nghĩ nhiều, thuận miệng đáp lại một câu: "Chút tiểu quỷ kia ta không có hứng thú đi quản, biết được mấy cái phỏng chừng ngươi gặp được ngay cả hồn phách cũng bị nuốt không còn chút cặn, ngươi chắc chắn muốn đi tìm bọn họ?"
Cao Dương trầm ngâm một chút sau đó sâu xa nói: "Quấy rầy."
Quả nhiên, trong thế giới của lão đại thì sẽ có lão đại khác, không trêu chọc nổi.
Sau đó, Liễu Chiêu Vân mở miệng nói: "Mặc dù ta không biết ngươi làm gì khiến cho trong ba ngày dương khí cùng khí lực của ngươi tăng cường nhiều như vậy, nhưng mà tiểu quỷ cấp 1 cấp 2 ngươi khả năng còn có thể xử lý, nhưng nếu là đến cấp 3 ngươi nhìn thấy tốt nhất vẫn là chạy đi!"
"Sao lại như thế? " Cao Dương hỏi.
Liễu Chiêu Vân giải thích: "Tiểu quỷ cấp 1 cùng cấp 2 chỉ có thể coi là dã quỷ thông thường, phần lớn cũng chỉ có thể dựa vào dọa sợ người sống sau đó chiếm đoạt dương khí cùng khí huyết. Nhưng một khi quỷ vật đạt đến cấp 3 thì sẽ bắt đầu hướng về Quỷ Linh mà thuế biến, một khi thuế biến thành công sẽ trở thành quỷ vật cấp 4. Vào lúc này, oán lực trên người quỷ vật sẽ có một bộ phận bắt đầu thực thể hóa, thủ đoạn công kích cũng càng quỷ dị hơn, tính nguy hiểm sẽ tăng nhiều."
"Vậy cao hơn cấp 4 thì sao? " Cao Dương hỏi tới.
Liễu Chiêu Vân khẽ cười một tiếng, sau đó lười biếng liếc Cao Dương một cái rồi chậm rãi nói: "Gặp quỷ vật cao hơn cấp 4, đừng lo lắng, yên lặng chờ chết là tốt rồi."
Cao Dương: "..."
Đối mặt với lời nói của Liễu Chiêu Vân, Cao Dương rất muốn phun ra một câu chửi bậy, có ai nói như vậy sao?
Mặc dù oán thầm trong lòng, nhưng từ lời nói của Liễu Chiêu Vân cũng có thể rõ ràng nhìn ra được quỷ vật cấp 3 cùng với cấp 5 đều thuộc về một cái ranh giới, một khi vượt qua, thực lực liền sẽ có biến hóa cực lớn.
"Nói tiếp, tối nay ta cũng ở lại trong nhà sao?" Lúc này, sau khi Liễu Chiêu Vân quan sát căn phòng một chút thì hứng thú nhìn Cao Dương hỏi.
Cao Dương yên lặng nhìn mấy viên thuốc nhỏ của mình, bởi vì ở cùng với Liễu Chiêu Vân, dương khí đang ổn định lại tiếp tục giảm xuống sau đó cười khan một tiếng. "Phòng trống nhiều, ngươi tùy ý chọn một cái là được, nếu muốn chăn bông hoặc là đồ rửa mặt thì ta lập tức đi mua cho ngươi."
Liễu Chiêu Vân nghe nói như vậy, vẻ mặt nàng bắt đầu trở nên u oán. "Đã là vợ chồng, sao ngươi lại sợ ta như vậy, không sợ người ta thương tâm sao?"
Cái bộ dáng như khóc lóc kể lể này, Cao Dương cảm thấy Oscar đều phải thiếu nợ Liễu Chiêu Vân một bức tượng vàng.
Mười phút sau, Liễu Chiêu Vân rời đi.
Mà Cao Dương thì lại lần nữa dùng khăn giấy chặn lại máu mũi đang chảy dài xụi lơ nằm trên ghế sal**, nhìn xem 100 điểm dương khí mà khóc không ra nước mắt.
Giời ạ, cái này thật giống như là đem mình làm cừu để lấy lông mà.
Cái gì gọi là hạnh phúc cùng vui vẻ, xem như hôm nay Cao Dương có thêm nhận thức sâu sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.